CẦN LƯU SỬA ĐỔI
thái san


Vào những ngày tháng sau này với chính trị có vẻ phản chủ tức coi dân như cỏ rác, bóp dân chúng đến lè lưỡi, nên chúng ta phải suy nghĩ cách tiếp cận với những phù phiếm của các xếp cho dù đă để im ĺm qua nhiều giai đoạn kể cả những ǵ liên quan đến đại gia đ́nh họ. V́ có câu:
Một người làm quan cả họ được nhờ.

Nên gia đ́nh, ḍng họ, con cháu đă nhúng tay vào những điều làm sai những ǵ đất nước đang cần chấn chỉnh, mà chính ngay con cháu ḿnh đưa tay phá hoại. Đấy là chỉ kể đến những chuyện mà cha ông, toàn dân đều biết.

Tất nhiên chúng ta cũng chẳng muốn động đến những của nả chúng đă chiếm cướp được. Nhưng ngay bây giờ nên nhắc nhở chúng hăy buông thả cho cuộc sống hiện tại dễ thở hơn một chút, đừng cố dồn nén dân chúng như thời c̣n chiến tranh. Cái đau khổ cho những người học tṛ thời đại như thế.
Vô t́nh những Việt kiều từ nước ngoài về cũng hằng nói:
-Trước đây khi mới qua chưa đầy chục năm chúng tôi vẫn hằng mong về nhà và về ở lại luôn, nhưng nay đă thay đổi ư, nghĩa là công việc làm ăn vẫn bền chắc hơn bên ḿnh cho dù nhiều ngày qua cũng bị cuốn theo đà suy thoái của thế giới, dù rằng họ sống c̣n chặt chẽ hơn CS nhiều tuy nhiên vẫn có những khoản ưu đăi và tin được, c̣n ở nhà chỉ chờ chúng rúc rỉa từng thớ thịt mà thôi như vụ việc điện, nước bây giờ cũng lên giá chưa nói đến xăng dùng cho xe cộ làm đảo điên thị trường trong nước mà vẫn lúng túng chẳng biết cách nào giúp đỡ nhân dân, nghĩa là bây giờ đă là kẻ chiến thắng cho ngay đến những xác lính chết cho chúng ta có quyền để sống chúng cũng không đoái hoài, lại không bị bó chặt mọi khía cạnh như báo chí tín ngưỡng v..v…
-Nếu bác không tin th́ hăy lên Sài g̣n một lần để xem những lô cốt đă dựng từ năm nào nay vẫn c̣n kéo dài lê thê chưa giải tỏa nổi th́ cái thành phố mang tên bác nay biến thành thành phố đào xới, làm cho kẻ đă nằm xuống cũng không an ḷng mà yên vị nổi.
Có lẽ ta bắt đầu theo bám sát từ khi tiền bắt đầu chuyển giao cho ai và đi tới đâu, tất nhiên không bao giờ bàn tới bàn giấy sau khi ngân khoản bước ra khỏi cửa ngân hàng nhà nước, theo thật sát nút cho tận nhà người kư trước tiên, sau đến nhà người đă kư phần giải ngân sau vào chính việc từ ngân khoản mua vật liệu và sẽ đến những người thi công của công tŕnh.
Chính tôi vô t́nh cũng nhận ra từ khi chớm xây khu trường đă đặt sẵn tên là Dông Đô tuy nhiên sau vài tháng sau đă bán mất cho tư nhân phá bỏ và bán hết nguyên vật liệu để xây tiếp dù đă xây song hơn bốn chục pḥng học bằng móng xây bê tông cốt sắt rồi bèn bỏ. Chính tôi nghe ông trưởng toán xây cất nói:
-Em đă tham gia đội xây dựng này mười hai năm, nếu em về nhà luôn lư do nhiều tuổi cũng phải có đủ cho em ba chục triệu là ít, lời nói này dù sao cũng là thật và nay cũng đă qua đi hai chục năm. Và ông trưởng pḥng xây dựng những công tŕnh vô t́nh hay cố ư để như thế thất thoát như vậy có thể so sánh những hợp đồng khác nữa chăng.
Cùng lúc trên đài tivi đang luận bàn về những chương tŕnh to lớn nhưng cũng chẳng và bao giờ muốn nhắc đến những thí sinh thi đại học có những em đang nhịn đói ngày hay vài được một bữa cơm. Vậy những chương tŕnh tự hào chống đói của ta đâu mà để các em chưa ra đời đă bị phế bỏ hư thế, chúng phải được ăn no và chơi học cho khỏe.
Cả những sự việc thật đơn giản dễ hiểu mà cũng chẳng tập trung như khu rác, nhà xí, ao cá, khu chăn nuôi tập trung ngay sát cạnh khu TTVH của Tân hưng thật chẳng hiểu ra sao nữa. Cứ làm và làm chẳng cần một sự tư duy nào bất kỳ.
Cái đáng nói chính của bài này là điểm chuẩn của chính quyền là cố tạo cho người dân được một cuộc sống ấm no chứ chưa dám nói đầy đủ. Nhưng ở đây chúng ta đă quên ngay cái căn bản đó mà ngược lại là nhân dân đang là cái để cho chính quyền no đủ, có khi c̣n thừa mứa nữa, dựa vào nhân dân và mọi cái đều cho nhân dân nhưng cuối cùng chỉ cúng cho các cán bộ của nhà nước, kẻ cầm quyền hưởng vinh hoa phú quư trên đầu trên cổ dân.
Hôm nay lại tăng thêm vụ cần cẩu tải VLXD cho các công tŕnh trong các thành phố theo sự phát triển nhà cao tầng trong các thành phố chưa hẳn đă là sự phát triển của đất nước mà chỉ là sự phát triển của cán bộ nhà nước mà thôi.
Sự sai sót của bài thi văn chương của T/Th Abram LinCon nước Mỹ, sách giáo khoa sao chép của một người trên mạng lại không phải chính của T/Th Mỹ, mà chỉ là một người Việt viết trên mạng www mà thôi.
Như vậy vừa xấu hổ lại vừa làm một việc vô bổ hoặc cố ư làm để tuyên truyền cái sai của người, tóm lại chính ḿnh lại sai.
Những và c̣n nhiều việc phải lưu giữ để thay đổi đó chính là tự kiểm một cách chắc chắn chuẩn để sau này những ǵ cần giữ, và những ǵ cần sửa đổi mới thật có ư chuẩn và không vô thức, có như thế mới hầu tiến lên cùng các bạn trên thế giới và c̣n có thể dùng chữ “ngàn năm văn hiến” cho các con cháu mong sau này tiến bước và sánh vai với các cường quốc dù chúng ta vẫn và c̣n kéo dài trên chữ tiểu nhược.
Nói cho đúng càng nói càng đau ḷng nên cũng bèn nhắc nhở nhau vài câu vậy thôi riêng tôi cũng quá đủ để đổi đời nhưng bản chất của những kẻ chiến thắng đang cầm quyền phải cần lưu lại những ǵ quá sai quấy cũng mục đích sửa chữa những sai lầm mà điều này chính bản thân tôi đă chiêm nghiệm kể từ khi đất nước ḿnh đang bị bọn tây chia đôi. Chỉ mong rằng:
-Miễn sao đất nước Việt nam chỉ thành một dải và rồi tự sửa chữa những khuyết điểm để cho dân chúng cơn no, áo ấm thôi.
Nhưng nay th́ sai đi mất đường hướng:
giao trứng cho ác mất rồi.
Muốn sửa sai những điều này chúng ta phải:
-Tách biệt lập pháp và hành pháp.
-Tu chỉnh và không cho và không bao giờ cho con cháu của cán bộ vào thay và chủ trương bất kỳ.
-Đón nhận nhân tài thực tế trên mọi phương diện.
-Đừng phủ nhận người làm việc theo chủ trương kỳ thị.
-Cho những người đă làm xưa mà không thành công nghỉ việc, không cần người chạy giấy như xưa.
-Chưa một luật pháp nào chuẩn cả. Lúc thiếu và thừa.
-Không bao giờ dùng xă hội đen quản lư dân.
Đúng ra bài này viết có tính cách gợi ư, c̣n nhiếu phiến diện chưa sâu sa và chưa đi thẳng vào thực tế hơn nữa. Tuy cũng để nếu ai có ḷng trí tư duy sẽ c̣n bao la hơn và đă sẽ nhận thêm và bổ túc cho chững chạc hơn.


thái san