9Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu? 10A-đam thưa rằng: Tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ, bởi v́ tôi lơa lồ, nên đi ẩn ḿnh. 11Đức Chúa Trời phán hỏi: Ai đă chỉ cho ngươi biết rằng ḿnh lơa lồ? Ngươi có ăn trái cây ta đă dặn không nên ăn đó chăng? 12 Thưa rằng: Người nữ mà Chúa đă để gần bên tôi cho tôi trái cây đó và tôi đă ăn rồi. 13 Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng: Người có làm điều chi vậy? Người nữ thưa rằng: Con rắn dỗ dành tôi và tôi đă ăn rồi.

con rắn không nói dối -biết thiện ác sẽ như Đức Chúa trời là đúng .nhưng nó lợi dụng tính mâu thuẩn phát sinh trong con người của êva từ ḷng tham vọng , tham vọng là bản chất con người th́ không là tội . tham vọng được bay cao , được chạy nhanh hơn v.v.. .nhưng từ cái ḷng tham mà êva đă tiếp nhận một ư nghĩa khác như Chúa biết thiện ác nghĩa là quyền năng làm được mọi chuyện .ở khúc này con rắn nó không nói nhưng nó lợi dụng ḷng tham của êva mà làm cho bà hiểu nhầm .xuất phát từ nội tâm êva .ta biết tại sao lúc đó Chúa không cản con rắn ,v́ con rắn nó đúng ,mà cản con rắn chứ đâu cản được ư thức tự giác để Chúa cảm thấy ḿnh được tôn thờ . ta thấy tại sao chúa biết ađam phạm tội và trốn ở chổ nào sao mà c̣n kêu c̣n kiếm t́m, là tại v́ Chúa muốn ông bà tự giác để được tha thứ . nhưng ông bà đă từ chối bản chất thật của ḿnh nên nghĩ rằng ḿnh chỉ là người bị hại . ở đây ta thấy ai đả cho ngươi biết ?, ngươi có ăn chưa ?.luôn muốn thức tĩnh bản thân trách nhiệm mổi người trước ḿnh .dĩ nhiên lúc đó ông bà chỉ là trẻ thơ chưa biết ǵ là ác thiện .nhưng kinh thánh cảnh báo ,từ cái tính chất tự nhiên của con người là tham vọng và dẩn đến việc sai trái là do chính bản thân mỗi người tiếp nhận các thông tin từ ngoại cảnh và phản ứng thế nào . ở đây cho thấy bản thân thế giới là vô hạn , khi nhận thức con người la hửu hạn th́ mọi thông tin ta bắt được chưa hẳn là chân lư thật . đều quan trọng là tâm trong mổi người phải luôn hướng về sự trung thành(ở đây chỉ về sự trung thành thiên thượng với chân lư với những điều tốt đẹp )