Cuộc tranh cử ṿng chung kết vào ngày 2-11-2010 sắp tới đây thật quan trọng không riêng ǵ cho nước Mỹ mà c̣n cho cả cộng đồng người Việt tị nạn CS của chúng ta nữa. Tại Bắc Cali có hai ứng cử viên tranh cử chức nghị viên khu vực 7 là Madison Nguyễn, nghị viên đương nhiệm và Minh Dương. Thử nh́n lại quá khứ để có một sự chọn lựa chính xác, giúp cho cộng đồng bền vững thăng tiến và đưa tiếng nói đ̣i tự do dân chủ và nhân quyền cho đồng bào chúng ta ở quê nhà.

Madison Nguyễn là nghị viên đương nhiệm của khu vực 7, Việc đặt tên cho khu thương mại đường story nằm trong khu vực này đă gây tranh căi, dư luận báo chí đă đề cập đến quá nhiều rồi. Ở đây chúng tôi chỉ xin đưa ra hai điễm để cử tri khu vực 7 nắm vững mà quyết định cho lá phiếu của ḿnh.

Thứ nhất : Nghị viên Madison Nguyễn dối trá lừa đảo cử tri trong vấn đề đặt tên cho khu thương mại

Thành phố SanJose có nhiều cơ sở buôn bán của người Việt nằm rải rác kháp nơi. Để cho khu thương mại trên đường Story được chấp nhận là thương mại của người Việt Nam với tên là “Vietnam Town”, thương gia Tăng Lập (Triều Thành) chủ nhân của thương xá Grand Century Mall (nẳm trong khu vực này) đă phải đưa ra dự án xây thêm một thương xá nữa nữa tên Vietnam Town gần đó gồm 250 đơn vị nâng tồng số cửa hàng khu này lên gần 500 vượt xa các khu khác. Điện thư qua lại giữa NV Madison và bà Helen DeRuna, viên chức của Cơ quan Phát Triển Thành Phố RDA (Redevelopment Agency), được Việt Nam Nhật Báo đưa ra ngày 1-3-09 trong bài viết “Những Email Ít Người Biết Đến Trong vụ “Khu Thương Mại” xin phép được một lần nữa trích dẫn ra đây cho thấy sự dối trá qua mặt của NV Madison đối với những cử tri đă tin tưởng dồn phiếu cho người nghị viên này vào năm 2005.




Qua những điện thư trao đổi giữa Madison và bà Helen Deruna cho thấy Madison đă giới thiệu ông Tăng Lập trong một buổi họp với cơ quan Phát Triển Thành phố. Tại buổi họp này, cơ quan cho biết sẽ bỏ ra 100 ngàn giúp cho dự án và thương gia Tăng Lập đă yêu cầu đặt tên cho khu thương mại là “Vietnam Town” và hứa sẽ chịu mọi chi phí bảo tŕ bảng tên cũng như cờ hiệu. Điện thư thứ hai gửi đi từ văn pḥng Madison trên đây xác nhận một lần nữa NV Madison Nguyễn đă liên lạc chặc chẽ với ông Tăng Lập và biết rơ tên đặt cho dự án là ‘Vietnam Town” v́ thế mới có mẫu bảng tên đặt cho khu thương mại VN do ông Tăng Lập gửi đến cho Chánh văn pḥng NV Madison là cô Louansee Moua đề chuyển đến bà Helen De Rouna (cơ quan RDA)



Thế mà sau đó gần 2 tháng, trên tờ VietWeekly vùng San Jose số 23(May 28-June 6 2007), trong cuộc phỏng vấn , trả lời cho kư giả Ô Quan Hạ, NV Madison cho biết bà không biết ông Triều Thành (tên thật là Tăng Thành Lập) tên thật là ǵ, cũng như mọi người bà chỉ biết ông ta qua báo chí mà thôi và c̣n khẳng định dự án của bà có tên “Vietnamese Business District” Không liên quan ǵ đến Vietnam Town của ông Triều Thành!!!

Tại sao NV Madison lại lừa dối cử tri chỉ v́ một dự án đặt tên cho khu thương mại VN do chính bà đưa ra? Chắc hằn bà phải thấu hiểu hơn ai hết việc làm ăn của những thương gia này và đây cũng là thắc mắc của người dân Việt tị nạn nói chung và cử tri khu vực 7 nói riêng. Phải chăng v́ vậy mà NV Madison đă phải tạo ra sự cách biệt giữa bà với họ đồng thời cố hạn chế phổ biến về buổi điều trần ngày 5-6-07 của Hội Đồng Thành Phố (nên không có truyền thông báo chí cũng như các Hội Đoàn và dân chúng tham dự) với hy vọng được HĐTP thông qua dự án? Không may cho NV Madison, HĐTP chưa chấp nhận buộc phải có một buổi họp công khai hỏi ư kiến cộng đồng. Những toan tính của NV Madison Nguyễn và thương gia Tăng Lập đă tiêu tan trước sự đ̣i hỏi chính đáng cho tên “Little Saigon” kể từ buổi họp đầu tiên ngày 15-8-07 với cộng đồng và trận chiến Little saigon bắt đầu bùng nổ khi NV Madison nhất quyết không chịu tên “Little Saigon” cho rằng nó có hơi hướm chống cộng(Madison phát biểu trên SJ Mercury News) rồi đề nghị bỏ chữ “Little”trở thành “Saigon Business District”mà qua nhiều cuộc thăm ḍ tên này vẫn đứng hạng dưới!

Thứ hai: NV Madison có liên hệ với nhóm Doanh Nhân Hải Ngoại.




H́nh: Madison và nhóm Doanh nhân

(Nguồn: Cali Today)

Phát xuất từ Nghị quyết 36NQ/TW, ngày 13-3-2009 Hiệp Hội Doanh nhân người Việt ở nước ngoài (NVONN) đă chính thức được phép thành lập qua Quyết định số 273/QĐ-BNV của Bộ Nội Vụ. Hiệp hội này chịu sự quản lư nhà nước của Bộ Ngoại Giao và các Bộ, ngành khác có liên quan về lĩnh vực hiệp hội hoạt động. Hành tŕnh vượt đại dương chỉ hơn một năm mà Hiệp hội đă gom được vô khối Chi Hội Doanh Nhân hải ngoại mà hôi viên đông nhất là ở Mỹ và Úc châu.Tại Đại Hội Hiệp Hội Doanh Nhân NVONN tổ chức lần đầu tiên vào hai ngày 9 và 10-8-2009 tại Hà Nội với sự tham dự của gồm 270 doanh nhân từ 35 quốc gia trên thế giới trong đó có hơn 50 doanh nhân về từ Mỹ.

Thời điểm 1945 người ta tham gia kháng chiến v́ ḷng yêu nước muốn đánh đổ ngoại xâm mà không biết ǵ đến mưu tính của Hồ Chí Minh. Đến khi HCM nắm được miền Bắc xây dựng thành tŕ XHCN th́ mọi sự đă an bài! Người dân miền Bắc lúc đó vô cùng đau khổ cắn răng chịu đựng trước khẩu hiệu thật độc đoán vô lư “ Yêu nước tức yêu Chủ Nghĩa Xă Hội”. Sau 1975 người dân miền Nam mới nếm mùi CS cho nên câu nói “Văn Gỉ đờn c̣ sáng mắt” là vậy. Họ bỏ hết nhà cửa, liều chết trên biển đông, bồng bế nhau vượt biển đi t́m tự do không lư nay lại quay về để “yêu nước tức yêu CNXH”? Cộng sản thừa biết điều đó nên đă nhanh chóng đổi khẩu hiệu thành “ Yêu tiền tức yêu Chủ Nghĩa Xă Hội” v́ chỉ có tiền mới chiêu dụ được Việt kiều về đầu tư. Từ ḷng tham đó một số người xé bỏ căn cước tị nạn, viện dẫn lư do về xây dựng đất nước để làm giàu cho gia đ́nh bản thân, cố quên đi tội ác CS đối với quê hương dân tộc. Thời đại HCM cũng thế, cũng lập ra nhóm “người An Nam yêu nước”, mời gọi trí thức nên mới có những tấm ḷng yêu nước trở về nhưng rồi chỉ v́ nhiệt t́nh phê b́nh xây dựng Đảng cho tốt hơn mà bị cô lập chết trong nghèo đói như tiến sĩ luật sư Nguyễn Mạnh Tường, mất vợ mất luôn cả sự nghiệp như tiến sĩ Trần Đức Thảo. Ngày nay những doanh nhân yêu tiền trở về nếu không biết sống theo “thủ tục đầu tiên” không biết vỗ tay hồ hởi “ Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng” th́ vào tù như tiến sĩ Trần Thọ Nguyên (Pháp), hoặc “vượt ngục” chạy về quê hương thứ hai với hai bàn tay trắng như Việt kiều Trịnh Vĩnh B́nh (Hoà Lan) v v…

Thành phần c̣n lại qua bao nhiêu thử thách,được Đảng chọn lọc thương yêu giao cho cây súng với lời nhắn nhủ “Doanh nhân là người lính cầm súng thời b́nh” mà thực tế đó chỉ là “ những tên đày tớ trung thành của Đảng”. Thời b́nh th́ cầm súng bắn ai? Không những chỉ bắn thành phần “phản động”, chưa hiểu rơ đường lối của Đảng mà c̣n dùng nó để bành trướng thế lực Đảng nên súng Đảng giao cho có nhiều loại: kỷ sư, th́ súng “từ thiện”, “văn sĩ” kiêm truyền thông th́ súng “hội trùng dương”, súng “giao lưu văn nghệ,”, tiến sĩ, bác sĩ, giáo sư th́ súng “tiếng Việt mến yêu”, truyền thông báo chí th́ có súng “bưng bô”, súng “quậy”, súng “trở cờ”, nhà sư th́ súng “ về nguồn”, cao hơn nữa th́ có súng “lobby”. dành cho những nhân vật có chức vị có cơ hội tiếp xúc với chánh quyền sở tại vận động để đưa ra những dự luật có lợi cho Đảng như SB 1322 của TNS Dân Chủ tiểu bang Cali ,Alan Lowenthal, cho phép thâu nhận nhân viên là đảng viên CS, cho phép dạy lư thuyết CS tại các trường học…. Ôi! thật là một bất an cho cộng đồng, cho tuổi trẻ không riêng ǵ Việt Nam mà cả Hoa Kỳ !

Vai tṛ doanh nhân là phải phục vụ tận t́nh cho Đảng. NV Madison trong tấm ảnh chụp với các Doanh nhân cho thấy mối giây liên hệ này đă có từ lâu, từ năm 2002 thời gian Madison chưa ra tranh cử nghị viên, mới trúng tuyển vào học khu Franklin- McKinley.Tấm ảnh này đă trả lời cho bài viết “Thế Lực nào Đứng Đằng Sau NV Madison Nguyễn?” của tác giả Lê Văn

Nghị Quyết 36 đă đi quá sâu vào cộng đồng và đă thành công trên mọi mặt nên Cộng sản không cần dấu diếm tuyên bố huỵch toẹt là sẽ cho thầy cô qua đây dạy tiếng Việt, sẽ đưa tiếng Việt vào làm sinh ngữ thứ hai trong trường học, sẽ tăng cường giao lưu văn hóa, sẽ đẩy mạnh chương tŕnh VTV4 (nơi nào tinh thần chống cộng c̣n cao như Úc Châu th́ dùng đài địa phương có sẵn chỉ cần thay đổi nội dung), sẽ hỗ trợ cho tôn giáo, nhất là đạo Phật và đưa ra phương châm “ nơi nào có người Việt th́ nơi đó có tổ chức cộng đồng. Tất cả nằm trong kế hoạch của NQ36 là mua chuộc những ai có thể làm lợi cho Đảng (dù họ là “Nguỵ Quân”, “Ngụy Quyền” “có tội với cách mạng” cũng không sao) như những người có uy tín trong các tôn giáo, minh tinh màn bạc, khoa học gia, chủ báo chủ đài và đặc biệt nhấn mạnh vào những người làm việc trong chính quyền của các nước sở tại. Thời điểm này những tay chuyên làm lợi cho cộng sản đă bắt đầu lộ diện. Đây là điều tốt giúp chúng ta chống cho chính xác không bị mang tiếng là quá khích là chụp mũ bậy bạ.

Cử tri khu vực 7 nên thận trọng cho sự lựa chọn của ḿnh, Little Saigon chỉ là một bước khời đầu, nếu cứ tiếp tục sẽ c̣n nhiều điều tai hại hơn nữa. Vậy bỏ phiếu cho Minh Dương là việc làm tốt nhất mang đến sự đoàn kết an lành cho cộng đồng.

Bắc Cali tháng 10-2010

Nhàn SF