Results 1 to 6 of 6

Thread: Văn tế văn hào Tố Hữu

  1. #1
    Member
    Join Date
    10-09-2010
    Posts
    76

    Văn tế văn hào Tố Hữu

    Ối giời cao đất dầy ơi !

    Thuở kháng chiến Tây đi Mỹ đến, cơm hẩm gạo thiu ông tồm tộp, một nồi to ông hốc phưỡn dạ dày;
    Thời mở cửa Nga cút Tàu nhào, rượu thơm thịt béo ông ỉm im, ba tấm ván ông nằm ngay cán cuốc .
    Kém một ngày chẳng đi, hơn một ngày chẳng ở. Nghĩ rằng : hồi xuân chi lăo, tốt củ mà xấu dây, ngữ ấy thánh đâm chẳng chịu chết, đỉa chịu thua răng ấy dái này ;
    Sống mỗi người mỗi nết, chết mỗi kẻ một mồ. Ai ngờ : đ̣i nọc lợn choai, đẹp ḷng thêm đẹp mặt, giống này giời đánh vẫn đi tơ, thuốc hết chữa mỏ xuôi cẳng ngược .
    Ông với lợn tôi, chẳng xóm giềng xóm tỏi, đường gió mây sao khéo rủ rê ;
    Bác với cháu ngoan, ấy đứa tớ đứa thầy, lối địa ngục cùng nhau lần lượt .

    Nhớ ông xưa !

    Thương bác Ś mười;
    Thương cha mẹ một .
    Lọt ḷng mẹ ông khóc giọng Liên Xô;
    Bước vào đời ông làm thơ Trung Quốc .
    Tim ông có ba lỗ, đựng t́nh yêu một lỗ, chẳng chỗ nào ông chứa đựng mẹ cha;
    Ruột ông cuộn tám khoanh, lưng chữ nghĩa nửa khoanh, c̣n tất cả ông dồn cho tổ quốc .
    Nức tiếng văn hay;
    Lừng danh chữ tốt .
    Thời giặc giă hôm xưa từng bỏ bẫng thê noa;
    Dạo đấu tố năm nào chửa giết xong ḍng tộc .
    Khi dưới thác trên ghềnh, phen đầu non cuối băi, chữ trung trinh Bác Đảng sắt son;
    Lúc chân mây góc bể, dạo cữ gió tuần mưa, bài nghĩa bộc Nga Hoa làu thuộc .
    Hết khóc Ś Ta Lin, Ś Ta Lỉn lại khóc bác Mảo, bác Mao;
    Vừa than văn bác Hổ bác Hồ, chưa kịp điếu chú Pôn, chú Pốt .

    Khá thương thay !

    Dịch thổ tả năm kia ông vẫn sống trơ trơ;
    Thượng mă phong phút nọ ông đành dông tuốt luốt .
    Giận cho lăo Trời già;
    Căm thay ông thầy thuốc .
    Bẽ bàng sao hoa liễu trụ sinh;
    Trơ trẽn bấy xuyên tâm liên thần dược .
    Tài như ông chạy mặt Nguyễn Du;
    Dũng như ông đứng tim Thái Học .
    Già tám mươi cật dai bụng dẻo, thú trần ai sao vội buông xuôi ;
    Non nửa tá vợ dại con thơ, mắt lợn luộc thôi đành trợn ngược .

    Tôi nay !

    Giận th́ giận mà thương th́ vẫn thương;
    Cười chẳng cười mà khóc không ra khóc .
    Bó hành đưa lợn xa chơi;
    Nắm nhang kính ông thẳng bước .
    Đừng tính thiệt ra hơn, bước chân đi cấm kỳ giở lại, nẻo âm dương quay lộn tới lui;
    Chớ nghĩ khôn hoá dại, vụng nước cờ hạ thủ bất hườn, thế chiếu bí phản hồi sau trước .
    Khổ cho tôi mà cũng nhục cho ông;
    Tủi thằng dân mà cũng đau cho nước .

    Thôi th́ :

    Bát cơm hẩm, thịt ôi cúng các đảng, cho chó chó chê;
    Đĩa muối dưa, cà khú thí cô hồn, kính ông ông đớp .

    Đại thi hào sống khôn thác thiêng ra mà hốc.

    Thượng hưởng !

    oOo

  2. #2
    BUA TA
    Khách

    TEN THI NO TO HUU

    “Chừng nào chế độ xă hội Việt Nam c̣n trong tay những người cộng sản th́ số phận trí thức cũng bị coi thường, nói chung cứ lấy thí dụ trong câu thơ nổi tiếng của Tố Hữu để chứng minh trong khi nhà thơ cung đ́nh cộng sản này làm thơ khóc Stalin, ví như ông nội, hay coi Hồ Chí Minh như cha, th́ đă gọi nhà nhà thơ, nhà trí thức vĩ đại Nguyễn Du là ANH!
    “Anh làm thơ, tôi cũng làm thơ”

    Việt Thường, Chuyện Thâm Cung Dưới Triều Đại Hồ Chí Minh, Hưng Việt Publishing 2000, trang 58

    “Anh làm thơ, tôi cũng làm thơ”
    Tổ cha thằng khốn, cái mặt trơ
    Nguyễn Du mày gọi bằng Anh, láo!
    Tố Hữu mày ơi, thứ liếm “lờ”
    ***
    Ông nội mày là Xít Ta Lin?
    Cha mày Hồ khốn “cất trong tim”?
    Nguyễn Du mày gọi bằng Anh hả?
    Đù mẹ mày nghe, thứ liếm “ĺn”

    @@@

    Xít Ta Lin, nhận làm ông
    Nhận cha Hồ Chí, rơ gịng cộng nô
    Ai đây? Tố Hữu bưng bô
    Cái thằng khốn nạn, cái đồ chết đâm
    Nguyễn Du tặc lưỡi than thầm:
    “Vô cùng mất dậy, cơi trần ḿnh y
    Láo ơi là láo thế ni
    Những đồ rác rưởi nói chi cũng thừa

    DCB

  3. #3
    BUA TA
    Khách

    TÊN CAI TỔNG VAN NGHỆ VIỆT CỘNG

    “QUAN CÁCH MẠNG” LÀM THƠ: TỐ HỮU
    C̣n nhớ hồi ĐCS (Đảng Cộng sản) Nga làm đảo chính tháng 8 năm 1991, đài báo VN sướng rên lên tuyên bố :"Lật đổ bọn phản động" và 'sung sướng' khoe là " thật là trùng hợp CM đă nổ ra vào tháng 8 gần ngày với CM tháng 8 của VN".
    Cuộc đảo chính thất bại do không được nhân dân ủng hộ, Elsin lên nắm quyền họ quay sang dè bỉu nói xấu nước Nga mới TB đủ điều. Khi Putin lên những nhà lănh đạo VN lại hy vọng. Việc đón tiếp ông Putin có hai lư do thế này: thứ nhất tất cả 'tứ trụ triều đ́nh' Việt nam hiện nay đều tốt nghiệp đại học ở Liên xô cũ. Thứ hai nhiều nhà lănh đạo (già) của Đảng CS Việtnam hiện nay đang cho rằng Putin sẽ là người phục hồi lại đế chế XHCN xô viết cũ. Họ hy vọng sẽ lại có 'cây cao bóng cả' để dựa dẫm...
    Tôi xin giành công sức chép lại bài thơ này để mọi người cùng xem xem bạn Dương có nói đúng không. Đây là bài Tố Hữu 'khóc ông' tức là khóc Xtalin, một kẻ mà hiện nay cả nhân dân Nga lẫn nhân loại đều coi là một tên bạo chúa khát máu nhất của mọi thời đại.
    NGUYỄN XUÂN, HÀ NỘI.
    (Trích từ trang Web của đài BBC đăng ư kiến của các thính giả Việt Nam về Liên Sô cũ)

    In August 1991, the Russian Communist Party made a coup d’état to hopefully regain the political power held for so many years. Thinking that the Communist Party would be in full control of Russia again, the Vietnamese Communist media was maddeningly happy, and flatly declared, “The reactionary clique has been thrown out from political power”, and said that this Revolution coincided with the August Revolution of Vietnam. But the coup d’état failed in that there was no support whatsoever from Russian people.

    President Elsin took power, and the Vietnamese Communist Party began blaming Russia for everything. But when Mr. Putin was elected as President of Russia, they began putting more hope in him. The warm welcome reserved for President Putin has two reasons: first: all the Vietnamese Communist leaders currently holding the key positions in Vietnam graduated from Russian Universities. Second: The senile Vietnamese communist leaders sort of thought that Putin would be the very person who could restore the communist regime in Russia, a strong ally on which they could rely.
    I would like to re-write this poem so everybody could read and to judge whether Mr. Duong’s opinions are correct or not. Here’s a poem composed by Tố Hữu who has mourned for the death of Stalin, a person unanimously considered by Russian people and even by human beings as a first-rated blood-thirsty dictator of all times

    (Translated into English by Da Cau Bong, Thơ Tố Hữu Da Cau Bong đối lại

    “Bữa trước mẹ cho con xem ảnh”
    Ông Xta-lin bên cạnh nhi đồng
    Áo ông trắng giữa mây hồng
    Mắt ông hiền hậu miệng ông mỉm cười

    Ối trời ơi, ối đất ơi
    Nịnh “ông” rứa đó cả trời cũng thua
    Nó cho mày cái ǵ chưa?
    Mà mày nịnh thế thằng kia! mặt “đồ”

    Yêu biết mấy nghe con tập nói
    Tiếng đầu đời con gọi Xta-lin !
    Mồm con thơm sữa xinh xinh
    Như con chim của ḥa b́nh trắng trong

    Nịnh chi nịnh thế mày ơi
    “Ma, ma” con gọi những lời đầu tiên
    Sao mày dám nói đảo điên
    Gọi tên thằng Xít , mày điên rồi à?
    Mồm con thơm sữa rơ là
    Chưa ăn đồ tạp, chỉ là thế thôi
    Mồm già, mày thở hơi hôi
    Chim này, mày nghĩ trên đời có chăng?
    @@@
    Đêm qua loa gọi ngoài đồng
    Tiếng loa xé ruột xé ḷng biết bao !
    Làng trên xóm dưới xôn xao
    Ngôi sao sáng nhất trời cao băng rồi !
    @@@@

    Đêm qua loa gọi ngoài đồng
    Tiếng loa báo tử cái thằng chết đâm!
    Làng trên xóm dưới chửi ầm
    Tổ cha thằng Xít, giờ nằm chết queo!
    @@@

    Ông Xta-lin ơi ! Ông Xít ta lin ơi
    Hỡi ơi ông mất, đất trời biết không?
    Thương cha, thương mẹ, thương chồng
    Thương ḿnh thương một, thương Ông thương mười
    Yêu con yêu nước yêu ṇi
    Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu...
    Ngày xưa khô héo quạnh hiu
    Bây giờ mới có ít nhiều vui tươi
    Ngày xưa đói rách tơi bời
    Bây giờ mới có được nồi cơm no
    Ngày xưa cùm kẹp giày ṿ
    Bây giờ mới có tự do tháng ngày
    Ngày mai dân có ruộng cày
    Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai ?
    Ơn này, nhớ để hai vai
    Một vai ơn Bác, một vai ơn Người
    Con c̣n bé dại con ơi
    Mai sau con nhé, trọn đời nhớ Ông !
    Thương Ông, mẹ nguyện trong ḷng
    Yêu làng yêu nước yêu chồng yêu con
    Ông dù đă khuất không c̣n
    Chân Ông c̣n măi dấu son trên đường...
    Trên đường quê sáng tinh sương
    Sáng nay nghi ngút khói hương xóm làng
    Ngàn tay trắng những băng tang
    Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời.
    (Đời Đời Nhớ Ông, 5/1953).

    @@@@@
    Ông Xít Ta Lin ơi, Ông Xít Ta Lin ơi
    Bây giờ ông chết, đất trời đều mong
    Thương cha, thương mẹ, thương chồng
    Thương ḿnh lắm lắm, rủa ông rủa mười
    Yêu con, yêu nước yêu ṇi
    Yêu bao nhiêu lại ghét "Người" bấy nhiêu
    Ngày xưa khô héo quạnh hiu
    Bây giờ lại khổ trăm điều hơn xưa
    Ngày xưa cơm có cá, dưa
    Bây giờ sắn lát sớm trưa, trẹo hàm
    Ngày xưa cùm kẹp khổ nàn
    Ngày nay “cải tạo” làng làng khiếp kinh
    Ngày xưa không có ruộng ḿnh
    Ngày nay độc lập hăi kinh thất thần
    Tại sao lại phải tri ân
    Hồ già cùng Xít, hai quân lẻo mồm
    Con c̣n bé dại nớt non
    Lớn lên chẳng phải nhớ ơn thằng nào!
    Cái tên Tố Hữu tào lao
    Khuyên thương lăo Xít, ngu sao hơn cầy!
    Việt Nam đất nước là đây
    Yêu làng, yêu nước, kính thầy dậy ta
    Yêu người thân, yêu mẹ cha
    Ấy là đạo đức, dân ta ngàn đời.
    Cớ sao lại phải yêu người
    Ḷng lang dạ sói, giết người không nương
    Trên đường quê sáng tinh sương
    Sáng nay nghe nó chết dường vui thay
    Mẹ cha chết để băng tay
    Cái thằng Xít chết ta đây chẳng màng
    Buồn thay đất nước Việt Nam
    Có thằng nịnh thối, thật oan quá trời !

    Da Cau Bong

  4. #4
    BUA TA
    Khách

    TEN THI NO TO HUU

    TỐ HỮU, MỘT TÊN THI SĨ NHAI LẠI

    BBC, thứ năm 14 tháng 10, 2004 lúc 7 giờ 40 sáng (nghe được tại California) đưa tin là một văn sĩ Việt Nam tên Đỗ Chu được giải thưởng văn chương của Đông Nam Á. Đỗ Chu nói là trước đây chính Tố Hữu cũng đă nhận được giải thưởng về thơ tương tự như ông ta vậy. Tố Hữu là ai thưa các bạn?

    Nước Việt Nam ta, từ ải Nam Quan cho đến mũi Cà Mâu (sau 30 tháng 4 năm 1975), hễ nghe nói đến tên Tố Hữu th́ mọi người đều có những suy nghĩ rất khác nhau. Người (cộng sản) th́ cho rằng Tố Hữu có thiên tài về thi ca, c̣n người (không cộng sản) th́ cho rằng ông ta cũng có chút tài đó nhưng cái tài siêu đẳng, thượng thừa không thể không nhắc đến là tài ca tụng lănh tụ cộng sản Nga tên Stalin. Tài tiếp đến là tài làm cai thầu văn nghệ, dùng cái quyền lực của ḿnh trong hệ thống đảng cộng sản để chèn ép văn nghệ sĩ. Tôi th́ tôi không biết ông ta v́ hai lẽ:

    Thứ nhất: Là người sống ở miền Nam gần suốt cả cuộc đời cho nên chẳng biết ǵ nhiều về thi văn của miền Bắc, và dĩ nhiên là không bao giờ có cái “hân hạnh” biết đến những bài của “ông quan thi sĩ cộng sản” này sáng tác sau thời điểm 1954 khi bức màn tre buông xuống, phân chia hai miền Nam Bắc Việt Nam

    Thứ hai: Khi có điều kiện để biết về văn thơ của họ, (nghĩa là mười năm sau ngày 30 tháng 4 năm 1975) tôi lại là người rất dị ứng với mấy tác phẩm văn cũng như thơ của các thi cũng như văn sĩ miền Bắc sáng tác theo kiểu định hướng, với một điều rất dễ hiểu là “Đảng với Bác cái ǵ cũng đúng, c̣n “Ngụy” th́ cái ǵ cũng sai, cũng là ôm chân đế quốc này đế quốc nọ, chứ không có cái hân hạnh như Bác Hồ của họ là làm tay sai cho cộng sản quốc tế. Nói một cách rộng răi hơn th́ Liên Xô và các nước theo chủ nghĩa cộng sản mới là những nước văn minh, có tŕnh độ khoa học và kỹ thuật cao và chế độ th́ luôn luôn tốt, c̣n chủ nghĩa tư bản hay xă hội tư bản th́ cái ǵ cũng xấu, cũng tồi, cũng ngu, cũng tầm bậy tầm bạ.

    Kể ra th́ cũng tội cho những người này bởi v́ hồi đó chưa có Internet, và nếu có muốn nghe đài phát thanh ngoại quốc như VOA hay BBC, hay Pháp, hay Úc là những đài có giờ phát thanh Việt Ngữ để mọi người có thể nghe và hiểu được phần nào cuộc sống của những người sống ở những nuớc không cộng sản khác, khác hay dĩ chí cả một nửa phần Nam Việt Nam không cộng sản th́ cũng chẳng thể nào nghe được bởi v́ “các ông cộng sản” đă phá làn sóng. Nếu có muốn nghe th́, thứ nhất, phải có máy thật tốt- nhưng điều này cũng là điều kiện khó khăn cho dân miền Bắc Việt Nam bởi v́ họ đâu có tiền để mà mua máy, mà cho dù có tiền th́ cũng chẳng thể nào mua được v́ chính phủ cộng sản gọi là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà “đă văn minh hoá ” dân chúng Bắc Việt Nam bằng cách cho nghe “loa” công cộng phát ra từ một chiếc máy duy nhất, bắt một đài duy nhất là đài Hà Nội mà thôi. Nếu có nhập cảng máy th́ cũng chỉ là những chiếc radio do các nước cộng sản sản xuất như Nga hay Đức hay Hung, hay Ba Lan nhưng thật ra đă mấy ai có những thứ ấy mặc dù phẩm chất thua xa các máy sản xuất tại các nước tư bản nhất là Nhật. Cứ thấy “quân, dân, cán miền Bắc” vào Saig̣n sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 nh́n thấy “đồng với đài” (radio) như là mèo thấy mỡ th́ đủ biết là họ “thèm khát” những thứ ấy đến mức độ như thế nào. Nói một cách thẳng thắn như một ông già 64 tuổi người miền Bắc trong một chuyến đi chợ trời kiếm “đài” đă bực tức mà nói: “Ngoài ấy có chó đâu mà mua! Mua máy để nghe “đài” nước ngoài để biết chúng nó nói láo, nói điêu sao”. (Sau 1975 mấy anh Bắc Cộng cũng lặp lại y chang như chúng đă làm tại miền Bắc nhưng thất bại bởi v́ dân chúng Saig̣n đă phải cáu tiết lên mà nói rằng: “Đ.M nó, ai thèm nghe cái đài cà chớn ấy!”)

    Có người làm thơ như sau:

    Từ ngày chiếm được miền Nam
    Loa giây chúng mắc dọc ngang phố phường
    Ồn ào từ sáng tinh sương
    Phát đài Hà Nội khó thương thế nào
    Toàn là láo khoét, tào lao
    Những điều ngược ngạo ai nào muốn nghe

    V́ chỉ được nghe đài một chiều, lại bị cái hệ thống giáo dục chính trị tinh vi của cộng sản nên lâu ngày năo trạng của dân chúng miền Bắc ngày trước đă bị cộng sản “điều kiện hoá ” giống như con chó trong thí nghiệm Pavlov để rồi theo cái lối nhắm mắt, ca tụng bừa, nói điêu, nói láo ca tụng những cái chuyện không đáng ca tụng, nhắm mắt trước thực tại, cứ luôn luôn lao về phía trước giống như con ngựa bị bịt da hai bên mắt. Nói khác đi đâu có được! Tôi sợ thi văn của họ lắm.

    Nhưng có một vài người bạn khuyên rằng ḿnh nên đọc để biết rơ hơn về tâm tư t́nh cảm của họ bởi v́ “văn là người”. Nhưng thú thực tôi cứ phải giật ḿnh thon thót khi càng đọc càng thấy cái mức độ trơ trẽn, ngồi xổm trên sự thực của họ, cùng cái lối ca tụng lănh tụ một cách quá đáng. Riêng về thơ của Tố Hữu, nhất là cái bài thơ ông ta ca tụng Xít Ta Lin th́ rơ ràng là không thể nào “ngửi ” được v́ cái đầu óc “phi khoa học” ấy. Đúng là “điếc không sợ súng ” ông Tố Hữu ạ Ông gan cùng ḿnh khi dám “đủ can đảm” để viết láo rằng tiếng gọi đầu đời của trẻ nít là gọi tên Xít Ta Lin. Ông “hiếp dâm” khoa học đấy ông Tố Hữu ơi là ông Tố Hữu ơi!

    Đỗ Chu nói: “Tác phẩm phải được người trong nước thích và coi là.. “ Ông này c̣n cho biết là ngày trước “đại thi sĩ” Tố Hữu cũng được giải thưởng văn chương về bộ môn thơ. Tôi nghĩ chắc hẳn phải là nhờ vào bài thơ ca tụng Xít Ta Lin đấy. Nếu quả đúng như vậy thật th́ cái uỷ ban chấm giải “xỏ ngọt” ông ta và chế độ cộng sản Việt Nam của ông ta bởi lẽ một quốc gia -một nửa nước thôi nhé- nói là vô cùng anh hùng, ra ngoài ngơ cũng gặp anh hùng, nào là anh hùng lao động gánh phân, anh hùng nhịn đói nằm dưới hầm chờ “Mỹ Ngụy” tới để giật ḿn, anh hùng bắn một phát súng AK mà giết một hơi mười “thằng Mỹ hay Nguỵ”, anh hùng cầm dao nhọn phóng lên trực thăng “Nguỵ” đang bay, hạ ngay tên “giặc lái” cứu cho cả làng khỏi bị “tàn sát v́ bom và đạn của bọn chúng”, anh hùng đến độ kinh hồn táng đởm khi chỉ có một “chiến sĩ gái ” và một anh “bộ đội” mà đánh lui cả một đại đội lính dù thiện chiến của “Ngụy”..th́ anh hùng ghê lắm, anh hùng lắm lắm chứ đâu lại “tḥi” ra một “ông” cán cuốc cỡ bự là Tố Hữu, “tồi” về kiến thức khoa học như vậy! “Chu choa ơi!” Cơ khổ ơi!

    Nói gần nói xa chả qua nói thật đi nhé: Tố Hữu chỉ là con vật nhai lại mà thôi, bởi v́ trước lăo ta cũng đă có những anh bồi bút và thi sĩ “nâng bi” Nga nịnh thối Stalin rồi. Xin các bạn hăy đọc một đoạn ngắn sau đây của một “ca tụng sĩ” Sô Viết “bốc thơm” đại lănh tụ Stalin của ḿnh như sau:

    Thank you, Stalin. Thank you because I am joyful. Thank you because I am well. No matter how old I become, I shall never forget how we received Stalin two days ago. Centuries will pass, and the generations still to come will regard us as the happiest of mortals, as the most fortunate of men, because we lived in the century of centuries, because we were priviledged to see Stalin, our inspired leader. Yes, and we regard ourselves as the happiest of mortals because we are the contemporaries of a man who never had an equal in world history.

    The men of all ages will call on thy name, which is strong, beautiful, wise, and marvelous. Thy name is engraven on every factory, every machine, every place in the world, and in the hearts of all men.

    Every time I found myself in his presence, I have been subjugated by his strength, his charm, his grandeur. I have experienced a great desire to sing, to cry out, to shout with joy and happiness. And now see me-me! On the same platform where the Great Stalin stood a year ago. In what country, in what part of the world could such a thing happen. I write books. I am an author. All thanks to thee, O great educator, Stalin. I love a young woman with a renewed love and shall perpetuate myself in my children- all thanks to thee, great educator, Stalin. I shall be eternally happy and joyous, all thanks to thee, great educator, Stalin. Everything belongs to thee, chief of our great country. And when a woman I love presents me with a child the first word it shall utter will be: Stalin.

    O great Stalin. O leader of the peoples
    Thou who broughtest man to birth.
    Thou who fructifiest the earth,
    Thou who restorest the centuries,
    Thou who makest bloom the spring,
    Thou who makest vibrate the musical chords..
    Thou, splendour of my spring, O Thou,
    Sun reflected by millions of hearts


    Nghe xong buổi phát thanh bằng Việt Ngữ trên đài BBC tôi cảm thấy xốn xang mà phải “x́” ra một bài dưới đây, xin đọc to để mời mời các bạn cùng chia xẻ.


    Trời ơi! Nghe nổ lỗ tai
    Cái tên Tố Hữu có tài “bưng bô”
    Hắn ca tụng nước Liên Sô
    Hắn toàn nói chuyện hồ đồ mà thôi
    Hắn viết rằng “nước tôi con nít”
    Tiếng gọi đầu “ông Xít Ta Lin”
    Rơ là cái thứ khùng điên!
    Ăn ǵ ngu vậy, mày tên là ǵ?
    Tố Hữu hả? thi thi phú phú
    Cái đầu mày như hũ mắm hôi
    Thi văn nghệ sĩ nước tôi
    Bị tên “nịnh thối” nó ngồi lên trên
    Ngồi liền cả mấy chục niên
    Chán cho anh “goof” , vừa điên, vừa khùng

    Ố la la, ông Tố Hữu ở dưới suối vàng ơi! Ông có nghe chúng tôi không? Hay là ông bận cùng “Bác Hồ” của ông đi thăm cụ tổ của các ông là Các Mác và Lẹnin đấy? Sao ông giống con vẹt thế! Ối ông Tố Hữu ơi là ông Tố Hữu ơi!

    Da Cau Bong

  5. #5
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Location
    USA
    Posts
    789
    [/IMG]

  6. #6
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    200

    Văn tế Tố Hữu

    Tôi biết Meta đă lâu, nay mừng gặp lại nơi đây .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 511
    Last Post: 27-03-2015, 02:51 PM
  2. Replies: 17
    Last Post: 23-10-2011, 03:54 AM
  3. Replies: 2
    Last Post: 15-10-2011, 09:48 AM
  4. Hết thuốc chữa cho những bài báo Yêu Xă Hội Chủ Nghĩa
    By NguờiPhu_KhuânVác in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 28-08-2011, 12:41 PM
  5. Replies: 2
    Last Post: 26-01-2011, 02:04 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •