Xin kể hầu quư vị hai trường hợp để thấy ḷng nhân đạo, độ lượng của người Mỹ:
Lúc tôi c̣n đi dạy Trung Học, có lần tôi được điều đến lớp Special Education dành cho học sinh khuyết tật hoặc thiểu năng.
Lần 1: Một học sinh gốc Trung Mỹ, hoàn toàn không nói, nghe được tiếng Anh, như lại nghịch ngơm, không chịu ngồi yên. Trong pḥng Special Edu đó, chỉ với một học sinh, mà có một Nurse, hai học sinh lớn tuổi phụ tá, và tôi. Mỗi tiết học, chúng tôi phải dẫn cậu học sinh Trung Mỹ đến lớp, đặt cậu ngồi bàn sau cùng, và theo "hầu" cậu ta cho đến khi qua lớp khác.
Lần 2: Một học sinh gốc Palestine, tật nguyền, ngồi trên 1 ghế làm riêng cho cậu ta. Cậu bé ngồi vẹo đầu một bên, mắt mở không ra hồn, nước miếng chảy hai bên mép. Theo cách nh́n của tôi, cậu bé hoàn toàn không có khả năng thu nhận. Nhưng cũng có 5 người theo "hầu" cậu ta. Người th́ bày tṛ chơi, lắc các con thú nhồi bông trước mặt cậu, người th́ cầm khăn chủi bọt mép, co Nurse th́ lo pha sữa, quậy bột. Tôi chỉ ngồi theo dơi suốt ngày.
Tất cả đồ dùng trong pḥng đều được customized cho thích hợp với cậu ta.
Có thể nói, mỗi học sinh đặc biệt như thế, tốn tiền gấp 3, 4 lần học sinh thường, mà chắc là không có hiệu quả giáo dục ǵ. Mà trong lúc dân Palestine đa số là nghịch với Hoa Kỳ. Thế mà Mỹ vẫn chịu cưu mang tận t́nh. Mới biết ḷng người Mỹ vốn rất độ lượng.
Thử nghĩ, nều xảy ra ở VN hay một nước nào khác, người ta sẽ cư xử với hai em này ra sao?
Nhân tiện, đọc mấy bản tin trên về việc người Á Châu bị bắt v́ gian lận, tôi thấy h́nh như họ là dân Tàu hơn là dân Việt. Các họ Hà, Lưu, Châu.. ít có người Việt.
Thế là bọn Tàu xấu hơn Việt rồi nhé!!!
Bookmarks