Biển Đông là Sự Độc Lập Tự Do Trường Tồn của Dân Tộc Việt Nam
-----
[SIZE="3"]Các hành động của [COLOR="darkred"][COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR][/COLOR] phô trương sức mạnh để khẳng định chủ quyền tại [B]Biển Đông[/B] đă làm t́nh h́nh căng thằng và gây lo ngại nơi các láng giềng, trong đó có [B]Nhật Bản.[/B]
Trong bài xă luận ngày [B]18/08/2010[/B] tựa đề [I]“Hợp tác quốc tế quan trọng ở biển Nam Trung Hoa - Biển Đông[/I]" ([SIZE="2"]Intl cooperation vital in South China Sea[/SIZE]), tờ báo Nhật Bản [B]Yomiuri Shimbun[/B], đă kêu gọi các nước có quan ngại hợp tác với nhau để buộc [COLOR="red"]Trung cộng [/COLOR]ngồi vào bàn hội nghị đa phương nhằm giảm căng thẳng tại [B]Biển Đông[/B].
[B]Yomiuri Shimbun [/B]là tờ báo [I]lớn nhất tại Nhật Bản[/I], rất có uy tín, với lượng phát hành hơn [I]10 triệu bản mỗi ngày[/I], cho nên ư kiến được nêu lên rất đáng quan tâm.
Sau đây là nguyên văn bài xă luận.[/SIZE]
[SIZE="4"][FONT="Book Antiqua"][COLOR="red"]Trung cộng [/COLOR]đang sử dụng lực lượng hải quân hùng mạnh của ḿnh để hung hăng tiến vào [B]Biển Đông[/B], đầu mối quan trọng của các tuyến đường biển quốc tế. [B]Hoa Kỳ[/B] và các nước châu Á ngày càng cảnh giác trước động thái của [COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR].
Thứ Hai [I][B]16/08/2010[/B][/I], trong báo cáo hàng năm cho Quốc hội, [B]Bộ Quốc pḥng Mỹ [/B]cho rằng [I]"xu hướng hiện nay trong khả năng quân sự của Trung cộng là một nhân tố chủ yếu làm thay đổi cán cân quân sự trong vùng Đông Á[/I]", đề cập đến các động thái của [COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR] tại [B]Biển Đông[/B].
[B]Nhật Bản[/B] cũng không thể xem nhẹ các hành động của [COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR] v́ lẽ [I]90% năng lượng và 60% lương thực của Nhật phải nhập khẩu bằng đường biển[/I]. Do vậy, chính phủ [B]Nhật[/B] phải tăng cường hợp tác với [B]Hoa Kỳ, Việt Nam, Ấn Độ và các nước khác có liên quan [/B]để giải quyết vấn đề.
[COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR] kiểm soát [B]Biển Đông[/B] để chiếm hữu tài nguyên và ngăn chặn hải quân [B]Mỹ[/B]
[B]Biển Đông [/B]có hơn [B][U]200 ḥn đảo [/U][/B]và đá ngầm rải rác, bao gồm cả quần đảo [B]Trường Sa[/B], là sân khấu cho một số tranh chấp lănh thổ liên quan đến [COLOR="red"]Trung cộng, Việt Nam[/COLOR], [B]Philippines, Malaysia và các nước khác[/B].
Trong những năm gần đây, [COLOR="red"]Trung cộng [/COLOR]đă gây ra hiềm khích với các nước khác khi phái chiến hạm vào khu vực trên, viện cớ bảo vệ tàu thuyền đánh cá của họ. [COLOR="red"]Trung cộng [/COLOR]hiện đang xây dựng một căn cứ tàu ngầm lớn trên đảo [B]Hải Nam [/B]ở vùng [B]Biển Đông[/B].
Một loạt hành động như trên trong thời gian gần đây có thể được hiểu là nỗ lực của [COLOR="red"]Bắc Kinh[/COLOR] nhằm đặt toàn bộ[B] Biển Đông [/B]dưới quyền kiểm soát của [COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR], không chỉ để bảo vệ quyền lợi về dầu hỏa và tài nguyên biển của họ, mà c̣n v́ lư do quân sự, chẳng hạn như [I][U]để ngăn chặn bất kỳ hành động can thiệp nào của lực lượng [B]Mỹ[/B] trong trường hợp khẩn cấp liên quan đến [B]Đài Loan[/B][/U][/I].
[B]Biển Đông[/B] là nơi quốc tế sử dụng, không thuộc độc quyền của ai
[COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR] đă sử dụng khái niệm “[I][U]quyền lợi cốt lơi[/U][/I]" liên quan đến chủ quyền và sự toàn vẹn lănh thổ của họ khi đề cập đến [B]Đài Loan và Tây Tạng[/B].
Gần đây, họ nói rằng cũng coi [B]Biển Đông [/B]thuộc phạm vi “[I][U]lợi ích cốt lơi[/U][/I]" của họ, một động thái càng làm tăng những mối lo ngại về ư đồ có thể có của Trung cộng đằng sau các hành động gần đây nhất.
[B]Biển Đông[/B] là nơi đi qua của các tuyến đường biển quốc tế quan trọng, nối liền [B]Trung Đông với Đông Bắc Á[/B]. Không một nước nào được phép độc quyền di chuyển trong khu vực. Chúng tôi mạnh mẽ yêu cầu Trung cộng tự kiềm chế.
[COLOR="red"]Việt Nam [/COLOR]và [B]các nước châu Á [/B]khác đang kêu gọi [COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR] giải quyết tranh chấp lănh thổ thông qua thương lượng đa quốc gia. Nhưng [COLOR="red"]Trung cộng [/COLOR]không muốn buông lỏng lập trường theo đó các nước có tranh chấp chủ quyền phải đàm phán song phương một cách riêng lẻ.
Tuy nhiên, nếu tranh chấp lănh thổ phát triển thành xung đột quân sự, th́ chiến sự sẽ ảnh hưởng đáng kể đến tất cả các nước sử dụng tuyến đường biển của khu vực.
Các nước cùng quan ngại về t́nh h́nh [B]Biển Đông[/B] cần hợp sức kéo [COLOR="red"]Trung cộng[/COLOR] vào bàn hội nghị
Trên cơ sở đó, sẽ là điều hợp lư khi tổ chức các cuộc đàm phán đa quốc gia giữa các nước có quyền lợi trong khu vực để thảo luận về phương cách giảm bớt căng thẳng và các biện pháp xây dựng ḷng tin.
Cũng có thể là một ư tưởng tốt khi đưa vấn đề này ra xem xét tại [B]Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á EAS[/B], mà [B]Hoa Kỳ[/B] cũng đă có kế hoạch tham gia.
Để thuyết phục Trung cộng ngồi vào bàn đàm phán đa quốc gia, [I][U]điều thiết yếu [/U]là các nước cùng chung một mối quan tâm phải hợp tác với nhau[/I].
Chính phủ [B]Nhật Bản[/B] đă khởi động các cuộc đối thoại về một quan hệ đối tác chiến lược với [B]Ấn Độ[/B] vào cuối năm ngoái và với [COLOR="red"]Việt Nam[/COLOR] trong tháng qua, với sự tham gia của các giới chức có thẩm quyền trong cả ngành ngoại giao lẫn quốc pḥng.
Chúng tôi yêu cầu chính phủ [B]Nhật Bản[/B] chủ động tận dụng lợi thế của các cuộc đối thoại đó để phát huy những hành động chung nhằm giảm bớt căng thẳng ở [B]Biển Đông[/B].[/FONT][/SIZE]
[URL="http://www.viet.rfi.fr/auteur/trong-nghia"]http://www.viet.rfi.fr/auteur/trong-nghia[/URL]
---------------------------
Mỹ đă triển khai chiến lược ngăn bành trướng Trungcộng tại Biển Đông và Á châu, mà trọng điểm là Việtnam
---------
[B][SIZE="4"][FONT="Book Antiqua"]Liên hệ Việt Mỹ tiến thêm một bước Việt Cộng phải nhường Trung Cộng hai bước [/FONT][/SIZE][/B]
[I]Thứ năm, 02 Tháng 9 2010 22:37
Viết bởi Administrator
Biển Đông dậy sóng[/I]
Câu nói từ cửa miệng dân gian đă thành nguyên tắc chính trị của Cộng đảng Việtnam là:
[I][COLOR="red"]“[B]Đi với Tầu th́ mất nước. [COLOR="navy"]Đi với Mỹ th́ mất đảng[/COLOR][/B]”. [/COLOR][/I]
Thế nên chủ trương đối ngoại mới đây của Cộngsản Việtnam là
[I]“Toàn cầu hoá ngoại giao”
“Đa phương hóa quốc pḥng”
“Quốc tế hoá Biển Đông”.[/I]
Nhưng thực tế th́ từ 1991, khi Liênxô sụp đổ, Việtcộng đă quay lại thần phục Trungcộng. Chịu cúi đầu học theo phương pháp “[I]đầu hàng tư bản, mà vẫn duy tŕ được độc đảng, độc quyền toàn trị cộngsản[/I]” cả ở Tầu, lẫn ở Việt.
Trungcộng gọi đó là: “[I]Xă hội chủ nghĩa đặc thù Trungquốc[/I]”.
C̣n Việtcộng th́ gọi là: “[I]Làm kinh tế thị trường theo định hướng Xă hội Chủ nghĩa, lấy công ty quốc doanh là chủ đạo[/I]”.
Với 2 lối gọi đó, thấy ngay được Trungcộng chỉ coi Xă hội Chủ nghĩa là phương tiện để phát triển Trunghoa thành một Đại Đế Quốc.
C̣n Việtcộng vẫn mù quáng muốn giữ độc quyền lănh đạo, nên dùng Việtnam làm phương tiện để tiến lên Xă hội Chủ nghĩa hoang tưởng đă chết tiệt rồi.
Chính v́ vậy mà Trungcộng ngang nhiên coi Việtcộng là đàn em cộngsản ngoan ngoăn để làm công cụ cho họ thực hiện giấc mộng Đại Đế Quốc Bành Trướng,
[I][COLOR="red"]nuốt trửng Việtnam,
khống chế Đông Nam Á và toàn cơi Á châu,
tiến lên ḥng vượt Mỹ làm bá chủ hoàn cầu[/COLOR].[/I]
Về phía Mỹ, trong chiến tranh lạnh, Mỹ tích cực triển khai nguyên tắc “ [I]Dùng Cộng Diệt Cộng[/I]”.
Chính việc Mỹ hoá chiến tranh Việtnam để rồi bỏ rơi Miền Nam cho Miền Bắc chiếm trọn, nhằm kết thúc cuộc chiến tranh quái ác Việtnam, đă đẩy Liênxô và Trungcộng vào cảnh huynh đệ tương tàn, mà Việtcộng bị kẹt giữa 2 đàn anh lớn. Cuối cùng Việtcộng ngả về Liênxô chống Trungcộng.
Khi Liênxô đổ, Việtcộng đă không khôn ngoan quay về với Dân Tộc, dựa vào thế Toàn Dân để chủ động liên hệ với quốc tế, mà lại theo quán tính nô lệ cộng sản ngả vào tay Trungcộng.
Thực ra trước khi Mỹ bỏ Miềnnam Việtnam, tổng thống Hoakỳ, Richard Nixon và thủ tướng Trungcộng, Chu Ân Lai đă kư [B]Hiệp Ước Thượng Hải 1972[/B], trong đó Trungcộng cam kết: “[I][COLOR="blue"]Tất cả các quốc gia lớn hay nhỏ, phải được đối xử b́nh đẳng; những quốc gia lớn không được gây tổn thương đau khổ cho những nước nhỏ. Trungquốc không bao giờ là một siêu cường. Trungquốc chống lại quyền lực bá chủ và quyền lực chính trị dưới bất cứ h́nh thức nào[/COLOR][/I]”.
Vậy, việc Trungcộng chiếm Hoàngsa, Trườngsa của Việtnam, và [B]vẽ đường ranh ‘lưỡi ḅ’ [/B]chiếm trên [B]80 phần trăm Biển Đông[/B] của các nước Đông Nam Á, định làm bá chủ toàn vùng là [B][U]một vi phạm Hiệp Ước Thượng Hải 1972 đă kư với Mỹ[/U][/B]. Chỉ với điều khoản này thôi Hoakỳ đă danh chính ngôn thuận can thiệp vào Biển Đông rồi.
Mỹ vừa kỷ niệm 15 năm bang giao với Việtnam, sự xuất hiện của Mỹ trở lại toàn cơi Việtnam lần này dù là theo khuynh hướng “[I]Kinh Tế Thị Trường Toàn Cầu Hoá[/I]”. Nhưng với Trungcộng đó là một trở lực lớn đối với tham vọng bành trướng của họ.
Riêng Việtcộng bị đẩy vào thế nằm kẹt giữa 2 nước Mỹ-Hoa. Họ vẫn theo quán tính nô lệ cho các đàn anh Nga và Tầu trước kia, để luồn lách đi giây giữa Mỹ và Tầu.
Nhưng Tầu vẫn lợi thế hơn Mỹ, v́ Việtcộng sợ đi với Mỹ th́ phải Dân Chủ Hóa Chế Độ, như thế Đảngcộngsản mất độc quyền lănh đạo.
Chính v́ vậy, mà quan hệ Việt-Mỹ tiến thêm một bước, th́ Trungcộng buộc Việtcộng phải nhượng bộ Trungcộng hai buớc.
Khi Mỹ tuyên bố cho Việtnam được hưởng quy chế thương mại b́nh thường vĩnh viễn - PNTR trước Trungquốc, th́ họ lập tức cấm cản, khiến Việtnam phải kư sau Trungquốc một năm. Đồng thởi buộc Lê Khả Phiêu, tổng bí thư đảng, và chủ tịch nước Trần Đức Lương phải cam kết ‘hiến đất, dâng biển” cho họ rồi mới được kư.
Mỗi lần thủ tướng, chủ tịch, hay các bộ trưởng Việtcộng sang thăm gặp Mỹ th́, trước, hay sau đó đều phải sang triều kiến Bắckinh để nhận chỉ thị hoặc là bắt phải nhượng một thứ quyền nào đó của đất nước cho Trungcộng.
Việc Nguyễn Tấn Dũng sang gặp tổng thống George W. Bush năm 2008, nâng cao tầm quan hệ giữa Việt-Mỹ. Dịp này tổng thống [B]Bush[/B] khẳng định “[I]Ủng hộ chủ quyền, an ninh và toàn vẹn lănh thổ Việtnam[/I]”. Lập tức Trungcộng lồng lộn lên, bắt ban lănh đạo Việtcộng và Nguyễn Tấn Dũng sang Tầu để kư kết cho Trungcộng khai thác tài nguyên ở Việtnam.
[B]1.[/B] Chương tŕnh khai thác bauxite Tâynguyên của Trungcộng được tiến hành bất chấp sự chống đối của toàn dân Việtnam là do đấy.
[B]2. [/B]Từ đó Trungcộng hầu như chiếm độc quyền đấu thầu các công tŕnh trọng điểm ở Việtnam,
[B]3.[/B] rồi tràn người vào thi công và làm nhiều việc có tính cách ‘[I]Thực Dân Hoá[/I]” Việtnam từ từ…
[B]4. [/B]Đồng thời tỏ ra hung hăn chiếm quyền kiểm soát Biển Đông. Bắt, giết, cấm đoán, đánh đuổi ngư dân Việtnam hành nghề ở Biển Đông.
Nhất là mới đây Mỹ đặt vấn đề An Ninh Biển Đông lên hàng ưu tiên chiến lược của Hoakỳ. Dùng sự đe dọa quân sự của Bắckinh ở Biển Đông để quy tụ sự chống đối Trungcộng của các nước ASEAN và nhất là của Việtnam th́ Mỹ đă trở thành chỗ tựa tin cậy của toàn Á châu để ngăn sức bành trướng của Trungcộng.
Việtcộng tuy không dám bỏ rơi Trungcộng để ngả hẳn về phía Mỹ. Nhưng cả Trungcộng và Việtcộng đều biết rơ là Việtnam giờ này không thể tách khỏi ASEAN, mà ASEAN th́ cần phải dựa vào Mỹ mới đủ sức ngăn Trungcộng.
Việc tàu sân bay USS George Washington vào biển Việtnam và tàu USS John S. McCain cập bến Đànẵng đă đánh dấu sự hiện diện thường trực của Đệ Thất Hạm Đội Mỹ ở nơi đây. Lẽ cố nhiên Trungcộng không c̣n tự tung, tự tác ở Biển Đông nữa. Trungcộng tránh không đụng độ quân sự với Mỹ, nhưng nhắm vào đe dọa, đ̣i đánh Việtnam.
Theo club.china.com: “[I][COLOR="red"]Việtnam là cốt lơi của vấn đề Biển Đông, để thúc đẩy Việtnam thành trọng điểm vây hăm Trungquốc, Mỹ đă hợp tác hạt nhân với Việtnam, để chứng tỏ Việtnam chống đối Trungquốc, Việtnam cũng sung sướng được ôm chân Mỹ làm cấp tiền phong chống Trungquốc[/COLOR][/I]”. Bài báo kêu gọi [B][U]trừng trị Việtnam [/U][/B]với lư do: [I]
“… chuyển dời mâu thuân Mỹ- Trung. Trung-Mỹ xung đột trực tiếp không phù hợp lợi ích của Trung-Mỹ.
Trừng trị Việtnam là giết gà dọa khỉ, đánh chó làm nhục chủ…
Mâu thuẫn Trung-Mỹ biến thành xung đột Trung- Việt, khiến Mỹ không c̣n cách thọc tay vào…
đánh Việtnam có thể thu lợi...
đánh Việtman có thể thu hồi được Trườngsa…"[/I]
Có lẽ v́ sợ bóng sợ vía Trungcộng, nên bộ Quốc Pḥng Việtcộng mới để cho Nguyễn Chí Vịnh tay say của Trungcộng họp với Mỹ, rồi sang Tàu khẳng định chính sách 3 không:
[COLOR="red"][I]“…không tham gia liên minh quân sự;
không là đồng minh quân sự của bất cứ nước nào;
không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở Việtnam và không dựa vào nước này để chống nước kia”.
“Việtnam vui mừng chứng kiến sự phát triển nhanh chóng của nước láng giềng Trungquốc”.
“Việtnam ủng hộ sự phát triển của Trungquốc, trong đó có phát triển quốc pḥng” [/I][/COLOR]
Nói vậy có nghĩa Nguyễn Chí Vịnh và bè lũ
[I]hứa từ bỏ luôn cả quyền tự vệ chính đáng của dân tộc,
và đi ngược lại quyền chủ động liên minh quốc tế - Đa Phương Hóa Quốc Pḥng, nhằm ngăn cuộc xâm lăng của Trungcộng đang diễn ra. [/I]
Đây là hậu quả của giới lănh đạo Việtcộng
[I]coi dân là kẻ thù,
không dựa vào dân,
mà chỉ ngửa cổ trông vào sự bố thí quyền thế của ngoại bang.[/I]
Tóm lại, khi [B][U][COLOR="navy"]Mỹ đă triển khai chiến lược ngăn bành trướng Trungcộng tại Biển Đông và Á châu, mà trọng điểm là Việtnam [/COLOR][/U][/B]
th́
Việtcộng có “[I]chạy đàng trời không khỏi nắng[/I]”?
Chờ coi những màn hay.
[I]Little Saigon ngày 31/08/2010[/I]
CÓ THỂ TRÁNH ĐƯỢC NGUY CƠ CHIẾN TRANH BIỂN ĐÔNG NẾU CÓ DÂN CHỦ
--
[B][I][FONT="Book Antiqua"][SIZE="5"][COLOR="purple"]Sử Gia Al Santoli: Có thể tránh được nguy cơ chiến tranh Biển Đông nếu có dân chủ[/COLOR][/SIZE][/FONT][/I][/B]
[I]Người Việt[/I]
[I]Monday, August 30, 2010[/I]
[url]http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=118022&z=262[/url]
LTS - Ông [B]Al Santoli [/B]là chủ tịch tổ chức [B]Asia America Initiative[/B], từng chiến đấu tại Việt Nam trong thời chiến tranh.
Ông cũng là chủ biên của báo điện tử “China in Focus” và “Asia in Focus.”
Ông là tác giả một số tác phẩm, chẳng hạn “Everything We Had” (Tất Cả Những Ǵ Chúng Ta Từng Có); “Oral History of the Vietnam War” (Lịch Sử Truyền Khẩu về Chiến Tranh Việt Nam), từng được đề nghị giải thưởng Pulitzer, giải thưởng sách Mỹ (American Book Award) và từng được Hiệp Hội Thư Viện Hoa Kỳ chọn làm sách hay nhất; “To Bear Any Burden: The Vietnam War and Its Aftermath” (Gánh Vác Mọi Gánh Nặng: Chiến Tranh Việt Nam và Hậu Lụy); “New American: Immigrants and Refugees in the U.S. Today” (Người Mỹ mới: Dân Di Cư và Người Tị Nạn ở Hoa Kỳ Hôm Nay); “Leading The Way” (Dẫn Đường); “Empires of the Steppe: Russia and China, From Antiquity to 1912” (Các Đế Quốc của Thảo Nguyên: Nga và Trung Quốc, Từ Thời Cổ đến 1912).
Ông cũng từng là phó chủ tịch Hội Đồng Chính Sách Đối Ngoại Hoa Kỳ (AFPC), cố vấn an ninh quốc gia và chính sách đối ngoại tại Hạ Viện Hoa Kỳ.
Ông Santoli dành cho nhật báo Người Việt cuộc phỏng vấn dưới đây - được thực hiện qua h́nh thức điện thư - nhân có các biến chuyển sôi động liên quan đến tranh chấp chủ quyền biển đảo trên biển Đông.
[COLOR="blue"][I][B]Người Việt:[/B] Trung Cộng gần đây đưa tàu khảo sát có hải quân hộ tống đến khu vực gần đảo Tri Tôn (trong quần đảo Hoàng Sa), cách đảo Lư Sơn của Việt Nam khoảng 100 hải lư. Bộ Ngoại Giao Việt Nam đă phản đối nhiều lần mà không kết quả. Ông có nghĩ Trung Cộng sẽ tiếp tục thực hiện bất cứ điều ǵ họ muốn ở khu vực cả hai nước đang tranh chấp chủ quyền?[/I][/COLOR]
[B]Santoli: [/B]Trung Cộng tin rằng toàn bộ biển Đông (theo cách gọi tên của Việt Nam) hay biển Nam Hải (theo cách gọi của Trung Cộng) thuộc về nước họ, căn cứ trên các cuộc xâm lăng từ triều đại nhà Minh. Oái oăm thay, họ đang trở thành một thứ “Quân Xâm Lăng Mông Cổ” mới với các đặc tính Trung Cộng như người Cộng Sản vẫn thường mô tả sự hiện đại hóa quân đội của họ thời nay.
Cộng Sản là tổ chức tội phạm tự cho cái quyền áp bức người dân mà quân đội do nhà nước kiểm soát đóng vai tṛ an ninh. Sự chống cự tốt nhất đối với lực lượng ấy là sức mạnh của ư chí con người từ một nền tự do và dân chủ trong sạch. Con người tự do có thể đưa ra các chương tŕnh đầy sáng kiến. Điều này quan trọng đối với người Việt Nam vận động cho dân chủ và nhân quyền, không những để bảo vệ Việt Nam mà c̣n cho cả khu vực đang bị đe dọa bởi lực lượng quân sự Trung Cộng. Đó là lư do tại sao những người như Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế, một người can đảm và vị tha ở Việt Nam, hợp tác với tôi để viết, phải thành công bởi các nguyên nhân ái quốc và lịch sử.
[COLOR="blue"][I][B]Người Việt:[/B] Việt Nam hiện nay quá yếu, quá nhỏ để chống lại kẻ khổng lồ Trung Cộng. Việt Nam có thể làm được ǵ? [/I][/COLOR]
[B]Santoli:[/B] Cách tốt nhất để đối phó với Trung Cộng vào lúc này là phải liên minh khu vực và có sự bảo vệ của hải quân các nước Hoa Kỳ, Ấn Độ, Đài Loan và Nhật Bản. Các nước trong khu vực có tranh chấp chủ quyền biển đảo trên biển Đông nên hiểu rằng Trung Cộng sẽ cố gắng chia rẽ và chinh phục họ cả về quân sự lẫn chính trị. Nhưng lịch sử chứng minh rằng sức mạnh thật sự của Việt Nam nằm ở sự đoàn kết toàn dân. Bởi thế Cộng Sản và các chế độ độc tài độc đảng bạo ngược phải chấm dứt và phải nhường chỗ cho nền tự do và chính quyền nhân dân đúng nghĩa.
[COLOR="blue"][I][B]Người Việt:[/B] Dường như một hội nghị quốc tế để giải quyết tranh chấp biển Đông không dễ thành h́nh v́ bị Trung Cộng chống lại. Đồng thời, các thành viên ASEAN cũng chia rẽ v́ bị ảnh hưởng và đe dọa từ Trung Cộng. Một hội nghị giữa Trung Cộng và ASEAN nhằm giải quyết tranh chấp Biển Đông qua con đường ngoại giao có vẻ như khó xảy ra?[/I][/COLOR]
[B]Santoli:[/B] Giải pháp chính trị hợp nhất (các nước ASEAN) có thể khó xảy ra v́ sự tham lam cố hữu và tham nhũng của những người làm chính trị cũng như các tay lănh tụ độc tài. Cho nên, từng bước một, Việt Nam cần có sự đoàn kết mạnh mẽ và ư chí của người dân đứng lên kháng cự. Hải Quân Hoa Kỳ phải đồng thời cần có một vai tṛ mạnh mẽ. Điều đó cần đ̣i hỏi ư chí sức mạnh chiến lược và chính trị được nh́n thấy rơ rệt ở cả Hoa Thịnh Đốn và Hawaii, nơi mà quân lực Hoa Kỳ có nhiều quyền quyết định đối với khu vực Á Châu. Các nhà ngoại giao và quân sự Hoa Kỳ không thể coi các tay lănh tụ độc tài là đồng minh, mà phải liên tục vận động để khuyến khích dân chủ dựa trên công bằng và các tiêu chuẩn quốc tế về nhân quyền mà hầu hết các nước đều công nhận theo Công Ước Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền.
[COLOR="blue"][I][B]Người Việt:[/B] Trung Cộng hiện đại hóa quân đội ở tốc độ rất nhanh. Họ có tài nguyên dồi dào để thực hiện. Họ thiết lập một căn cứ tàu ngầm nguyên tử ở cảng Tam Á, tỉnh đảo Hải Nam, họ đồn trú nhiều chiến xa và chiến đấu cơ trên đảo Phú Lâm (mà họ gọi là đảo Vĩnh Hưng) ở quần đảo Hoàng Sa, rồi họ đang mở rộng đảo Tri Tôn, đảo phía Nam Hoàng Sa. Nếu họ coi hầu hết biển Đông như “hồ sau vườn nhà” họ và cứ làm điều họ muốn, bất kể điều ǵ, liệu chiến tranh có tránh được không?[/I][/COLOR]
[B]Santoli:[/B] Xét trong t́nh h́nh hiện thời, một cuộc chiến tranh lớn ở khu vực và trên b́nh diện quốc tế trên cả các mặt kinh tế và chính trị, điện tử, truyền thông điện tử và vơ khí hủy diệt hàng loạt, có thể xảy đến trong những năm tới. Tuy nhiên, ngăn chận một cuộc chiến tranh khu vực có thể làm được nếu Cộng Sản và các h́nh thức quân phiệt khác bị các phong trào quần chúng bất bạo động trong nội bộ thay thế. Các nước láng giềng chấp nhận làm hài ḷng các bạo chúa sẽ không thành công. Người dân phải mạnh nhờ nâng cao tinh thần qua các định chế dân chủ. Dân chủ giả hiệu như phong trào Cộng Sản của Hồ Chí Minh chỉ làm suy yếu tinh thần và sức mạnh quần chúng. Xuyên qua lịch sử Việt Nam, các phong trào “sức mạnh quần chúng” quen thuộc từng là yếu tố để đánh bại các lực lượng Trung Cộng và Mông Cổ xâm lược.
Có sự lo sợ ngay trong nhóm quyền lực chính trị-quân sự Trung Cộng là họ cũng dễ bị tiêu diệt bởi một cuộc nổi loạn của quần chúng, và họ cũng biết rằng tài sản của họ rất mong manh chỉ nhờ tham nhũng mà có, khi thị trường bị giảm xuống và thiếu tài nguyên thiên nhiên. Người Cộng Sản Trung Cộng cố giữ lấy quyền lực, bất chấp bao nhiêu người sẽ hy sinh, cũng như họ áp bức hàng triệu người dân Trung Cộng, Tây Tạng và các sắc tộc thiểu số khác mà họ từng chinh phục. Đấy là điều khiến ư chí mạnh mẽ của quần chúng chống lại chế độ bạo ngược, ngay cả tại Trung Cộng, trở thành vô cùng quan trọng.
Việt Nam có thể giúp kích thích một cuộc cách mạng chống lại chế độ Cộng Sản bạo ngược ở Trung Cộng bằng cách theo đuổi một cuộc cải cách dân chủ có thể lây lan như đám cháy rừng tới đa số người Trung Cộng thuộc mọi sắc tộc, vốn đều muốn công bằng và phẩm giá con người. Khổng Tử và Mạnh Tử đều là các nhà tiên phong trong thế giới của cai trị có tinh thần trách nhiệm với “các đặc tính Trung Quốc.” Lăo Tử cũng nhấn mạnh đến sự hài ḥa và an b́nh trong Lăo Giáo. Phật Giáo dạy người ta rằng sự báo thù và ḷng ham muốn quyền lực là các khuynh hướng tiêu diệt nhân bản. Có những người Công Giáo, cũng như các tổ chức “khí công” như tổ chức Pháp Luân Công từng can đảm tuân thủ các nguyên tắc bất bạo động cho dù bị sự đàn áp, tra tấn của Cộng Sản.
[COLOR="blue"][I][B]Người Việt:[/B] Hoa Kỳ từng lập lại nhiều lần là không đứng về phe nào trong cuộc tranh chấp, một giải pháp quốc tế dường như là điều mong ước của nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay. Để thấy điều đó có thể tới, một cuộc xung đột vơ trang rất có thể phải xảy ra trước. Ư kiến ông ra sao?[/I][/COLOR]
[B]Santoli:[/B] Các tay lănh tụ độc tài và những kẻ đàn áp nhân quyền luôn luôn tấn công người dân yếu đuối và dễ bị hà hiếp, nhưng lại e sợ hàng xóm mạnh và can đảm. Một châm ngôn Trung Cộng trong vơ thuật cổ truyền từng nói: “Kẻ yếu có thể đánh bại kẻ mạnh với quyết tâm và khéo léo.”
Các lănh tụ quân sự Trung Cộng biết điều này và sẽ dùng tham nhũng và hối lộ để làm cho những nước láng giềng suy yếu. Đấy là lư do tại sao những người đấu tranh dân chủ ở Việt Nam, như Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế, các tổ chức tôn giáo và những người [B][U][COLOR="navy"]sử dụng Internet,[/COLOR] [/U][/B] những người [B][U][COLOR="blue"]phát biểu ư kiến [ôn ḥa], [/COLOR][/U][/B]đều là các anh hùng thật sự của dân tộc Việt Nam; [B][U][COLOR="navy"]trong cuộc đấu tranh toàn cầu cho ḥa b́nh và công chính, nhân quyền và an ninh quốc tế[/COLOR][/U][/B] là không thể tách rời.
[I][B]Người Việt:[/B] Xin cảm ơn ông[/I]
----------------
Nói và làm cái nào hiệu quả hơn ?
Đọc qua mấy bài viết của ông Đít Tàu Đít Mỹ, nhất là xem cái Video nói nhiều về việc người dân trong nước ( có thể do NVHN dứng sau lưng ) bày tỏ ḷng yêu nước, yêu biển đảo của ḿnh bằng cách lấy những b́nh sơn, xịt lên bất cứ nơi nào với ḍng chữ " [B][COLOR="red"]Hoàng Sa - Trường Sa là của VN [/COLOR][/B] ( viết tắt là HS - TS - VN ), đôi khi làm vậy không có tác dụng mà ngược lại phản tác dụng. Tôi thấy bất cứ thời điểm nào th́ ḷng yêu nước cũng không thừa ...chế độ nào ngựi ta cũng rất cần những con người, những công dân yêu nước cả . Vậy yêu nuớc như thế nào mới là đúng, yêu nước thế nào mới có lợi cho đất nước, yêu nước thế nào mới là khôn ngoan ? Ít ai nghĩ tới chuyện này .
Tôi thấy ngựi dân VN, nhất là ngựi dân trong nước nên b́nh tĩnh về chuyện Hoàng, Trường Sa . Đây là tranh chấp lâu dài chứ không phải chỉ mới hôm qua. Do những năm gần đây ngựi dân lên net nhiều nên mới có dịp cập nhật những thông tin về HS-TS, chứ nó đă xảy ra từ bao đời nay rồi . Từ thời nhà Nguyễn th́ VN và Tàu đă có những tranh chấp về biển đảo , trong đó có HS-TS . Nhiều khi các tuổi trẻ VN hiếu thắng, mới thấy được chút chuyện rồi nghĩ là quan trọng quá, rồi bắt chước cái văn hóa biểu t́nh của phương Tây mà ồ ạt làm loạn cào cào lên thật ra chẳng chút hiệu quả ǵ . Có mua hết hăng sơn Bạch Tuyết rồi xịt khắp cả phố phường VN th́ thằng Tàu nó cũng không trả đảo lại, đôi khi c̣n tốn tiền, mất thời gian mà c̣n bị phạt v́ tội làm mất vẻ đẹp phố phường . Muốn xịt th́ tôi nghĩ nên mua vé máy bay qua Tàu xịt, mà phải dịch sang tiếng Tàu rồi xịt ở Bắc Kinh th́ may ra tụi Tàu nó thấy. C̣n xịt ở VN bằng chữ VN th́ có thằng Tàu nào thấy không ? Chống Tàu hay chống VN đây ? Cái này cần làm rơ .
Người VN chúng ta vốn có tính hiền ḥa, văn hóa chúng ta luôn đem Lễ Nghĩa lên hàng đầu ...muốn ǵ, không hài ḷng ǵ th́ cứ việc tới gặp ngựi mà ḿnh không hài ḷng và nói thẳng. Muốn góp ư bày tỏ ḷng yêu nước , yêu biển đảo th́ viết một lá thư nhờ một trang báo nào đó chuyển cho chính phủ, rồi chính phủ sẽ xem xét, v́ ở đây ngựi ta mới đủ thông tin, bằng chứng về biển đảo, và nhà nước mới đủ thẩm quyền đưa ra kế sách hiệu quả lâu dài . Nếu cảm thấy một cá nhân không đủ cân lượng th́ kêu gọi gia đ́nh đồng kí tên, bạn bè đồng kí tên, nhưng phải tôn trọng và trong trật tự . Hăy nghĩ xem...chúng ta bị Tàu cướp biển đảo là đă thiệt tḥi lắm rồi, vậy chúng ta làm loạn lên bằng cách biểu t́nh hay xịt sơn tùm lum như vậy chẳng khác nào ta lại làm cho ta thêm thiệt tḥi tiếp tục , loạn lên xă hội sẽ xáo trộn, khi xă hội xáo trôn th́ mua bán gặp khó khăn ...nghèo thêm nghèo. Ở Mỹ cũng có rất nhiều bà con mua bán khổ sở v́ nạn biểu t́nh ..có lần em bạn Nguyễn Tất Thắng của tôi phone về nói...[B][COLOR="magenta"]" biểu t́nh c̣n nhiều hơn đi ăn cơm nữa chị , dạo trước bên Cali tôi có cái quán cơm nho nhỏ nhưng không có mấy ngựi đến ăn, mà cứ thấy đứng trước quán biểu t́nh riết....không bán buôn ǵ được ...tôi dẹp quán luôn rồi . Chị biết không...dân buốn bán tụi tôi đóng thuế, mấy ông bà biểu t́nh đâu có đóng thuế nên đâu biết cái khổ cho tụi tôi khi mua bán mà gặp biểu t́nh..." [/COLOR][/B] khổ chưa ! Hy vọng VN không bị cảnh này :(
Nhớ lại cái thời trước 1975 , Miền Nam VN cũng v́ biểu t́nh mà mất chế độ sớm vậy. Nào là tự thiêu...sinh viên xuống đường...chống chiến tranh...v...v....ôi thôi đủ chuyện...nhiều khi bày tỏ kiểu dở hơi vậy làm cho rối lên chứ chẳng lợi ích ǵ, v́ dân làm ǵ biết nhiều về những tính toán lâu dài của một nhà nước, nhiều khi không hiểu ất giáp ǵ hết la làng bậy bạ khổ thêm . Hăy b́nh tĩnh, nhà nước có kế sách...quí vị thấy tàu chiến Mỹ qua VN chưa ? không tự dưng mà nó qua đâu...đó là cái khôn của ngựi CSVN đó ....! Trước đây chỉ có gậy gộc, dao búa....nhưng đă đánh Pháp chạy dài....bây giờ chúng ta có tàu ngầm , có may bay chiến đấu hiện đại...chỉ tại là chưa tới thời điểm thích hợp thôi
Muốn yêu nước, muốn bày tỏ ḷng yêu nước đó, muốn góp sức ḿnh cho đất nước th́ hăy làm chứ đừng nói . Làm là hăy cố gắng học tập, cố gắng làm ăn...góp sức ḿnh qua đồng thuế thu nhập hằng ngày...góp sức ḿnh bằng tŕnh độ, bằng kiến thức...khi đủ mạnh, th́ là lúc chúng ta đ̣i lại những ǵ mà Tàu đă cướp của chúng ta . Nên xem lại lịch sử VN, bất cứ thời điểm nào, khi VN và Tàu đánh nhau th́ sự chuẩn bị phải tới hàng mấy chục năm th́ ta mới thắng , và cuối cùng ta vẫn thắng . Đừng la làng rồi chẳng làm được ǵ, biểu t́nh, xịt nước sơn là hành động la làng không hiệu quả .
Lê Thị Trà Đá .