Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 11

Thread: Vương Quốc Chuột và Thần Dân

  1. #1
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Vương Quốc Chuột và Thần Dân

    VIỆT NAM: QUỐC GIA CHUỘT NHẮT?
    Nguyễn Hoàng Đức

    Việt Nam, ôi quê hương yêu dấu rừng vàng biển bạc của chúng ta, nhưng mà có phải nó đang tụt xuống hàng "hố rác" của nhân loại?

    Từ Bắc chí Nam, từ Quảng Ninh đến Cần Thơ các cô gái trẻ nườm nượm đi thi để lọt qua ṿng tuyển lấy chồng Hàn Quốc. Với một lư do mở màn rất đơn giản, ít nhất người ta được xuất ngoại lần đầu, được đáp máy bay lên bầu trời. Trái lại, nếu không dám dứt bỏ một lần làm sao thoát cảnh lội b́ bơm bên bờ ruộng để leo lên phi cơ phản lực vượt ra quốc tế? Những cô gái Việt này ao ước đàn ông Hàn Quốc chẳng khác ǵ "tây mũi tẹt", giống cha ông châu Á đă từng khao khát phương Tây như thần thánh cái ǵ cũng có. Trời ơi, quả là một trời một vực, cùng da vàng mũi tẹt như nhau, chỉ sau vài thập kỷ, một đằng th́ thành tây, đi đâu cũng leo lên xe hơi và máy bay; một đằng th́ bán cả đời ḿnh chỉ để nếm một lần leo phi cơ. Tại sao? Có phải tại trí khôn của người Việt mà rất nhiều người chúng ta lúc nào cũng thường trực tự hào?

    Có nhiều người Việt phản ứng rất mạnh mẽ khi thấy ai nói về cái xấu của người Việt, như thể nói thế là chạm đến quốc hồn – quốc túy, nói xấu tổ tiên, ông cha… và họ phản đối như thể đó là thước đo chứng minh ḷng yêu nước của ḿnh rằng: tôi yêu tổ quốc, tổ tiên, dân tộc, giống ṇi, và tôi phản đối lại là để bảo vệ tổ quốc. Họ có bảo vệ tổ quốc không? Thực ra, họ chỉ bảo vệ cái xấu trong chính con người họ.

    Hoàng đế Napoleon có nói "Bao dung với cái xấu là sự đồng t́nh với nó". Đúng vậy một kẻ ăn cắp thường có cái nh́n vô tội với một thằng ăn cắp khác. Kẻ nói dối cũng vậy. Kẻ độc ác, đố kỵ, ích kỷ cũng thế, nó không giành cho những ai giống nó một cái nh́n phán xử khác lạ…

    Kết quả bao dung cũng là bao che cho cái ác tràn lan vô bờ đến vậy dẫn đến dân tộc Việt ngày nay theo các bảng sắp hạng đều không ngoi ra khỏi vị trí đội sổ, thua xa cả những nước trong khu vực từ 50 đến 100 năm. Nói đâu xa, nước Lào là nước nhỏ bé nghèo nàn bậc nhất thế giới, nhưng từ xưa đến nay luôn trở thành giấc mơ của người Việt. Thời bao cấp, mấy anh sinh viên Lào chỉ có vài cái nhẫn vàng đeo ngón tay đă trở thành niềm ao ước của nhiều cô gái Việt. C̣n giờ đây, xe hơi loại bán tải của Lào nhiều như xe đạp từ quê lên phố vẫn là mơ ước của giới trung lưu Việt Nam. C̣n giới cán bộ trung lưu Việt hí hửng về thu nhập cỡ dăm chục triệu đồng mỗi tháng th́ vẫn c̣n thua loại rửa bát, làm thuê ở Singapore, một nước nằm trong khu vực.

    Sự bao dung – bao che – cũng là đồng hóa đó đă gây ra vô số cái xấu cái ác ở Việt Nam: nào ăn cắp nắp cống, tháo đinh đường tầu, tháo đinh rầm cầu, cắt đường dây điện thoại, rải đinh "đa cạnh" ra đường, rồi xi măng cốt tre… đă gây ra nhiêu tai nạn khủng khiếp. Mới nhất là nạn pha trộn tạp chất vào xăng dầu đă gây ra hàng loạt vụ cháy xe gây thiệt hại tài sản và chết chóc tang thương. Đó là một thảm họa! Nhưng c̣n thảm họa hơn ngay khi đă t́m ra mầm mống của những vụ pha trộn, người ta vẫn triển khai sự bao dung, nghĩa là vẫn bao che cho những thứ nguy hiểm chết người ŕnh rập ngay trong chiếc xe của người dân. Tại sao? V́ các công ty xăng dầu đều thuộc các ông lớn, chẳng lẽ ông lại muốn phơi áo sân sau của ḿnh! Trong một buổi gặp mặt các phóng viên. Một vị quan chức nêu ra ư kiến chỉ đạo: để kích thích du lịch Việt Nam báo chí cần khai thác đưa tin về những lời nói tốt đẹp của khách thăm quan nước ngoài, như vậy mới lôi kéo được du lịch.

    - Vậy những lời nói về cái xấu của người Việt th́ sao? – một nhà báo hỏi lại.
    Vị quan chức cười x̣a "cái này th́…" – có nghĩa là không được đăng.

    Tóm lại, người Việt chỉ quen với những "sự thật" được biên tập, nói thẳng ra chỉ thích lời khen mà không muốn bị chê. Như vậy là người Việt chưa trưởng thành, chỉ là những đứa trẻ thích nghe lời khen mà không muốn bị chê. Mới đây có nhiều bài báo như của học giả Vương Trí Nhàn tập hợp những bài viết của các học giả lớn như Phạm Quỳnh, Nguyễn Văn Vĩnh, Phan Khôi, Đào Duy Anh, Đặng Thái Mai … hoặc của nhà báo Hoàng Tùng… đă nêu ra từ xưa, nhiều chuyên gia phương Tây đă nhận xét người Việt rất nặng như: "nói dối", "ăn căp", và "sát nhân".

    Đặc biệt có chuyên gia nói: "Việt Nam là quốc gia của những con chuột".

    Trong một phóng sự truyền h́nh, người ta phản ánh nạn người Việt qua các nước Tây Âu, có rất nhiều người tham gia trồng cây cần sa. Họ bị giam trong nhà kín, không được ra ngoài, suốt ngay lo chăm bón các cây cần sa dưới ánh đèn điện. Việc họ bị giam cầm trong nhà không được nh́n thấy ánh sáng mặt trời liệu có phải là những con chuột?

    Gần hơn, một loạt các vụ giam cầm công nhân người Việt tại Nga, ăn ở và làm việc trong nhà hầm như súc vật, đến khi cháy không có đường thoát hiểm đành ôm nhau chết. Liệu có phải họ bị đối xử như những con chuột và chết như những con chuột?


    Và ai đă đối xử với họ như chuột?

    Bọn thực dân ư? Không, đó chính là những người Việt mới đó vẫn c̣n chân lấm tay bùn nhưng đă sớm bước vào con đường lưu manh hóa tiểu nông, rồi thành tư bản đỏ học đ̣i. Ai mà nói về cái xấu của người Việt th́ đám này uất ức đầu tiên. Tại sao? V́ đó là những cái xấu mà chính họ mới là đại biểu cao cấp nhất.

    Một quốc gia muốn trưởng thành và tiến bộ th́ nó phải kiện toàn pháp luật bởi v́ không có pháp luật không thể thành quốc gia mà đó chỉ là sắc tộc gia đ́nh trị bán khai. Điều kiện đầu tiên để có pháp luật là không ai cho dù là vua chúa, chủ tịch hay thủ tướng được ở trên pháp luật. Vua phạm tội xử như thứ dân. Nhưng cái điều hiển nhiên đó cho đến nay đă đầu thiên niên kỷ thứ ba người Việt vẫn không được sống trong Nhà nước pháp quyền. Cái gọi là nhà nước của chúng ta là thứ hầm bà làng, đồng nát như lănh đạo vẫn thường cất tiếng nói cửa miệng "đảng, nhà nước, và nhân dân". Trong câu nói này dù bao sân nhưng vẫn thiếu một cơ quan trực tiếp của pháp luật đó là "chính phủ", và như thế chẳng có ai chịu trách nhiệm cả. Trong khi đó ở các nước người ta luôn phải tuyên bố: chính phủ đă làm việc này việc kia.

    Việt Nam làm sao có pháp luật khi điều bốn của hiến pháp, Đảng tuyên bố "lănh đạo tất cả", cả quốc hội là cơ quan lập hiến, cả chính phủ là cơ quan hành pháp. Người ta nói "Quốc hội là cơ quan quyền lực tối cao", nhưng mở màn kỳ họp quốc hội, người ta lại đem nghị quyết của trung ương đảng vào đọc như một định hướng bất khả biện, th́ làm sao quốc hội c̣n là cơ quan tối cao được.

    Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất nhưng lại chịu sự lănh đạo cao nhất hơn của đảng, thử hỏi ai thứ nhất? ai thứ nh́?

    Có một việc giản dị như vậy sao người ta vẫn ấp úng che đậy, không thể minh bạch? V́ thế ở Việt Nam, từ lập pháp đến hành pháp đều chỉ là lối tập trận giả, nhưng có một sự thực bên trong đó: là mong muốn và định vị tuyệt đối của quyền lực. Quyền lực tuyệt đối để làm ǵ? Để có được quyền lợi tuyệt đối! Quốc hội Việt cộng ở tŕnh độ nào? Quốc hội đúng nghĩa là bàn của chủ tịch đoàn ngồi thấp hơn ghế của các nghị viên, được đặt ở giữa, để các nghị viên thoải mái tranh biện. Trái lại quốc hội Việt cộng th́ nghị viên ngồi dưới như xem kịch, c̣n chủ tịch đoàn ngồi phía trên như ban giám khảo. Chủ tịch bước ra bệ nói như Mc, c̣n ở dưới giơ tay tán thưởng. Đúng là h́nh thức văn công chẳng giống ai. Đó là bằng chứng sờ sờ chứng tỏ cái gọi là quốc gia của chúng ta c̣n ấu nhi đến mức nào? Hội trường quốc hội đúng nghĩa của Việt nam vẫn đang xây để chờ cơ hội sánh bước với loài người.

    Than ôi vào thiên niên kỷ thứ ba rồi mà người Việt vẫn chưa nhấc chân bước đầu tiên v́ HIẾN PHÁP ĐÍCH THỰC. Thử hỏi người Việt là người hay là chuột?

    Theo các chuyên gia, chuột là thứ sống theo bầy và thuộc loại thông minh bậc nhất, chúng không bao giờ để bị dính bẫy đến lần thứ hai. Một con bị sập bẫy, cho dù bẫy sắt, bẫy tre hay bẫy dính, th́ chúng liền tụ lại họp hành rút kinh nghiệm rồi thông báo cho cả bầy trên toàn lănh thổ cống ngầm cách thức nhận biết và tránh bẫy.

    Nhưng dù bầy chuột có khôn đến mấy, chúng cũng không phải là thứ kiêu hănh của ánh sáng. Sự khôn ngoan của chúng chỉ là chui rúc để tồn tại, mà không phải là vươn thẳng để sống minh bạch và tiến bộ.

    Đó là quan lại cũng như dân chúng. Giờ đến văn hóa. Thơ là thứ phổ biến cũng như dễ nhất của Việt Nam hiện nay. Thôi th́ tiểu nông, tiểu thương, các cụ hưu trí, các em mới lớn đua nhau làm thơ. Giờ hăy nh́n tập đoàn làm thơ, có đông rinh rích và rúc ríc làm thơ không? Mới đây Trung quốc lĩnh giải Nobel văn học lần hai. Tại sao họ có hai thành tựu đó? Bởi v́ cách đây hơn nửa thế kỷ người Trung Quốc đă bỏ làm thơ, và coi thường thơ.

    Ai chẳng yêu quê hương. Nhưng người đi xa về bao giờ cũng yêu quê hương hơn, yêu da diết và đau đáu. Tại sao? Bởi v́ t́nh yêu của họ đă lên men rất nhiều bởi nỗi nhớ cồn cào. Người làm thơ sẽ yêu thơ hơn nếu người ta biết từ bỏ thơ để sống trong một cuộc đời toàn diện có công lư, t́nh yêu, tranh đấu, sám hối và cứu chuộc.

    Văn là người! Thi ca là cuộc đời! Người làm thơ sẽ trở về với thơ như nước nguồn từ đỉnh cao ùa xuống, chứ không phải như tí nước mài mực rồi cọ lên giấy ṿi vĩnh khúc vinh quang. Hăy viết văn làm thơ như những con đại bàng sà xuống từ lư tưởng cuộc đời, chứ không phải bằng những khúc rúc ríc lẩn trốn khôn ngoan của bầy chuột chỉ quen thủ thế trong cơ chế xin cho của bóng tối. Một chút thành công tem phiếu bao cấp chỉ là cách con chuột chui qua kẽ hở kiểm duyệt bé tí của ông chủ, đó không phải là cách con ngựa phi nước đại cùng những con khác trên thảo nguyên để t́m xem con nào mạnh nhất?!

    Dám ra gió cuộc đời! Dám ganh đua minh bạch! Mới có thể t́m được giải quán quân đại bàng, hay những con chiến mă! C̣n đua trong ao hợp tác ư? Chính những nhà quán quân mậu dịch đă thừa nhận "chúng ta chỉ là tép".

    Mong rằng mọi người Việt đều biết vượt qua tự ái để phấn đấu cho một xă hội tiến bộ, minh bạch và kiêu hănh thực sự.

    XIN ĐỪNG ĐỂ BỊ HẠ NHỤC V̀ LÀ THẦN DÂN CỦA VƯƠNG QUỐC CHUỘT !!

    N H Đ
    Nguồn: ViệtNamThờiBáo
    Last edited by SilverBullet; 12-10-2014 at 03:07 AM.

  2. #2
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Bí Lú và Đảng chuột Chù

    Bí Lú và Đảng chuột Chù

    Vũ Đông Hà (Danlambao)

    Nhà em có một B́nh Chuột. Sáng chúng kêu chít chít, chiều chúng kêu kít kít, tối chúng kêu ít ít. V́ chê ít nên chúng ăn hoài, sáng chít, chiều kít, tối ít, cứ thế mà ăn, ngày này qua tháng khác đến nay non chừng hơn nửa thế kỷ.

    B́nh Chuột nhà em khởi thủy được cha già chuột Chù lấm la lấm lét vác về nhà, sau khi móc lên từ cống rănh Bây Zin chạy ngang Tử Cấm Thành. Cướp xong chính quyền, cha già kiêm chức bác đặt tên cho nó là B́nh Lông Đạo và phán rằng trong vương quốc chuột-đi-2-cẳng người-ḅ-4-chân, B́nh Lông Đạo là duy nhất và muôn năm. Và bác cười đểu nguệch ngoạc lên B́nh Lông Đạo cụm từ "Cần Kiệm Liêm Chính". Sau ngày bác Chù đứt đuôi, cong râu, thẳng cẳng, con cháu chuột nhà bác vừa cười đểu vừa viết thêm lên b́nh hàng chữ "sống, chiến đấu theo gương bác Chù vĩ đại".

    B́nh chuột từ ống cống Bây Zin của bác mang lại tên cũ là B́nh Cộng Tài Sản.

    Con cháu nhà chuột sau một thời gian chơi theo gương bác Chù sống với Don Ni Wat Cơ, chiến đấu với thịt cầy, đạo đức với xóm chân dài, đă làm lại căn cước với tên mới: "Chuột Bản Đỏ" và chia làm hai phe: Chuột Lợi Ích và Chuột Quyền Lực. Tiền sinh quyền, quyền sinh tiền - tưởng rằng khác phái nhưng chung một ṇi: Chuột.

    Đứng đầu băng đảng Chuột Bản Đỏ ngày nay là chuột già Bí Lú.

    Mấy ngày trước Bí Lú đăng đàn chít chít vài điều nghe thật thích.





    Nhận xét: Ngoài nói sảng, nói láo ... các nănh đạo VC c̣n nói chuyện - như đang bị táo bón - h́nh như kiểu "nói chuyện" này là đặc trưng của vc- Ma cô Triết cũng "táo bón" giống hệt Bí lú Trọng - ư kiến độc giả -

    Bí Lú chít chít chuyện chuột-ném-chuột-đừng-vỡ-b́nh-chuột. Muốn thế th́ các đồng chuột phải có mắt nh́n ti hí chiến lược. Phải kiên quyết nhưng b́nh tỉnh, không say xỉn. Phải "Giữ cho được ổn định để các chuột ta tiếp tục sáng chít chít, chiều kít kít, tối ít ít, sáng chít chít..." Thỉnh thoảng, để có vẻ ta đây sống chiến đấu tập tành theo lời cha già đểu "Cần Kiệm Liêm Chính", Bí Lú đem vài đồng chí chuột ra đả hổ đập ruồi, nhưng phải giữ ổn định cho cái b́nh lúc nhúc 3 triệu chuột lănh đạo, chuột cống, chuột đại, chuộc trung, chuột nhắc, lẫn chuột lăo thành đang chít chít sổ hưu, cấm làm rối tung, tạo nghi kỵ, rối loạn vương triều nhà Chuột.

    Chít chít, kít kít, ít ít... Như bác chuột Chù đă dạy “đánh chuột nhưng mà đừng để vỡ b́nh chuột”.

    "Cái tư tưởng này rất là quan tâm."

    "Có đúng thế không ạ? Hoàn toàn sự thật là như thế."

    Hoan hô Tổng Bí Lú!

    Đảng chuột Chù quang vinh muôn năm!

    Bác chuột Chù sống măi trong b́nh, lẫn trong quần chúng nó!

    Vũ Đông Hà
    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...chuot-chu.html

    Khi mèo Tom quán triệt chỉ đạo 'đánh chuột giữ b́nh'


    Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2014...-meo.html#more
    Last edited by SilverBullet; 12-10-2014 at 03:28 AM.

  3. #3
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Lũ chuột và mấy cái b́nh nhà Cả Trọng

    Lũ chuột và mấy cái b́nh nhà Cả Trọng
    Hoàng Lan Mộc Châu (Danlambao)


    Lũ chuột nhà cả Trọng thuộc loại đỉnh cao trí tuệ, chúng không giống lũ chuột của Tô Hoài. Đám chuột Sài G̣n của Tô Hoài chỉ biết lẩn vào bóng tối, hang, cống, đống củi, ŕnh ṃ miếng cơm rơi. Đám chuột của cả Trọng, chuột XHCN, biết lẩn trong đám b́nh kê trên bàn thờ ông tổ, ông vải của bác ấy... Bàn thờ nhà bọn tư sản, quan lại, phong kiến bóc lột bầy b́nh quư, gốm cổ Lư - Trần - Lê, Bát Tràng, Phù Lăng, Chu Đậu, Hương Canh, Thổ Hà, Thanh Hóa... lại đỉnh hạc, bát hương, chén cúng, đèn dầu, đĩa ngũ quả v.v...

    Họ hàng nhà cả Trọng vô sản rễ đă bao đời, nhiều người là ông, bà đội trong cải cách ruộng đất. Từ trong bếp, đến bàn thờ quyết chẳng có thứ ǵ dính líu đến cái chữ quư. Quư tộc, quư kim chẳng hạn đều là xa lạ với họ; cho nên trong họ chẳng có quư nhân, cũng chẳng biết ǵ là quư phái, họ không thích quư kim, chỉ thích giấy, giấy bạc, giấy đô la chẳng hạn. Thấy người ta đặt nhiều b́nh quư trên bàn thờ, cả cũng đặt nhiều, nhiều, nhiều hơn nhà hàng xóm nữa, nhiều b́nh lên bàn thờ, nhưng nhất định không có loại quư. Hàng trăm loại b́nh, nổi nhất có bộ tứ đại b́nh Sang Trọng Hùng Dũng là "khủng", chúng hầu hết xuất từ ḷ Thủ Khẩu Như B́nh, dân gian quen gọi là ḷ sản xuất ngậm miệng ăn tiền. Cả bê đủ loại b́nh đặt trên bàn thờ, như đă nói rồi, nhất định không có b́nh quư, phải là loại b́nh dân, nhất định không có một cái b́nh nào xa lạ với đời sống căn cơ vô sản của nhân dân, tất cả loại b́nh trên bàn thờ đều được giai cấp vô sản kinh qua sử dụng giống như hai cái bao cao su của Cù Huy Hà Vũ vậy. Cả Trọng hănh diện với cái bàn thờ trưng đủ loại b́nh mang tính phổ quát như b́nh chè nhân dân, b́nh nước vối nhân dân, tính thực dụng như b́nh tưới nước, b́nh điện, b́nh hơi, thậm chí cả b́nh nước tiểu. Cũng có b́nh hương để thờ cụ Hồ, cụ Mao, thờ thần thánh Mác Lê như b́nh vôi. Có lần bác mang cả h́nh b́nh hành đem về đặt trên bàn thờ, sau con cháu nó mách đó không phải là cái b́nh, bác mới bỏ đi.

    Lũ chuột nhà cả Trọng núp trong cái đám b́nh ấy. Chúng làm tổ không phải chỉ chung quanh các cái b́nh, chúng c̣n làm tổ ngay trong ḷng b́nh, chúng sinh sôi nẩy nở hết thế hệ này đến thế hệ khác. Các cái b́nh lâu ngày biến thành tinh, các con chuột lâu ngày cũng biến thành tinh. Tinh của chuột, tinh của b́nh ḥa nhau khiến bàn thờ tổ nhà cả Trọng lúc nào cũng như có khói sương bao phủ vô cùng huyền bí, vô cùng đáng sợ. Cả Trọng mơ mơ hồ hồ trong đám tinh đó, nghe tiếng chuột rúc rích chạy qua chạy lai, tiếng các cái b́nh leng leng, lịch kịch thấy thinh thích, hồ hởi phấn khởi như vừa ăn được mấy mẩu sâm cao ly, thỉnh thoảng thấy cứt chuột rơi trên bàn thờ ông vải, cả nhón nhén vón vén vào ḷng bàn tay bỏ vào b́nh hương, cho thế là sạch. Ngày tết, ngày giỗ cha mẹ tổ tiên có đĩa thèo lèo cúng, chuột ăn, để lại vài viên chất thải của chúng lẫn trong đó cũng chẳng ai biết, mà có biết cũng chẳng sao, cứt chuột đầy trong chạn, trong gạo, thức ăn, trong ruột mấy cái b́nh.

    Người hàng xóm có ḷng tốt bảo dẹp chuột, cả Trọng vuốt mái tóc bạc phơ, đạo mạo sửa gọng kiếng lăo, bảo muốn lắm, muốn lắm nhưng sợ vỡ b́nh. Hàng xóm cười, b́nh nhà người ta quư c̣n sợ vỡ, b́nh nhà bác toàn đồ lạc sơn, đồ dỏm, đồ giả. Cả Trọng bảo dỏm hay giả nhưng nh́n giống thật, vỡ cũng tiếc. Hàng xóm bảo thế sao không dẹp hết đám b́nh cho rồi, chuột lấy đâu chỗ làm tổ, Cả Trong bảo chẳng cần dẹp, chừng nào cả họ nhà tôi vào thiên đường cộng sản lúc đó lũ chuột nhà tôi cũng hóa thành người hết, lúc đó chúng chẳng thèm ăn vụng, ăn trộm như bây giờ đâu.

    Hàng xóm chán, bỏ đi.

    Cả lấy khăn, chăm chỉ làm công việc hàng ngày chùi bóng mấy trăm cái b́nh dỏm đủ loại...

    Tinh chuột, tinh b́nh quyện vào nhau bốc cao ngùn ngụt giống khói hương phủ kín bàn thờ nhà cả.

    Hoàng Lan Mộc Châu
    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...rong.html#more




  4. #4
    Member
    Join Date
    29-05-2012
    Posts
    396

    Bà Lan

    Bà Lan là Phó Giám Đốc Sở Y tế TP/HCM nhưng lại là Đại biểu Quốc Hội . Trong phiên họp QH Bà tố cáo Bộ Y tế làm sai nguyên tắc về dược liệu . Một loại dược liệu vừa mới cấp phép cho lưu hành đă được dự đấu thầu cung cấp thuốc . Sau khi phát biểu Bà Lan bị Bộ Y tế truy sát đ̣i UYNDTP HCM buộc Bà Lan giải tŕnh lời tố cáo với Bộ Y tế . Bà Lan trả lời rằng tôi là Đại biểu QH không phải nhân viên Bộ Y tế .
    Chí lư .

  5. #5
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Nguyễn Phú Trọng - AQ và tôi...

    Nguyễn Phú Trọng - AQ và tôi...
    Nguyễn Thượng Long (Danlambao)



    Trong những chuyến rong ruổi vi hành, thăm thú nơi này nơi nọ trong hay ngoài nước, từ việc được vấn an Đức Giáo Hoàng, việc tiếp các nguyên thủ các nước... tới những lần tiếp xúc cử tri ở Hà Nội hay nhiều nơi khác, ông Nguyễn Phú Trọng thường có những tuyên bố làm những người có đôi chút học hành không thể không liên tưởng ông với nhân vật AQ trong văn phẩm "AQ Chính Truyện" nổi tiếng của Lỗ tiên sinh ngày nào. Nhân vật này là nhân vật điển h́nh của văn học Trung Quốc cận đại. Anh ta có những nét hao hao với những nhân vật điển h́nh của ḍng văn học hiện thực phê phán của Việt Nam như Chí Phèo, Xuân tóc đỏ hay bà Phó Đoan... Những mẫu người này thế hệ chúng tôi chưa ai quên.

    Ông Nguyễn Phú Trọng đă nói ǵ để người đời liên tưởng ông với AQ?

    Ông Nguyễn Phú Trọng và Đức Giáo Hoàng
    (23-01-2013 (Ảnh internet)

    Có thể t́m thấy lời lư giải cho liên tưởng trên từ câu tự huyễn nổi tiếng "Ḿnh có thế nào th́ người ta mới đón tiếp ḿnh long trọng như thế chứ!" sau lần ông Trọng được lănh tụ tinh thần của 2 tỉ giáo dân trên trái đất, Đức Giáo Hoàng tiếp chuyện (23-01-2013)... hoặc lần ông Trọng giữ vẻ mặt tỉnh khô không cảm xúc khi đọc diễn văn bế mạc HN Trung Ương VI dù là ông đă nghẹn ngào nấc lên khi không ép được các đồng chí trung ương bỏ phiếu xử lư đồng chí X, hay là những lần ông thong thả nhả lời uốn nắn chỗ này, nhắc nhở chỗ kia... sẽ thấy ông diễn rất dở, đă đội nhầm mũ, đi nhầm dép của nhân vật AQ, kẻ mang nặng căn bệnh tự sướng, tự huyễn ḿnh và mọi người... với những xuất ngôn đ́nh đám: "Tao là bố đẻ mày đây, mày đánh tao là mày đánh bố mày!", "Nó chửi ḿnh như nó chửi bố nó!". Nhân vật đó là AQ. (AQ Chính Truyện - Lỗ Tấn 1881-1936).

    Tất nhiên ông Trọng cùng những đảng viên của ông không bao giờ dám chửi Tàu bằng những lời tầm thường hạ cấp như thế, v́ ông và đảng của ông đă ngoan ngoăn tự nguyện chui đầu vào chiếc ṿng Kim Cô "Thập Lục Kim Tự""Tứ Hảo" của Trung cộng từ lâu rồi. Cho nên, giữa lúc tàu lạ, người lạ (Trung cộng) làm loạn biển Đông... ông vẫn khăng khăng trước những chất vấn của ĐBQH rằng "T́nh h́nh Biển Đông không có ǵ là mới!". Và cũng không có ǵ là lạ, khi Giàn Khoan HD 981 của Tàu bất ngờ nhảy vào chễm chuệ giữa vùng biển chủ quyền của đất nước, suốt 2 tháng liền người ta không thấy ông Trọng lănh tụ tinh thần của hơn 3 triệu đảng viên đưa ra một xuất ngôn nào để chỉ dạy mọi người.

    Thế mà khi ban lănh đạo Trung cộng dịch chuyển giàn khoan HD 981 v́ băo, v́ áp lực đấu tranh của mọi giới trong và ngoài nước, v́ họ đă hoàn tất các dự định thăm ḍ và quảng bá thành công cái lưỡi ḅ 9 đoạn của họ, như một sự đă rồi ông Trọng đă nhanh nhẩu lập ngôn:

    "Trong việc giải quyết vấn đề căng thẳng trên biển Đông thời gian qua, chúng ta đă giành được thắng lợi lớn...". (Nói với cử tri Hà Nội 10-2014)

    Người Việt Nam ở trong và ngoài nước... hết sức bất ngờ trước kết luận này. Có lẽ là ông Trọng đă quên một hiện thực là mọi người đang sống trong thời đại bùng nổ thông tin, thời đại internet len lỏi vào tận pḥng ngủ của mỗi người th́ không một sự thật nào có thể bị bưng bít hay bị bóp méo. Chỉ vài thao tác nhấn chuột thôi là người ta biết ngay thông điệp trên của ông Trọng chỉ là món "Lẩu", món "Nộm" suồng să trên bàn tiệc ăn mừng "Thắng Lợi Tinh Thần" mà xưa kia AQ tiên sinh coi là món khoái khẩu. Vậy th́ liên tưởng ông Trọng với nhân vật AQ của văn học Tàu là tất nhiên thôi có ǵ đâu là không b́nh thường, là vu khống, là bôi nhọ.

    Nói rằng trên biển Đông những ngày qua, ta đă "Thắng Lợi Lớn..." không biết ông Trọng sẽ trả lời thế nào trước loạt câu hỏi thế này:

    - Lại là "Thắng lợi lớn..." ư, khi mà không dưới nhiều chục lần phía Việt Nam yêu cầu gặp mặt để thương thảo về vụ HD 981 hạ đặt trái phép trong vùng biển chủ quyền của Việt Nam... TQ đều từ chối, kể cả việc xin gặp của cá nhân ông Trọng cũng bị họ Tập ngoảnh mặt đi?

    - Lại là "Thắng lợi lớn..." được hay sao khi mà các tàu của ta từ tầu cảnh sát biển, tầu hải giám, tầu cá của ngư dân, vốn rất ít ỏi, liên tục bị các loại tầu của họ có cả tầu chiến, máy bay với số lượng áp đảo... uy hiếp, phun nước, đâm ch́m, liên tục đẩy tầu ta ra xa ngay trên vùng biển của ḿnh?

    - Lại là "Thắng lợi lớn..." được hay sao khi HD-981 dịch chuyển về v́ mùa băo biển đă đến, v́ Trung cộng đă hoàn thiện những khảo sát cơ bản đáy biển, đă hiện thực hóa đường lưỡi ḅ 9 đoạn như một sự đă rồi, v́ sự phẫn nộ của cả dân tộc Việt Nam, v́ áp lực của khu vực và quốc tế trong đó có nỗ lực xoay trục của Mỹ về Châu Á và Thái B́nh Dương mà Trung cộng đă dịch chuyển HD-981 ra nơi khác với thái độ dương dương tự đắc của kẻ muốn xộc vào nhà ai lúc nào th́ xộc vào, muốn dịch đến đâu th́ họ sẵn sàng dịch đến.

    - Lại là "Thắng lợi lớn..." được hay sao khi HD-981 dịch chuyển đi th́ các đường băng cho máy bay lên xuống ở Hoàng Sa, ở Gạc Ma... đă được hoàn thiện, hiện trạng ở những nơi này không ngừng thay đổi theo hướng có lợi cho tham vọng độc chiếm biển Đông của Trung cộng mà không hề thấy ĐCS Việt Nam, nhà nước, chính phủ, báo chí lề đảng lên tiếng?

    Tôi nghĩ rằng những ngày qua nếu có cái gọi là "Thắng lợi lớn..." th́ đó là thắng lợi của Trung cộng và thắng lợi của đảng cộng sản Việt Nam thôi, c̣n dân tộc Việt Nam vẫn tiếp tục là kẻ đại bại, đại bại đến đau đớn. Danh dự giống ṇi bị xúc phạm đến ê chề. Những thắng lợi lớn này hoàn toàn không phải là những chấm đậm kể trên. Những thắng lợi này, ông Trọng không dám nói đến đâu, tôi mạn phép ông, xin nói hộ ông về những "Thắng Lợi" không thể chối căi nhờ sự cố HD-981 rút đi:

    - Nhờ tinh thần yêu nước nồng nàn của người dân Việt Nam, những người đă tự phát bảo nhau xuống đường biểu t́nh phản đối HD-981 của Trung cộng ngay từ những ngày đầu giàn khoan này xuất hiện ở biển Đông, nhờ những ủng hộ của cộng đồng quốc tế... cuối cùng th́ HD 981 cũng phải dịch chuyển... Đảng CS Việt Nam nhờ đó mà vớt vát được một chút sĩ diện trước sự bất b́nh và thất vọng đến tột cùng của toàn dân.

    - Nhờ việc giàn khoan HD-981 dịch chuyển đi chỗ khác mà đương nhiên ĐCS Việt Nam vẫn tiếp tục tồn tại ở địa vị độc tôn cai trị dân tộc, bởi đối lập chính trị ở Việt Nam ở trong nước đă xuất hiện song c̣n quá yếu, chưa đạt tầm vóc là một đối trọng với ĐCS.

    - Nhờ việc giàn khoan HD-981 cũng đă dịch đi nơi khác mà các thâm cung bí sử liên quan đến những thiệt tḥi về lănh thổ, biển, đảo của Việt Nam... đặc biệt là Thỏa Ước Thành Đô 1990 vẫn tiếp tục c̣n là một bí mật thách đố những ai muốn biết đâu là sự thật.

    - Nhờ việc giàn khoan HD-981 dịch chuyển mà ban lănh đạo Trung cộng ngộ được rằng, trong vùng Đông Nam Á này, có cả chục quốc gia và nhà nước lớn có, nhỏ có... "Không Thể Chọn Được Hàng Xóm...", như lời của ông Nguyễn Phú Trọng... th́ chỉ mỗi Việt Nam là đồng minh tuyệt vời nhất trong việc đàn áp dân chúng ngăn chặn làn sóng bài Hoa làm ảnh hưởng bất lợi cho chủ trương áp đặt bằng được cái "Lưỡi Ḅ 9 đoạn" của họ trên biển Đông.

    ***

    Với đại sự HD-981 của Trung cộng... ông Trọng đă chào mừng "THẮNG LỢI LỚN..." bằng món cỗ sực nức mùi "THẮNG LỢI TINH THẦN" mang đậm hơi hướng AQ như thế, c̣n với trận chiến chống tham nhũng mà ông Trọng phát động cách đây 2 năm với khẩu hiệu làm nức ḷng dân chúng rằng "Chống tham nhũng không có vùng cấm!" th́ ông Trọng đă chào mừng bằng món cỗ nào?

    Sáng ngày 6-10-2014 tiếp xúc với cử tri Quận Ba Đ́nh Hà Nội, nói về cuộc chiến chống tham nhũng ông Trọng khẳng định:


    "Tôi nói lại là rất kiên quyết, nhưng phải b́nh tĩnh, tỉnh táo. Và chúng ta cũng phải làm một cách lâu dài, bằng nhiều biện pháp tổng thể".
    "Xử lư việc này phải nghĩ đến những việc khác, xử lư cái trước mắt phải nghĩ đến cái lâu dài"
    "Giữ cho được ổn định để đất nước phát triển, chứ không phải rối tung lên tất cả rồi tạo cái mất niềm tin, nghi kỵ lẫn nhau, rối loạn lên th́ cái đó cũng rất là nguy hiểm".
    "Cho nên tôi vẫn nói là b́nh tĩnh, tỉnh táo, rất là khôn ngoan, phải có con mắt chiến lược, giải quyết một cách tổng thể"
    "Như bác Hồ đă dạy rồi, cha ông ta dậy rồi, đánh con chuột nhưng mà đừng để vỡ b́nh" - "Tức là phải giữ cho được ổn định, cái tư tưởng này rất là quan trọng".


    Không có ǵ là khó khăn cả, ai cũng hiểu, CHUỘT ở đây là các đồng chí đă lộ, chưa lộ và sắp lộ của ông Trọng ở trung ương, ở địa phương và họ đang đông như quân Nguyên, c̣n B̀NH ở đây là Đảng, là Chế Độ đang hiện hữu trên quê hương Việt Nam vô vàn đau khổ.

    Nhưng tại sao mà lại có sự chuyển gam, đổi mầu bất ngờ như thế? Xin ngược lại thời điểm này cách đây 2 năm:

    Hội nghị TW VI (1-15/10/2012) ông Trọng tuyên bố hùng hồn: "Không có vùng cấm trong việc chống tham nhũng". Nói là ông làm ngay với việc cho ra đời Ban Nội Chính trung ương trực thuộc BCT. V́ sợ để Ban pḥng chống tham nhũng trực thuộc chính phủ Nguyễn Tấn Dũng là vừa đá bóng vừa thổi c̣i. Và Nguyễn Bá Thanh bí thư Đà Nẵng được điều ra trung ương gấp với sứ mạng làm trưởng ban này. Ông Thanh nhanh chóng trở thành một "hot man", một "super man", một thứ Bao Thanh Thiên, một người hùng chống tham nhũng thực sự với tuyên bố nổi tiếng sẽ "Hốt Liền - Bắt Liền" bất kể ai nếu thấy có vấn đề. Những tuyên bố như thế làm nức ḷng dân chúng đang khốn khổ v́ tham nhũng và cũng làm rúng động những "Con Chuột" - "Con Sâu" đang ẩn nấp trong đảng cũng như ở các cấp chính quyền. Cả nước nín thở chờ đợi cái thời khắc ông Trọng d́u được ông Thanh và ông Vương Đ́nh Huệ bước vào thế giới của các Vua Tập Thể (BCT), để xuất hiện những cặp bài trùng, những thế chân vạc đưa cuộc chiến chống tham nhũng đến được cái tiêu chí

    "Không có vùng cấm"
    .

    Nhưng oái oăm thay! "Trời đă sinh Nguyễn Bá Thanh, sinh Vương Đ́nh Huệ sao c̣n sinh Nguyễn Thiện Nhân, sinh Nguyễn Thị Kim Ngân". Kết cục thế nào, toàn dân đă biết. Với chức danh là Trưởng ban nội chính trung ương, ông Thanh vẫn chỉ là "Vua Không Ngai" thôi. Sau vài ba đại án thấy thấp thoáng bóng dáng ông như vụ Dương Chí Dũng, vụ nữ quái Huyền Như, vụ Bầu Kiên... bất ngờ ông Thanh tự nhiên mất dạng. Sau đó nhờ con trai ông Thanh th́ cả nước mới té ngữa trước tin ông mắc bênh hiểm nghèo. Càng bất ngờ hơn nữa khi có dư luận ông Thanh bị phơi nhiễm phóng xạ nghiêm trọng phải đi Mỹ để ghép tủy sống. Lực lượng nào, phe phái nào, sát thủ nào đă làm vụ này? Câu hỏi đó lúc này là chưa có lời giải đáp.

    Không biết đ̣n đánh hạt nhân vừa tiểu nhân, vừa quái ác đó có gây tác động tâm lư nào đến ông Trọng không th́ chưa biết. Chỉ biết rằng, "Thầy Giáo" Nguyễn Phú Trọng đă xuất hiện ở Hàn Quốc trong bốn ngày đầu tháng 10-2014 (1-4/10/2014) với những xuất ngôn hoàn toàn khác những ǵ mà ông chém gió về "CNXH & con đường đi lên CNXH nh́n từ thực tiễn Việt Nam" ở La Habana - Cu Ba 9-4-2012 và suưt nữa ông chém gió tiếp cũng bài này ở Brazilia (Brazil). Thật là may mắn cho xứ sở của vũ điệu Sampa khi bà tổng thống đă bất ngờ đóng sập cửa, từ chối chuyến đi của ông Trọng vào đất nước của bà vào những giây cuối cùng.

    Lần này chỉ 4 ngày ở xứ sở của Kim Chi thôi... không biết v́ cái ǵ mà ông Trọng làm cho bà Park và cả liên minh Mỹ-Hàn sướng đến phát điên lên khi ông nói "Việc Bắc Hàn sở hữu vũ khí hạt nhân là không thể dung thứ". TTXVN lập tức a dua luôn với bản tin giật tít công khai "EU kêu gọi đưa nhà lănh đạo Triều Tiên ra ṭa án h́nh sự quốc tế".

    Chao ôi, chẳng lẽ chỉ v́ 12 tỷ USD trong Bản Ghi Nhớ hợp tác tài chính Việt-Hàn để cho các doanh nghiệp Hàn quốc lập nghiệp thuận lợi ở Việt Nam hay c̣n cả cái ǵ nữa... mà ông Trọng đă rũ ngay cái ư thức hệ cộng sản anh em cùng chung lư tưởng mà lănh tụ cộng sản Hồ Chí Minh và Kim Nhật Thành dày công vun đắp.

    Những biến cố này làm người đời nhớ lại chuyến vi hành thăm Hàn Quốc cũng trong cương vị TBT đảng CS Việt Nam của ông Đỗ Mười cùng câu chuyện chiếc phong b́ chứa một triệu USD của nước chủ nhà đặt vào tay ông Đỗ Mười năm 1995 và ông Mười coi đó là lộc lá của riêng ḿnh... Thế mới biết về khoản "Đánh Gục" các yếu nhân của ĐCS Việt Nam, người Hàn Quốc không hề thua kém những người cộng sản Tàu.

    Cũng chỉ 2 ngày thôi sau chuyến đi Hàn Quốc, sáng 6-10-2014, ông Trọng làm người dân trong nước, đặc biệt là cộng đồng dân oan, những nạn nhân trực tiếp của Tham Nhũng một lần nữa bật ngửa v́ những ǵ mà ông đă tŕnh diễn ở cuộc gặp gỡ cử tri Quận Ba Đ́nh Hà Nội như ở phần trên của bài viết này.

    Tôi nghĩ rằng, chẳng ai là Thánh, là Thần, là Muôn Đời, là Măi Măi cả đâu. Nhưng chuyển hướng quá đột ngột như những ǵ mà ông Trọng đang tŕnh diễn là quá không b́nh thường. Trước hết người đời đủ cơ sở để nói: Từ "Chống tham nhũng không có vùng cấm" (10/2012) đến "Đập Chuột - Giữ B́nh" (10/2014) Ông Trọng là người không nhất quán. Với người hùng Nguyễn Bá Thanh, thông điệp "Đập Chuột - Giữ B́nh" đă đặt ông Thanh vào thế bị việt vị sau khi ông Thanh làm vỡ vài ba chiếc "B́nh" nhỡ. Ông Trọng là người không có trước có sau với đồng đội.

    Về lư luận... đây là một bước thụt lùi thảm thiết của cây lư luận hàng đầu Việt Nam về Mác-Lê và CNXH Nguyễn Phú Trọng. Thế là vào những tháng năm cuối cùng của nhiệm kỳ đứng đầu BCT, ông Trọng đă giật ḿnh mà tự thú: "Không thể chống được tham nhũng, v́ chống tham nhũng triệt để sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới sự tồn vong của Đảng và Chế Độ".

    Đây là hành động kéo cờ trắng đầu hàng, là sự thoái lui và thừa nhận động thái chống tham nhũng vừa qua ở Việt Nam là thất bại. Đây là chiếc xuồng cứu sinh, là chiếc phao cứu nạn bất ngờ được quăng ra cho cộng đồng "Sâu" và "Chuột" đang vô cùng hốt hoảng v́ câu "Chống tham nhũng sẽ không có vùng cấm!", là phát súng lệnh để trùng trùng là những "Chuột""Sâu" béo mập nhờ tham nhũng, nhanh chóng lũ lượt chui vào B̀NH để ẩn nấp.

    Đây cũng là mênh lệnh của người cộng sản Nguyễn Phú Trọng: "Lợi ích của Đảng, của Chế Độ phải là trên hết... bất chấp quyền lợi của Đất Nước, quyền lợi của Dân Tộc". Và cuối cùng...

    Đây cũng là lời cầu xin của kẻ bất ngờ thấy ḿnh đang thất thế: "Tôi biết sợ rồi!" và "Xin cho tôi một chữ B́nh An..."

    Khép lại bài viết này mà không một ḍng nào dành cho người hùng "Hốt Liền - Bắt Liền" Nguyễn Bá Thanh... cộng sự số một, bề tôi tâm phúc của ông Nguyễn Phú Trọng trong trận chiến chống tham nhũng thất bại là một thiếu sót không thể tha thứ. Biết rằng chẳng hề sai chút nào, cái chân lư của muôn đời:

    "Không có t́nh yêu nào là vĩnh viễn.
    Không có liên minh nào là vĩnh viễn
    Không có kẻ thù nào là vĩnh viễn.
    Chỉ có lợi ích là vĩnh viễn."

    ...th́ Thông Điệp "Đánh Chuột - Giữ B́nh" đến với Nguyễn Bá Thanh trong t́nh cảnh này... ai cũng thấy sao mà bất nhẫn. Chẳng lẽ Giáo Sư - Tiến Sĩ Nguyễn Phú Trọng trong những ngày này trong ḷng không thấy một chút áy náy bận hận nào trước những đau đớn về thể xác cũng như tinh thần của anh hùng "Hốt Liền" Nguyễn Bá Thanh hay sao?

    Tôi tin rằng nếu AQ mà tái thế, anh ta chắc cũng sẽ phải mủi ḷng mà rằng: "Ngộ xin pái phục, xin pái phục" "Hảo Lớ! Hảo Lớ!".

    Hà Đông những ngày tháng 10 - 2014

    Nguyễn Thượng Long
    - Nơi ở: Số nhà 4, Đường Văn La, Phường Phú La, Quận Hà Đông, Hà Nội.
    - ĐT: 0433521066 & 01652323836
    - Email: nguyenthuonglong571@ gmail.com

    http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/...aq-va-toi.html

  6. #6
    Member
    Join Date
    09-06-2011
    Posts
    447



    Thiên hạ đặt cho anh biệt hiệu là Trọng Lú quả là không ngoa.V́ chỉ có thứ lú là mới không biết sỡ dĩ chuột có hoài chính là v́ những cái b́nh là nơi chúng ẩn núp.

    Và cái LÚ hết sức" thật thà" của Lú nhà ta là tự ví ḿnh là chuột,khi mang cái b́nh để ví von là đảng.

  7. #7
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Đôi dép tổ ong

    Đôi dép tổ ong
    Nguyễn Ngọc Già (Danlambao)

    Chiều rơi trong ánh hoàng hôn nhạt dần bên kia chân trời. Bữa cơm chiều đạm bạc như thường lệ xong từ lâu. Dạo này, anh ăn cũng không bao nhiêu. Sau những lần tuyệt thực, dạ dày chắc giận anh v́ ngược đăi nó. Thỉnh thoảng nó ghẹo anh một chút mà làm anh không chợp mắt nổi cả đêm.

    Không gian quanh anh chẳng có ǵ lạ lẫm với hơn sáu năm trải qua mười một nhà tù. Anh đă quen với nó.

    Gió xào xạc bên vài gốc chuối xa xa. Anh đưa mắt nh́n ra khoảng trống trầm buồn và yên ắng trong màu tím u uất.

    Trên bệ xi măng, nơi vừa là giường ngủ vừa là chỗ cất giữ những kỷ niệm trong bọc quần áo cũ, lấp ló một chiếc áo thun xám, nhàu nhỉ như những năm tháng tù đày. Tuy vậy, anh quư trọng nó như thân ḿnh và chỉ ḿnh anh biết nó quan trọng như thế nào.

    Nén tiếng thở dài, anh nghĩ đến mấy đứa nhỏ và người bạn đời, vất vả ngược xuôi gần 7 năm qua trong khốn khó bầm dập. Anh thấy có lỗi với gia đ́nh, khi nhớ lại đă nhờ người bạn ra tù trước đây, về nhắn với chị bán bớt căn nhà lo cho xấp nhỏ đi du học và tránh xa anh.

    Nỗi nhớ quay quắt...

    Nước mắt anh lặng lẽ rơi xuống...

    Gần bảy năm, anh chưa một lần giáp mặt với chị, kể từ sau khi hai người ra ṭa xé hôn thú. Anh nhớ chị vô cùng. Người phụ nữ, dù trên giấy tờ đă là người dưng. Nói đúng hơn là người bạn, nhưng chị không quên anh. Chị biết anh làm đúng. Đơn giản vậy.

    Ngồi bó gối, hai tay vắt chéo, anh thấy ḷng bồi hồi...

    Tiếng chân người nghe lộp cộp cắt ngang suy nghĩ của anh. Thả chân xuống, vừa xỏ đôi dép tổ ong cũ mèm mà thằng Dũng đem cho bố trong những lần thăm nuôi th́ cửa pḥng giam mở ra. Những khuôn mặt muôn năm cũ với những bộ đồ không mới. Anh đứng dậy, gật nhẹ đầu, mỉm cười.

    Ông an ninh trại giam mà anh có thiện cảm nhất trong những lần gặp mặt - Quang - cất giọng ôn tồn và cũng mỉm cười: Anh Điếu Cày ơi! Hôm nay chúng ta cùng làm việc một chút nhé.

    Giọng trầm ấm cất lên: Chúng ta đă làm việc nhiều lần rồi. Quan điểm của tôi cũng quá rơ rồi. Thiết nghĩ chẳng có ǵ cần nói thêm nữa. Tôi vô tội. Tôi đă làm và gởi đơn đề nghị ra tù, chớ không phải xin tha tù. Các ông biết rồi.

    Quang tiếp lời: Đừng vội, anh Hải ạ. Hôm nay chúng ta sẽ làm việc với một số vị quan chức cao cấp của hai phía Việt - Mỹ. Có thể bật ra nhiều vấn đề tốt cho cả đôi bên. Đối thoại ôn ḥa và t́m giải pháp có lợi cho nhau thôi anh ạ.

    Anh vẫn nhẹ nhàng mà dứt khoát: Giờ này trễ rồi. Mai chúng ta có thể làm việc cũng được.

    Giọng Quang thành thật: V́ có các vị quan chức cao cấp của Mỹ, họ bận quá nhiều việc nên tranh thủ thời gian, do vậy buổi làm việc hơi trễ. Anh thông cảm và vui ḷng, dù sao họ cũng là người Mỹ vả lại, anh cũng biết họ quư trọng anh.

    Nh́n sâu vào mắt Quang, hơi ngần ngừ một chút, anh tiếp: Thế th́ để tôi lựa bộ đồ nào cho đàng hoàng một chút, đi gặp người ta.

    Quang tha thiết hơn: Không cần đâu anh ạ. Địa điểm làm việc gần đây thôi. Người Mỹ cũng không cầu kỳ, anh biết rồi. Thời gian làm việc không nhiều đâu, chỉ khoảng nửa tiếng đồng hồ thôi.

    Quang quay ra hai cậu an ninh trẻ, nhẹ nói: Xe chuẩn bị xong chưa?

    Vâng! Thưa anh, đâu vào đó rồi ạ - Một cậu lễ phép trả lời.

    Thoáng nghĩ, chắc là cũng nên đi cho phải phép với người Mỹ, bởi họ quan tâm và lên tiếng cho anh cùng các bạn tù khác nhiều năm qua. Không đi th́ anh thấy ngại và có vẻ bạc bẽo quá, họ tranh thủ thời gian ở xa xôi mà thế này là quá ân cần.

    Nghĩ vậy, anh với tay lấy chiếc quần tây cũ, tṛng vội chiếc áo thun xám - vật bất ly thân của anh, nhanh chóng xỏ đôi dép tổ ong và... đi ra xe.

    Tiếng lộp cộp giày tây và những bước đi thong thả của anh xa dần, bỏ lại sau lưng người cai tù đang lúi húi tắt đèn. Chùm ch́a khóa trại giam lạch xạch, như lên tiếng chấm dứt một quá khứ nào đó...

    Chiều vẫn lững lờ trôi...

    Trong chiếc xe Toyota 7 chỗ, khá mới, họ cho anh ngồi giữa và hai bên là hai cậu an ninh khác. Băng sau là hai cô an ninh trẻ, phía trước, Quang ngồi bên tài xế. Chiếc xe lao nhanh về phía trước...

    Không khí yên lặng. Chẳng ai nói với ai lời nào. Có lẽ anh cũng thích thế để tiếp tục ch́m đắm trong suy tư về gia đ́nh mà lúc năy, anh bị Quang cắt ngang.

    Những hàng cây, những ngôi nhà lô nhô cứ lướt qua và bỏ lại sau lưng tất cả những nỗi niềm nào đó. Anh chẳng quan tâm lắm, v́ lâu nay chẳng c̣n ǵ hoài nghi trong anh khi việc anh làm là cho dân tộc này, cho quê hương này. Của anh và của mọi người.

    Anh nhắm mắt lại và nhớ về cô con gái út. Lâu lắm rồi, anh chưa nh́n thấy con bé, chỉ gặp có mỗi thằng Dũng, trong những lần thăm nuôi trầy trật. Nước mắt anh rỉ ra một chút, trên đuôi mắt.

    Đưa tay chùi nhẹ g̣ má, trong bóng tối nhập nhoạng với ánh đèn vừa hắt vào, làm anh giật ḿnh khi chiếc xe đỗ xịch và dừng lại đột ngột.

    Quang bước xuống trước. Mọi người lục tục bước xuống theo.

    Thực tại nhanh chóng kéo anh quay về và cũng bởi anh có nhiều kinh nghiệm với thói gian manh của CS.

    Anh hỏi: Tại sao chở tôi tới sân bay? Các anh lừa tôi à?

    Quang vẫn từ tốn: Ồ không! V́ các vị quan chức Mỹ sẽ rời VN trong chuyến bay tối nay lúc 19 giờ 40 phút, như chúng tôi đă nói lúc năy, họ và quan chức VN sẽ làm việc với anh trong ít phút thôi.

    Co tay lên, nh́n vào chiếc đồng hồ Longines hơn trăm triệu, Quang tiếp: Bây giờ chỉ mới gần sáu giờ thôi anh ạ. Thế mới gọi là tranh thủ thời gian.

    Thái độ Quang vẫn tỏ ra nghiêm túc và khiêm cung như thường lệ đối với anh. Anh ngần ngừ và thoáng chút bối rối, thầm nghĩ: Chẳng lẽ, tụi nó tống ḿnh đi Mỹ với bộ dạng thế này sao? Cũng khó tin!

    Không để anh suy nghĩ nhiều, Quang nhẹ nhàng thuyết phục: Chúng ta vào trong pḥng dành cho VIP, ngay trong sân bay để nói chuyện với họ cho kịp giờ họ về Mỹ, anh Hải ạ. Anh đừng đa nghi quá. Ai mà gạt được anh, anh đấu tranh tù tội nhiều năm nay, anh rơ quá rồi. Anh cứ vào trong, sẽ gặp ngay ông J. và bà O., những người mà anh đă từng gặp và từng nói chuyện nhiều lần, anh biết là chúng tôi nói thật ngay.

    Anh bước đi với một thoáng băn khoăn...

    Bọn an ninh bước theo. Kẻ trước người sau, Quang và một cậu an ninh đi cạnh anh bắt chuyện vui vẻ.

    Sân bay Nội Bài khá lạ trong mắt anh. Gần 7 năm rồi c̣n ǵ. Mới hơn và có vẻ lịch sự hơn. Nhưng lối đi hôm nay sao vắng người quá! Dù như một con hẻm rộng hun hút, nhưng làm anh không cảm thấy âm u, nhờ đèn đuốc chói chang.

    Anh hỏi: Sao sân bay vắng người thế?

    Quang cười vui vẻ: Ồ! Anh hân hạnh lắm đấy nhé! Đây là lối đi chỉ dành cho nhân vật VIP không đấy! Chẳng mấy ai được đi vào đây đâu. Anh là ngoại lệ với vị trí trong mắt người Mỹ đấy!

    Dấu cái cười khẩy v́ tṛ rẻ tiền của công an, anh đáp: Thế à?! Giá như tôi không cần phải được "hân hạnh" thế này mà các ông đừng vô pháp bỏ tù tôi hơn sáu năm qua th́ hay hơn biết bao nhiêu.

    Im lặng, không đáp trả. Mặt Quang hơi đanh lại, hắn nghĩ: Thôi! Cố cho xong nhiệm vụ. Cả hai con vợ nhà ḿnh đang dính cả ngàn tỉ vào thằng Thắm và thằng Nam! Không xong vụ này th́ chết mẹ với mấy thằng bộ Chính trị! Thây kệ! Ức một chút để giải quyết ngàn tỉ vẫn hơn!

    Chẳng mấy chốc đến trước cửa thang máy. Anh vẫn vô tư không hay biết những ǵ diễn ra xung quanh.

    Ở một góc rất xa, vượt khỏi tầm nh́n của anh, một người phụ nữ và một người đàn ông Mỹ đứng đó. Nổi bật với chiếc váy đỏ cùng mái tóc vàng, người phụ nữ vừa tṛ chuyện nhỏ nhẹ với đồng nghiệp nhưng mắt vẫn không rời khỏi anh. Có lẽ cả hai đang thi hành nhiệm vụ ǵ đấy vào lúc này. Không mấy ai biết chuyện ǵ xảy ra, ngoài vài kẻ hiếu kỳ chụp được một tấm ảnh họ từ đâu đó.

    Một người nào đó cũng nhanh tay kiếm được một tấm ảnh từ phía sau lưng, bao quanh anh, khoảng một chục viên an ninh bu như kiến bu bánh kem.

    Trong thang máy, ngoài anh, có thêm 3 viên công an bước vào. Tất cả lố nhố c̣n lại phía ngoài, rút lui có trật tự theo một hướng khác.

    Buồng thang máy khá sang trọng. Quang nhấn nút số 3 và đứng yên, nắm hai tay phía trước gần hạ bộ, theo cách của các vị quan chức cao cấp vẫn làm. Hắn tỏ vẻ trịnh trọng, học theo cung cách đó. Anh liếc nhanh nh́n qua Quang, lặng như tờ.

    Thang máy mở. Lại một hành lang sáng choang, không một bóng người qua lại. Mọi người vẫn bước về phía trước.

    Đến một khúc quanh, Quang nói: anh Hải ơi! chúng ta đi xuống lối này anh nhé.

    Những bậc tam cấp kéo dài và khuất hẳn so với những ǵ lộ thiên mà anh vừa đi qua. Theo trớn, anh bước tiếp...

    Chỉ vừa bước xuống chục bậc, anh bỗng nh́n thấy phía xa xa là một chiếc máy bay. Giật ḿnh, anh quay ngoắc lại. Tay vịn lan can, dợm bước trở lên. Vừa ngẩng đầu, lố nhố cả chục cô cậu an ninh đứng chen cứng trên đó, ngáng cả lối đi, ngay trước mắt anh. Hàng rào người nhanh chóng h́nh thành xong để cản địa.

    Sững người, anh chưa kịp nói th́ Quang cười ha hả: "Anh Hải xuất ngoại mạnh khỏe nhé! Tôi cũng mừng cho số phận của anh". Bụng bia của hắn rung lên sau lớp áo hàng hiệu Pierre Cadin, lộ rơ và trễ xuống trên chiếc dây nịt Hermès. Hắn đứng đối diện anh, một chân trên, một chân dưới, lộ ra đôi giày Gucci bóng lộn, nhưng không hợp tuổi tác. Bàn tay hắn đặt theo chiều dài lan can với những ngón tay múp míp, trên ngón áp út tay phải là một chiếc nhẫn kim cương đắt giá. Hắn nhịp nhịp bàn chân ra vẻ khoái trá...

    Anh gằn giọng: Lầm! Các anh lừa đảo tôi thế này làm ǵ hợp pháp! C̣n giấy tờ, c̣n passport, c̣n visa nhập cảnh, c̣n cả chữ kư tôi nữa, nó mới quan trọng nhất! Tôi có tự nguyện rời khỏi quê hương tôi đâu mà các anh có đủ thủ tục, có đủ chính nghĩa để ăn nói với người Mỹ?!

    Không c̣n ǵ để che giấu, Quang cười hô hố và nói một hơi như để xả nỗi bực dọc bấy lâu: Ôi dào! Giấy với chả tờ! Anh có biết chúng tôi là ai không, anh Hải Điếu Cày?

    Nhướng cặp chân mày nhợt nhạt, trên bộ mặt nung núc mỡ, đôi môi mỏng dánh mấp máy đều đặn: Chúng tôi là cộng sản nhá! Chúng tôi không phải trẻ con, không phải cừu! Nhớ nhá! Người chết chúng tôi c̣n làm cho sống lại. Kẻ sống chúng tôi làm cho chết đi hay biệt tích giang hồ với hàng ngàn lư do. Chữ kư của anh đồng ư tự nguyện đi Mỹ ư? Để nói chuyện với Mỹ về luật lệ quốc tế ư? Để cả thế giới nh́n vào chúng tôi đ̣i quyền con người ư? Để đồng bọn của anh, gia đ́nh vợ con của anh nh́n thấy là anh hoàn toàn tự nguyện ư? Anh khéo lo thế! Thời xưa, chả có máy móc, thiết bị con mẹ ǵ cả, chúng tôi c̣n cho anh Trỗi gọi bác đến ba lần cơ nhá! Chúng tôi c̣n cho mười phát súng vào anh Trỗi mà c̣n đứng thẳng lên hô đả đảo Mỹ - Ngụy nhá! Bọn dân đen tin sái cả cổ nhá! Các ông lăo thành cách mạng tin sái cả quai hàm đấy nhá! C̣n hàng khối chuyện long trời lở đất nhá! Thôi! Tôi không nói nhiều với anh nữa. Anh có biết chúng tôi vất vả và mệt mỏi với anh biết bao nhiêu không?

    Ngưng lại lấy hơi và đổi giọng nhẹ hơn, Quang tỏ ra năn nỉ: Anh Hải này! Đến nước này rồi, anh không c̣n quay lại được đâu! Anh làm ơn đi đi! Khỏe cho anh mà chúng tôi cũng nhẹ người. Tại sao anh cố chấp thế? Anh không thương anh th́ anh cũng phải thương vợ con anh, bạn bè anh ngoài kia, ai cũng mong anh thoát tù đày. Đấy! Tù nhân lương tâm là phải có lương tâm. Tất cả đều đề huề, vui vẻ cả làng.

    Thậm chí, nếu bây giờ anh không đi th́ chúng tôi buộc phải bế anh lên máy bay. Anh xem - vừa nói tay Quang vừa chỉ lên lướt ngang phía trên - Anh thấy đấy! Các cháu toàn là khỏe mạnh lực lưỡng, chúng nó chẳng làm anh sướt một cái móng tay, cũng chẳng làm bầm một vết thương nào, vẫn có thể đưa anh lên máy bay nhẹ nhàng. Anh biết rồi đó! Vậy tại sao anh không vui vẻ ra đi?

    ***

    Chuyến bay cất cánh...

    Anh nh́n quê hương mờ dần và mất hút theo độ cao sau những đám mây...

    Nh́n xuống đôi dép tổ ong, mang chân ḿnh ĺa khỏi quê nhà, anh thầm nghĩ: Nhất định, ḿnh sẽ về lại quê hương. Một ngày không xa.

    Anh nhớ con da diết...

    Nguyễn Ngọc Già
    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...ep-to-ong.html


  8. #8
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Người Việt ( Cộng ) không xấu, chi nghèo và ngu.


    Người Việt ( Cộng ) không xấu, chi nghèo và ngu.

    Alan Phan


    Tài nguyên và hàng trao đổi (để xin xỏ ân huệ) của nước Việt (cộng) với thế giới

    Gần đây tự phát một phong trào đánh hội đồng về người Việt xấu xí, từ dân đen trong nước đến Việt Kiều hải ngoại, từ các mạng lề trái đến báo lề phải. Bị nhiều phóng viên và BCA quay hỏi về đề tài này, ông già Alan xin xác định rơ ràng: chúng ta không xấu.

    Trước hết, xấu xí là một tĩnh từ chung chung, nhất là khi nói về con người. Người này có ngoại h́nh xấu, cô này nhiều tật xấu, anh này thích chơi xấu, thằng bé này xấu ăn, bà lăo kia đang "làm" xấu…và tất cả điều đó cũng không bầy tỏ điều ǵ rơ ràng lắm.

    Ngay cả ngoại h́nh. Cô người mẫu có khuôn mặt hơi xấu (theo định giá chủ quan) nhưng với một bầu sữa tốt th́ cũng có thể nổi tiếng với rất nhiều giới trẻ đang dư thừa hormone. Tôi quen biết một phụ nữ giàu đẹp quư phái học thức ở Mexico. Khi cô lấy chồng, cả gia đ́nh bạn bè đều chê là mắt mũi cô để đâu mà ôm phải một ông "xấu đau xấu đớn"; nhưng họ đă sống hạnh phúc với nhau hơn 15 năm. Theo định nghĩa về ngoại h́nh xấu xí của tôi, người đàn bà chỉ thực là xấu xí nếu sáng tôi ngủ dậy cùng nàng, nh́n nàng qua ánh sáng đầu ngày và chỉ muốn lấy một khẩu súng bắn vào đầu ḿnh cho đỡ ngu và bớt hổ thẹn.

    Trong đời, tôi đă có vài lần muốn tự tử kiểu đó, nhưng chưa lần nào ở Việt Nam. Như vậy, tôi tin chắc rằng ít nhất phụ nữ Việt không "xấu".

    C̣n về tính xấu nói chung của người Việt? Những từ ngữ thông dụng nhất là lưu manh vặt, tham lam, ăn cắp, chật hẹp, dối trá, thích xin xỏ, ỷ lại, lười biếng, tự ti và tự tôn lẫn lộn. Cụ Tản Đà (1927) th́ chê là quan bất nghĩa vô lương, c̣n dân th́ ngu hơn lợn nên bị hút máu. Cụ Phan Khôi (1929) th́ nói các sĩ phu ảo tưởng thoái hóa cho ḿnh là Thượng Đế. C̣n cụ Lương Thiệp (1944) th́ kết luận là Nho sĩ do Trung Quốc đào tạo th́ tŕ trệ, bất lực, hèn kém.

    Ngày hôm nay, trên mạng lề phải, không thiếu những câu chuyện và lư do để "tự hào dân tộc" từ bóng đá đến siêu mẫu bị lộ hàng; c̣n mạng lề trái th́ đủ chuyện để làm chúng ta xấu hổ: ăn cắp ở Nhật Bản, ăn tham ở Thái Lan; lưởng gạt ở Mỹ…và ăn rồi chạy ở Việt Nam (hay hạ cánh ở ẩn trong an toàn với biệt thự giá rẻ nhất là vài chục tỷ).

    Thực ra, suy cho cùng, những cái gọi là "xấu xí" đều phát xuất từ một nguyên nhân quan trọng nhất: người Việt ta rất nghèo.
    Nghèo tiền bạc là một chuyện thấy rơ qua lịch sử. "Bần cùng sinh đạo tặc" nên cả dân tộc và quốc gia loay hoay hoài 80 năm qua với vụ đi xin đi vay. Không được th́ cướp giật rồi đổ thừa cho cái "nghèo tiền" của ḿnh.

    Nghèo đến độ phải dựng tượng thánh cho những tay bịp bợm quốc tế hay dùng một cuốn sách từ thế kỷ 18 làm kim chỉ nam cho thời đại Internet. Phải ôm chân khóc lóc xin xỏ đủ chuyện từ những ông chồng vũ phu, bần tiện, chuyên lợi dụng…v́ bỏ ông th́ mất sổ hưu?

    Rồi đến những cái nghèo về văn hóa, đạo đức. Hoặc cái nghèo về kiến thức, tư duy. Nghèo về quan hệ gia đ́nh và xă hội. Nghèo khi hành xử theo các thói quen xấu của thế kỷ 19 ở thế kỷ 21. Luôn luôn có những lư giải, biện luận, bào chữa; nhưng tất cả chỉ chứng minh thêm cho một cái nghèo khác cũng khủng khiếp: nghèo về tinh thần, về sự tha hóa dối trá không phương cứu chữa.

    Một ông du học sinh (ông khoe vậy) chê là đời sống ở Mỹ như "tù khổ sai", làm việc quần quật suốt ngày. Ông kết luận là ông và người Việt, dân chủ, à quên, "hạnh phúc" gấp trăm lần bọn tư bản giẫy chết. Dĩ nhiên, một bà già bán vé số ở Việt Nam sẽ hạnh phúc vô cùng, nếu bà có một người con "làm tù khổ sai" gởi tiền về tiếp tế mỗi tháng. Và chắc ông này cũng không biết các lao động Việt trong những khu công nghiệp phải "khổ sai" như thế nào mỗi ngày? Tù khổ sai Mỹ dường như là lựa chọn của phần lớn nhân loại.

    Một vài bạn phản biện cho rằng vào thời bao cấp ngoài Bắc, chúng ta đâu có văn hóa chụp giựt như ngày nay? Suy cho kỹ, trong một xă hội chỉ đi xe đạp và ăn bo bo th́ cũng không có nhiều thứ để chụp giựt. Tuy tôi không sống qua môi trường này (thank God), tôi vẫn đọc rất nhiều hồi ức từ các nhà văn, các học giả…về một xă hội dối trá, trên lạy dưới đạp, tham nhũng tem phiếu thực phẩm…chỉ đáng vài xu. Chắc họ hoang tưởng hết?

    Nhưng đó là chuyện ngày xưa. Điều khó hiểu nhất với tôi là chúng ta không sống trong hang động thời đồ đá mà tại một thế giới nơi kiến thức toàn cầu tụ tập gần như miễn phí với dấu bấm Google. Các nguyên tắc và hành xử văn minh văn hóa được nhắc nhở liên tục qua những kênh thông tin tự do. Ngoài tiền bạc, tại sao chúng ta phải chứng kiến cái nghèo tàn mạt về kiến thức, văn minh, nhân cách và tinh thần?

    Sự nghèo hèn tự nguyện của người Việt là điều chua xót nhiều hơn các quan điểm về xấu xí.

    Nh́n ra một bối cảnh xa hơn, khi xă hội "chấp nhận" nghèo hèn để yên ổn th́ chúng ta phải suy nghĩ điều ǵ? Khi một người vợ cam phận sống đời đời kiếp kiếp …v́ vài lợi ích cá nhân của ông gia trưởng đă khô xác…th́ chúng ta có nên quay mặt đi và thở dài?

    Có xấu xí không khi đă nghèo mà c̣n ngu?

    ————
    Nguồn: Góc nh́n Alan


    Last edited by SilverBullet; 26-10-2014 at 03:54 AM.

  9. #9
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Một số Ư Kiến của "thần dân" vương quốc chuột ( về sự kiện ĐC)

    Trao đổi thư tín với thính giả (24.10.2014) của RFA


    ....

    Bên cạnh nhiều lời chúc mừng dành cho blogger Điếu Cày-Nguyễn Văn Hải là những tiếng nói thể hiện sự bất b́nh, thậm chí phẫn nộ đối với nhà cầm quyền Hà Nội. Tiếp nối chương tŕnh, Ḥa Ái trích đăng các ư kiến liên quan:

    "Tôi hoàn toàn đồng ư với bà Dương Thị Tân. Hành động của giới cầm quyền CSVN xô đẩy một người tù lên máy bay ra nước ngoài th́ sao gọi là trả tự do? Đây chỉ có thể là một sự trao đổi để lấy một món hàng mà họ cần có thôi!"

    "Công dân bị bắt làm con tin cho cuộc ngă giá về những quyền mà người dân phải được hưởng".

    "V́ CSVN muốn vào Hiệp định Thương mại xuyên Thái B́nh Dương-TPP và mua vũ khí sát thương của Mỹ. Do thời gian không c̣n nhiều nữa mà CSVN c̣n vướng vào vấn đề về nhân quyền. Nếu CSVN bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này để ḥa nhập vào các nước tư bản phát triển và mua được vũ khí sát thương của Mỹ để pḥng thủ trước sự bành trướng ở biển Đông th́ CSVN sẽ măi lệ thuộc vào Cộng Sản Trung Quốc. Thế nên CSVN rất vội vă thả ngay các tù nhân chính trị, bất đồng chính kiến".

    "VN chính thức có một nghề xuất khẩu mới: xuất khẩu tù nhân lương tâm. Toàn dân Việt cũng chỉ là con tin để chính quyền mang ra đổi chác chính trị thôi. Thả người này xong rồi chuẩn bị bắt người khác để tiếp tục trò đổi chác".

    "Thả ra rồi bắt người khác thế vào. Cả dân tộc là con tin của chính quyền cơ mà, muốn bắt ai chả được".

    "Đó là nghề buôn người theo quy tŕnh của XHCN".

    "Mừng cho Điếu Cày nhưng nhục cho đất nước khi mà phẩm giá con người bị CSVN làm vật đổi trao với quốc tế. Không hiểu khi thế giới nh́n thấy cảnh này họ sẽ đánh giá những người lănh đạo ở Ba Đ́nh thế nào. Một đất nước chỉ thấy xin viện trợ ODA, tham nhũng và khủng bố người dân...Vậy mà họ vẫn tự hào lắm. Điều này cho thấy sự trơ ĺ của CSVN cố thủ giữ ‘ngai vàng’ mặc cho danh dự bị băng hà".

    ....

    http://www.rfa.org/vietnamese/progra...014102705.html

  10. #10
    Member
    Join Date
    24-03-2011
    Posts
    1,786
    Quote Originally Posted by SilverBullet View Post
    Đôi dép tổ ong
    Nguyễn Ngọc Già (Danlambao)




    **************


    Chuyến bay cất cánh...

    Anh nh́n quê hương mờ dần và mất hút theo độ cao sau những đám mây...

    Nh́n xuống đôi dép tổ ong, mang chân ḿnh ĺa khỏi quê nhà, anh thầm nghĩ: Nhất định, ḿnh sẽ về lại quê hương. Một ngày không xa.

    Anh nhớ con da diết...

    Nguyễn Ngọc Già
    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...ep-to-ong.html

    Tui cũng có một câu chuyện tương tự...nhấp nháy đă viết xong một chuyện phim

    Quote Originally Posted by Z-28 View Post
    Lời bàn:

    Như tui đă bàn trong post trước rằng VC chơi chiêu "rút củi đáy nồi".

    Chiêu này có lẽ ngay chính Điếu Cày cũng không biết ḿnh đi Mỹ. VC th́ muốn tống khứ ra khỏi xứ. Mà cũng chẵng hiểu Mỹ nó nhận ĐC th́ Mỹ được lợi ǵ ! Lương tâm, tự do dân chũ Mỹ hă ! I don't think so. Điếu Cày qua Mỹ theo diện visa ǵ th́ sau này chúng ta cũng sẽ biết, Mỹ nhận DC với lư do ǵ th́ chúng ta cũng sẽ biết.

    Theo tui đoán thế này. Hôm qua tự nhiên Điếu Cày đ̣i ăn cơm tù v́ đến giờ cơm th́ cai tù bảo "đă cắt cơm". Cổng sắt nhà tù mở ra, mấy thằng côn an cai tù tiến vào "you have rights to remain silence..., bla bla...". Điếu Cày bị c̣ng 2 tay, bịt mắt lại dẩn ra nhà tù, leo lên xe bít bùng. Thế là ĐC xón đái trong quần, thôi từ giă thế gian, VC nó đem ḿnh đi bắn rồi...xe chạy một mạch , qua cầu Long Biên tiến đến phi trường mà mới cách đây mấy ngày phi trường này được xếp hạng bét nhất châu á. Phi trường Nội Bài. Leo lên phi cơ rồi mà Điếu Cày đệch biết ḿnh sẽ đi đâu. Có lẽ VC nó chở ḿnh qua trung cộng để bọn chệt nó tùng xẻo ḿnh v́ tội dám că gan chống TC, đ̣i lại đảo đă mất cho Vietnam. Tội yêu Vietnam chống Trung Cộng là tội cực phản động, đáng đem xử bắn.

    Và rồi chẵng lẽ máy bay cứ bay hoài, nó quá cảnh cái xứ cũng tiếng chệt là Hongkong. Đúng rồi, ĐC nh́n lén ra ngoài khung cữa sổ thấy toàn tiếng tàu. Thôi đúng rồi. Bọn VC khốn nạn nó lưu đày ḿnh qua xứ...Mông Cổ, mông một nơi, cổ một nẻo.

    Rồi máy bay lại bay tiếp. Điếu Cày thầm kêu khổ. Ụ ẹ , VC nó đày ḿnh qua đến tận Tây Tạng rồi, phen này chắc ḿnh có cơ duyên ...cạo đầu đi tu.

    Rồi máy bay cũng phăi đáp. Toàn là Mỹ, sao mà chỉ thấy Mỹ. Ra khỏi khu vực hải quan. Sao mà một rừng cờ vàng, sao mà toàn người Việt. Điếu Cày chợt nhận ra ...ḿnh đang ở xứ...Mỹ. Đây không phăi là giấc Khê Vàng mà là Thực, rất thực. Chưa biết là phúc hay hoạ. Thôi đành chờ xem con tạo xoay vần. Ḿnh đang ở Mỹ. Chợt nhớ khi xưa Nelson Mandela cũng nhờ ở tù mà ông ta trở thành ...Nelson Mandela !

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 20-01-2014, 11:14 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 13-11-2012, 09:38 AM
  3. Replies: 44
    Last Post: 05-09-2011, 01:53 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 23-05-2011, 06:41 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •