Originally Posted by
Mike Nguyen
Đầu thập niên 80,ban nhạc The Dreamers của cha con Phạm Duy (ở Nam Cali) làm sống lại những bản nhạc bất hủ VNCH qua 2 giọng ca chính là Duy quang và Thái Hiền.
Chân ướt,chân ráo vừa đến Mỹ tôi bồi hồi lắng nghe những ca khúc đă một thời "ngày xưa Hoàng Thị'.
Nh́n Duy Quang hát,tôi thấy anh thật buồn,lúc đó h́nh như anh vẫn c̣n "thú đau thương" v́ ly dị vợ July Quang.
Lúc đó Trúc Hồ c̣n là anh nhạc công keyboard trong ban nhạc Anh Tài.
Duy Cường đang là "phù thuỷ âm thanh" trong các trung tâm phát hành băng nhạc casettes.(chưa có CD)
Hơn 30 năm trôi qua...Mỗi khi thấy Duy Quang xuất hiện trong các chương tŕnh ca nhạc,tôi vẫn thấy anh buồn ...buồn.
Thời gian thắm thoát,tôi đă "sáu bó" th́ Duy Quang cũng cở 64-66...(h́nh như trên 60 là "được" hưởng thọ rồi).
Bạn bè tôi lác đác cũng có người ra đi về miền miên viễn...
Duy Quang (người ca nhạc sĩ tận tuỵ ít tai tiếng,và giọng hát của anh đă thấm sâu vào tim những chàng trai cùng thế hệ) đang bị ung thư gan "giai đoạn cuối".(người em trai thứ 7 của tôi mất năm ngoái cũng cùng bệnh).
.........
Cuộc đời rồi sẽ hết...Ai cũng phải chết...
Riêng Duy Quang,h́nh ảnh anh buồn buồn và những "hai năm t́nh lận đận,những bài b́nh ca,con đường t́nh ta đi,chuyện t́nh buồn..." sẽ vẫn trong ḷng,trong tim những người ái mộ anh (mà tôi là một...)
"Anh bây giờ có lẽ,thiết tha hơn tín đồ
Xin làm cây thánh giá,trên nóc cao nhà thờ
Cô đơn nh́n bụi bậm,trên nóc rêu phủ mờ
Trước ngày lên ngôi Chúa...Ai chắc không dại khờ..."
Xin gửi những câu hát của anh ngày nào cho anh làm hành trang...Xin chúc anh b́nh an...
Cuộc đời rồi sẽ hết,sống đời ca sĩ mà không bị nguyền rũa như anh thật xứng đáng.
MN.
Bookmarks