DAY DỨT (2)
Lặng lẽ thời gian thấm thoắt nhanh
Vầng trăng nửa khuyết tự bao lần
Đêm đêm gió rít như than thở
Kẻ ở người đi, cảnh dở dang...
Anh đến làm chi để nhớ thương
Nụ hôn trao tặng...
Type: Posts; User: Nguyễn Thành Sáng
DAY DỨT (2)
Lặng lẽ thời gian thấm thoắt nhanh
Vầng trăng nửa khuyết tự bao lần
Đêm đêm gió rít như than thở
Kẻ ở người đi, cảnh dở dang...
Anh đến làm chi để nhớ thương
Nụ hôn trao tặng...
HỠI CHÀNG THI SĨ ĐA BUỒN
Hỡi chàng thi sĩ đa buồn
Sao anh ngồi cạnh ven đường ngẩn ngơ
Đâu rồi lai láng vần thơ
Đâu rồi năm tháng vịn sờ gió trăng?
Th́ ra chiếc bóng của nàng
Từ trong sâu...
TÂM SỰ VỚI QUẠT MÁY
Quạt máy hỡi! T́nh thân ta hỏi
Xoay cả ngày có mỏi hay không
Có nghe da diết cơi ḷng
Tấm thân lao nhọc suốt ḍng thời gian?
Có nghĩ đến lúc tàn rệu ră
Bên góc nhà đợi...
VẬT VỜ MỘT MẢNH T̀NH TRÔI
Anh có tội, trăm lần mang tội
Tội của anh lui tới cùng em
Kéo dài hai chữ thân quen
Vô t́nh vẽ ánh trăng lên đỉnh ngàn
Anh có tội muôn vàn em ạ
Bởi một thời làm...
CHỈ MỘT LẦN
Da diết từng cơn trỗi điệp sầu
Tím bầm gan ruột trộn ngàn đau
Thênh thang bốn cơi trùng mây xám
Đổ ập về đây ngập cả bầu,
Phủ tối mịt mùng nẻo lối đi
Ngỡ ngàng...
BÓNG THỜI GIAN
Ghế đá hăy c̣n đọng nước mưa
Công viên du khách vẫn lưa thưa
Lâm râm thỉnh thoảng dừng rơi hạt
Trên mảng ṿm đen bị gió lùa...
Từ từ ưng ửng ánh hoàng hôn
Loáng thoáng bên...
ÔNG MÓC BỌC
Chân đen mặt rám đường rong ruổi
Áo vá phong sương phủ bụi đời
Móc sắt tay cầm vai quảy túi
Đầu ngang hối hả mắt t́m bươi...
Phận bạc tận nghèo nay đổ xuống
Tấm thân hèn mọn...
BIẾT PHẢI LÀM SAO
Ôi thôi! Thân phận một hồng nhan
Nẻo bước dừng chân gặp phũ phàng
Cứ ngỡ sông êm đưa bến mộng
Ai dè gió lộng cuốn đ̣ ngang...
C̣n đâu ánh mắt quyện bờ môi
Một tấm ḷng...
NỖI L̉NG EM ANH CÓ HIỂU?
Lắm khi em muốn có đôi lời
Trao đổi cùng anh để nhẹ vơi
Nhưng cục đá trơ nằm áng cửa
Nên đành buồn bă bước lui thôi...
Em cảm anh lo, anh nhiệt t́nh
Đưa thuyền qua...
EM SẼ NHẠT DẦN TRONG MẮT TÔI
Em sẽ nhạt dần trong mắt tôi
Không v́ hai nẻo cách xa xôi
Cũng không phải tại do hoàn cảnh
Là bởi v́ em quá khác rồi,
Đâu c̣n h́nh ảnh của năm xưa
Tóc xoă...
CÁI CHẾT NÔNG NỔI VÀ ĐÁNG TRÁCH
Cái chết của em làm xót xa
Nỗi niềm thao thức chuyện người ta
Nh́n ḍng thế sự bao oan nghiệt
Sai, đúng, dại, khôn…để chút là...
Thương cảm cho ai trước cảnh...
DAY DỨT MẢNH T̀NH XƯA
Kể từ hôm nói chia tay
Nàng đi, đi măi không ngày ghé tôi
Ánh vàng giờ đă mờ trôi
Đ̣ đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa,
Trăng non sớm vội bóng tà
Đường đi mấy đoạn để...
ANH TRẢ MÀ SAO EM CHẲNG LẤY
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay
Lau ḍng châu lệ đang tầm tă
Ướt đẫm bờ mi những giọt dài...
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Để rồi ngày...
NHẬN LẠI ĐI EM
Trả lại em đây hết một lần
Những ǵ đă gửi tặng cho tôi
Để mai mốt tới, rồi năm tháng
Thật chẳng c̣n chi với một người!
Nầy bao thương nhớ nằm trong giấy
Theo cánh thời gian...
MẤT EM RỒI TÔI SỐNG VỚI AI ĐÂY
Mất em rồi tôi sống với ai đây
Khi ngày tháng mang đầy đau với nhớ
Chiều lại chiều bên bờ con nước chảy
Một cơi ḷng tê tái, nghẹn chơ vơ...
Đêm cô tịch,...
TÔI BIẾT RỒI ĐÂY SẼ MẤT EM
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Đường me lá đổ ánh chao nghiêng
Kẻ về bên trái, người qua phải
Chấm dứt từ nay tiếng gọi ḿnh,
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Sương lam che...
TRẢ TIM
Em hăy đóng đi, đóng chặt vào
Cửa ḷng thiếu phụ lắm sầu đau
Để từ nay măi giăng mờ kín
Gió thổi không c̣n lọt thấm sâu...
Và cũng cho tôi dịp tạ từ
Một thời đăng đẳng nỗi bâng...
https://i.postimg.cc/6QmSNHdR/4b1ca88af94c4ad82a2c958e65531488.jpg
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2185)
M̀NH ƠI! XÍCH LẠI
Ḿnh ơi! Xích lại sát gần đây
Hăy cảm buồng tim thỏ thẻ nầy...
"Ai mua thơ tôi bán thơ cho
chẳng bán t́nh yêu với hẹn ḥ"
Tập Thơ Truyện Hồn Lang Về Cơi Thế
THEO MA VỀ VỚI MỘNG YÊU
Đêm khuya lặng lẽ ta ra sông
Gặp cái hồn trôi, nổi bập bồng
Ḷng...
CẦU TRE LỠ NHỊP
Nào đâu gỗ đá vô tri
Mà không hiểu được chia ly là buồn
Rồi đây những độ canh trường
Muôn vàn kỷ niệm vấn vương năo nề...
Hết rồi ngày tháng lê thê
Lời thương, tiếng nhớ gởi...
ĐỂ CHẠNH L̉NG
Thà đừng gặp gỡ thuở ngày xưa
Th́ có nào đâu phải nhuốm sầu
Gom ảnh bóng h́nh trong dĩ văng
Chiều nay góc vắng lấp vùi sâu,
Chớ giữ làm chi cái lỡ làng
Cho ḷng trĩu nặng,...
CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM
Có ai hiểu cho em nỗi khổ
Cảnh vợ chồng như phố canh khuya
Vắng tanh, lạnh lẽo bốn bề
Lâu lâu gợn ánh vụt về nẻo xa...
Lỡ tuổi xuân, nhạt nḥa nguyệt ảnh
Thôi! Đoạn...
TÂM SỰ VỚI GIÓ
Ḱa Sáng! Sao ngươi ch́m héo hắt
Một ḿnh lặng lẽ đứng nơi đây
Mắt buồn hướng vọng về xa vợi
Như thể chờ ai ở chốn này?
Nhiệt huyết hôm nào buổi tiễn đưa
Chia tay bạn đến...
CHỈ C̉N SAY (2)
Cục sầu ta đă mới vừa quăng
Lại thấy trong ḷng nỗi vấn vương
Không lẽ con tim không thể lịm
Ngân nga tiếng động một niềm thương?
Càng quên mà hăy càng nhung nhớ
Cắt mối...
DAY DỨT
Mảnh trắng ơi! Ngươi ôm buồn trải đó
Tái tê ḷng tưởng nhớ tháng ngày qua
Biết bao lần…Hẹn mai anh sang nhà
Nhiều lần nữa….Kể ra anh đọc nhé!
Và những lúc giấy chờ tà bóng xế
Đợi bé...