Tại Sao Người Việt Kém Hơn Các Dân Tộc Khác ?
[CENTER][FONT=Arial][SIZE=5][B]Nguyễn Phú Trọng không đọc sách[/B][/SIZE][/FONT]
[SIZE=2]Friday, June 01, 2012 5:50:03 PM[/SIZE] [/CENTER]
[B]Ngô Nhân Dụng (Dr Đỗ Quư Toàn)[/B]
[COLOR="#FF0000"]Một bài trên mạng VietNamNet mới phỏng vấn và nêu lên các con số cho thấy người Việt Nam hiện nay rất ít đọc sách. Theo bài này th́ [B]trung b́nh mỗi năm một người Việt Nam chưa “đọc hết” một cuốn sách[/B]. Đem tổng số sách (không kể sách giáo khoa) chia cho dân số, tính b́nh quân cứ mười người Việt đọc được bảy cuốn sách. Trong số đó, phần lớn chỉ là sách giải trí mà không bồi bổ trí thức. Một giám đốc nhà sách bi quan hơn nữa, nghĩ rằng chắc số sách đọc c̣n ít hơn nữa. [B]Những cuốn sách có giá trị trên thế giới, được dịch ra tiếng Việt chỉ in chừng 500 cuốn, trong một nước dân số 85 triệu.[/B] Có người so sánh, cho biết dân Thái Lan mỗi năm trung b́nh một người đọc khoảng năm cuốn sách, tức là đọc nhiều gấp bảy lần một người Việt.[/COLOR]
Người ta đọc sách nhiều th́ chắc tŕnh độ hiểu biết cao hơn, cách suy nghĩ cũng chín chắn hơn. Nói chung, việc đọc sách chắc chắn phải ích lợi cho cả nền kinh tế quốc dân. Các nhà nghiên cứu phát triển cho biết khi dân một nước đọc sách nhiều hơn th́ họ dễ gia nhập vào đời sống kinh tế hiện đại hơn v́ bây giờ làm nghề ǵ cũng phải có kiến thức. Ở các nước chậm tiến th́ dân ít đọc sách. Nhưng việc đọc sách đem tới ích lợi kinh tế nhiều hơn khi phổ cập trong toàn thể xă hội chứ không tập trung trong một tầng lớp “ưu tú” ở các thành phố. Bài báo trên VietNamNet đă nêu thí dụ về nước Mỹ, nhận định: “Cái hay ở Mỹ là tri thức sách vở, kiến thức của mọi người được lan tỏa đến số đông hơn là chỉ một nhóm người như ở Châu Âu.” V́ tŕnh độ kiến thức chung cao cho nên “Chỉ có nước Mỹ mới sinh ra những tỉ phú như Bill Gates, Steve Jobs... - những người sống bằng khoa học, trí tuệ.”
[COLOR="#FF0000"]Người Việt Nam bây giờ ít chịu đọc sách, chắc v́ người lớn th́ coi phim bộ, thanh niên th́ coi tŕnh diễn nhạc trẻ và coi báo đăng h́nh quần áo giầy dép mốt mới nhất. Cho nên mới có cảnh các thiếu nữ tôn thờ ca sĩ ngoại quốc, ôm hôn cả cái ghế mà thần tượng mới ngồi lên. Mới có cảnh một cô chủ tịch công ty xây dựng đi thăm công trường đầy xi măng, nhôm với sắt mà lại mặc váy hồng, đi giầy cao gót cũng màu hồng giống như đang đi mua sắm.[/COLOR]
Nhưng không nói ǵ đến người dân thường, mà cả những người lănh đạo đảng cộng sản cũng không chịu đọc sách nữa. Như ông Nguyễn Phú Trọng chẳng hạn. Trong hội nghị Trung Ương Đảng mở rộng vừa rồi, [COLOR="#FF0000"][B]ông tổng bí thư khẳng định đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ không chấp nhận “tam quyền phân lập”[/B][/COLOR]. Riêng câu này đủ để ghi tên Nguyễn Phú Trọng vào lịch sử sự thoái hóa trong nhân loại. Loài người tiến bộ, ḿnh không theo kịp, rồi c̣n đi thụt lùi, cho nên gọi là thoái hóa. Từ thế kỷ 17, 18, trong nhân loại đă nẩy ra ư kiến phải đặt giới hạn trên quyền hành của những người cai trị. V́ thế phải tách ra ba thứ quyền: Có người soạn ra luật pháp; có người chỉ lo thi hành luật pháp; và những người khác nắm quyền phán đoán xem có hành động nào sai luật luật pháp hay không. Từ thế kỷ 18 đă nhiều quốc gia thí nghiệm ư kiến này trong tổ chức chính quyền. Đó là những quốc gia đạt được tiến bộ nhanh nhất và cao nhất về kinh tế, văn hóa, và xă hội. Loài người đă rút kinh nghiệm như vậy hơn 200 năm nay. Bây giờ ông Nguyễn Phú Trọng nhất định bác bỏ không chấp nhận “phân quyền!” Như vậy chẳng phải là thoái hóa th́ gọi là cái ǵ? Điều đáng kinh ngạc là, sau khi ông Nguyễn Phú Trọng nói trâng tráo như thế, không thấy có ai trong Quốc Hội và trong ṭa án tối cao ở Việt Nam mở miệng bàn một câu nào cả! Trên lư thuyết họ nắm quyền lập pháp và tư pháp; nhưng đành ngậm miệng. T́nh trạng thoái hóa không phải là độc quyền của ông tổng bí thư đảng cộng sản!
Lời tuyên bố trên cũng chứng tỏ ông Nguyễn Phú Trọng không chịu đọc sách. Có một cuốn sách bán đầy ở Hà Nội, ai có thời giờ làm ơn mua một cuốn gửi cho ông tổng bí thư đọc để giúp ông mở mắt ra. Đó là cuốn “Người Trung Quốc và những căn bệnh trong nhân cách” của Hà Tông Tư, do Phạm Bá dịch, nhà xuất bản Công An Nhân Dân in năm 2007. Ông Hà Tông Tư kịch liệt đả kích chế độ chuyên chế ở Trung Quốc trong hơn 2,000 năm lịch sử. Cho nên ông viết rơ ràng chỉ có phân quyền mới thật sự dân chủ.
Hà Tông Tư nhiệt liệt ca ngợi chế độ tự do dân chủ, thể hiện qua việc cai trị bằng hiến pháp, luật pháp, mà ông gọi là Hiến Chính. Ở trang 40 cuốn sách trên, tác giả viết: [COLOR="#0000CD"][B]“Nguyên tắc cơ bản của pháp trị là: Mở rộng tự do cá nhân với khả năng lớn nhất, hạn chế tối đa quyền hạn của kẻ cầm quyền.”[/B][/COLOR] Trang sau, ông nêu ra tiêu chuẩn: “Bản thân hiến pháp có bao hàm tư tưởng thực sự hạn chế và ràng buộc quyền lực chính trị không. Và trên thực tế nó có ràng buộc, hạn chế quyền lực chính trị một cách có hiệu quả hay không?” Và Hà Tông Tư khẳng định: [COLOR="#0000CD"][B]“Nguyên tắc phân quyền là đặc trưng cốt lơi của Hiến Chính; chủ yếu là tách biệt quyền tư pháp với quyền hành chính, thể hiện ở chỗ tư pháp phải được độc lập.”[/B][/COLOR]
[COLOR="#0000CD"]Chắc chắn ông Nguyễn Phú Trọng chưa hề để mắt đến những ư kiến nêu trên. Mà đây không phải là ư kiến của “những thế lực thù địch” nào cả. Đây là một tác giả người Trung Quốc, sách đă phổ biến ở Trung Quốc, lại được nhà xuất bản Công An Nhân Dân ở Việt Nam in ra. Trong hàng ngũ công an cũng có những người muốn phổ biến những ư kiến tiến bộ như vậy. Thế mà cả ông tổng bí thư lẫn những người về họp cùng với Trung Ương Đảng chẳng ai chịu đọc sách cả![/COLOR]
Nhân lúc ở Việt Nam đang bàn sửa hiến pháp, cũng xin trích ư kiến của Hà Tông Tư giải thích tại sao cần phân quyền: “Ràng buộc và hạn chế quyền hạn và hành vi của chính phủ, đó là nhiệm vụ chủ yếu của hiến pháp.” Ai đọc qua bản hiến pháp nước Mỹ th́ thấy rơ ư Hà Tông Tư. Hầu hết các điều trong bản hiến pháp ngắn ngủi đó toàn là những giới hạn quyền hành của chính phủ liên bang. Đọc cuốn sách của Hà Tông Tư thấy ông cho là chính chế độ chuyên chế gây ra bao nhiêu điều đáng xấu hổ cho người Trung Hoa; thí dụ như tính ỷ lại, không có tinh thần trách nhiệm, nịnh trên nạt dưới, hèn yếu, nhu nhược, vân vân!
Hà Tông Tư trích lời triết gia người Anh John Stuart Mill: “Chế độ chuyên chế, xét từ bản chất, nó đă có khuynh hướng dùng chính sách ngu dân!” (trong bản dịch đă viết nhầm tên triết gia Mill thành Miel, nhiều lần; mặc dù cuốn sách Bàn về Tự Do của J.S. Mill đă được dịch và in ở Việt Nam). Ở trang 703, Hà Tông Tư c̣n b́nh luận: [COLOR="#0000CD"][B]“Chính sách ngu dân bao giờ cũng đi đôi với việc bế quan tỏa cảng, cấm tự do ngôn luận... cùng dựa vào nhau mà thành h́nh.”[/B][/COLOR] Mười trang sau, ông viết thêm: [COLOR="#0000CD"][B]“Tội ác chuyên chế là tội ác lớn nhất trên thế gian! Hạn chế tự do ngôn luận là thâm hiểm nhất, xảo trá nhất, bỉ ổi nhất, tàn nhẫn nhất trong các thủ đoạn chính trị!”[/B][/COLOR]
Nếu mấy ông bà trong Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam chịu khó đọc Hà Tông Tư th́ trước hết họ sẽ thấy phải trả lại quyền tự do ngôn luận cho người dân, để ít nhất tránh khỏi những lời kết tội: “Thâm hiểm nhất, xảo trá nhất, bỉ ổi nhất, tàn nhẫn nhất;” và cái tội “ngu dân”. Trên hết, phải bắt đầu tôn trọng và thực hiện quy tắc phân quyền; đừng có nghe ông Nguyễn Phú Trọng.
Bao giờ đất nước có tự do th́ người dân mới có hứng thú đọc sách. Như tác giả bài trên VietNamNet viết về những Bill Gates và Steve Jobs thành công trong xă hội Mỹ: “...chỉ ở môi trường đó mới giúp những người có phát minh, sáng kiến có thể giàu có được. Họ chính là những người đang làm ra sản phẩm và hàng hóa hỗ trợ con người. Ở Việt Nam th́ không thể có chuyện như vậy.”
Thực ra không thể nói có liên hệ nhân quả trực tiếp giữa tŕnh độ kiến thức của dân chúng Mỹ với sự thành công của những nhà kinh doanh Bill Gates và Steve Jobs. [COLOR="#008000"][B]Hai hiện tượng diễn ra song song; cả hai đều cùng do một nguyên nhân gây nên, là xă hội tự do. Khi các ngành báo chí, xuất bản được tự do th́ dân chúng sẽ đọc sách nhiều hơn; khi các nhà kinh doanh được tự do th́ những người có sáng kiến táo bạo dễ thành công lớn. Muốn bảo đảm xă hội được tự do th́ phải tổ chức theo quy tắc phân quyền, mọi người Việt Nam phải nhắc nhở cho ông Nguyễn Phú Trọng điều đó để ông đọc thêm.[/B][/COLOR] Hy vọng ông sẽ hiểu ra rằng cưỡng lại không phân nhiệm ba quyền lập pháp, hành pháp, và tư pháp tức là cản trở sự tiến bộ kinh tế của cả dân tộc.
[URL="http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=149659&zoneid=7"]Nguồn[/URL]
Người Việt không kém hơn nếu..
Có rất nhiều nguyên nhân. Ngay lănh đạo, trí thức c̣n kém mọi mặt nói chi đến người thường mà có khi người thường c̣n suy nghĩ logic hơn lănh đạo, trí thức.
1. Văn hoá nịnh bợ, vâng lời, phong kiến.
2. Tính t́nh không thẳng thắn, không dám say No.
Muốn dân khôn, nhà nước phải tạo điều kiện mọi mặt thông tin khoa học kiến thức đời sống hữu ích, cách sống phải sạch sẽ, an toàn, có luật lệ.
Cách dạy dỗ phải như Mỹ.
Nhưng so với sắc dân khác trên thế giới vẫn c̣n tốt chán, thí dụ như siêng năng, chịu học, văn hoá sống nghiêm chỉnh.
Không lẽ lại đi khâm phục ba cái sắc dân Ś, đen.
Không có ǵ quí hơn Độc Lập tự do
[COLOR="#000080"]
Boác nói phét mị dân,
VC dốt chữ nên hiểu thành "Không có ǵ quí hơn [B]Đập Lột[/B] tự do".
Ai yêu nước chống Tàu là nó "[B]Đập[/B]". Cần đất xây nhà th́ nó "[B]Lột[/B]".
Cả cái Đảng gia nô cho Tàu,
Đại khổ nạn cho dân tộc Việt.
Nếu chưa đọc qua, mời quí vị thưởng thức bài thơ Vô Đề "[B]Không có ǵ quí hơn độc lập tự do[/B]".
Tác Giả Vô Danh
Nguồn
[url]http://lytuongnguoiviet.com/index.php/thovan/293-khong-co-gi-quy-hn-c-lp-t-do[/url]
[B]Không có ǵ quư hơn độc lập tự do
Tôi biết nó, thằng nói câu đó.
Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó
Việc nó làm, tội nó phạm ra sao.
Nó đầu tiên đem râu nó bện vào
H́nh xác lăo Mao Lông Lá
Bàn tay Nga đầy băng tuyết giá
Cũng nhoài qua lục địa Trung Hoa
Không phải xoa đầu, mà túm tóc nó từ xa.
Nó đứng không yên, tất bật, điên đầu
Lúc rụi vào Tàu, lúc rúc vào Nga
Nó gọi Tàu Nga là cha anh nó
Và t́nh nguyện làm con chó nhỏ
Xông xáo giữ nhà gác ngơ cho cha anh
Nó tận thu từ quả trứng, quả chanh
Học lối hung tàn của cha anh nó
Cuộc chiến tranh chết vội hết thanh niên
đương diễn ra triền miên ghê gớm đó
Cũng là do Nga giật Tàu co
Tiếp nhiên liệu gây mồi cho nó:
Súng, Tăng, Tên Lửa, Tàu Bay
Nếu không, nó đánh bằng tay?
Ôi đó, thứ độc lập không có ǵ quư hơn của nó!
Tôi biết rơ, đồng bào miền Bắc này biết rơ
Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
Nó là tên trùm đao phủ năm nào
Hồi cải cách đă đem tù, đem bắn
Độ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn!
Đường nó đi trùng điệp bất nhân
Hầm hập trời đêm nguyên thủy
Đói khổ dựng cờ đại súy
Con cá lá rau nát nhầu quản lư
Tiếng thớt, tiếng dao vọng từ hồi kư
Tiếng thở lời than đan họa ụp vào thân
Nó tập trung hàng chục vạn ngụy quân
Nạn nhân của đường lối “khoan hồng chí nhân” của nó
Mọi tầng lớp nhân dân bị cầm chân trên đất nó
Tự do, không thời hạn đi tù!
Mắt nó nh́n ai cũng hóa kẻ thù
V́ ai cũng đói ṃn nhục nhằn cắn răng tạm nuốt
Hiếm có gia đ́nh không có người bị nó cho đi suốt
Đất nó thầm câm cũng chẳng được tha
Tất cả phải thành loa
Sa sả đêm ngày ngợi ca nó và Đảng nó
Đó là thứ tự do không có ǵ quư hơn của nó!
Ôi Độc Lập, Tự Do!
Xưa cũng chỉ v́ quư hai thứ đó
Đất Bắc mắc lừa mất vào tay nó
Nhưng nay mà vẫn c̣n có người mơ hồ nghe nó
Nó mới vạn lần cần nguyền rủa thực to![/B]
(1968) Thơ Vô Đề - Tác Giả Vô Danh[/COLOR]