I. Bong Bóng Tín Dụng Sẵn Sàng Nổ Tung
Trong suốt thập niên qua, Trung Quốc đă đẩy mạnh hiện tượng phát triển bằng cách giảm lăi suất và gh́m giá đồng nhân dân tệ một cách ức đoán. Hậu quả đưa tới hiệu suất quá mức, gây lạm phát và ứ đọng trong nhiều lănh hạt kinh tế.
1. Về vật liệu xây cất
Trung Quốc đă sử dụng 65 phần trăm tổng số xi măng sản xuất tử 5 năm qua. Quốc gia này đă đúc hơn 200 triệu tấn sắt thặng dư, chưa tiêu thụ hết, phần nào v́ chất lượng kém.
2. Xây Cất Địa Ốc
Hiện giờ, trên toàn lănh thổ, Trung Quốc đă ứ đọng gần 4 tỷ thước vuông địa ốc đủ loại và hằng năm vẫn nhắm mắt xây cất thêm hơn 200 triệu thước vuông thặng dư, gây t́nh trạng hăi hùng của những thành phố ma, với những khu gia cư không dân ở; những trung tâm thương mại, chợ búa không có khách văng lai; những đường xá không xe cộ, chuyên chở công cộng, mà đă bắt đầu hư hại, phế thải.
Ngoài ra, muốn có đất xây cất, các doanh nhân cường hào c̣n toa dập với chính quyền địa phương để trục xuất dân cư khỏi khu vực tân tạo, với một ngân khoản bù đắp tượng trưng, do đó gây căm phẫn nơi quần chúng trước cảnh đột phá nhà cửa họ cư ngụ từ nhiều năm qua.
3. Giá cả Địa Ốc:
Tại Trung Quốc, đảng cộng sản độc quyền đă tự cải biến thành tư bản đỏ thân tộc,[1] thao túng bè phái, thân thuộc trong mọi sinh hoạt làm ăn, lớn cũng như nhỏ. Do đó các công ty bè phái và cơ sở quốc doanh đă đổ xô đầu tư hay đầu cơ vào lănh vực địa ốc. Chỉ sau vài n ăm, chính sách làm ăn này đă gây ra t́nh trạng ứ đọng bất thường như đă tŕnh bày, với lư do chính là giá cả mua bán và cho thuê địa ốc qua cao, 40 lần hơn măi lực và khả năng tiêu thụ của đa số người dân trong nước.
4. Ngân Hàng Đầu Tư
Ngân hàng đầu tư ở cấp địa phương lạm dụng t́nh trạng cho vay phóng túng với lăi suất thấp cố định của Chính phủ Trung Ương, nên đă thả lỏng theo hạ tầng cơ sở của hiện tượng tín dụng địa ốc bong bóng dây chuyền.
V́ tuyệt nhiên không tạo được mức độ tiêu thụ cần thiết trong lănh vực mua bán địa ốc, nên đa số những món nợ xấu không khả năng trả lại vốn vay mượn đă tận dụng tới 98 phần trăm tổng số giá trị tài sản cầm cố [bank equity] của các ngân hàng địa ốc, gây t́nh trạng kiệt quệ cùng cực.
Trong khi đó, số nợ công của Trung Quốc đă lên tới khoảng 200 phần trăm [2] tổng lượng sản phẩm và dịch vụ toàn quốc (Gross Domestic Product -GDP), mà Trung Quốc hạ bớt xuống c̣n có 19.12% để giữ “sĩ diện quốc thể” và cũng để lừa dân, lừa thiên hạ.[3] Như vậy trên thực tế, Trung Quộc chỉ tŕnh toàn cầu một hiện tượng phát triển giả định, kiểu đầu voi đuôi chuột … nhúng thuốc nổ.
5. Mua Bán Đất Giá Rẻ, Phá Hủy Nhà Cửa, Di tản cưỡng bách
Tất cả những hành vi tham nhũng, phá làng phá xóm để khởi công xây cất các khu tân tạo là những nguyên nhân chính yều gây bất măn lớn nơi người dân bị nhà nước và tư bản đỏ ngược đăi, bóc lột, bị đẩy đi xa sinh sống, sau khi nhận một số tiền hoàn bù rất thấp so với giá thị trường về những bất động sản bị mất mát, cưỡng đoạt.
Những hành vi bất công trên c̣n có tính cách phạm pháp, khi các nhà kinh doanh dưới trướng chính quyền địa phương đă dùng mọi thủ đoạn doạ nạt, lừa đảo, lạm dụng quyền thế để trục xuất các sở hữu chủ. Do đó người dân không được luật pháp và công lư bảo vệ chỉ c̣n cách nổi loạn để giành lại quyền lợi xương máu của họ. Vấn nạn này không khác ǵ cảnh cướp đất, cướp ruộng, phá nhà, hà hiếp bóc lột dân oan tại Việt Nam – dưới cùng tai ách cộng sản mafia đỏ.
II. Chính Sách Gh́m Giá Đồng Nhân Dân Tệ
1. Chính phủ Trung Quốc muốn duy tŕ đồng nhân dân tệ ở mức thấp hơn giá trị thật của nó, từ 15 tới 40%, cốt để hỗ trợ xuất khẩu. Biện pháp này sẽ giúp các mặt hàng xuất khẩu của Trung Quốc có mặt giá rẻ hơn, và nhờ đó, có lợi thế cạnh tranh tại thị trường toàn cầu.
2. Mánh khoé gh́m giá đồng nhân dân tệ dù có lợi về mặt xuất khẩu, nhưng vẫn gây một số hậu quả bất lợi:
Giá tiêu thụ trong nước tăng khi dân chúng và các cơ sở sản xuất phải mua những sản phẩm hay phụ tùng cần thiết nhập cảng từ ngoại quốc với ngoại tệ quá cao.
V́ đồng nhân dân tệ quá thấp, Chính phủ Trung Quốc phải tung thêm tiền để cập nhật với nhu cầu đầu tư và chi phí công cộng nên đă gây ra nạn lạm phát trầm trọng, khiến người dân dù kiếm ra tiền nhưng vẫn không đủ sức tiêu thụ một cách tương xứng.
Và với tỷ giá hối đoái quá chênh lệch, một đồng nhân dân tệ chỉ c̣n giá trị khoảng 60% trị giá trị thực sự của nó, v́ chính phủ Trung Quốc đă giữ lấy 40% số tiền trao đổi, trao tay. Và khi quá chán ngán với đồng tiền “lèo lá” này, người dân sẽ nổi dậy để thực hiện một cuộc “cách mạng kinh tế” bằng cách lật đổ chính thể cộng sản sai quấy đă miệt mài lừa đảo họ.
3. Trong “chiến tranh tiền tệ”, mánh khoé gh́m giá đồng nhân dân tệ đă trực tiếp gây bất lợi cho ngành xuất khẩu của các nước khác, nên đang phát sinh tại và từ nơi đó một số hệ quả tiêu cực như sau:
Các quốc gia bị thiệt hại trong hệ thống mậu địch chênh lệch trên sẽ mất đà sản xuất và nền kinh tế của họ sẽ suy thoái, kiệt quệ.
Hậu quả gián tiếp là sản phẩm của Trung Quốc sẽ bị ứ đọng ở thương trường quốc tế, v́ tại đó người dân không c̣n măi lực để tiêu thụ như trước.
Hệ quả tối hậu là Trung Quốc chưa gây dựng nổi môi trường tiêu thụ khả quan trong nước, nếu c̣n gặp thêm khó khăn trên thị trường quốc tế th́ ắt sẽ lâm cảnh bế tắc trầm trọng.
4. Ngoài ra, với hậu quả của mậu dịch bất chính, hàng hoá làm tại Trung Quốc [với cái nhăn hiệu “made in China” mỗi lúc mỗi gây bất măn trong giới tiêu thụ] tự động tắc nghẽn trên thị trường quốc tế, phần lớn do chính chủ sách ăn xổi ở th́, dối trá, coi rẻ đạo đức sĩ nghiệp của nhà kinh doanh và chính quyền Trung Quốc.
Sản phẩm “made in China” đă bị trả lại mỗi lúc mỗi nhiều. Riêng hăng Mattel đă phải thu hồi hơn 18 triệu đồ chơi bị nhiễm độc, bất trắc, bất toàn. Rất nhiều hăng kinh doanh quốc tế đă lâm cảnh kiệt quệ v́ sát cánh đầu tư với Trung quốc. Đến độ ngày nay một số nhà buôn Hoa Kỳ, Gia Na Đại đă tự động cho ghi cạnh nhăn hiệu sản phẩm ḍng bảo đảm “China free” [hàng hoá “Phi Trung Quốc”] để chấn an khách hàng tiêu thụ. Mấy chữ “China free” chắc được dập theo thuật ngữ “drug free” – ngăn cấm, giải toả loại thuốc ma túy, độc dược nơi công cộng, trong xă hội tự trọng, lành mạnh. Thế giới đă bắt đầu “cai độc”, bợt nghiện hàng hoá rẻ tiền, ngụy tạo và nguy hại xuất cảng từ Trung Quốc vậy.
May thay cho nhân loại, nhưng cũng thêm khốn đốn cho nền kinh tế vọng ngoại của Trung Quốc vậy.
Song song với chiến tranh tiền tệ, c̣n có “chiến tranh chính trị” đ̣i hỏi chính quyền Hoa Kỳ bảo vệ nhân công địa phương và sản phẩm nội hoá. Do đó chế độ hay khuynh hướng bảo vệ công nghiệp trong nước [protectionism] của Hoa Kỳ và các quốc gia kỹ nghệ khác trên thế giới cũng tăng trưởng, một mặt cải tiến sản lượng quốc nội, mặt khác nâng cao tiêu chuẩn kiểm soát về mọi thủ tục nhập cảng hàng hoá Trung Quốc. Hậu quả gián tiếp là nền kinh tế vọng ngoại của Trung Quốc sẽ bị thiệt hại nặng nề hơn thế nữa.
(c̣n tiếp)
Bookmarks