Luật sư Lê Quốc Quân
Gửi cho BBC từ Hà Nội
Độc tài toàn trị phải nhường chỗ cho dân chủ, tự do
Sau Thế chiến 2 có bốn nước bị chia cắt: Việt Nam, Triều Tiên, Đức và Trung Quốc nhưng chỉ có Việt Nam quyết định dùng chiến tranh trong gần 20 năm để thống nhất đất nước.
Bố tôi thở phào khi những chiếc xe tăng của nước ngoài do đồng đội của ông lái từ Bắc Việt tràn vào húc đổ cánh cổng Dinh Độc Lập.
Thống nhất đất nước làm ông vui v́ chiến tranh qua đi, những người anh em không c̣n bắn nhau, đặc biệt ông trút được gánh nặng khủng khiếp của câu nói: “5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa…”.
Niềm tin chiến thắng
Giống như hầu hết người dân Miền Bắc khi đó, ông nghĩ rằng việc chiến đấu giành độc lập là đương nhiên, có thể kéo dài măi măi. Chiến thắng đến sớm hơn ngày nào th́ vui ngày đó nhưng nếu không đến sớm th́ cả cuộc đời họ vẫn dấn thân. Sinh ra, lớn lên, trưởng thành rồi vào nam chiến đấu như một định mệnh.
Khi đó con người tập trung vào một điều duy nhất là “độc lập dân tộc”. Chỉ có độc lập dân tộc mới có giá trị, chỉ khi bước qua được nấc thang quan trọng là “giải phóng” th́ mới có tất cả. Khi đó chiến tranh đă mang màu sắc tôn giáo cực đoan, hành xác để được an lạc. Ai hy sinh nhiều hơn, đau khổ hơn th́ thấy ḿnh tốt hơn với mong ước khi giang sơn liền một mối sẽ tự do vui hưởng thái b́nh.
Nhờ xác tín điều đó mà chiến thắng đă đến sớm hơn dự định cho những người cộng sản. Cuộc tổng tiến công mùa xuân năm 1975 ban đầu cũng chỉ là một vài trận đánh mang tính thăm ḍ nhưng không ngờ chiến thắng đă đến dễ dàng hơn, dẫn tới toàn thắng 30-4-1975.
Thực tiễn Việt Nam hôm nay
37 năm đă trôi qua, những người nông dân vẫn c̣ng lưng đi cấy. Nhưng khi đang lam lũ, ngẩng mặt lên vuốt vội mồ hôi là lúc bà con thấy đất dưới chân ḿnh trôi đi. Nó bị “cướp” đem bán cho những người khác với giá gấp hàng ngàn lần. V́ vậy, vẫn c̣n đó anh Vươn tạo “bom” và bà con Văn Giang đang đem cuốc, xẻng, gậy gộc ra đồng giữ đất.
Đất nước vẫn không ngừng động loạn, bất an. Hết cải tạo công thương là quá tŕnh bỏ nước ra đi, sau đó là những năm bao cấp đói đến run người. Kể từ khi xa rời dần với Chủ nghĩa Xã hội, đất nước no bụng nhưng bỗng đói tâm hồn. Nhân phẩm nhiều người như bị xé ra làm đôi, chắp vá. Họ có thể hiền lành, đạo đức rồi bỗng trở nên quay quắt bất ngờ.
Đã 37 năm trôi qua, các giám đốc kinh doanh ở độ tuổi này cũng bàng hoàng khi thấy loay hoay giữa ḍng đời khi không thể giữ được ḿnh trong sạch và sống đúng lương tâm.
Đi đút lót th́ mới có được hợp đồng, lâu rồi thành quen, phổ biến và được thừa nhận trong đầu nhưng không thể nói ra giữa cuộc họp. Nó được mổ xẻ ở bàn nhậu và biết là xấu nhưng vẫn phải làm.
C̣n tiếp...
Bookmarks