Hehe hihi... thông thin này tui lấy từ tở tuổi trẻ đó nha:http://tuoitre.vn/Giao-duc/448816/Ho...%A0mon-su.html
"TTO - Học sử mà cảm thấy như bị tra tấn, muốn tiếp thu hết lượng kiến thức lịch sử trong sách giáo khoa phải có năng lực và niềm đam mê "ghê ghớm", vui mừng khi "thoát nạn" học môn sử... là những nội dung các bạn đọc tiếp tục chia sẻ xoay quanh chuyện dạy và học sử. "
Tuổi Trẻ Online trích đăng.
Thí sinh dự thi ĐH 2011 - Ảnh minh họa: tư liệu
Chúng tôi có cần học sử nhiều thế không?
Tôi sinh năm 1993, vừa thi xong đại học khối D năm nay. Năm cấp 3, tôi học trong lớp chuyên văn, tức là lớp "gần gũi" nhất với khối C nhưng thực tế, tôi và các bạn đều định hướng từ lớp 10 sẽ theo khối D.
Nói thật, dù học sinh học có học khá Toán, Anh hay không th́ cũng cố nhồi nhét để theo ban D. Lớp tôi chỉ có 40% theo khối C, và 3/4 trong số này theo khối C là v́ không đủ sức theo khối D, phần c̣n lại (khoảng 3 người) là thực sự quan tâm đến sử và địa.
Các nhà báo, giáo sư, tiến sĩ... thường phê b́nh thế hệ trẻ chúng tôi không biết quan tâm đến lịch sử nước nhà, điểm thi sử năm nào cũng thấp... Nhưng tôi xin hỏi tại v́ đâu mà chúng tôi không quan tâm đến điều đó? Xin thưa v́ rất nhiều lư do.
Thứ nhất, đă bao giờ các chú, các bác thử cầm quyển sách sử - địa cấp ba lên xem chưa ạ? Nếu nh́n bề ngoài th́ sách sử, địa là dày nhất và nhiều chữ nhất so với các môn c̣n lại nhưng số tiết học th́ cũng chỉ tương đương số tiết học Giáo dục công dân - quyển sách mỏng nhất trong bộ sách giáo khoa.
Nghành giáo dục mấy năm nay chủ trương giảm tải cho học sinh, nhưng giảm tiết học mà nội dung sách vẫn như cũ th́ chỉ làm khổ chúng tôi thêm thôi. Nội dung đó trước kia học trong 2-3 tiết th́ bây giờ phải học xong trong một tiết. Giáo viên phải dạy lướt qua thật nhanh mới mong hết 5, 6 trang sách đầy chữ trong 45 phút. C̣n nhiệm vụ chúng tôi là phải về nhồi nhét 5, 6 trang sách ấy để trả bài.
Hơn thế nữa, nói thật, học sử phải có niềm đam mê ghê ghớm lắm mới mong tiếp thu và nhớ hết lượng kiến thức, chữ nghĩa mà các giáo sư soạn cho chúng tôi. Không biết các nhà báo, giáo sư đă từng nghe các giáo viên nói câu ǵ khi chúng em than thở về lượng kiến thức quá tải chưa? "Các em thông cảm, cô/ thầy biết có nhiều kiến thức không cần thiết nhưng phải dạy đúng theo chương tŕnh nếu không sẽ bị kỷ luật. Trách là trách việc người dạy không phải là người soạn sách c̣n người soạn sách th́ chưa bao giờ đi dạy".
Các môn học phổ thông là để phổ cập kiến thức cho học sinh, giúp học sinh có kiến thức căn bản trong bộ môn ấy. Sau đó nếu yêu thích th́ học sinh sẽ học lên đại học chuyên sâu hơn. Nhưng sách giáo khoa phổ thông bây giờ không dạy kiến thức căn bản mà chuyên sâu nhiều hơn, thích hợp cho cả người nghiên cứu. Từ lịch sử cổ đại, cận đại, thế giới, Việt Nam, phân tích nguyên nhân trận đánh, nguyên nhân thắng lợi, ư nghĩa của thắng lợi với VN và thế giới, suy nghĩ về chiến thuật trận đánh,... Kiến thức phổ thông cần nhiều đến thế không?
Trong kỳ thi thử tốt nghiệp do trường tôi tổ chức, những học sinh bị điểm dưới 5 sẽ được phụ đạo. Nhưng rốt cuộc chỉ phụ đạo môn toán, lư, Anh. C̣n văn và địa tỉ lệ học sinh dưới điểm trung b́nh cao nhất nhưng không tổ chức phụ đạo v́... không đủ giáo viên.
Thứ hai, điều làm chúng tôi không quan tâm nhiều đến sử, địa chính là do thái độ của xă hội hiện nay. Thử hỏi xă hội hiện nay có trong dụng những nhân tài về lịnh vực sử, địa hay không? Hay là cầm tấm bằng cử nhân sử địa trên tay sau này không biết phải làm ǵ, chỉ có nghiên cứu rồi viết sách chờ thời hay làm giáo viên sử địa lương đủ sống?
Chính v́ không có ưu tiên nào cho lĩnh vực đó cho nên chúng tôi chỉ học đối phó, học cầm chừng.
Mọi người bảo giới trẻ bây giờ thực dụng nhiều quá chỉ chạy theo cái lợi trước mắt nhưng thử hỏi nếu không làm thế th́ làm sao tồn tại được trong xă hội coi trọng đồng tiền, bằng cấp? Đừng đổ lỗi hoàn toàn cho học sinh chúng tôi, v́ xét cho cùng, chúng tôi cũng chỉ chạy những cái đang được ưu tiên trong xă hội để mong có một tương lai tốt đẹp hơn...
Thoại
Thoát học môn sử: mừng quá chừng!
Tôi từng học ban C và tôi thấy môn lịch sử thật sự đă đến đỉnh của thời kỳ suy thoái. Tôi từng rất chán ghét môn lịch sử, đặc biệt vào năm 12. Một quyển tài liệu dày cộm được đưa ra và chúng tôi phải thuộc ḷng hết cuốn này khi thi tốt nghiệp. Tại sao trong mỗi một sự kiện lại phải thuộc tới mức độ ngày này giờ này làm ǵ, bắn rơi bao nhiêu máy bay, bao nhiêu quân ta, bao nhiêu quân địch tham gia, bao nhiêu quân chết, bao nhiêu nhân dân biểu t́nh... cứ giống như văn tường thuật lại sự kiện đó vậy.
Thậm chí khi đă thuộc sự kiện mà chưa nhớ rơ ngày giờ, số quân địch bị tiêu diệt vẫn bị xem như chưa học bài kĩ, tại sao lại bắt học sinh trở thành những con vẹt như vậy để rồi sau đó cũng quên hết chẳng đọng lại được ǵ trong đầu.
Bây giờ tôi đă là một sinh viên và thấy vui mừng v́ đă thoát khỏi môn sử, tôi nghĩ đây cũng là suy nghĩ chung của nhiều người. Đừng trách chúng tôi mà đây là hệ quả tất yếu của việc dạy và học. V́ vậy, nếu cho rằng hàng ngàn con điểm 0 là b́nh thường th́ tôi nghĩ không lâu nữa, môn sử sẽ bao giờ có thể là một môn học có ư nghĩa như chính giá trị của nó.
Luân
Chán ngán điệp khúc "thuộc ḷng"
Tôi là một học sinh vừa tốt nghiệp lớp 12. Tuy yêu thích sử nhưng tôi cũng không chọn thi vào ban C, bởi đơn giản v́ cách học sử hiện nay quá nhàm chán. Bất cứ học sinh nào từng trải qua 12 năm học phổ thông đều chán ngán việc phải học thuộc ḷng những bài sử dài ḍng, vô nghĩa.
Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao ḿnh phải học thuộc quá nhiều những con số vô nghĩa, nào là số lượng người hy sinh, rồi số lượng máy bay, vũ khí bị phá hủy... Nhưng những điều quan trọng khác của lịch sử như lịch sử của địa phương ḿnh, vẻ đẹp của các giá trị văn hóa qua từng thời kỳ... lại chẳng hề được nhắc đến.
Cấp 3 lại phải học lại từ đầu chương tŕnh sử cấp 2. Tôi hỏi cô giáo tại sao th́ nhận được câu trả lời rằng để nâng cao, đào sâu thêm kiến thức. Nhưng đào sâu ở đâu khi tuần chỉ có 1 tiết dạy, kiểm tra chỉ đơn giản là học thuộc đúng bài rồi chép lại rlấy điểm.
Tại sao không chia nhỏ chương tŕnh ra cho từng lớp học, ví dụ như lớp 6 chỉ học về thời cổ đại, lớp 7 nghiên cứu về thời Bắc thuộc, lớp 8 về thời Lư... Và trong suốt năm học đó, học sinh có thể tự so nghiên cứu, bàn luận theo ư thích (dĩ nhiên là có giáo viên theo dơi): nếu học về 7 kỳ quan thế giới, học sinh có thể t́m hiểu 7 kỳ quan đó từng xuất hiện ở đâu, nó ra đời như thế nào, rồi tranh luận với các học sinh khác.
Bên cạnh đó, Bộ GD-ĐT cũng nên xem xét dành một khoảng thời gian dành cho lịch sử địa phương, v́ đó chính là cách hữu hiệu thu hút sự chú ư của học sinh. Đọc đi đọc lại những bài sử trong sách giáo khoa, tôi chẳng thể có được ấn tượng ǵ nhiều.
Với cách dạy và học đó, chương tŕnh như vậy th́ làm sao học sinh yêu thích lịch sử? Xin dừng lên án học sinh ghét sử, bởi chính cách dạy và chương tŕnh như vậy đă giết chết niềm yêu thích ngay từ đầu. Với cách dạy và chương tŕnh hấp dẫn, th́ học tṛ sẽ yêu mến nó thôi.
Sự nhục nhã của csvn khi nghe những lời của chính sản phẩm mà họ tạo ra, những thanh thiếu niên - học sinh sinh viên...
Mà thực sự thì cũng đúng thôi, nhồi nhét toàn thứ "độc hai" vào đầu thì hỏi "tổ cha đứa nào làm được"... Từ học về HCM RA ĐI TÌM ĐƯỜNG CỨU ĐÓI, TÔN THỜ 2 CUỘC CHIẾN MỸ PHÁP CHO CS, HỌC CÁCH YÊU BÁC MAO.....
Nói nghe nha nước ta là 1 nước đăc biệt nên khi tìm hiểu về con đường phát triển thì phải "điệp khúc thuộc lòng" mà đảng đề ra, cấm tiếp cận sự thật mà xuyên tạc sử ta!
Bookmarks