Majestic Hotel thời xưa đầu thế kỷ XX
Majestic 2010
Hui Bon Hoa -Ông là một trong những thương nhân người Việt, gốc Hoa, nổi tiếng là một trong tứ đại gia giàu có nhất khu vực Nam Bộ hồi đầu thế kỷ XX.
Chú Hỏa có tên thật là Hui Bon Hoa, lúc đầu là thợ dạo mua bán "lạc son", mua đồ cũ để chế biến và bán lạị, sau khi tạo được một số vốn, hùn hạp với một người Pháp thầu khuếch trương các tiệm cầm đồ trong Nam kỳ và buôn bán bất động sản.
Sau khi ră hùn, được chia một số tiền, làm chủ các sản nghiệp đất cát miền Lục Tỉnh.
Các tài sản bất động sản ở trung tâm Saigon trên đường Nguyễn Huệ và Lê Lợi của công ty Hui Bon Hoa được cho mướn.
Công ty này được tiếng là rất "biết điều" và không eo sách, làm khó người mướn phố.
Các con cháu của "Chú Hỏa" luôn luôn ḥa thuận, gia tài giữ nguyên vẹn không chia phần manh mún, chỉ cùng nhau chia lợi tức, và mỗi khi cần dùng một số tiền to tát th́ người trong họ phải xin chữ kư của người trưởng huynh khi ấy ngân hàng mới phát bạc.
Cùng thời với chú Hoả là một người Việt gốc Hoa nổi tiếng ở Lục Tỉnh, Chú Hỷ.
Ông cạnh tranh với công ty Pháp, công ty Vận tải đường sông rạch "Compagnie des Messageries fluviales" chuyên chở hàng và người trên sông ng̣i miền Tây nam bộ.
Tàu Chú Hỷ giá vé rẻ hơn và hành khách được lo chu đáo.
Bởi vậy có câu " Đi tàu Chú Hỷ, ở phố Chú Hỏa".
Đầu thế kỷ XX, dân gian từng tôn vinh: "Nhất Sỹ, nh́ Phương, tam Xường, tứ Hỏa" (Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt; Tổng đốc Phương - Đỗ Hữu Phương; Bá hộ Xường - Lư Tường Quan và chú Hỏa - Hui Bon Hoa).
Tuy xếp thứ tư nhưng chú Hỏa là người có nhiều huyền thoại và để lại nhiều dấu ấn nhất, trong đó phải kể đến tấm ḷng không chỉ thu vén cho riêng ḿnh mà c̣n biết hướng tới cộng đồng của ông.
Chú Hỏa - Hui Bon Hoa, hay như nhiều người Sài G̣n cũ vẫn gọi thân mật là chú chệt Hứa Bổn Ḥa, gốc người Minh Hương - nhóm người Hoa rời bỏ Trung Quốc di cư sang nước ta khi triều đ́nh Măn Thanh tiêu diệt nhà Minh - được chúa Nguyễn cho định cư ở Nam bộ từ thế kỷ 17.
Tương truyền, từ hai bàn tay trắng với một gánh ve chai trên vai, tạo dựng nên sự nghiệp lừng lẫy khiến cho người đời sau c̣n nhắc nhở .
Vua nhà đất
"Đi tàu chú Hỷ, ở nhà chú Hỏa" là câu truyền khẩu nổi tiếng của người Sài G̣n xưa.
Nếu chú Hỷ là ông "vua tàu bè" có tàu Thông Hiệp chạy khắp Nam kỳ - Lục tỉnh lúc bấy giờ th́ chú Hỏa là ông "vua nhà đất" với gia sản ước trên 20.000 căn nhà phố khắp khu vực Sài G̣n - Gia Định - Chợ Lớn.
Ông thành lập Công ty Hui Bon Hoa và các con, cực thịnh vào khoảng thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, có những đóng góp rất quan trọng trong việc xây dựng thành phố Sài G̣n.
Lúc đầu, chú Hỏa bỏ vốn hợp tác với một người Pháp bao thầu khuếch trương các tiệm cầm đồ (Mont de piété) trong Nam Kỳ. Hiện nay phố xá Sài G̣n một phần lớn là của công ty Hui Bon Hoa làm chủ.
Không chỉ xây các dinh thự hoành tráng cho gia đ́nh ḿnh, chú Hỏa c̣n xây những dăy phố, cùng hàng loạt các công tŕnh dân dụng dành cho cộng đồng như bệnh viện, chùa chiền...
Trong số những công tŕnh tiêu biểu vẫn c̣n được sử dụng cho đến ngày này có Bào tàng Mỹ thuật thành phố, khách sạn Majestic, Bệnh viện Từ Dũ, Trung tâm cấp cứu Sài G̣n, chùa Kỳ Viên, khác sạn Palace - Long Hải...
Majestic là khách sạn đồ sộ bậc nhất thời ấy, được thiết kế theo đồ án của một kiến trúc sư người Pháp.
Cũng như Bảo tàng Mỹ thuật hay Nhà khách Chính phủ, Majestic xây dựng theo phong cách Baroque rất được ưa chuộng thời bấy giờ và ngay cả hiện nay, nó mang dáng vẻ kiến trúc cổ châu Âu thời phục hưng, cổ kính và sang trọng bậc nhất Sài G̣n ngay khi xây xong vào năm 1925.
Giai thoại Hui Bon Hoa khi hàn vi
Đó là giai thoại được kể nhiều nhất khi nói về chú Hỏa, trong đó có nhiều điểm trùng nhau, ví dụ sinh thời chú Hỏa làm nghề mua bán ve chai.
Nhiều người kể, có dịp vào nhà chú Hỏa lúc trước 1975 đă nh́n thấy đôi quang gánh đặt trong tủ kính, chưng giữa nhà như vật vừa trang trí, vừa là kỷ niệm thuở hàn vi.
Trong một lần thu mua ve chai, chú Hỏa nhặt được cả túi vàng nằm trong một chiếc ghế nệm cũ; người khác nói chú mua được bức tượng đúc đồng nhưng bên trong đầy vàng.
C̣n theo một số người khác, khi lê la hầu như khắp Sài G̣n - Chợ Lớn để thu mua những thứ bỏ đi của thiên hạ, chú Hỏa đă mua trúng đồ cổ, "chú thạo chữ Hán nên biết trong đám đồ người ta vứt ra đó có đồ cổ từ thời Nguyên, đời Thanh, thậm chí từ đời Hán".
Một giai thoại nữa cho rằng chú Hỏa rất rành về phong thủy nên đă an táng mộ cha đúng long mạch nên làm ăn phát đạt.Số khác cho rằng chú vốn ḍng dơi nhà Minh,
Do ly loạn nên tạm chôn giấu của cải để lánh thân, về sau chú trở lại quê nhà Trung Quốc, đào số của cải gia bảo ấy lên mang sang làm vốn hùn hạp làm ăn với người Pháp rồi dần dà phát đạt.
Số khác lại cho rằng vào thời ấy chú đă là ... đại lư ve chai, khấm khá, chú chuyển sang mở tiệm cầm đồ, một mặt mua đất cất nhà bán hoặc cho thuê.
Nói theo ngôn ngữ bây giờ th́ chú là "trùm nhà đất", mà "kinh doanh bất động sản th́ thời nào chả chóng phất" - nhiều người b́nh luận.
Một giả thuyết khác cho rằng chú Hỏa đă làm việc với một chủ người Pháp, nhờ tính siêng năng lại thật thà nên ông chủ Pháp thương, giúp chú vốn liếng mở tiệm cầm đồ và buôn bán.
Các giai thoại trên đều mơ hồ nhưng có một thực tế ít ai đề cập đến đó là ngoài sự cần mẫn làm ăn, chịu khó, chú Hỏa c̣n có một đầu óc kinh doanh siêu hạng.
Không chỉ nổi tiếng trong nước, bấy giờ, chú Hỏa c̣n lừng lẫy khắp Đông Dương không chỉ bởi gia sản kếch sù mà c̣n bởi nghệ thuật kinh doanh tài giỏi của ông.
Giai thoại về con ma nhà họ Hứa
Vào thời kỳ ấy y học Tây Phương theo bước chân người Pháp du nhập vào Việt Nam, Sài G̣n là nơi Tây y phát triển nhất....
Nhưng cái bệnh độc ác nhất vẫn chưa có thuốc chữa đó là " Phong Cùi " giống như bệnh AIDS hiện nay ...
Vâng !Đúng vậy cô con gái Rượu của Chú Hỏa mà ông cưng nhất đă mắc phải căn bệnh hiểm nghèo này, ông chạy chữa rất nhiều nơi Tây Y có bác sĩ riêng Đông Y cũng chẳng được .
Mấy ông Bs nghe nhắc tới phong cùi là bó tay chạy làng đâu dám thí mạng mà ngồi chuẩn đoán
( bởi v́ phong cùi mức độ lây lan nó rất lớn ) nên người nhà người hầu trong nhà cũng phải cách ly
. Nên Chú Hỏa nhốt cô vào 1 căn pḥng hằng ngày có người lo cơm nước qua cái khe cử sổ , mọi cánh cửa ra vào căn pḥng bi khóa chặt hành lang đó cũng bi cách ly ko ai qua lại o phía mặt sau ngôi nhà trên đường Phó Đức Chính ,q.1 hiện nay,
Cô bé từ 1 cô gái xinh đẹp đă trở nên cùi lở tóc tai rối bời rồi xấu xí đến ghê rợn.
. Người ta chỉ sợ duy nhất 1 điều là lây bệnh.
Rồi cái ǵ tới nó cũng tới cô bé không c̣n sức chống chọi được căn bệnh ra đi trong sự im lặng của bao người ..
Người đau đớn nhất là Chú Hỏa. V́ quá thương con mà Chú Hỏa không an tán mà chôn con liền mà ông liệm đứa con gái vô cái ḥm bằng đá " loại đá giống granic hiện nay nhưng không phải " bên trên đậy kín bằng tấm kính dày 5 phân, và để măi ở giữa ngôi nhà mà không chôn cất, v́ quá thuơng nên muốn để lại con trong nhà của ḿnh.
Và lâu lâu người ta lại nghe tiếng rên rĩ hờn ghét trách móc vọng ra từ căn pḥng đó.
Đó là hôm đó đúng tṛn vào ngày giỗ 1 năm của đứa con gái bất hạnh nhà cũng tổ chức cúng kiến và mời bà con ngươi quen bạn làm ăn tới dự.
Chú Hỏa đặt may " 1 bộ áo đầm trắng" , mua 1 con búp bê nháy mắt " có nghĩa là nằm xuống nó nhắm mắt đứng dậy nó mở mắt " & "1 đĩa cơm gà" ,
Chú Hỏa sai 1 cô người hầu đem lên tận pḥng và luồn vô khe cửa đặt 1 hộp đưng áo đầm, 1 con búp bê, 1 đĩa cơm để cúng cô chủ xấu số...
. Khi khách đă ra về hết lúc đó tầm cở 2 - 3 giờ trưa, cô người hầu lên pḥng dọn đĩa cơm xuống khi mở cửa ḷn tay cửa sổ th́ chợt bất ngờ:
" Đĩa cơm ai đă ăn hết phân nửa ". Khi trong căn pḥng mọi cửa sổ cửa ra vào đều được khóa chặt từ lâu
Theo ánh sáng leo loét từ ô cửa chổ cô người hầu dội vào nh́n vào chiếc ḥm kính đă mở hơn phân nữa con búp bê đứng sững trên lồng kính mắt chớp lia lia liên tục..
Xa xa có 1 bóng người con gái thoát ẩn hiện sau chiếc váy đầm treo lơ lững phía cuối pḥng....
Cô người hầu bật ra tung chạy xuống và bị té đến trẹo gị mặt trắng bệch y như ma ám
" Giống như người ta nói lấy lưỡi lam cắt không ra miếng máu " thật vậy mấy người hầu khác đă làm vậy với cô.
Măi 1 lúc sau mới nói nên lời " Cô chủ về.... Cô chủ về !! "
Chợt nghe thấy mọi người đă hiểu ra có điều không tốt xảy ra lập tức trong chiều hôm ấy mọi chuyện diễn bí mật..
Là cái ḥm đă bị phá xác quấn vải liệm mấy lớp của cô gái được chuyển vô quan tài bàng gỗ và đưa đi an táng chôn cất ngay tại chiều hôm đó...
Do vậy Chú Hỏa nổi tiếng hơn qua nhưng giai thọai câu chuyện về con gái cưng của ông ta " CON MA NHÀ HỌ HỨA "
Bookmarks