Bác Ba Gạo, X-Cafe

- Bữa nay mần cái ǵ mà mặt mày Bác buồn so vậy bác Bảy? Hè hè tối hôm qua mần… hổng đạt bị bà Bảy chê phải hông?

- Đừng cà rỡn nữa, tao đang rầu thúi ruột đây.

- Chiện ǵ mà rầu dữ vậy Bác?

- Chiện này… quan trọng lắm mày ơi.

- Chiện ǵ?

- Tối hôm qua con heo nái nhà tao nó… chết rồi.

- Trời, vậy mà tưởng chiện ǵ… hèn chi bữa nay hổng thấy Bác về tắm heo rửa chuồng như mọi khi. Thôi nó chết th́ mần thịt rồi kiếm con khác nuôi chứ có ǵ đâu mà buồn hoài vậy Bác Bảy.

- Tao đâu có buồn v́ con heo chết.

- Vậy chứ buồn cái ǵ?

- Buồn v́ ray rức lương tâm, tại tao “thiếu trách nhiệm” cho nên mới dẫn tới “hậu quả nghiêm trọng” như vậy đó mày ơi.

- Úi trời!

- Lâu nay ba cái chiện heo cúi trong nhà bả giao hết cho tao lo, đại khái là coi như tao giữ cái chức “quản lư chuồng heo” đó. Để xảy ra cái vụ heo chết gây thiệt hại tài sản gia đ́nh này là trách nhiệm của tao chứ c̣n ai vô đây.

- Giờ bác tính sao?

- C̣n tính cái ǵ nữa, chắc phen này tao phải… tự xử thôi.

- Trời đất, v́ một con heo mà Bác đ̣i… tự sát à.

- Tao đâu có tự sát mậy, tao nói tự xử ở đây là tao sẽ xin từ chức, từ chức “quản lư chuồng heo” đó. Từ chức là chiện b́nh thường trên thế giới mà mậy, mỗi khi thủ tướng bộ trưởng quan chức làm sai là người ta từ chức ngay lập tức. Ḿnh là người quản lư mà để xảy ra sai phạm, không hoàn thành nhiệm vụ th́ c̣n mặt mũi nào mà ngồi đó nữa mậy. Tao cũng phải noi gương người ta để cho nó có cái… văn hóa từ chức. Nhưng ngẫm đi nghĩ lại cũng thấy hơi tiếc tiếc mầy ơi.

- Tiếc cái ǵ?

- Tiếc cho cái “sự nghiệp” của tao.

- Úi trời!

- Bấy lâu nay tao “phấn đấu” hết sức mới được bả “tin tưởng” giao cho giữ chuồng heo, vậy mà bây giờ phải bỏ đi th́… không đành mầy ơi. Bởi vậy tao mới ra đây nhờ mày cố vấn cho tao có nên xin từ chức hay không?

- Tui mà biết mần cái ǵ?

- Dễ lắm, mầy ráng t́m dùm tao một cái lư do nào hợp lư để tao không phải xin từ chức, nhưng lư do đó phải đường hoàng chánh đáng nghen, để cho cái lương tâm của tao nó hổng bị cắn rức.

- Dễ ợt, đại khái là… trách nhiệm cái vụ heo chết này hổng phải là do bác gây ra mà là do “nguyên nhân khách quan” tỷ như hiện nay đang có… dịch heo tai xanh chẳng hạn.

- Hổng hợp lư, bả biết rành heo chết hổng phải là do dịch bệnh mà là do tao bỏ bê hổng chăm sóc nó.

- Nhưng như vậy cũng không thể đổ hết trách nhiệm lên một ḿnh bác được. Bác là trụ cột gia đ́nh, bận trăm công ngh́n việc chớ đâu có phải chỉ mỗi cái việc là… nuôi heo đâu. Trách nhiệm phải là của tập thể, bả cũng phải liên đới chịu trách nhiệm…

- Nói như vậy hổng được, chiện nhà bả đă “phân công phân nhiệm” rơ ràng rồi, bả lo kháp rượu với buôn bán c̣n tao th́ lo nuôi heo, vă lại tối hôm qua tao cũng đă đứng ra nhận trách nhiệm trước… bà bảy mày với xấp nhỏ rồi.

- Chà coi bộ khó à nghen. À… bác không thể từ chức được v́… bác là người có khả năng và kinh nghiệm “quản lư chuồng heo”, không thể v́ một cái sai sót nhỏ mà bỏ phí một tài năng lớn như Bác.

- Khả năng kinh nghiệm… mốc x́ ǵ, nào giờ tao có biết mẹ ǵ chiện ba cái chiện nuôi heo này đâu, bởi vậy mới để xảy ra chiện đó.

- Vậy th́ lư do này nghen, bác không thể từ chức được v́… hiện tại chưa có người đủ năng lực để thay thế, cho nên bác phải ráng mần thêm vài nhiệm kỳ nữa đặng đào tạo lực lượng kế thừa.

- Lư do này cũng hổng được, sự thật là tao không làm trong nhà th́ thiếu ǵ đứa làm, tụi nó chẳng những trẻ khoẻ hơn mà c̣n giỏi hơn tao. Nếu lấy lư do này để ở lại th́… lương tâm tao sẽ cắn rức mày ơi.

- Chà căng quá, lư do nào lương tâm của Bác cũng hổng chịu th́ chắc phen này tui đành… chia buồn với bác thôi. A… t́m ra rồi, t́m ra rồi, he he… với lư do này th́ lương tâm của bác nó sẽ ngậm miệng chứ hổng có cắn rức ǵ nữa.

- Lư do ǵ, lư do ǵ?

- He he, Bác mà xin từ chức th́ kể từ đây coi như bác sẽ mất tất cả, con mẹ mập bán cám sẽ không bao giờ kêu cà phê cho bác uống mỗi ngày nữa, thằng Tư chích heo cũng không thèm rũ bác nhậu làm chi nữa, c̣n thằng cha Tám ḷ mổ th́ từ nay đừng ḥng mà chả bán rẻ ḷng heo cho bác nhậu nữa, rồi c̣n nhiều người nữa, nhiều đối tác có liên hệ với cái chuồng heo của Bác cũng sẽ ngó lơ Bác nếu Bác từ chức. Bởi vậy Bác không thể từ chức được, dứt khoát không từ chức, kiên quyết không từ chức…

- Lư do này quá đúng, quá hợp lư, tao không thể từ chức được v́ từ chức là mất tất cả, tao phải dứt khoát không từ chức, kiên quyết không từ chức…

Chợt có một cái giọng the thé nỗi lên: “Ông Bảy ơi, đâu rồi… lại qua nói dóc với thằng Ba Gạo nữa rồi phải không, ông về ngay mà lo con heo nái tui mới mua. Kỳ này mà c̣n ham chơi bỏ nó chết nữa th́ ông biết tay tui”

- Thôi Bác chạy về lo tắm heo đi để bả mà nổi nóng lên th́ phen này bả… cách chức chứ hổng đợi ông xin từ chức đâu.


Nguồn: http://www.x-cafevn.org/node/1405