Page 8 of 127 FirstFirst ... 4567891011121858108 ... LastLast
Results 71 to 80 of 1261

Thread: CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Cộng Sản - Quốc Gia, ai tàn ác hơn ai?

  1. #71
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Đĩ bộ đội

    Quote Originally Posted by kts View Post
    Diễn đàn này với phương châm : “ Cần tôn trọng sự thật “ Cho nên nhận định điều ǵ phải có dẫn chứng .

    Tôi đă có 10 năm sống ở vùng chiến sự ở Quảng ngăi . Tiếp xúc với binh lính cả 2 bên th́ nhận thấy rằng VNCH tàn ác gấp trăm lần cộng sản . Mỗi khi lính tiểu đoàn 37, 39 Biệt động quân ,
    lính sư đoàn 2 đi càn là tha hồ bắt gà bẻ bí, hăm hiếp, khi có nghi ngờ là thẳng tay đánh đập người dân. Chính quyền VNCH th́ bắt người tra tấn bằng nhiều hành vị man rợ .C̣n bộ đội Bắc Việt th́ đúng là cây kim sợi chỉ cũng không lấy của dân. Nhiều miền khác người dân họ cũng nhận định như thế. Đó là nói chung như vậy , c̣n vài trường hợp du kích hay bộ đội bắn giết oan người dân th́ tất nhiên là có.
    Đó là là những điều tôi chứng kiến , có thể 1 số người không tin . Th́ đưa ra bằng chứng vậy .

    http://www.youtube.com/watch?v=_6Pjxrbhl6E
    http://www.youtube.com/watch?v=SNat4...ture=endscreen
    Coi một trích đoạn theo chuyện kể của một binh sĩ thủy quân Lục chiến Hoa kỳ chiếm đóng làng Hoà bình, phía tây Khe Sanh, gần biên giới Lào. Làng này trước đó hoàn toàn do Cộng Sản kiểm soát, để thấy các cô gái trong làng có hành động mãi dâm với lính Mỹ để kiếm dollars, phân nữa số cố gái " làm đĩ cho Mỹ " này khai trước kia họ là những người làm nhiệm vụ phục vụ cho cán bộ cộng sản

    http://www.gustavhasford.com/blooper2.htm

    The thirteen-year-old whore does not look at my face. She grabs my arm and tries to pull me inside. From the doorway I can see that the walls are still papered with Playboy centerfolds. From inside the steam-and-cream come sex sounds and laughter and smells of stale cigarette smoke, cheap perfume, and sweat. As I pull my arm free and walk away from the girl she says in a sneering, hateful tone, "You cheap Charlie," then jerks aside her black halter top and flashes a bee-sting tit. It's a reflex action, because she has already erased our entire romantic relationship from her mind. Tracy's goodbye flash brings a hoot and a holler from a squad of giggling pogues as they shove past me, hot on her trail. I rejoin the Woodcutter and Commander Be Dan, who have been watching me with interest. As we walk away we can hear Supergrunt, the Seabee, giving an introductory lecture on the lore of whorehouses in Viet Nam: "These gook women are so small you have to screw them two at a time to get any satisfaction. And, yes, the rumors you have heard are true, gook pussies do, in fact, slant sideways. Half of these gook whores are serving officers in the Viet Cong. The other half have got TB. Just be sure you only fuck the ones that cough." We walk into the village and everyone is excessively polite to me, the American officer. Everyone smiles. But it's a fuck-you-I-hope-you-die smile. If these people are whipped dogs, it's only on the outside. They're all Chien Si, every man, woman, and child. It's there in their faces, as plain as day. It's funny I never saw it before.


    Tạm dịch những câu tô đỏ: Một nữa trong số các gái điếm mọi da vàng (ám chỉ việt cộng)này là bọn phục vụ cho các cán bộ trong hàng ngũ Việt Cộng.................... ..................chúng nó là những chiến sĩ, tất cả đàn ông, đàn bà và trẻ con

  2. #72

  3. #73
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Tội Ác Dă Man của Việt Cộng :Ném Lựu Đạn Vào Học Sinh Sinh Hoạt LửaTrại Năm 1972 Tại Sân Vận Động Quy Nhơn

    Quote Originally Posted by kts View Post
    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220

    http://www.scribd.com/doc/56416864/T...-Quy-Nh%C6%A1n


    Tội Ác Dă Man của Việt Cộng Tại Sân Vận Động Quy Nhơn: Vụ Ném Lựu Đạn Vào Học Sinh Sinh Hoạt LửaTrại Năm 1972


    GS NGUYỄN LƯ-TƯỞNG

    Giáo sư Đặng Thị Bạch Yến và 14 học sinh bị thảm sát ...
    Năm 1972, trong đêm lửa trại của học sinh liên trường tại Quy Nhơn tổ chức tại Sân Vận Động thị xă, Việt Cộng đă ném lựuđạn giết chết 14 học sinh và làm bị thương rất nhiều người,trong đó có Giáo sư Đặng Thị Bạch Yến, tốt nghiệp Đại họcSư phạm Huế 1965, dạy Pháp văn bị tử thương và ngườichồng là GS Tạ Quang Khanh, giáo sư Anh văn, bị thươngnặng...GS Tạ Quang Khanh đă kéo dài sự sống trong thươngtật được 5 năm đến năm 1977 th́ qua đời.

    Hành động dă man đó của Việt Cộng đă làm cho cả thành phố Quy Nhơn xúc động...Giáo sư Lê Văn Ba, ông Nguyên Dzuyvà nhiều nhân chứng hiện đang có mặt tại Nam Cali và khắpnơi trên đất nước Hoa Kỳ...hăy c̣n nhớ. Đám tang của Giáosư Đặng Thị Bạch Yến và 14 học sinh bị Việt Cộng thảm sát...đă gây xúc động cho toàn thể đồng bào thành phố Quy Nhơn.

    Thế mà mới đây, trên báo Người Việt xuất bản ngày11/10/2007, có người ở Việt Nam dám nói rằng "đó là do bọn Fulro" th́ thật là không biết xấu hổ...Thời điểm đó ở Quy Nhơn làm ǵ có Fulro hoạt động!? Điều mà ai cũng biết là saungày 30/4/1975, phong trào Fulro hoạt động mạnh và tiếp tụctranh đấu cho đến ngày hôm nay để đ̣i lại đất đai của họ đă bịCộng Sản cướp đoạt...

    Sau 1975, chúng tôi đă từng ở tù chung với anh em Fulro tại"trại tù cải tạo" Nam Hà (tỉnh Hà Nam Ninh) và tại Lao xá Chí Ḥa (Sài G̣n, 1993) chúng tôi biết rơ lập trường của Fulro làchống Cộng Sản độc tài, áp bức người thiểu số ở Tây Nguyên chứ không bao giờ chống lại giáo sư và học sinh Quy Nhơnnăm 1972.

    Vấn đề ai là thủ phạm, đa số đồng bào Quy Nhơn đă biết rơ:Đó là tên Vũ Hoàng Hà, lúc đó là cán bộ CS nằm vùng và bây giờ là Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh B́nh Định kiêm ủy viênTrung Ương Đảng CSVN.

    Một nhân chứng c̣n sống, sau 35 năm, đă lên tiếng trên nhật báo NGười Việt, xuất bản ngày Thứ Năm 18/10/2007 nguyênvăn như sau:

    "Tôi là cựu học sinh Cường Để Quy Nhơn. Câu hỏi "Ai némlựu đạn vào lửa trại?" Câu trả lời bà con sống ở Quy Nhơn aicũng biết, chính là Vũ Hoàng Hà, ủy viên trung ương ĐảngCộng Sản VN, chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân tỉnh B́nh Định.Thầy Tâm Hoàng khi c̣n sống đă khẳng định, v́ sau khi ném lựu đạn ở sân vận động Quy Nhơn, Hà leo qua chùa Long Khánh ẩn rồi được cơ sở Cộng Sản đưa vào mật khu.

    Việc này được một số anh em cựu học sinh Cường Để ở Quy Nhơn biết. Mong việc này sớm sáng tỏ sau 35 năm tội ác xảy ra." (Trang Nhân)

    Hai giáo sư Tạ Quang Khanh và Đặng Thị Bạch Yến là bạnđồng khóa với chúng tôi, đặc biệt GS Đặng Thị Bạch Yến là một ca sĩ thứ thiệt, hát rất hay mà anh chi em sinh viên Huế, Sài G̣n, Đà Lạt...đều biết. Không có cuộc họp mặt sinh viênnào mà anh em không mời Bạch Yến lên hát.

    Mới đây, trong cuộc họp mặt kỷ niệm 50 năm thành lậptrường Đại Học Sư Phạm Huế (1957-2007) tổ chứ tại GrandGarden Restaurant, TP Westminster, California, chúng tôi đătưởng niệm các Thầy và bạn bè đă chết, đă nhắc đến trườnghợp vợ chồng Giáo sư Tạ Quang Khanh và Đặng Thi Bạch Yến bị Việt Cộng ném lựu đạn giết chết năm 1972 tại Quy Nhơn.

    Theo lời yêu cầu của chúng tôi, Bà Hạnh Đức là chị ruột của GS Tạ Quang Khanh đă kể lại hoàn cảnh gia đ́nh người emcủa bà là GS Tạ Quang Khanh và Đặng Thị Bạch Yến như sau:

    "...Vào một buổi sáng đẹp trời ở miền Nam California, tôi tướihoa xong rồi mở cổng ra sân trước lấy tờ nhật báo Los Angeles Time vào đọc, bỗng trên trang nhất đập vào mắt tôi với hàng tít lớn như sau: "The Survivor of War from Kuwait."(Kẻ sống sót từ cuộc hiến Kuwait).

    Tôi đọc ngấu nghiến:" Vào lúc chiến tranh vùng Vịnh (năm1991) đang sôi động, có một thanh niên Á Châu bước vào pḥng tuyển quân t́nh nguyện đi chiến đấu ở Kuwait.

    Chúng tôi hỏi: Anh có nói đùa không nhưng người thanh niênấy đáp: "NO, sir!" (Thưa ông, không!).

    Chúng tôi đưa mẫu đơn cho anh ta điền vào như sau: "Tôi tênlà Tạ Quang Khiêm, 20 tuổi, sinh viên năm thứ hai tại đại học San Jose, California, sinh quán tại Quy Nhơn, Việt Nam."

    Cha là Tạ Quang Khanh, nghề nghiệp giáo sư dạy Anh văn tại trường trung học Cường Để, Quy Nhơn. Mẹ là Đặng Thị Bạch Yến, giáo sư Pháp văn kiêm Giám học trường nữ trung học Quy Nhơn. Cha mẹ tôi đă qua đời.

    "Đọc đến đây, tôi giật bắn người lên, đúng là tên họ của cháu tôi rồi, các cháu đă thất lạc và bặt tin từ ngày cha cháu qua đời tại San Jose năm 1977.

    Đầu năm 1978 tôi mới qua Mỹ nhưng không t́m được tông tích các cháu, thư từ tôi gửi đến địa chỉ cũ đều bị trả lại mànước Mỹ rộng mênh mông thế này th́ biết t́m các cháu ở đâu?Thế mà...thế mà bây giờ tên tuổi cháu tôi xuất hiện trên trang báo này mà lại đi lính.

    Sao cháu không đi học mà lại đi lính? Mà lại t́nh nguyện sang chiến đấu tận bên Kuwait? Tôi ngồi thừ người ra suy nghĩ...tốinhớ lại năm 1972, trong lúc lien trường Quy Nhơn có tổ chứcliên hoan đốt lửa trại tại sân vận động th́ th́nh ĺnh Việt Cộng ném sáu, bẩy trái lựu đạn vào đám đông, giết chết 14 học sinhvà Hướng đạo sinh và làm bị thương rất nhiều người.

    Mẹ cháu Khiêm là em dâu tôi bị miểng lựu đạn ghim vào tim,chết ngay tại chỗ.

    Năm ấy Yến vừa tṛn 30 tuổi. Em trai tôi là Khanh bị nhữngmiểng lựu đạn ghim vào khắp người, lủng bụng ḷi ruột ra.Lúc ấy xe cứu thương tới cấp cứu, em tôi ôm lấy mớ ruột trèo lên xe, những học sinh khác cũng chen lấn trèo lên nhưng Khanh nói:

    "Cho thầy lên xe với, thầy bị nặng lắm!" Ngay sau đó, Khanhđược vào bệnh viện Thánh Gia và được các bác sĩ người Tân

  4. #74
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Tội Ác Dă Man của Việt Cộng :Ném Lựu Đạn Vào Học Sinh Sinh Hoạt LửaTrại Năm 1972 Tại Sân Vận Động Quy Nhơn

    Quote Originally Posted by kts View Post
    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220

    http://www.scribd.com/doc/56416864/T...-Quy-Nh%C6%A1n

    Tây Lan từ Cam Ranh bay ra chữa trị cho Khanh. Khanh nằmđiều trị mất hơn một tháng trời mới tạm b́nh phục.

    Thời gian em tôi nằm bệnh viện th́ được canh gác cẩn mật v́ sợ Việt Cộng vào ám sát v́ em tôi nổi tiếng chống Cộng. Bác sĩ phỏng đoán em có thể sống được khoảng 10 năm nữa.

    Năm 1975, em tôi đưa 3 cháu di tản sang Mỹ và định cư tại San Jose. Từ đấy lâu lâu em lại kêu đau lưng và được giải phẫu nhưng vết thương cũ làm độc, giải phẫu lần thứ hai th́em qua đời vào đầu năm 1977, như vậy là em chỉ sống đượccó 5 năm mà thôi.

    Đến đây, tôi đọc tiếp lời khai trong hồ sơ đăng lính của cháu Khiêm: "Tôi c̣n người anh tên Tạ Quang Khôi và em gái là Tạ Ngân Hà.Mỗi lần nghĩ đến cảnh mồ côi và cái chết của cha mẹ tôi th́ tôi buồn không tha thiết ǵ đến việc học hành nữa. Tôi muốn nhập ngũ để quên, quên hết..."

    Bài báo viết tiếp: "Khiêm được huấn luyện quân sự cấp tốc rồi gửi sang chiến trường Kuwait, đêm ấy Khiêm đi tuần vớiđồng đội tại biên giới Kuwait và Iraq trên xe thiết giáp.

    Một quân nhân da đen từ trong pháo tháp chui ra nói: "Khiêm,xin anh vui ḷng vào ngồi giữ súng thay tôi một lúc để tôi rangả lưng chứ ngồi lâu trong này mỏi quá!"

    Khiêm vừa chui vào pháo tháp th́ từ trên cao, phi cơ do thám của ta rót xuống xe tăng của ḿnh mấy quả đạn lửa v́ nghi là xe của địch quân.

    Khiêm mở được nắp pháo tháp chạy thục mạng ra một quăngxa rồi ngất đi không biết ǵ nữa. Người quân nhân da đen đă tửthương, Khiêm được đưa sang bệnh viện quân y Mỹ tại Frankfurth, Germany điều trị.

    "Tôi đọc xong bản tin mà nước mắt giàn giụa ra, vừa thương hoàn cảnh của cháu lại vừa thương người quân nhân kia đă thế mạng cho cháu tôi.

    Ngay tối hôm ấy tôi xem TV th́ thấy cháu tôi nằm trên băngca được hai quân nhân Mỹ khiêng ra xe đưa về Mỹ v́ nhữngvết phỏng đă được băng bó lành.

    Ngay sáng hôm sau tôi gọi đến ṭa báo Los Angeles Time xinđược nói chuyện với người nữ phóng viên đă viết bài báo trên,nhưng cô ấy c̣n đang ở bên Đức nên không liên lạc được chođến khi cô ấy trở lại Mỹ, bấy giờ tôi mới xin được số phone vàđịa chỉ của cháu tôi.

    Tôi chẳng bao giờ quên được cái tin sét đánh ngang tai vàonăm 1972; em trai tôi là Tạ Quang Khanh và vợ là Dặng Thị Bạch Yến bị thương nặng lắm nên tôi đă từ Nha Trang vội vă đến Quy Nhơn th́ thấy em dâu tôi được quàn giữa nhà.

    Em mặc áo đầm trắng dài phủ chân, chiếc áo giống áo cô dâu mặc trong ngày cưới, mắt nhắm nghiền như người ngủ. Chị Hoa, người giúp việc nhà bế cháu bé Ngân Hà ngồi một bên đang khóc...Chính những cô giáo dạy cùng trường với Yến đă may chiếc áo voan trắng ấy cho Yến và thay phiên nhau canh xác em ngày đêm. Các cháu bé, 4 tuổi, 2 tuổi và 1 tuổi ngơ ngác chẳng hiểu ǵ. Tôi vào bệnh viện thăm Khanh, em hỏi:

    Yến có sao không chị?

    Nh́n em băng bó đầy người, tôi không cầm được nước mắt.Tôi nghẹn ngào nói dối em:

    -Yến cũng bị thương đang nằm ở pḥng bên kia. Cậu yên tâm tĩnh dưỡng cho những vết thương mau lành rồi về nhà với vợ con.

    -Thế nhà em có bị thương nặng không?

    -Không nặng bằng cậu.

    -Xin chị nói với bà Sơ cho Yến ngồi xe lăn sang thăm em được không?

    -Để chị hỏi xem. Thôi cậu nằm nghỉ đừng lo lắng nhiều, chị phải về với các cháu. Ở nhà chỉ có một ḿnh chị Hoa.

    Hôm đám tang Yến, tất cả các giáo sư và học sinh liên trườngđều tiễn đưa Yến đến nơi an nghỉ cuối cùng. Nh́n 3 cháu bé được ẵm trên tay đi sau quan tài mẹ khiến không ai cầm đượcnước mắt.

    Hàng trăm ṿng hoa cườm của các thầy cô phúng điếu với hàng chữ viết trên những dải băng tím vắt ngang: "Vô cùngthương tiếc giáo sư Đặng Thị Bạch Yến" được chở trên những chiếc xe xích lô đi một hàng dài phía trước.

    Và ở trên cao, phi cơ trực thăng chở tân Tỉnh Trưởng (Đại TáHoàng Đ́nh Thọ) tiễn đưa người em vợ ra nghĩa trang. (Lúcấy Đại Tá Thọ vừa đến thay Đại Tá Chức làm Tỉnh trưởng B́nh Định). Hai bên đường đông đảo đồng bào Quy Nhơnđứng chờ linh cữu cô giáo trẻ đi qua để chào lần cuối với vẻ mặt bùi ngùi, thương tiếc...Sau đó là những đám tang của 14 học sinh.

    "Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ." Nhưng lần này,nhiều con ngựa đau. Đau hơn vụ Việt Cộng pháp kích vào trường Tiểu học Cai Lậy (Định Tường) năm 1973, chỉ thiệt mạng 2 học sinh mà thôi, nhưng đă được báo chí Sài G̣n lúc đó loan tin với tít lớn (v́ VC đă vi phạm hiệp định Paris )...

    Sau khi Yến đă an nghỉ giấc ngàn thu, bấy giờ Khanh mới từ bệnh viện về nhà, bây giờ Khanh mới hiểu; em nh́n ảnh vợ hiền với b́nh hoa tươi và 2 cây nến leo lét cháy ở trên bàn thờ linh vị...Khanh khóc lặng người đi...Các cháu sà vào ḷng bố chẳng hiểu chuyện ǵ, cũng khóc theo.

    Than ôi! C̣n cảnh nào đau ḷng hơn cảnh này không? Một giađ́nh đang êm ấm hạnh phúc thế mà bỗng chốc tang tóc ly tan?V́ đâu nên nỗi? Sao Việt Cộng độc ác thế nhỉ? Sao lại giếthọc sinh? Sao lại giết người vô tội để gây ra bao tang tóc đau thương?

    Thấm thoát đă 35 năm trôi qua; tạ ơn Thượng Đế đă đoái thương các cháu tôi: Tạ Thị Ngân Hà, hiện là Bác sĩ nội khoa tại bệnh viện Oklahoma, Tạ Quang Khôi và Tạ Quang Khiêm đă tốt nghiệp kỹ sư điện (EE), hiện đang làm việc cho chính phủ Hoa Kỳ và các cháu đă có gia đ́nh yên vui, hạnh phúc. Nhân đây, tôi cũng xin cám ơn chị Hoa đă hết ḷng thương yêu chăm sóc các cháu tôi cho đến khi khôn lớn." (Tạ HạnhĐức, S.California, October 2007)"

  5. #75
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Việt cộng ném lựu đạn tại Sân vận động Qui Nhơn

    Quote Originally Posted by kts View Post
    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220
    http://anhdao2.weebly.com/binhdinh2.html

    [EMAIL="*Trận đánh Sân Vận Động Quy Nhơn Trước Tết Nguyên đán nhâm Tư 1972, thực hiện chỉ đạo của Tỉnh Ủy, Chi Đoàn Trần văn Ơn được Tỉnh Ủy giao nhiệm vụ phải đánh phủ đầu tên Chức (Tỉnh Trưởng vừa mới bổ nhiệm) và Huỳnh thị Ngọc người chỉ đạo trận đánh. Ngọc ra căn cứ xin hai kíp nổ định giờ nhưng _ kho_ không có chỉ c̣n hai quả lựu đạn. Ngọc nhận lựu đạn tức tốc vào thành... cùng đội lên phương án chiến đấu. Khi vũ khí giao cho Vũ Hoàng Hà, một thành viên trong đội, đội biệt động nắm tay quyết đánh! Và lệnh được chốt lại: 5 đồng chí Hà, Thắng, Xuân, Quốc, Trong- đúng 7 giờ tối tập kết trong sân vận động nhận lệnh chiến đấu! Tối hôm đó, Nguyễn Văn Chức tổ chức mít tinh: "Đêm không ngủ" lôi kéo lực lượng thanh niên. Tại sân vận động Quy nhơn, lực lượng bảo vệ canh gác ṿng trong ṿng ngoài dày đặc. Chức kết thúc bài diễn văn, rời bục cùng đám tùy tùng đi xuống đống lửa trại ở giữa sân, Ngọc bấm nhỏ vào tay đồng đội làm ám hiệu, lập tức đội h́nh được triển khai. Vũ quốc Thắng đứng giữa, Hà cao lớn chắn phía trước, ba đồng chí khác án ngữ ba phía c̣n lại, che kín không để ai thấy Thắng bên trong. Khi tên Chức đă đến gần đống lửa trại, Thắng rút chốt lựu đạn, nhoài người ra lia vào chân tên tỉnh trưởng , Hà liền ập người vào che Thắng và kéo Thắng rút chạy... Tất cả diễn ra trong nháy mắt. Một tiếng nổ vang rền đă làm sân vận động nhốn nháo, tán loạn, cuộc mít tinh tan ră. Trận này địch chết 7 trong đó có tên Tỉnh Phó, Trưởng ty Thanh Niên, Quận trưởng Binh Khê, Trưởng Ty Chiến Tranh Tâm Lư và bị thương 3. Đại tá Chức bị thương trong sự hoảng loạn. (281-283).

    C̣n trong một Đặc san "Quốc Học Quy Nhơn" (trang 195) Cuộc hội kiến chớp nhoáng giữa Ngọc với 4 học sinh trường Trung học Cường Đễ: Lợi, Danh, Xuân, Sinh. Tất cả nhất trí phải đánh! ... Khoảng hơn 9 giờ đêm, tỉnh trưởng Chức khệ nệ xuống khán đài, đi thẳng ra giữa sân vận động, kéo theo cả đoàn vệ sĩ. Học sinh phấn khởi reo mừng, tung hoa giấy đón chào. Vô t́nh Chức bước tới trước mặt tổ Trần văn Ơn th́ hoa giấy càng tung lên gấp bội choáng cả mắt. Lợi rút nhanh chốt lựu đạn ném thắng vào đích. Lựu đạn vừa lóe x́ khói, tên vệ sĩ Thiếu Úy Linh áp mạnh xô Chức ngă xuống rồi nằm chồm lên phủ trọn cả người tỉnh trưởng vào ḷng. Một tiếng nổ _ oành_ chát chúa. Kết quả địch 7 chết tại chỗ, trong đó 1 Tỉnh Phó và Thiếu úy vệ sĩ Linh, 4 tên trọng thương trong đó có tên Tỉnh trưởng Chức. (Huỳnh thị Ngọc, Anh hùng LLVTND kể).

    [I][COLOR="#0000CD"]Sụ thật: Vụ ném lựu đạn tại Sân vận động Qui Nhơn đêm 9/1/1972: Một đêm lửa trại tổ chức tại Sân vận động Qui Nhơn gồm các đoàn thể thanh niên: Hướng Đạo, Gia Đ́nh Phật Tử, Hội Hồng Thập Tự, Học Sinh Trung Học của tất cả các trường trong Thị xă. Sân Vận động được thắp sáng bằng những ngọn đèn pha cực mạnh, ở giữa một đống lửa lớn được đốt lên. Học sinh và các đoàn thể xếp hàng quanh đống lửa. Các chương tŕnh văn nghệ được biểu diễn tại đây. Diễn biến buổi lễ tiếp tục, khi loa phóng thanh loan báo Đại tá Tỉnh Trưởng xuống sinh hoạt lửa trại với học sinh, xướng ngôn viên cũng mời tất cả quan khách cùng tháp tùng nhưng hầu hết đều ở nguyên tại chỗ. Trong lúc vị Tỉnh Trưởng đang say sưa hát bài "Làng tôi" th́ một tiếng nổ chát chúa vang lên giữa đống lửa trại.

    "Tất cả đều nằm xuống" Một tiếng hô to; nhưng các em học sinh vẫn đứng im, hàng ngũ vẫn chỉnh tề; có lẽ quá ngạc nhiên v́ lần đầu xảy ra trong đời nên chẳng biết phản ứng ra sao, sau vài phút hoàn hồn, các em ôm nhau run rẩy, kêu khóc thất thanh. Hiệu Trưởng và giáo viên các trường hốt hoảng ùa tới.
    -"Lựu đạn. Coi chừng c̣n một trái nữa" Tiếng thét vang lên. Tất cả học sinh c̣n lại túa ra đường bằng cổng sau chạy bộ về các trường gần đó. Khi nhân chứng trở lại, một cảnh tượng hăi hùng: người chết và bị thương xếp thành một ṿng tṛn quanh đống lửa. Đại đa số thương vong là các em Ấu sinh và Sói con của các Gia đ́nh Phật tử và Hướng Đạo v́ các em xếp ṿng tṛn quanh đống lửa. Lựu đạn M.26 được chế tạo có nhiều mảnh nhỏ mục đích là sát thương tối đa nhân mạng. Với ṿng người dày đặc nầy lại nhằm lúc TV ngưng phát chương tŕnh để đọc tin tức và b́nh luận, các em nhỏ ở quanh Sân vận động cũng ùa vào xem chương tŕnh ca nhạc nên số thương vong càng tăng cao. Trong số những người kém may mắn đó có Cô Yến, Giáo sư Trường Nữ Trung Hoc, cô là phu nhân của Giáo sư Tạ Quang Khanh, cố vấn Đoàn Thanh Niên Hồng Thập Tự. Khi ĐT.Tỉnh trưởng xuống sinh hoạt cạnh đống lửa, Cô Yến ngồi trước, v́ trời lạnh, Cô Tùng giáo sư cùng trường ngồi phía sau, ôm chặt lấy cô Yến để hai người cùng ấm. Khi lựu đạn nổ, Cô Yến tử thương, Cô Tùng bị một mảnh nhỏ ghim vô miệng. Về Thầy Khanh bị rất nhiều miểng ghim vào bụng. Các bác sĩ thuộc Bệnh viện Thánh Gia cho biết khi hút hết nước tiểu của Thầy ra không có máu, tức là bọng đái chưa bị thủng c̣n chữa được. Sau vài tuần lễ Thầy Khanh đă b́nh phục nhưng điều quan trọng là làm thế nào để Thầy đón nhận cái tin Cô Yến, người vợ thương yêu của ḿnh không c̣n nữa trong khi hai đứa con Thầy c̣n quá nhỏ; cô Yến lại đang mang thai đứa thứ ba.

    Tối hôm sau, Đại tá Tỉnh Trưởng lên truyền h́nh để trấn an dân chúng. Ông chỉ bị vài vết thương nhẹ và đoàn tùy tùng thoát hiểm nhờ có nón sắt và mang áo giáp.
    Qua hai dẫn chứng ở trên th́ kết quả của chiến công này có 7 thương vong toàn là đám ngụy quân, ngụy quyền nhưng liệt kê chi tiết lại khác nhau: Một bên có 1 Phó Tỉnh và 1 Thiếu úy, 4 bị trọng thương trong đó có tên Tỉnh trưởng Chức. - Một bên Tỉnh Phó, Trưởng ty Thanh Niên, Quận Trưởng B́nh Khê, Trưởng Ty Chiến Tranh Tâm Lư và bị thương 3. Đại tá Chức bị thương trong sự hoảng loạn.
    [/COLOR]
    Theo những nhân chứng sống c̣n ở trong nước và hải ngoại: trong vụ thảm sát nầy có trên 100 em Học sinh và Giáo viên tử thương trong đó có cô Yến và Thầy Khanh, c̣n Tỉnh phó Tôn thất Tùng, lúc đó theo chân Tỉnh trưởng rời khán đài nhưng đă ra ngoài sắp xếp xe cộ thành ra chẳng hề hấn ǵ hiện đang ở Hoa kỳ. Phó thị trưởng Bùi xuân Thích chỉ bị thương nhẹ, c̣n Ông chủ Nhà Sách Việt Long loay hoay thế nào đă đưa nguyên cả hai cái mông hứng những mảnh lựu đạn nhưng may mắn không trúng chỗ hiểm nên vẫn c̣n sống sót, không có Thiếu Úy nào tên Linh cận vệ tử thương, c̣n Đại tá Chức chỉ bị vài vết thương nhẹ ngày hôm sau đă lên TV.nói chuyện với dân chúng tỉnh nhà B́nh Định. Tỉnh Trưởng Nguyễn văn Chức sau lên Tướng hiện đang sống ở hải ngoại. Đoàn tùy tùng với Đại tá thoát hiểm được là nhờ nón sắt và áo giáp che thân.
    [/I]

    Qua chiến dịch Xuân- Hè (tháng 4.1972), các lực lượng vũ trang phía Bắc tỉnh đă tiêu diệt phần lớn quân chủ lực, phá vỡ hoàn toàn hệ thống pḥng thủ, quét sạch hệ thống ngụy quyền quận xă thôn từ Phù Mỹ trở ra, mở rộng vùng giải phóng gồm các huyện An Lăo, Hoài Ân, Hoài Nhơn, và Bắc Phù Mỹ rộng gần hai ngàn cây số. Rất tiếc rằng sau đó, khi Sư đoàn 3 trên đường ra Quảng Ngăi theo lệnh điều động của Quân khu th́ địch đă mở cuộc hành quân: "líp" lại. Với một lực lượng cơ động đông đúc gồm 17 Tiểu đoàn và 5 Chi đoàn xe bọc thép, địch đă lần lược áp đảo, chiếm lại các vùng giải phóng ở Hoài Nhơn gây cho ta nhiều khó khăn mới. (trang 287).

  6. #76
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Cộng sản tàn sát tín đồ Hoà Hảo

    Quote Originally Posted by kts View Post

    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220
    http://greenspun.com/bboard/q-and-a-...?msg_id=00CCrD

    Cụ Phan Thanh Nhản, 84 tuổi, tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo hiện đang cư ngụ tại thành phố Garden Grove, California, cho biết Cộng Sản Việt Nam đă từng giết tập thể tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo và chôn chung trong 17 hầm tại tỉnh Kiến Phong, nay là tỉnh Đồng Tháp thuộc miền Nam Việt Nam, vào năm 1946, 1947.

    Cụ Phan Thanh Nhản c̣n cho biết trong hàng ngàn người bị giết có 15 người là cha, mẹ, anh em và bà con ruột thịt của ông. Cụ Phan Thanh Nhản kể rằng Cộng Sản đă trói tay ra sau lưng toàn thể gia đ́nh cụ trong nhóm 115 người bằng giây ch́ trên chiếc ghe cà dom. Họ chèo vào rạch "Cá Gừa", xă Mỹ Ngăi quận Cao Lănh, tỉnh Sa Đéc (cũ) nay thuộc tỉnh Đồng Tháp đến 3 cái hầm lớn đă đào sẳn. Trên đường đi đến nơi hành quyết cộng sản hô lớn lên rằng : "Giết lầm hơn tha lầm" cho những người sống ở ven sông nghe như những lời de dọa.

    Theo nhân chứng c̣n sống sót kể lại th́ CS đem từng người đến miệng hầm, dùng dao gâm đâm vào hang cua ở cần cổ từng người rồi đạp cho rớt xuống hầm. Nếu ai c̣n sống ḅ dậy th́ chúng lấy chày vồ đập vào đầu rồi xô trở xuống, sau cùng lấp đất lại. Cụ Nhản cho biết có 2 tên cộng sản đă từng tham gia các cuộc thảm sát này là Năm Hỉ hiện đang sống tại chợ Trần Quốc Toản, thị xă Cao Lănh, tỉnh Đồng Tháp và tên Quắn nay đă chết.

    Cụ đau ḷng nói rằng em gái của cụ cũng là người trường chay và ăn mặc quần áo màu đà tu theo Phật Giáo Ḥa Hảo, nhưng xinh đẹp nên đă bị 3 tên thay nhau hăm hiếp, sau đó mỗ bụng lấy gan nhậu tại nhà Nguyễn Xuân Vinh tại Xă Tân An, Cao Lănh. Cha mẹ thương em út của cụ Nhản nên đă kêu la nên đă bị giết luôn.

    Danh sách 15 người trong gia đ́nh cụ Nhản bị cộng sản giết oan gồm Phan Văn Trọn, cha ruột và Ấu Thị Lựa, mẹ ruột ; em trai và em gái là Phan Phước Mỹ và Phan Thị Diễm. Anh em chú bác ruột là Phan Văn Thănh, Phan Văn Phích, Phan Văn Hiếu, Phan Văn Côn, Phan Văn Hữu, Phan Văn Đáng, Phan Văn Kỉnh, Phan Văn Của, Phan Thị Nhuận, Phan Thị Sănh và một người anh em cô cậu ruột là Nguyễn Văn Sớm.

    Khi được hỏi về vị trí các hầm chôn tập thể cụ cho biết là gần nhà cụ tại xă Tân An có 2 hầm chôn 400 người. Tại xă Mỹ Ngăi, rạch ông Cả Điền quận Cao Lănh có 4 hầm trong đó có 3 hầm chứa 180 người chết v́ đạo. Hai hầm khác chôn 652 người tại xă Tân Thành quận Tân Hồng. Hàng năm các gia đ́nh thân nhân đều có đến đây cúng tập thể. Cụ Nhản đă từng đến làm cỏ trong hai năm liền và bị công an bắt để điều tra. Riêng 9 hầm nữa cụ không biết rơ số người tại đ́nh Long Thuận xă Long Thuận, tỉnh Long Xuyên. Cụ Nhản cho biết tại các hầm này Cộng sản đă giết con nít, đàn bà và ông bà già và chôn tại đây năm 1946. Sau đó chừng một tháng cụ có đến th́ thấy đất ở đây bị lún xuống v́ lấp đất quá ít. Lúc bấy giờ cụ đang làm Ủy viên chánh trị của Đại Đội 21 quân đội Phật Giáo Ḥa Hảo do tướng Trần Văn Soái chỉ huy.

    Cụ Phan Thanh Nhản cho biết sau khi Cộng sản chiếm miền Nam, cụ đă ở tù 5 năm tại trại Thanh Cẩm Thanh Hóa với lư do là sĩ quan Việt Nam Cộng Ḥa từ 1975 đến 1980. Sau đó cụ bị gán ghép tội Phật Giáo Ḥa Hảo phản động nên ở tù thêm 2 năm nữa từ 1983 đến 1985. Cụ không chịu nỗi sự đài ải của cộng sản nên đă trốn ra khỏi trại và sống một đời sống vô gia cư. Vợ con đói khổ và ly tán, đến nỗi 2 con gái của cụ phải chết v́ đói khổ bệnh tật. Măi đến năm 1992, cụ Nhản mới được xuất cảnh theo diện HO sang Hoa Kỳ.

    Trong thỉnh nguyện thư gởi Quốc Hội Hoa Kỳ, cụ Nhản cho biết cộng sản đă tịch thu của cụ một căn nhà nền đúc 3 gian có sân rộng, nữa công đất tại 12/8 đường Lê Lai thị xă An Ḥa tỉnh Cần Thơ, với lư do cụ là sĩ quan VNCH, qua Quyết Định số 207/QĐ.UBT. 37 của Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Hậu Giang. CSVN cũng tịch thu của cụ 4 công đất hương hỏa của ông bà cụ để lại tại tổ 36, phường 11 thị xă Cao Lănh, tỉnh Đồng Tháp, chỉ v́ biết được ư định lập Đền Thờ Hiển Linh Thần của ông trên cuộc đất này.

    Trong biên bản ngày 15/3/1990, Hội Đồng Nhân Dân thị xă Cao Lănh gồm có Nguyễn Trần Hưng, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân ; Hồ Chí Dũng, cán bộ văn pḥng ; Trần Thanh, chánh án ṭa án nhân dân ; Út Lít, viện kiểm soát nhân dân ; Sáu Tân, ban thanh tra ; Hoan, Hải, Nghiêm, pḥng xây dựng ; Minh, pḥng kinh tế kế hoạch, Thủy Tiên, đại diện đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh ; Sáu Nghĩa, liên đoàn lao động ; Lộc, pḥng giao thông vận tải, cùng các đại diện của Ủy Ban Nhân Dân phường, xă Cao Lănh. Ngoài ra có sự tham gia của Bảy Nhựt, Phó chủ tịch Uỷ ban Nhân dân thị xă Cao Lănh.

    Theo bản tin, kết quả buổi họp về việc khiếu nại của bà Huỳnh Thị Vinh, vợ ông Phan Thanh Nhản là miếng đất của ông Phan Văn Trọn để lại cho ông Nhản, nhà nước CSVN cho phép ông chỉ được sử dụng 1 công đất mà chính quyền cũ cấp cho ông, c̣n lại 2 công đất ruộng th́ Ủy ban Nhân dân phường thu hồi. Lư do CSVN không công nhận có ghi rơ trong biên bản là v́ "Anh em ông bà này theo Ḥa Hảo chống lại cách mạng".

    Thỉnh Nguyện Thư

    Kính gởi :

    Văn Pḥng Quốc Hội Hoa Kỳ

    Các Cơ Quan Lập Pháp & Hành Pháp Hoa Kỳ

    Đồng Kính Gởi :

    Các Cơ Quan Ngôn Luận & Truyền Thông Báo Chí Quốc Tế

    Các Cơ Quan Nhân Quyền Quốc Tế

    Tôi nhân danh là một người tỵ nạn chính trị Cộng Sản Việt Nam và cũng là niên lăo Phật Giáo Ḥa Hảo tại Hoa Kỳ, tôi xin thề những ngôn từ trong thỉnh nguyện thư này hoàn toàn là sự thật. Tôi tên Phan Thanh Nhăn sanh năm 1915 là cựu sĩ quan VNCH tại VN trước năm 1975. Nay là một người tị nạn chính trị CSVN tại Hoa Kỳ từ năm 1996.


    Hiện cư ngụ tại địa chỉ 12882 Galway # 12 Garden Grove, CA 92841


    Kính thưa quư vị, tôi xin đệ tŕnh thỉnh nguyện thư này đến quí vị để bày tỏ nguyện vọng của tôi cũng chính là của hàng triệu người tị nạn CSVN tại hải ngoại và hàng chục triệu người trong quốc nội Việt Nam.

    Thưa quư vị,

    Tôi xin tóm lược về hoàn cảnh gia đ́nh tôi tất cả tu theo đạo PGHH làm lành, lánh dữ và trường chay, vậy mà đảng Cộng Sản vô thần thảm sát cha mẹ và anh em tôi tất cả là 15 người.

    Tôi viết lên thỉnh nguyện thư này gởi đến quư vị để kể lên hoàn cảnh của ḿnh. Hoàn cảnh mất mát của gia đ́nh tôi, đó cũng là sự mất mát đau thương của hàng triệu đồng bào của chúng tôi, họ là những người vô tội chỉ lo tu hiền không phục vụ cho Đảng Cộng Sản bất nhân, vô thần, khát máu và gian manh. Điển h́nh chúng bắt người ta trói tay ra sau lưng, bằng dây ch́ bỏ trong ghe, mỗi chiếc ghe là 125 người rồi chúng chở vào rạch ỡ Cá Gừa ở xă Mỹ Ngăi quận Cao Lănh tỉnh Xa Đéc (cũ) nay là tỉnh Đồng Tháp và chúng đă đào sẵn ở đó 3 hầm lớn rồi đem từng người tới miệng hầm, dùng dao đâm vào cổ rồi xô xuống hầm, nếu ai c̣n ḅ dậy th́ bọn chúng lấy cây đập vào đầu, và đạp xuống sau cùng chúng lấp đất lại. Riêng mẹ và em gái tôi, chúng bắt em gái tôi thay phiên hăm hiếp và mổ bụng lấy gan nhậu và giết chết mẹ tôi luôn. Cha cùng các anh em ruột và anh em họ của tôi đều bị chúng giết chung số phận như bao nhiêu người khác. C̣n ba hầm nữa tại Rạch Cả Điền xă Mỹ Ngăi quận Cao Lănh tỉnh Sa Đéc bọn chúng giết 180 về tội tu theo đạo PGHH (hồi thời Pháp tôi và anh tôi làm đút gạch chung quanh mấy hầm nầy). C̣n hai hầm tại xă Tân Thành Cá Cái Huyện Tân Hồng có tất cả 652 người. Ngoài ra c̣n 9 hầm nữa tại đ́nh Long Thuận, xă Long Thuận tỉnh Long Xuyên.

    Tôi xin liệt kê dưới đây danh sách những thân nhân trong gia đ́nh tôi vô tội bị bọn CSVN sát hại vào năm 1947 đa số không được biết chính xác ngày họ bị sát hại.

    Họ và Tên Năm Sanh Quan hệ Ông Phan Văn Trọn 1890 Cha ruột Bà Ấu Thị Lựa 1892 Mẹ ruột Ông Phan Phước Hỷ 1920 Em trai Bà Phan Thị Diễm 1923 Em gái Ông Phan Văn Thảm Không nhớ Anh em chú bác ruột Ông Phan Văn Phích nt (như trên) Anh em chú bác ruột Ông Phan Văn Hiếu nt nt Ông Phan Văn Côn nt nt Ông Phan Văn Hữu nt nt Ông Phan Văn Đáng nt nt Ông Phan Văn Kỉnh nt nt Ông Phan Văn Của nt nt Bà Phan Thị Nhuận nt nt Bà Phan Thị Sảnh nt nt Ông Nguyễn Văn Sớm nt Anh em cô cậu ruột

    Tất cả đều là tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo.

  7. #77
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Cộng sản tàn sát tín đồ Hoà Hảo

    Quote Originally Posted by kts View Post

    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220
    http://greenspun.com/bboard/q-and-a-...?msg_id=00CCrD

    Hiện tại CSVN đang tịch thu của gia đ́nh tôi 1 căn nhà nền đúc 3 gian có sân rộng 1/ 2 công đất tại 12/ 8 Lê Lai stree, Cần Thơ province với lư do tôi là sĩ quan VNCH và tịch thu 4 công đất hương quă của ông bà tôi để lại tại Thị xă Cao Lănh tỉnh Đồng tháp. CSNV bắt tôi ở tù 5 năm từ 1975 - 1980 tại trại Thanh Cẩm Thanh Hóa, với lư do là sĩ quan VNCH. Đến năm 1983 tiếp tục gán ép cho tôi tội PGHH phản động, bắt tôi ở tù thêm 2 năm tức đến năm 1985, tôi không c̣n sức chịu đựng nổi sự đày ải, ép buộc tôi lao động nặng nhọc, tàn nhẫn, thậm chí lúc tôi bịnh gần chết vẫn không cho nghỉ ngơi, nên tôi đă trốn trại tù CS và sống cuộc đời vô gia cư nương nơi chùa chiền tá túc, cuộc sống đi đến đường cùng của khổ ải, vợ con tôi đói khổ, gia đ́nh ly tán, đến nổi 2 đứa con gái út của tôi phải chết v́ đói, khổ, bệnh, tật. Đến năm 1992 trước làn sóng tị nạn chính trị tôi đă gởi hồ sơ đến Embassy được phỏng vấn và định cư tại Hoa Kỳ 1996.

    Đến nay VN chưa có 1 chút tự do thật sự nào về Nhân quyền, CSVN vẫn mạnh tay âm thầm trù dập, bắt bớ, cầm tù, sát hại bất kỳ ai động đến tội lỗi và quyền lợi của chúng.

    CSVN hiện đang vơ vét tải sản của nhân dân, tham nhũng, hối lộ, ỷ thế, lạm quyền chiếm lấy đất đai của nhân dân cấp phát cho cán bộ CS. Bằng chứng chỉ hơn 7 năm qua ở tại TPHCM bùng nổ hàng chục vụ tham nhũng, có hàng trăm đảng viên CS tham nhũng hàng chục tỷ đô la (số tiền có thể đủ để mua đất xây dựng 1 nước VN thịnh vượng). Hàng chục cuộc biểu t́nh tự phát căm phẩn phản ứng việc CSVN cướp đất của dân nghèo. Đại đa số nhân dân thất nghiệp, cuộc sống ở nông thôn hết sức khó khăn, nghèo đói. Chính quyền CSVN ở nông thôn phách lối, hà hiếp dân nghèo, đến bất cứ cơ quan nào cũng bị cán bộ CS làm khó để đ̣i tiền hối lộ, việc nầy đă trở thành thói quen khó bỏ của bọn cán bộ CSVN.

    Tiền viện trợ từ các cơ quan từ thiện quốc tế, các hội đoàn hải ngoại cho nạn nhân thiên tai hoạc đói khổ tại VN thường bị CSVN liễm trích, tiêu phí riêng, không chuyển đến tay người nhận.

    Hơn 50 năm qua CSVN luôn luôn có ư định triệt tiêu các tôn giáo, chúng thẳng tay đàn áp, đánh phá, đồng hóa các tôn giáo theo tư tưởng của chúng. CSVN đă giết hại nhiều tín đồ PGHH, Cao Đài, Khắc Sĩ Tăng Già, Thiên Chúa và các tôn giáo khác.

    Kính thưa quư vị, tôi xin gởi đến quư vị những thỉnh nguyện sau đây :

    Yêu cầu đảng CSVN phải trả lời trước công luận quốc tế về hành động thảm sát tàn ác của chúng đối với những người vô tội, và CSVN phải có trách nhiệm trả lại sự công bằng cho những người vô tội bị sát hại oan ức kể trên, trong đó có 15 người thân của gia đ́nh tôi.

    Yêu cầu đảng CSVN thật sự biết lỗi với toàn thể nhân dân VN ở khắp năm châu về những sai phạm của họ. Từ nay phải trả các quyền tự do cơ bản cho nhân dân VN được thật sự tự do ngôn luận, tín ngưỡng, bầu cử, đa đảng. v..v..

    Đối với hải ngoại nói chung và Hoa Kỳ nói riêng, CSVN không được hiện diện dưới bất kỳ h́nh thức văn hóa nào, v́ tôi cũng như toàn thể đồng bào tôi tại Hải ngoại không bao giờ chấp nhận bất kỳ sự hiện diện nào của CSVN coi nó như 1 mũi dao đâm sâu vào vết thương đau đớn của chúng tôi.

    Tiếng nói và sự can thiệp tích cực của các cơ quan Nhân quyền Quốc tế, các Cộng đồng, Tôn giáo Quốc tế và người anh em tốt Hoa Kỳ là niềm tin tưởng tuyệt đối của tôi và của đồng bào tôi.

    Tôi vô cùng cám ơn sự tiếp nhận bản thỉnh nguyện thư này. Xin nhận nơi đây ḷng tri ân quí quốc.

    Gia đ́nh chúng tôi đồng đứng đơn Phan Thanh Nhăn

  8. #78
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Việt cộng giết dân lành

    Quote Originally Posted by kts View Post

    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220

    Hố chôn người ám ảnh
    Trần Đức Thạch
    Một cựu chiến binh Cộng Sản VN
    Ức kư
    Trích Thông tin Berlin


    Thời gian lặng lẽ trôi, tôi, một chàng lính trẻ măng ngày nào bây giờ đă là một ông già với mái đầu hoa râm đốm bạc. Vậy mà tôi chưa nói được câu chuyện lẽ ra phải nói. Đôi lúc tôi âm thầm kể lại cho một số bạn bè tin cậy. Nghe xong ai cũng khuyên “Nói ra làm ǵ, nguy hiểm lắm đấy”. Và quả thật, sống trong xă hội chủ nghĩa quái đản này, người ta quen thói bưng bít sự thật. Sự thật không có lợi cho Đảng, cho Nhà nước chớ dại mà nói ra, bị thủ tiêu hoặc vào tù là điều chắc.

    Tháng 04/1975, đơn vị chúng tôi (Sư đoàn 341 thường gọi là đoàn Sông Lam A) phối hợp với Sư đoàn khác đánh vào căn cứ pḥng ngự Xuân Lộc. Trận chiến quyết liệt kéo dài 12 ngày đêm. Tiểu đoàn 8 chúng tôi do hành quân bị lạc nên được giao nhiệm vụ chốt chặn. Nhằm không cho các đơn vị quân lực Việt Nam cộng hoà tiếp viện cũng như rút lui. Phải công nhận là sư đoàn 18 của phía đối phương họ đánh trả rất ngoan cường. Tôi tận mắt chứng kiến hai người lính sư đoàn 18 đă trả lời gọi đầu hàng của chúng tôi bằng những loạt súng AR15. Sau đó họ ôm nhau tự sát bằng một quả lựu đạn đặt kẹp giữa hai người. Một tiếng nổ nhoáng lửa, xác họ tung toé giữa vườn cam sau ấp Bàu Cá. H́nh ảnh bi hùng ấy đă gây ấn tượng mạnh cho tôi. Tinh thần của người lính đích thực là vậy. Vị tướng nào có những người lính như thế, dù bại trận cũng có quyền tự hào về họ. Họ đă thể hiện khí phách của người trai nơi chiến trận. Giả thiết nếu phía bên kia chiến thắng chắc chắn họ sẽ được truy tôn là những người anh hùng lưu danh muôn thủa. Nhưng vận nước đă đi theo một hướng khác. Họ đành phải chấp nhận tan vào cơi hư vô như hơn 50 thuỷ binh quân lực Việt Nam Cộng Hoà bỏ ḿnh ngoài biển để bảo vệ Hoàng Sa.

    ... Nghe tiếng súng nổ ran, tôi cắt rừng chạy đến nơi có tiếng súng. Đấy là ấp Tân Lập thuộc huyện Cao Su tỉnh Đồng Nai bây giờ. ấp nằm giữa cánh rừng cao su cổ thụ. Đạn súng đại liên của các anh bộ đội cụ Hồ văi ra như mưa. Là phân đội trưởng trinh sát, tôi dễ dàng nhận ra tiếng nổ từng loại vũ khí bằng kỹ năng nghiệp vụ. Chuyện ǵ thế này? Tôi căng mắt quan sát. Địch đâu chẳng thấy, chỉ thấy những người dân lành bị bắn đổ vật xuống như ngả rạ. Máu trào lai láng, tiếng kêu khóc như ri. Lợi dụng vật che đỡ, tôi ngược làn đạn tiến gần tới ổ súng đang khạc lửa.
    - Đừng bắn nữa! Tôi đây! Thạch trinh sát tiểu đoàn 8 đây!


    Nghe tiếng tôi, họng súng khạc thêm mấy viên đạn nữa mới chịu ngừng.
    Tôi quát: - Địch đâu mà các ông bắn dữ thế? Tư nữa th́ thịt cả ḿnh.

    Mâư ông lính trẻ tṛn mắt nh́n tôi ngơ ngác. Họ trả lời tôi:
    - Anh ơi! đây là lệnh.
    - Lệnh ǵ mà lệnh, các ông mù à? Toàn dân lành đang chết chất đống kia ḱa!
    - Anh không biết đấy thôi. Cấp trên lệnh cho bọn em “giết lầm hơn bỏ sót”. Bọn em được phổ biến là dân ở đây ác ôn lắm!
    - Tôi mới từ đằng kia lại, không có địch đâu. Các ông không được bắn nữa để tôi kiểm tra t́nh h́nh thế nào. Có ǵ tôi chịu trách nhiệm!

    Thấy tôi cương quyết, đám lính trẻ nghe theo. Tôi quay lại phía hàng trăm người bị giết và bị thương. Họ chồng đống lên nhau máu me đầm đ́a, máu chảy thành suối. Một cụ già bị bắn nát bàn tay đang vật vă kêu lên đau đớn. Tôi vực cụ vào bóng mát rồi dật cuốn băng cá nhân duy nhất bên ḿnh băng tạm cho cụ. Lát sau tôi quay lại th́ cụ đă tắt thở v́ máu ra quá nhiều. Một chỗ thấy 5 người con gái và 5 người con trai bị bắn chết châu đầu vào nhau. Tôi hỏi người lính trẻ đi theo bên cạnh:
    - Ai bắn đấy?
    - Đại đội phó Hường đấy anh ạ!
    - Lại nữa, tôi ngó vào cửa một gia đ́nh, cả nhà đang ăn cơm, anh bộ đội cụ Hồ nào đó đă thả vào mâm một quả lựu đạn, cả nhà chết ră rượi trong cảnh cơm lộn máu. Tôi bị sóc thực sự. H́nh ảnh anh bộ đội cụ Hồ “Đi dân nhớ ở dân thương” mà thế này ư? Cứ bảo là Mỹ nguỵ ác ôn chứ hành động dă man này của chúng ta nên gọi là ǵ? Tâm trạng tôi lúc đó như có băo xoáy. Mặc dù vậy, tôi vẫn nhận ra ngay những việc cân làm. Tôi tập trung những người sống sót lại. Bảo chị em Phụ nữ và trẻ con ra rừng tổ chức ăn uống nghỉ tạm. Cốt là không cho mọi người chứng kiến lâu cảnh rùng rợn này. Đàn ông từ 18 đến 45 tuổi có nhiệm vụ ra sau ấp đào cho tôi một cái hố. Trong ấp ai có xe ô tô, xe lam, máy cày phải huy động hết để chở người bị thương đi viện. Mọi người đồng thanh:
    - Xe th́ có nhưng dọc đường sợ bị bộ đội giải phóng bắn lắm!
    - Không lo, có tôi đi cùng!

    Tôi giao cho Nghê, một du kích dẫn đường vừa có bố bị bộ đội cụ Hồ sát hại:
    - Việc lỡ như thế rồi, chú nén đau thương lại giúp anh. Thu hồi căn cước tư trang của những người đă chết sau này c̣n có việc cần đến.

    Thế là suốt chiều hôm đó, tôi lấy một miếng vải đỏ cột lên cánh tay trái. Lăm lăm khẩu AK ngồi trên chiếc xe dẫn đầu đoàn lần lượt chở hết người bị thương ra bệnh viện Suối Tre. Tối hôm ấy, tôi cho chuyển hết xác người bị chết ra cái hố đă đào. Không c̣n cách nào khác là phải chôn chung. Trưa ngày hôm sau người ta mới dám lấp. Đây là ngôi mộ tập thể mà trong hoàn cảnh ấy tôi buộc ḷng phải xử lư như vậy. Trời nắng gắt, để bà con phơi thây măi không được. Một nấm mồ chung hàng trăm người lẫn lộn, không hương khói, không ǵ hết. Tôi cho dọn vệ sinh sạch sẽ những chỗ mọi người bị tàn sát. Xong, mới dám cho đám phụ nữ và trẻ con ở ngoài rừng về. Tôi vượt mặt cả cấp trên để làm việc theo tiếng gọi lương tâm của ḿnh. Bằng mọi lỗ lực có thể để cứu giúp đồng bào. Tưởng thế là tốt, sau này nghĩ lại mới thầy hành động của ḿnh giống như sự phi tang tội ác cho những anh bộ đội cụ Hồ. Thú thật lúc ấy tôi vẫn c̣n một phần ngu tín. Cũng muốn bảo vệ danh dự cho đội quân lính cụ Hồ luôn luôn được ca ngợi là tốt đẹp. Tuy vậy tôi bắt đầu nghi ngờ “Tại sao người ta giết người la liệt rồi bỏ mặc. Chẳng lẽ họ mất hết nhân tính rồi sao?”

    Công việc xong tôi gặp Nghê để chia buồn. Tôi không tránh khỏi cảm giác tội lỗi. Nghê đă đưa xác bố về chôn tạm ở nhà bếp. Tội nghiệp Nghê quá. Lặn lội đi theo cách mạng, ngày Nghê dẫn bộ đội về giải phóng ấp lại là ngày bộ đội cụ Hồ giết chết bố Nghê. Nghê “mừng chưa kịp no” đă phải chịu thảm cảnh trớ trêu đau đớn. Nghê buốn rầu nói với tôi:
    Hôm qua nghe lời anh. Em thu được hai nón đồng hồ, tư trang và căn cước của những người bị giết. Sau đó có một anh bộ đội bảo đưa cho anh ấy quản lư. Em giao lại hết cho anh ấy để lo việc chôn ba.
    - Em bị thằng cha nào đó lừa rồi. Thôi quên chuyện đó đi em ạ. Anh thành thật chia buồn với em. Chiến tranh thường mang đến những điều không may tột cùng đau đớn mà chúng ta không thể lường trước được. Anh cũng đang cảm thấy có lỗi trong chuyện này.

    * * *
    .... Đă mấy chục năm qua, khi hàng năm, khắp nơi tưng bừng kỷ niệm chiến thắng 30/4 th́ tôi lại bị ám ảnh nhớ về hàng trăm dân lành bị tàn sát ở ấp Tân Lập. Cái hố chôn người bây giờ ra sao? Người ta sẽ xử lư nó như thế nào hay để nguyên vậy? Tôi muốn được quay lại đó để thắp nén hương nói lời tạ tội. Vô h́nh dung việc làm tốt đẹp của tôi đă giúp cho người ta bưng bít tội ác. Không! Người dân ấp Tân Lập sẽ khắc vào xương tuỷ câu chuyện này. Nỗi đau đớn oan khiên lúc đấy chưa thể phải nhoà được. C̣n những người tham gia cuộc tàn sát ấy nữa, có lẽ họ cũng vô cùng dằn vặt khi nhận những tấm huân chương do Đảng và Nhà nước trao tặng sau ngày chiến thắng. Ư nghĩ ấy giúp tôi dũng cảm kể lại câu chuyện bi thương này.
    Sau ngày giải pḥng Miền Nam 30/04/1975 tôi có chụp một kiểu ảnh đang cởi áo, lột sao dang dở. Tôi đem tặng cho một thằng bạn đồng hương chí cốt. Hắn run người, mặt tái mét:
    - Tao không dám nhận đâu, họ phát hiện ra tấm ảnh này quy cho phản động là chết cả lũ!.
    Bạn tôi sợ là đúng. V́ cậu ta là Đảng viên. Nhưng điều bạn ấy không hiểu là tôi làm vậy v́ cảm thấy hổ thẹn và nhục nhă cho anh bộ đội cụ hồ khi nghĩ tới vụ thảm sát ở ấp Tân Lập...

    Trần Đức Thạch
    Cựu phân đội trưởng trinh sát
    Tiểu đoàn 8 - Trung đoàn 266
    Sư đoàn 341 - Quân đoàn 4

  9. #79
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Hố chôn người ám ảnh

    Link: http://motgoctroi.com/StLichsu/LSCandai/HochonAmAnh.htm

  10. #80
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    CS VN không có quyền khiếu nại VNCH xù Tổng tuyển cử

    Quote Originally Posted by kts View Post
    Hăy học lại lịch sử ! Xem hiệp định Gionevo có qui định 1956 phải hiệp thương thống nhất đất nước
    Có quy định nhưng phải có chử ký thì mới có nhiệm vụ thi hành
    Không công nhận, không ký tên vào là không có nhiệm vụ thi hành.
    Quốc Gia Việt Nam của quốc Trưởng Bảo đại- Sau này là VNCH - không ký vào toàn bộ văn bản của Hiệp Định đình chiến Gênve 1954.

    Và điều khoản tuyên bố tổng tuyển cử 1956 là điều khoản thứ 7 trong Bản tuyên bố cuối cùng gồm 13 điều khoản vào ngày 21/7/1954

    Bản tuyên bố cuối cùng là công bố những điều khoản phụ, các bên ký kết đồng ý với nhau thì thi hành, không đồng ý với nhau thì thối. Nó không phải là những điều khoản trong nội dung chính của hiệp định là bên nào ký vô thì phải thi hành.

    Tất cà các bên tham dự hội nghị đều không ký vào bản tuyên bố cuối cùng ,kể cả thành viên đại diện cho Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà

    Việt nam Cộng Hoà không ký vào toàn văn Hiệp Định Đình chiến Geneve 1954

    Việt nam Dân chủ Cộng Hoà không ký vào bản tuyên bố cuối cùng có điều khoản thứ 7 quy định đúng 2 năm sau tổ chức Tổng tuyển cử


    Chính Cộng Sản VN cũng không ký vào mục quy định Tổng Tuyển Cử, Do đó Cộng Sản VN không có quyền khiếu nại VNCH từ chối Tổng tuyển Cử


    http://vi.wikipedia.org/wiki/Hi%E1%BB%87p_%C4%91% E1%BB%8Bnh_Gen%C3%A8 ve,_1954

    Tuyên bố cuối cùng ngày 21 tháng 7 năm 1954

    Tuyên bố cuối cùng ngày 21 tháng 7 năm 1954 có nội dung như sau:

    1. Các đại biểu tham dự hội nghị đă kư hiệp định đ́nh chiến tại Việt Nam, Lào và Campuchia; tổ chức cơ quan quốc tế giám sát việc thực hiện các điều khoản trong hiệp định.
    2. Hội nghị bày tỏ sự hài ḷng trước việc chấm dứt chiến sự tại 3 nước Việt Nam, Lào và Cạmpuchia. Hội nghị tin rằng việc thực hiện những điều khoản tŕnh bày trong tuyên bố này và trong những hiệp định đ́nh chiến sẽ tạo điều kiện giúp Việt Nam, Lào, Campuchia có được nền độc lập, tự chủ hoàn toàn.
    3. Tại hội nghị, chính phủ Lào và Campuchia đă đưa ra các tuyên bố về việc áp dụng quy tắc cho phép công dân tham gia kỳ tổng tuyển cử dự kiến được tổ chức trong năm 1955 phù hợp với hiến pháp của mỗi nước, thông qua h́nh thức bỏ phiếu kín và với điều kiện tôn trọng quyền tự do cơ bản.
    4. Hội nghị ghi nhận các điều khoản trong hiệp định đ́nh chiến tại Việt Nam, cấm các nước đưa quân đội và nhân viên quân sự cũng như tất cả các loại vũ khí, đạn dược vào Việt Nam. Hội nghị cũng ghi nhận các tuyên bố chung của chính phủ Lào và Campuchia về việc không yêu cầu viện trợ nước ngoài, cả thiết bị chiến tranh, nhân viên hay người hướng dẫn, trừ trường hợp yêu cầu được đưa ra v́ mục đích pḥng thủ lănh thổ của họ.
    5. Hội nghị ghi nhận những điều khoản trong hiệp định đ́nh chiến tại Việt Nam: không thiết lập căn cứ quân sự mới tại vùng tập kết, mỗi bên có trách nhiệm canh chừng những khu vực tập kết của ḿnh để đảm bảo không tham gia bất cứ liên minh quân sự nào và không sử dụng khu tập kết v́ mục đích tiếp tục chiến sự hoặc phục vụ cho một chính sách hiếu chiến. Hội nghị ghi nhận tuyên bố của chính phủ Lào và Campuchia về việc không tham gia bất ḱ hiệp định nào với nước khác nếu hiệp định này bao gồm điều khoản phải tham gia liên minh quân sự trái với Hiến chương Liên hiệp quốc.
    6. Hội nghị công nhận mục đích chính của hiệp định liên quan tới Việt Nam là để giải quyết vấn đề quân sự theo hướng chấm dứt xung đột và các bên không nên coi đường ranh giới quân sự là biên giới lănh thổ hay chính trị. Hội nghị bày tỏ sự tin tưởng rằng việc thực hiện những điều khoản đề ra trong hiệp định đ́nh chiến sẽ tạo cơ sở cho việc đạt được một giải pháp chính trị tại Việt Nam trong tương lai gần.
    7. Hội nghị tuyên bố, giải pháp cho những vấn đề chính trị ở Việt Nam dựa trên cơ sở tôn trọng độc lập, thống nhất và toàn vẹn lănh thổ sẽ cho phép người dân Việt Nam được hưởng nền tự do cơ bản thông qua kết quả tổng tuyển cử tự do sẽ được tổ chức tháng 7/1956.
    8. Những điều khoản trong hiệp định đ́nh chiến nhằm đảm bảo sự an toàn cho người dân và tài sản phải được tuân thủ một cách nghiêm túc và phải cho phép mỗi người dân Việt Nam được quyền tự do quyết định nơi họ sinh sống.
    9. Các bên không được phép trả thù những cá nhân đă hợp tác với đối phương trong thời chiến cũng như gia đ́nh của những người này.
    10. Hội nghị ghi nhận tuyên bố của chính phủ Pháp về việc sẵn sàng rút quân khỏi lănh thổ Việt Nam, Lào và Campuchia theo yêu cầu của chính phủ những nước liên quan trong thời gian do các bên lựa chọn.
    11. Hội nghị ghi nhận tuyên bố của chính phủ Pháp về giải pháp khôi phục và củng cố hoà b́nh tại Việt Nam, Lào và Campuchia. Chính phủ Pháp sẽ tôn trọng sự tự do, thống nhất, chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ của 3 nước.
    12.Trong quan hệ với Việt Nam, Lào, Campuchia, mỗi thành viên tham dự Hội nghị Genève sẽ tôn trọng chủ quyền, độc lập, thống nhất và toàn vẹn lănh thổ của 3 nước; không can thiệp vào công việc nội bộ của 3 nước.
    13. Các thành viên tham dự hội nghị đồng ư hỏi ư kiến nhau về bất kỳ vấn đề nào Uỷ ban Giám sát quốc tế đưa ra.

    Không có phái đoàn nào tham dự Hội nghị Genève kư tên vào Bản tuyên bố cuối cùng.[10]. V́ đây chỉ là dự kiến và thông cáo chung, lại không có chữ kư, nên không được xem là có giá trị đồng thuận.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Tội ác chiến tranh VN
    By alamit in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 5
    Last Post: 21-11-2012, 12:52 AM
  2. Replies: 5
    Last Post: 24-03-2012, 09:31 PM
  3. CHIẾN TRANH TẦU - VIỆT CỘNG ...?
    By Tigon in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 17-08-2011, 12:01 PM
  4. Replies: 24
    Last Post: 28-07-2011, 02:18 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 30-12-2010, 12:51 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •