http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=L5T467bCsJ
Đồi 90, đón giao thừa Ất Măo 1975


Ngày về lại với quê hương Quảng trị, khung trời kỷ niệm ôm ấp ḿnh từ tấm bé cho đến lớn khôn. Vùng núi cao đón bước chân ḿnh trở lại. Những mảng trời đêm, sao trời làm bạn. Gió núi th́ thào rằng mùa xuân 1975 đang tới.

Độ cao đỉnh c̣n giúp cho ḿnh nhận ra được một vệt sáng dưới kia, xa thẳm và mờ nhạt, đó là đoạn đường duy nhất có đèn đường trước mặt thị tứ Diên Sanh. Ḿnh dễ nhận ra và đoán biết vị trí v́ đó là thứ ánh sáng phố thị hiếm hoi ưu tiên dành cho Hải Lăng sau ngày hồi cư. Giờ này dưới đó đang đón giao thừa. Tết năm nay dân có mai vàng có pháo nổ không nhỉ? Ngày xưa, khi ḿnh c̣n nhỏ Tết thật vui thật xôn xao. Về lại trên vùng cát trắng Hải Lăng thêm mùa xuân thứ hai này , xuân 1975 người dân Quảng trị về lại quê hương trong nghèo nàn mất mát[...]

Ban ngày ḿnh đứng trên đỉnh cao nh́n xuống chân núi, sông Nhùng như một làn chỉ bạc, lượn lờ uốn khúc chảy về tận dưới kia thuộc quận Hải Lăng. Con sông thỉnh thoảng chảy qua đôi ghềnh đá nước tung lên trắng xóa. Trong nắng hanh vàng yếu ớt, loáng thoáng vài làn mây, mây c̣n thấp hơn chỗ ḿnh đứng. Vị trí chúng ḿnh đóng trên đồi tranh. Xung quanh đều là những đồi tranh bạt ngàn. Những đồi tranh hoang vu đang theo làn gió cuối đông gợn lên trông như những làn sóng biển nối tiếp nhau, xô đẩy nhau chạy măi, lan tới tận mấy ngọn đồi khác. Vùng núi động Ông Do không có những đối sim tím như La Vang, Tích Tường, Như Lệ để ḿnh thấy được cái lăng mạn của “xác hoa tàn rơi trên báng súng” mà chỉ là những hố B52 cách nhau đều đặn và những cây rừng chết khô hoặc cháy xém.

“…ngồi ngóng mấy lúc trời trăng
mơ rằng đây mái nhà tranh
mà ước chiếc bánh ngày xuân
cùng hương khói vương niềm thương..”(phiên gác đêm xuân /Nguyễn v Đông)

Ngày kia quà xuân đă được gởi lên tận đỉnh này một số bánh chưng bánh ú tượng trưng cho hương vị xuân của xóm làng, của quê hương. Quà tuy đơn sơ nhưng tụi ḿnh cảm động biết bao! Người dân hồi cư, không c̣n trợ cấp, đa số sống nhờ vào đồng lương ít ỏi và mất giá. Chật vật khó khăn thế mà tấm ḷng hậu phương không bao giờ quên làm ấm ḷng người. Mới ngày nào những tà áo trắng nữ sinh trung học Nguyễn Hoàng đă lên tận vùng này trong ngày xuân dân tộc, thế mà lẹ thật ! giờ ḿnh đang đứng đây.

Bếp lửa hồng, nồi bánh chưng xanh trong đêm trừ tịch của khung trời kỷ niệm ngày nào gợi lại trong tâm tưởng ḿnh qua mấy cái bánh ú đơn sơ từ hậu phương gởi tặng. Xin cám ơn những tấm ḷng vàng , xin cám ơn cám ơn t́nh cảm thắm thiết.(***) Trên đỉnh quê hương dù đón Tết bằng những túi gạo sấy, ít lon thịt heo nấu loăng thế mà tụi ḿnh vẫn khắn khít biết bao. Chiều ba mươi Tết có vài đứa ḅ lên chóp cao kiếm ra một bao đầy rau má chia thêm chút chất tươi. Tụi ḿnh vẫn quen rồi, không than văn không buồn phiền; thật đơn sơ b́nh dị, về đóng trên đỉnh quê hương trong nghèo nàn thiếu thốn.

Động Tiên (295 met) tháng 3/1975

Ngày nào trời quang đăng, ḿnh ngó về dưới kia, gịng Thạch Hăn lượn ṿng qua Trấm, Trái, tạo thành khúc sông h́nh chữ U rồi xuôi về An đôn Như Lệ. Gịng sông đó sẽ chào tiễn biệt chiếc cầu Ga đen đủi và bất hạnh đă sụp đổ từ lâu, xuôi về hạ lưu qua Cửa Việt mà đổ ra biển Thái B́nh.

Xuân đang về trên mọi nẻo đường đất nước. Riêng trên đỉnh cao này ḿnh vẫn đối diện với những đồi tranh trăi dài bất tận, vẫn chiều về nghe con b́m bịp kêu tiễn ngày đi. Rồi đêm xuống ḿnh cố căng mắt hướng về bóng tối sâu thăm thẳm lắng nghe tiếng chim Từ Quy gọi đàn, ngóng đợi ánh dương lên để biết ḿnh đă qua một đêm vô sự.Mùa xuân đang về trên muôn vật chúng ḿnh biết thế, nhưng mùa xuân chưa về nơi đây chốn núi rừng. Chúng ḿnh xuân 1975 vẫn chưa có quyền nghĩ đến một mùa xuân.


ĐỒI 90 ĐÓN GIAO THỪA 1975




Ghi chu:
(***):lời cám ơn muộn màng sau 35 năm, ai đó người dân Hải Lăng đă tặng bánh tết.
xuankhe