Lần trước chúng ta đổ bộ Ga Vinh _ Nghệ An . Hôm nay các vị cùng toán tôi đi sâu ra Bắc ... vào tận ven đô ,của mảnh đất Ngàn Năm Văn Vật trước 1954 :
Những mảnh đời vạn chài ven sông Hồng
Sông Hồng đang trong những ngày khô cạn kỷ lục, dải đất trống ven bờ ngổn ngang rác và cỏ dại. Hàng chục “nhà nổi’ (Phúc Xá, Hoàn Kiếm, Hà Nội) nằm rách rưới, liêu xiêu trong gió lạnh.
Từ trên cầu Long Biên xuống, băng qua những cánh đồng ngô cằn cỗi v́ thiếu nước, là xóm băi Giữa. Chỉ cách Hà Nội không xa, nhưng nơi đây dường như biệt lập với thế giới của chốn đô thị, phồn hoa.
Trong căn nhà lụp xụp, 4 vách và mái được chắp vá chằng chịt bởi những mảnh tôn, ken thêm là những tấm gỗ cũ kỹ và loang lổ .
Ông Nguyễn Văn Trọng, 67 tuổi, trưởng xóm băi Giữa tiếp khách trong bộ quần áo xộc xệch, cáu bẩn. Cái rét của mùa đông khiến ông lăo cứ phải ngồi thu lu trong chiếc chăn đă nhàu nát, cũ kỹ....
Gió sông thổi vào ràn rạt, rón tay rót chén trà nóng mời khách, ông lăo cho biết, 21 hộ ở đây đều là những người dân tứ xứ, không nhà không cửa, cắm cḥi neo đậu bên sông .
Quẳng chiếc cuốc xuống bên góc nhà, ông Nguyễn Đăng Được, 63 tuổi vớt nước ngay từ dưới sông lên rửa tay, rửa mặt.
Đă mấy năm nay, do sức khỏe kém và già cả, ông không đi làm thuê được nên ở nhà trồng rau. Mấy khóm đậu, rau cải trước cửa nhà được ông thuê đất, rồi trồng rau đem đi chợ bán.
Ngày ngày, vợ ông đi nhặt rác, làm thuê, mấy đứa con lớn lộc ngộc nhưng mới chỉ học hết lớp 7, lớp 4.
Trầm ngâm một lúc, ông Được cho biết, ông là một trong những người đầu tiên thành lập ra xóm băi này.
Chẳng nhớ năm nào, ông rời vùng quê Quảng B́nh nghèo khó, quanh năm băo lụt lên Hà Nội làm đủ thứ nghề từ làm thuê, bốc vác…
Năm 1990, ông Được gặp người vợ bây giờ là chị Kiều Thị Hoa, kém ông hơn 30 tuổi, quê ở Sơn Tây.
“Cái nghèo, cái khổ đă đẩy chúng tôi lại gần nhau. Hai chúng tôi dắt díu đến băi sông này, dựng tạm lều sinh sống, có cưới xin ǵ đâu” _ ông vừa nói, đôi bàn tay nhăn nheo châm lửa hút thuốc lào.
Những ngày tháng lênh đênh trên chiếc lều dựng tạm, lần lượt 3 đứa con ra đời. Đứa lớn nhất 20 tuổi giờ mới đang học lớp 9, đứa thứ hai 15 tuổi đang học dở lớp 4.
"Chúng tôi làm quần quật cả năm mà chẳng đủ ăn, nói ǵ đến chuyện cho con đi học " Ông nói giọng trầm buồn.
“Đời thất học như bố mẹ chúng đă khổ lắm rồi, tôi cũng muốn các con học được cái chữ để hiểu biết, mở mang thêm” Ông nói .
. “Dù vất và và đói rét nhưng chúng cháu sẽ quyết tâm không bỏ học lần nữa, quyết tâm bám trụ để học lấy cái chữ”_ Bắc, 15 tuổi, học sinh lớp 4 tâm sự.
Như mấy đứa trẻ cháu bà Hanh, bà Vân sắp đến tuổi đến trường mà cũng có nguy cơ không được đi học v́ chẳng có giấy khai sinh ǵ cả ”_ Tuyết, 13 tuổi cho hay.
Cô bé trông đen nhẻm, gầy guộc đang theo học lớp học t́nh thương thuộc dự án Ngôi nhà tuổi trẻ, một trường học không chính quy và cho trẻ lang thang và trẻ nghèo nằm ở làng Phúc Xá.
Hoàng hôn khuất bóng trên các băi bồi ven sông Hồng, những người đi làm thuê cũng lục tục kéo nhau về căn nhà bập bềnh trên sông nước.
Trong ánh sáng bập bùng được nhóm lên, vợ chồng, con cái quây quần bên bữa cơm đạm bạc, giữa âm u những ruộng sắn, ngô hoang vắng.
Xóm chài trong chiều đông, khi sương bắt đầu giăng mắc, lại càng u ám, buồn bă... !!!
Bookmarks