Bản thân cái việc ông muốn tính tuổi đời của biểu t́nh theo hệ quy chiếu của nhân loại học đă cho thấy ở ông một định lượng hiểu biết chưa tới tầm kiến thức phổ thông.
Học sinh PTCS tôi không rơ lắm, nhưng THPT th́ các cháu đă học lướt qua hầu hết các thành tựu của nền văn minh nhân loại. Từ thủa loài người c̣n ăn lông ở lỗ th́ làm ǵ có biểu t́nh, mà có ai cai trị ḿnh như chính phủ đâu mà phải đi biểu t́nh để mà “chống chính phủ” như ông rao giảng? Dưới chế độ nô lệ th́ người nô lệ được đếm bán cùng lúc với gia súc, đào đâu ra quyền tự do biểu t́nh? Nặng nề và đáng nói nhất là dưới chế độ phong kiến thời trung cổ.
Thời kỳ này văn minh vật chất và văn hoá tinh thần của nhân loại từ Đông sang Tây nói chung đă phát triển khá, không ít nước đă có pháp luật. Nhưng đây là “pháp luật” của kẻ thống trị bất hợp pháp. Cho đến khi sụp đổ chế độ này vẫn bất di bất dịch duy tŕ tín điều “vua là con Trời (hoặc chúa Trời), thay mặt Vua Cha để cai trị dân chúng”, quyền lực của vua là tối thượng, “vua bảo chết th́ bề tôi phải chết”. Đó là đặc điểm chung nhất của tất cả các chế độ quân chủ thời trung cổ.
Đă nói quân chủ th́ làm ǵ có dân chủ nữa! Có khi ta khai thác các khía cạnh có ư nghĩa tích cực nào đó để đề cao các yếu tố thân dân, quư dân th́ đó cũng chỉ là những “yếu tố” mà thôi. Xă hội thời trung cổ một màu tối đen khắp thế giới.
Ngay cả nhièu nước châu Âu đă qua thời kỳ Phục hưng và đầu thế kỷ Ánh sáng (thk. XVIII) đă xuất hiện nhiều nhà triết học, khoa học, văn học vĩ đại, v́ con người và làm rạng danh con người, nhưng về xă hội vẫn chưa bước qua được một thể chế nào khác chế độ quân chủ chuyên chế. Phải đến cách mạng Mỹ thành công, nhà nước Hợp chúng quốc Hoa Kỳ [nước mà ông nghị vẫn gọi nhầm là Hợp chủng quốc ấy đấy] ra đời ( 4-7-1776).
Đó là nhà nước theo thể chế cộng hoà (tức mọi người b́nh đẳng) dân chủ (tức dân làm chủ, không có vua) đầu tiên trên thế giới. Cuộc cách mạng đó của người Hoa Kỳ là một cột mốc lớn của nhân loại, mở ra cả một thời kỳ mới của văn minh nhân loại (chính cái từ “văn minh” mà hồi đầu thế kỷ XX người Việt Nam ḿnh hay dùng là với nghĩa ấy:
Do nhiều nước Âu - Mỹ đă đạt được chế độ dân chủ cho nên người ḿnh gọi họ là những nước văn minh, nước nào c̣n vua quan tức là chưa có dân chủ cũng tức là c̣n lạc hậu, chưa văn minh).
Văn minh Âu - Mỹ có ảnh hưởng nhân quả qua lại với nhau, sau Cách mạng Mỹ tiếp đến một mốc lịch sử khác cũng rất vĩ đại là Cách mạng Pháp 1789 lật đổ chế độ thống trị của ḍng họ Bourbon. Nếu Cách mạng Mỹ chưa có đối kháng về thể chế, khai sáng lập ra nhà nước dân chủ không vua, th́ Cách mạng Pháp lại là một tấm gương khác: lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại có một nước mà người dân vùng lên lật đổ chế độ phong kiến tồn tại bao đời để giành lấy quyền tự do dân chủ.
Ư nghĩa xă hội của hai cuộc cách mạng này rất to lớn, ảnh hưởng rộng khắp đến tiến tŕnh phát triển của nhân loại.
Chính v́ thế Tuyên ngôn độc lập nước ta do Chủ tịch Hồ Chí Minh soạn thảo mở đầu đă trích dẫn ngay cả hai bản Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ (1776) và Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp (1791): (trích):
“Hỡi đồng bào cả nước,
"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền b́nh đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ư nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra b́nh đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.
Bản Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "Người ta sinh ra tự do và b́nh đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và b́nh đẳng về quyền lợi".
Đó là những lẽ phải không ai chối căi được.” (Báo điện tử ĐCSVN)
http://www.cpv.org.vn/cpv/Modules/Ne...etail.aspx?co_
id=30196&cn_id=11999 7
Ông Phước có vẻ dè bĩu cái mà ông gọi là “khuôn vàng thuớc ngọc”, lấy làm quái lạ tại sao lại phải dùng nó “để đo chiều cao, chiều rộng, chiều sâu của cái gọi là tự do dân chủ”(sic: đă chiều cao, lại chiếu sâu!). Nhưng ông Phước ạ, chính Chủ tịch Hồ Chí Minh nói trích dẫn từ các cái “khuôn vàng thước ngọc” ấy đấy! “ Đó là những lẽ phải không ai chối căi được ”, cũng tức là khuôn vàng thước ngọc của xă hội văn minh tiến bộ ngày nay đấy. Không biết ông Phước và mấy vị đồng ư với ông có “chối căi” được cái chân lư phổ quát đó không?
Không muốn nói điều ǵ làm mếch ḷng ông, nhưng với những phát biểu của ông tại hội trường QH tôi thực không dám tin đó là những lời ư có đủ sự tôn kính của ông đối với các vị ĐBQH và cả đối với các đồng bào của ông nữa.
Ngô Đức Thọ
http://xuandienhannom.blogspot.com/2...eng-ve-ong.htm
Bookmarks