Tên hèn thế kỷ đâm sau lưng chiến sỉ
[IMG]http://cjoint.com/11mi/AEpmI8wvO74_cao.jpg[/IMG]
Tôi làm tṛn bổn phận bỏ anh em chiến sỉ chạy trốn cộng sản
[IMG]http://cjoint.com/11mi/AEpmOJxepST_ky.jpg[/IMG]
Tôi sẵn sàng hợp tác với giặc
Ngược đường lịch sử.
Nhưng đối với Nguyễn Cao Kỳ, ông luôn luôn hành động như thời của ông không bao giờ qua đi. Ông là con người nổi nang ồn ào nhất thời đệ nhị Cộng Ḥa. Giai đoạn chuyển tiếp từ thời kỳ đảo chánh, binh biến giữa hai nền Cộng Ḥa, Nguyễn Cao Kỳ cũng luôn luôn là Newsmaker. Ông làm cách mạng, ông làm tư lệnh không quân, ông bỏ vợ, ông lấy vợ, ông làm thủ tướng chính phủ Saigon, ông làm phó tổng thống trong cánh trái dinh Độc lập, ông về làm vườn ở Khánh Dương, ông ra cứu Saigon vào giờ thứ 25, ông di tản vào Pendleton, ông bán rượu ở Orange County, ông đánh tôm ở Lousiana, rồi ông lại bỏ vợ và lấy vợ. Một chuỗi dài thất bại. Sau cùng, ông làm môi giới cho tư bản về làm ăn ở Saigon. Ông ra Hà Nội nói là để chỉ dẫn cho chính quyền cộng sản cách giao thiệp với Hoa Kỳ. Ông ca ngợi lănh đạo cộng sản. Bây giờ ông lại trở về Texas, chưa biết sẽ làm ǵ. Nhưng ông nghĩ rằng, dường như thời của ông vẫn c̣n măi măi..
Thời của ông Kỳ thực sự chỉ ngắn ngủi có 2 năm cầm quyền với danh hiệu chủ tịch ủy ban hành pháp, một kiểu gọi mới của chức vụ thủ tướng giữa thời kỳ trái độn của 2 nền Cộng Ḥa. Trong giai đoạn này, chính quyền của ông đă để lại cho chiến tranh Việt Nam tấm h́nh tướng Loan bắn tên đặc công Việt Cộng. Với nhận định của đồng minh Hoa Kỳ, sự nghiệp chính trị lâu dài của ông Kỳ không có tương lai, khi mà tấm h́nh tai hại này c̣n được phổ biến. Sau đó ông chỉ là phó tổng thống 1 nhiệm kỳ như một bóng mờ cạnh ông Nguyễn Văn Thiệu. Rồi ông chẳng c̣n chức vụ ǵ cho đến 1975 mất nước và cho đến ngày nay 2011, ba mươi sáu năm sau.
Vào tháng 4-1975 với sự nhận định t́nh thế sai lầm, với tánh nết bồng bột ồn ào, ông đă có những hành động tai hại chết người khi lên tiếng hô hào ở lại chiến đấu. Ông hô hào ở lại trên trường chỉ huy tham mưu tại Long B́nh, ông hô hào quyết chiến tại họ đạo bên Gia định. Nhưng rồi ông lại ra đi. Bà Tuyết Mai nói rằng không ai có thể trách anh Kỳ được. Anh chỉ có 2 khẩu súng lục th́ làm cái ǵ. Đúng như vậy, lúc đó ông không c̣n trách nhiệm ngoài chức vụ chủ trại cây Khánh Dương đă tan hàng. Không trách nhiệm, ông có thể ra đi như hàng ngàn người di tản, và đừng tuyên bố nhố nhăng. Nhưng ông đă nói lời tâm huyết tại Long B́nh, cử tọa là các sĩ quan cao cấp ḷng dạ đang tan nát v́ gia đ́nh c̣n kẹt tại miền Trung. Ông thề quyết tâm với họ đạo Saigon, những người di cư đă từng biết thế nào là cộng sản. Niềm tin nhỏ bé cuối cùng đặt tất cả vào ông. Như vậy, vào giờ phút cuối th́ người tự vẫn phải là Nguyễn Cao Kỳ chứ không phải Nguyễn Khoa Nam.
Con chim khi chết.
Năm 1983 khi phê b́nh cuốn sách 20 năm của tác giả Nguyễn Cao Kỳ, tôi có dịp viết rằng. Con chim trước khi chết, tiếng hót bi ai, con người về già, trước khi chết, lời nói linh thiêng và ứng nghiệm. Vậy th́, niên trưởng của tôi, người đă một thời lănh đạo, mỗi năm vào 30 tháng 4 báo chí Hoa Kỳ có hỏi bậy bạ, tôi xin niên trưởng lựa lời mà nói cho anh em khỏi tủi nhục. Ông đă từng hô hào anh em ở lại, biết bao nhiêu đứa chết, bao nhiêu đứa đi tù. Đau thương nhường đó, biết lấy ǵ đền bù cho hết! Tiếc thay, niên trưởng của tôi, suốt 36 năm di tản, chứng nào tật ấy, chỉ chuyên làm nhục anh em.
Cho đến mấy năm gần đây, ông muối mặt cam tâm đóng vai hàng thần lơ láo về nước nịnh bợ đám lănh đạo cộng sản.Tôi chẳng c̣n biết dùng chữ nghĩa ǵ để phê phán ông, vốn một thời là thượng cấp của tôi. Có người nói rằng v́ ông có tấm ḷng yêu nước như trời biển nên về chỉ vẽ cho Việt cộng con đường theo Mỹ đánh Tầu. Có người lại nói rằng ông có mưu thần chước quỷ sẽ lèo lái cộng sản xây dựng đất nước. Sự thực anh em biết rơ, ông chỉ bố lếu bố láo để làm xấu mặt Việt Nam Cộng Ḥa. Sau cuộc chiến, cộng sản giam giữ hàng trăm ngàn chiến binh nhưng không cải tạo được người nào. Tất cả đều bỏ nước ra đi. Không ai ngờ, chúng lại cải tạo được một anh tư lệnh trở về. Thật chán biết chừng nào.
Ông già th́ tôi cũng già. Ông cao niên th́ anh em cũng cao niên. Suốt cuộc đời, trải qua cái nhục mất nước, bây giờ lại thêm cái nhục là đă một thời được lănh đạo bởi những người như niên trưởng.
Thôi th́ những sai lầm thời cầm quyền ta tạm bỏ qua. Nhưng cái thời hết quyền lực trong tay, sao ông không học được gương sáng của bà Trần Lệ Xuân. Kể từ 1963 cho đến 2011 gần nửa thế kỷ, đúng ra là 48 năm. Người phụ nữ đó ở vậy nuôi con thành đạt. Sau 6 cái tang của chồng con cha mẹ và anh em. Bà đă hành xử đúng vai tṛ của một chính khách mà thời thế đă qua đi. Bà nói rằng:“Thời của tôi đă qua rồi”. Câu nói đáng được khắc trên bia đá.
C̣n phần ông Kỳ, thời của ông thực sự đă qua ngay sau nhiệm kỳ thủ tướng. Nhưng ông cố lội ngược ḍng lịch sử, không biết chấp nhận hoàn cảnh. Ông là người đất Sơn Tây nhưng không bao giờ xứng đáng với quê hương Sơn Tây của tướng quân Lê Nguyên Vỹ tư lệnh Sư đoàn 5 Lai Khê, người đă ở lại tự vẫn sáng ngày 30 Tháng 4-1975.
Bây giờ quí vị đă hiểu v́ sao mà chúng tôi lại so sánh hoàn cảnh của bà Trần Lệ Xuân và ông Nguyễn Cao Kỳ.
Ngày 30 tháng tư lần thứ 36 đă qua rồi, lại sắp đến ngày quân lực tháng 6-2011. Nhiều năm qua, trên lưng đồi nón sắt phế thải, đàn em thấy chúng tôi nghênh ngang giữa đường nên thường chửi bậy. Ḿnh biết ḿnh tội lỗi cũng nhiều nên đành phải nhắc nhở: Chửi nữa đi em. Bây giờ, tất cả đều gần đất xa trời, xin phê b́nh niên trưởng Kỳ một lần cho rơ ràng. Xin phép dùng ngôn ngữ ông xếp cũ của tôi là trung tướng Dương Văn Đức khi phê b́nh Việt Cộng trong trại tù. Ai không biết th́ hỏi anh em HO, nhiều người biết là ông Đức mắng mỏ cộng sản ra sao để rồi bị chúng dứt điểm.
Ngày xưa, thời kỳ 50, có anh trung úy Bắc Kỳ ngồi hầu chuyện đại tá Nam Kỳ, Dương văn Đức tại phân khu Sóc Trang. Trong câu chuyện đời, nghe ông dùng toàn ngôn ngữ với hàng họ dưới thắt lưng. Mở đầu chấm dứt bằng tiếng Đan Mạch. Ông chết trong tù v́ phê b́nh cộng sản bằng ngôn ngữ của ông. Đ M, chơi ngon như vậy, ông mới đích thực là niên trưởng của tôi.
[IMG]http://cjoint.com/11mi/AEpmRdSAkT8_Duc.jpg[/IMG]
Giao Chỉ, San Jose.