-
[COLOR="#B22222"]Muốn Thăm Em Lại Sợ
Đời em bất hạnh biết bao nhiêu
Băo tố, cuồng phong một buổi chiều
Chợt đến nhấn ch́m thuyền mộng ái
Rồi lôi em đến bến rong rêu!
Mở mắt nh́n ra chỉ tối màu
Toàn thân ướt sũng, tím bầm đau
Chống tay em cố nâng người dậy
Lại bị trợt trơn té lộn nhào…
Lan ơi! H́nh ảnh cuộc đời em
Anh vẽ bằng thơ của trái tim
Bóng bẩy, tượng h́nh như vậy đó
Đơn sơ, mấy nét chẳng cần thêm
Cũng đủ quá nhiều một bức tranh
Trải ra chẳng thấy có màu xanh
Chỉ toàn mây xám và đêm tối
Với cánh chim rơi, găy chẳng lành!
Em sống chuỗi dài với héo hon
Thuyền nan vá víu sớm chiều hôm
Trên ḍng đen sẫm thêm ngàn gió
Lư lắc, đong đưa, tím mảnh hồn…
Nay lại một lần thêm tái tê
Chồng em mất sớm, để lê thê
Canh khuya trống vắng rơi sầu nhớ
Vạn giọt sương sa đẫm lối về…
Anh muốn ghé thăm, nói một lời
Rằng thương c̣n đó, có nào vơi
Cho người bạc phận niềm an ủi
Chỉ sợ t́nh xưa…trở lại rồi…
15/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#0000FF"]Nếu Đời Không Có Thơ
Nếu ở cuộc đời không có thơ
Làm sao những tối lúc chơ vơ
Thả hồn bay bổng vào khung lộng
Níu được vầng trăng rụng xuống bờ!
Chắc sẽ thiếu màu với bức tranh
Vẽ bao thương nhớ giữa đêm canh
Khi ḷng vương vấn kề bên giấy
Muốn ẩn vào đây một chữ t́nh
Nếu ở cuộc đời không có thơ
Lấy ǵ diễn tả nỗi tâm tư
Yêu em nhiều lắm, dầu năm tháng
Nghịch cảnh, xa xôi…vẫn đợi chờ
Chiều xuống không c̣n được kéo mây
Treo lên trên đó mảnh hồn say
Đến khi lờ lững nơi thăm thẳm
Vỡ vụn loang tan, chỉ có nầy!
Nếu ở cuộc đời không có thơ
Th́ xin ai đó hăy dừng mơ
V́ như mơ mộng không vơi được
Măi suốt thời gian lắm thẫn thờ
Ngày tối âm thầm với viễn vông
Nghĩ nhiều, mọi thứ cũng bằng không
Bởi đâu cất được niềm thao thức
Một sớm rồi đây sẽ khuất ḍng
Nếu ở cuộc đời không có thơ
Vầng trăng mộng thắm thật xa lơ
Khung trời chầm chậm từng mây xám
Phủ bóng trần gian ánh vật vờ
Tôi muốn tặng t́nh một quả tim
Ngân nga vạn tiếng nhớ thương em
Nhưng không biết chỗ nào cho xứng
Đành phải c̣n đây, lặng lẽ t́m!...
16/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#008000"]Mùa Đông Hốt Lá
Se sắt cuộn tṛn dưới tiết đông
Ngắm bao di ảnh, tái tê ḷng
Niềm thu cũ hết, t́nh thu chết
Sao măi c̣n đây nỗi nhớ nhung!
Em đă theo tôi suốt khoảng dài
Giữa bầu quang đăng nhẹ nhàng bay
Cố vươn cánh mỏng xoè cho rộng
Chẳng bận ǵ đâu phút mệt nhoài
Cùng kết thơ vần vạn sắc hoa
Gửi vào lồng lộng tặng về xa
Trăm ngàn hương thắm, say hồn lữ
Tất cả đều mang nét ngọc ngà
Có những đêm trăng tỏa sáng màu
Không gian lơ lửng cận kề nhau
Từ trong thăm thẳm muôn xao xuyến
Xúc cảm tràn dâng, muốn chặt vào!…
Tất cả qua rồi, một khúc quanh
Hồn đan khoảnh khắc ră tơ mành
Luyến lưu ngày tháng theo vàng lá
Lặng lẽ âm thầm lả tả nhanh
Lạnh lẽo chiều nay bỗng nhớ về
Mùa thu năm trước mảnh thuyền đi
Dưới du dương thổi, ḷng êm ả
Thẳng mái chèo bơi hướng ảnh thề
Có nhạc, có đàn với có em
Có từng rung động giữa buồng tim
Giờ không c̣n nữa bao nhiêu ấy
Tôi hốt tàn phơi…thả nhớ t́m!...
17/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#0000FF"]Niềm Vui Của Cha
Đă mấy trăng rồi cha nghỉ ngơi
Thu h́nh gác lại mái chèo bơi
Sau vườn lặng ngắm hoàng hôn đổ
Khuây khoả thời gian, một hướng đời!
Cảm thấy an ḷng, nh́n các con
Thuở nào cây lá hăy c̣n non
Giờ đây xanh mướt, vươn khung rộng
Tàn nhánh sum sê phủ bóng tṛn
Danh phận cuộc đời cũng có tên
Giúp thêm cánh nhạn cơi mông mênh
Xoè ra vỗ mạnh vào mây gió
Vượt nẻo trùng dương, rạng tiếng ḿnh
Từ nay cuộc sống cảnh nhà ta
Hai đứa nhận về thay thế cha
Dưỡng dục cù lao, dầy khó nhọc
Đền ơn hiếu nghĩa được xem là!
Cha mừng vui sướng biết bao nhiêu
Bởi suốt thời gian ánh nhạt chiều
Canh cánh trong ḷng lo băo tố
Bất ngờ chụp xuống mái liêu xiêu
Sợ phải giống cha thuở thiếu thời
Nhà tranh vách đất, mộng đời rơi
Học hành dang dở, nhiều trôi nổi
Sự nghiệp, công danh…chỉ ngậm ngùi
Giờ đă thành công sứ mệnh thuyền
Vượt qua trùng điệp, lắc chao nghiêng
Chiều nay đến bến, quay nh́n cũ
Xúc cảm ḷng cha một nỗi niềm...
18/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#B22222"]Nếu Có Thơ Mà Không Có Em
Nếu có thơ mà không có em
Làm sao mỗi tối ngước nh́n đêm
Hồn thu lăng đăng về xa vợi
Trăn trở, u hoài, hoá cánh chim!
Lờ lững khung mờ chậm chậm bay
Dơi đôi tha thiết kiếm t́m ai
Để rồi lặng lẽ trong vô vọng
Mượn bút nhỏ ḷng, trải áng say
Chắc sẽ không c̣n chuỗi nhớ thương
Cho dài thao thức ngắm mưa tuôn
Tâm tư trĩu nặng niềm vương vấn
Tất cả là đây, một nỗi buồn…
Nếu có thơ mà không có em
Đâu c̣n lai láng ở con tim
Ngân nga điệp khúc ngàn xao xuyến
Êm ả ḍng sông, một chiếc thuyền!
Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nhiêu
Bởi sẵn nơi đây trải thật nhiều
Xanh biếc, vàng tươi, cùng đỏ thắm
Ḥa chung giấy mực thả phiêu diêu
Chân bước nhẹ nhàng qua nẻo xa
Dạt dào, thắm thiết những lời ca
Phôi phai mỏi mệt đường thăm thẳm
Mỗi độ hoàng hôn sụp nắng tà…
Em là trăng sáng toả vào thơ
Một khối long lanh đẩy mịt mờ
Lại cũng là mây giăng phủ ám
Khiến màn sương lạnh quấn sầu lơ
Nhưng thà có được bóng h́nh em
Để kẻ hồn thơ biết chỗ t́m
Vạn khúc nhạc t́nh đau khổ hận…
Và muôn tiếng sáo nhẹ ru êm!...
19/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#008000"]
Mùa Đông Hốt Lá
Se sắt cuộn tṛn dưới tiết đông
Ngắm bao di ảnh, tái tê ḷng
Niềm thu cũ hết, t́nh thu chết
Sao măi c̣n đây nỗi nhớ nhung!
Em đă theo tôi suốt khoảng dài
Giữa bầu quang đăng nhẹ nhàng bay
Cố vươn cánh mỏng xoè cho rộng
Chẳng bận ǵ đâu phút mệt nhoài
Cùng kết thơ vần vạn sắc hoa
Gửi vào lồng lộng tặng về xa
Trăm ngàn hương thắm, say hồn lữ
Tất cả đều mang nét ngọc ngà
Có những đêm trăng tỏa sáng màu
Không gian lơ lửng cận kề nhau
Từ trong thăm thẳm muôn xao xuyến
Xúc cảm tràn dâng, muốn chặt vào!…
Tất cả qua rồi, một khúc quanh
Hồn đan khoảnh khắc ră tơ mành
Luyến lưu ngày tháng theo vàng lá
Lặng lẽ âm thầm lả tả nhanh
Lạnh lẽo chiều nay bỗng nhớ về
Mùa thu năm trước mảnh thuyền đi
Dưới du dương thổi, ḷng êm ả
Thẳng mái chèo bơi hướng ảnh thề
Có nhạc, có đàn với có em
Có từng rung động giữa buồng tim
Giờ không c̣n nữa bao nhiêu ấy
Tôi hốt tàn phơi…thả nhớ t́m!...
17/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#0000FF"]Niềm Vui Của Cha
Đă mấy trăng rồi cha nghỉ ngơi
Thu h́nh gác lại mái chèo bơi
Sau vườn lặng ngắm hoàng hôn đổ
Khuây khoả thời gian, một hướng đời!
Cảm thấy an ḷng, nh́n các con
Thuở nào cây lá hăy c̣n non
Giờ đây xanh mướt, vươn khung rộng
Tàn nhánh sum sê phủ bóng tṛn
Danh phận cuộc đời cũng có tên
Giúp thêm cánh nhạn cơi mông mênh
Xoè ra vỗ mạnh vào mây gió
Vượt nẻo trùng dương, rạng tiếng ḿnh
Từ nay cuộc sống cảnh nhà ta
Hai đứa nhận về thay thế cha
Dưỡng dục cù lao, dầy khó nhọc
Đền ơn hiếu nghĩa được xem là!
Cha mừng vui sướng biết bao nhiêu
Bởi suốt thời gian ánh nhạt chiều
Canh cánh trong ḷng lo băo tố
Bất ngờ chụp xuống mái liêu xiêu
Sợ phải giống cha thuở thiếu thời
Nhà tranh vách đất, mộng đời rơi
Học hành dang dở, nhiều trôi nổi
Sự nghiệp, công danh…chỉ ngậm ngùi
Giờ đă thành công sứ mệnh thuyền
Vượt qua trùng điệp, lắc chao nghiêng
Chiều nay đến bến, quay nh́n cũ
Xúc cảm ḷng cha một nỗi niềm...
18/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#B22222"]Nếu Có Thơ Mà Không Có Em
Nếu có thơ mà không có em
Làm sao mỗi tối ngước nh́n đêm
Hồn thu lăng đăng về xa vợi
Trăn trở, u hoài, hoá cánh chim!
Lờ lững khung mờ chậm chậm bay
Dơi đôi tha thiết kiếm t́m ai
Để rồi lặng lẽ trong vô vọng
Mượn bút nhỏ ḷng, trải áng say
Chắc sẽ không c̣n chuỗi nhớ thương
Cho dài thao thức ngắm mưa tuôn
Tâm tư trĩu nặng niềm vương vấn
Tất cả là đây, một nỗi buồn…
Nếu có thơ mà không có em
Đâu c̣n lai láng ở con tim
Ngân nga điệp khúc ngàn xao xuyến
Êm ả ḍng sông, một chiếc thuyền!
Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nhiêu
Bởi sẵn nơi đây trải thật nhiều
Xanh biếc, vàng tươi, cùng đỏ thắm
Ḥa chung giấy mực thả phiêu diêu
Chân bước nhẹ nhàng qua nẻo xa
Dạt dào, thắm thiết những lời ca
Phôi phai mỏi mệt đường thăm thẳm
Mỗi độ hoàng hôn sụp nắng tà…
Em là trăng sáng toả vào thơ
Một khối long lanh đẩy mịt mờ
Lại cũng là mây giăng phủ ám
Khiến màn sương lạnh quấn sầu lơ
Nhưng thà có được bóng h́nh em
Để kẻ hồn thơ biết chỗ t́m
Vạn khúc nhạc t́nh đau khổ hận…
Và muôn tiếng sáo nhẹ ru êm...
19/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]
-
[COLOR="#008000"]Nỗi Ḷng Thi Sĩ
Có phải giờ đây đă mỏi rồi
Nên ḍng nước bạc muốn ngừng trôi
Lững lờ, lặng lẽ như buồn bă
Chầm chậm đong đưa dưới bóng trời!
Để cho bảng lảng với bâng khuâng
Nhẹ đẩy hồn thu lảo đảo dần
Lư lắc, vật vờ ôm sẫm tối
Nghẹn phù vân thế, rẽ ly tan?
Vậy cớ làm sao mộng hăy c̣n
Trái hồng lai láng vẫn từng cơn
Tâm tư luôn đó, niềm trăn trở
Mà ánh đèn soi măi chập chờn
Khiến người thao thức dưới canh thâu
Đốt sắc vàng rơi nhớ thuở nào
Dơi mắt quanh vườn mong kiếm lá
Ngước nh́n đây đó chẳng c̣n bao
Lác đác chỉ nầy chút tả tơi
Từ mùa thu trước cánh trùng khơi
Quay về lảy rụng nằm bên gốc
Đánh dấu thời gian khoảnh khắc đời
Ta hăy c̣n đây nỗi vấn vương
Một thời xa cũ bước ngàn phương
Biết bao kỷ niệm đầy yêu dấu
Da diết tâm hồn vạn luyến thương
Tất cả đọng vào trong quả tim
Hoàng hôn rũ cánh một loài chim
Cố tay bươi móc hồn di ảnh
Ngắm nghía ngày xưa…lại khó t́m...
20/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
[/COLOR]
-
[COLOR="#800080"]Mong Em Tha Lỗi Cho Tôi
Không biết giờ nầy em ở đâu
Buồn vui, sướng khổ ra làm sao
Mạnh lành hạnh phúc bên mái ấm
Trút sạch trong tim dĩ văng sầu?
Đăng đẳng thời gian thắm thoát trôi
Thuyền t́nh thuở ấy đă xa xôi
Chính đây là kẻ cầm tay lái
Đành đoạn rời đi chẳng một lời
V́ sao lại phụ tấm ḷng em
Ngả rẽ đôi đường, bỏ mối duyên
Khi khắp ḍng sông con nước chảy
Lững lờ đây đó vẫn xuôi êm
Chưa có lúc nào giọt đắng cay
Rớt vào chén mật giữa bàn tay
Và em luôn măi hồn trong sáng
Ửng ánh trăng vàng đẩy áng mây!
Vậy mà lư tưởng nặng đầy vơi
Đặt quá tầm cao, để phải rồi
Vội xé khăn hồng em gói mộng
Đứt ĺa hai mảnh, ră đôi nơi…
Em ơi! Day dứt biết bao nhiêu
Đeo đẳng theo tôi những sớm chiều
Nỗi nhớ, niềm thương cùng hối hận
Giày ṿ, kéo níu, lắm liêu xiêu
Xin hăy thứ tha một lỗi lầm
Cánh ngàn sớm giũ vụt xa xăm
Phụ t́nh bóng mát, vườn thơ thắm
Chuỗi nắng hanh hao đậu dưới tàn...
21/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)[/COLOR]