CON CHIÊN KHỜ DẠI

Cứ theo ”thói đời” th́ rơ ràng hắn không phải là loại con chiên “ghẻ” ,nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. “ Tin vào Chúa, kính với cha; Chúa Nhật nào cũng nhà thờ; Thánh lễ nào cũng rước Chúa” ,nói theo “âm hưởng” khúc dạo đầu của chương tŕnh phát thanh Quân Đội Nhăn Răng mà khi xửa khi xưa, thuở “anh là lính đa t́nh” giữa đêm khuya gác giặc, đang khi mần ṃ rà bắt “Em Gái Dzạ Lan” chẳng may bực ḿnh nghe phải (đúng ra là nghe lộn), “ Trung với Đảng, hiếu với Bác; khó khăn nào cũng vượt qua; kẻ thù nào cũng đánh thắng, ngoại trừ nội thù Tham Ô, Hại Dân, Bán Nước”.
Nhưng dù muốn dù không , dù “ta chạy ṿng ṿng, ta chạy loanh quanh “, dù “lên tiếng hay không lên tiếng”, th́ “sự thật thực” rành rành hắn là con chiên khờ dại.
“Con Chiên Khờ Dại”. Hắn cũng tự nhận ḿnh như vậy, nhưng khi nghe được có ai so sánh hắn với “ba cô gái khờ dại không chịu chuẩn bị đèn dầu ...” th́ hắn chống cự lại. “Ba cô ấy chẳng phải khờ dại như tớ đâu, ba cô chỉ là vô tư. Khờ dại như tớ mà biết nằm chờ thiên hạ gọi đi ăn đám cưới à ? Trên thế gian này chẳng có cô gái nào khờ dại như tớ hết. Tớ sống đến ngần này tuổi, thất thập cổ lai hy, ngoài mụ vợ, tớ tiếp xúc với tỷ cháu gái bà E Và, qua đủ thứ “diện”, từ bạn hàng xóm tắm truồng dưới mưa, rồi bạn học, lên học tṛ, sang “diện” em gái hậu phương, người yêu của lính, đến diện “chị em ta” , tớ chưa thấy cô gái nào dại khờ cả. Việt Nam ḿnh đă kiếm không ra một cô khờ dại như tớ, huống hồ giống dân Do Thái vốn có cu ai –à quên, ai kiu- (IQ) cao hơn ḿnh nhiều, làm chi có .”
Chỉ có hắn mới khờ dại thực sự. “Thói đời” đă dạy, “....,dốt th́ dựa cột mà nghe”. Đằng này đă khờ, dốt, lại c̣n dại, chẳng chịu dựa cột, bày tṛ thắc mắc. Người khôn ngoan ai lại đi thắc mắc ba chuyện ấm ớ. Chẳng hạn như chuyện linh mục có vợ
Linh mục , theo giáo luật là phải sống cuộc đời độc thân; ai vi phạm là phải treo chén. Vậy mà nay có linh mục vợ con sờ lại vưỡn được bề trên chẳng những phe lờ, để tiếp tục làm chánh sở một xứ đạo ngay giữa Sài G̣n, lại c̣n được xếp vào hàng thân tín “ṿng trong” .
Quanh chuyện này, hắn- tức con chiên khờ khờ dại dại- lại thắc mắc, “ Hay là v́ Sài G̣n sau 1975, như lời Pham Duy qua tiếng hát Khánh ly, đă “thay tên xác người” nên “không ǵ qúy hơn độc lập tự do” cho cha có vợ, cho mợ “ấy” cha, đặng theo đúng với chủ trương “đoàn kết công giáo” để xáo chung một giường cha con, theo “thói” qủy sứ tam vô.
Cũng quanh chuyện Lờ Mờ Cờ Vờ (LMCV: linh mục có vợ), hắn lại khờ khờ dại dại suy ngược sang “lề trái”, rằng, nào là hắn xấu hổ với người “ngọai đạo” mỗi khi nhắc đến “cha” Phan Khắc Từ; nào là tội nghiệp cho hàng giáo sĩ chân tu dễ bị “thói đời” xếp xuống hàng “những con tương cận” PKT.
Hắn đúng là con chiên khờ dại . Chủ hắn đang “đồng hành” với Sói. Đồng hành nhanh, đồng hành mạnh, đồng hành vững chắc , giữa ḷng dân...sói.
Nhưng sao chỉ thấy dăm ba con chiên lẹt đẹt chạy theo . Dăm ba con, v́ cái ǵ qúy th́ hiếm . Nhớ lời “bác” dạỵ, “không có ǵ qúy hơn độc lập tự do” ; v́ qúy quá nên từ ngày cả nước được giải phóng , độc lập nhập vô Tàu , tự do ṃ hoài nỏ chộ (không thấy) ; tương tự, chiên khôn th́ ít, chiên khờ th́ nhiều. Chiên khôn th́ mọi sự tinh thông: Các đấng chính là Chúa ; đụng đến các “ đấng” là đụng đến Chúa. Chúa chỉ có một, các “đấng” th́ nhiều; chiên khôn, với Chúa th́ “lạy cha chúng con ở trên trời ...”, nhưng với các “đấng” th́ phải, “xin phép cho con được lạy cha ..” Chiên khờ th́ dại dột phân biệt các “đấng ấy” không phải là Chúa, nên có con đă có khi nhà suưt bị đốt cháy ...
Hắn nh́n quanh: hầu hết cả đàn chiên đứng lại, ngỏng đầu lên trời.
Kêu be be. .

Balais Nguyen