BẢN TRƯỜNG CA MƯỜI CHÍN
Từ vượt biển đi t́m miền đất hứa
T́m tự do, xa lánh đảng độc tài
Th́ ngày về nhất định của tương lai
Phải về dưới cờ vàng ba sọc đỏ
Về với tiếng quốc ca lừng xóm ngơ
Miệng cười vui chào bằng hữu họ hàng
Chứ không về cúi mặt trước công an
Ôm gái trẻ, khoe ḿnh tươi áo gấm
Nếu chưa thể v́ chông gai c̣n lắm
Th́ bao lâu, ḷng quyết chẳng thay ḷng
V́ cờ vàng, hồn tổ quốc non sông
Đă ngự trị trong tim người tị nạn
Dù lễ tết, hội hè hay họp bạn
Mất quê hương ta c̣n lại lá cờ
Nên việc chào cờ chẳng thể làm ngơ
Đừng ngụy biện: "cuộc vui, không cần thiết" !
Cần lắm chứ, cần cho ta tự kiểm
Rằng tim ta c̣n đó sự trung thành
Hay đă thay ḷng, đắm bạc, mê danh
Mà phản bội t́nh quê hương dân tộc
Cần lắm chứ, cần cho ta thanh lọc
Ai bạn, ai thù, ai kẻ hàng hai
Bởi khi nào c̣n cộng đảng trên ngai
Th́ ta vẫn phải đề cao cảnh giác
Vết chém Bảy Lăm, quê ta tan nát
Máu c̣n tươi, thương tích ấy chưa lành
Sao vội vàng quên hỡi chị hỡi anh
Đừng khờ khạo như bé quàng khăn đỏ !
Lá cờ vàng là hồn thiêng quốc tổ
Do máu xương bao thế hệ bồi nên
Là tự hào, là biểu tượng Rồng Tiên
Phải chào kính với tấm ḷng trân quí
Cách đấu tranh dẫu mỗi người một ư
Nhưng cờ vàng, đồng nhất, phải tôn vinh
Qua đó, ai ơi, ḿnh nhận diện ḿnh
Và nhận diện kẻ thờ ma cộng sản
V́ chân chính, Quốc Gia, người tị nạn
Yêu cờ vàng như tha thiết yêu quê
Khi ra đi là đă quyết tâm thề
Không thể sống với lá cờ máu đỏ
Nên vĩnh viễn trong trái tim của họ
Là cờ vàng, hồn dân tộc Việt Nam
Khi chào cờ họ thành kính, nghiêm trang
Mắt cay ướt, ḷng tràn niềm kiêu hănh
Chứ có đâu mà quanh co, trốn tránh
Rằng chào cờ chỉ để lúc cần thôi
C̣n khi tiệc tùng, họp mặt vui chơi
Đâu quan trọng mà chào cờ chi vậy !
Lư luận thế, nghe qua th́ đúng đấy
Nhưng trận banh, nơi giải trí, nh́n coi
Mấy trăm năm, người Mỹ, giữa sân chơi
Họ hát bài mừng tự do, độc lập
Ta mất nước, ôm đau thương tủi nhục
Khi gặp nhau, vui họp mặt, tiệc tùng
Mươi phút chào cờ, tưởng nhớ non sông
Đang thống hận th́ có ǵ qúa đáng ?
Chỉ những kẻ v́ lợi quyền, mù quáng
Thọc gậy, ngây thơ, xanh vỏ đỏ ḷng
Mưu hại giống ṇi, phản bội non sông
Mới nói những lời mập mờ, lừa mị
Bởi họ sợ ta đồng ḷng, quyết chí
Sợ cờ vàng bay ngạo nghễ muôn nơi
Sợ lửa trung kiên sôi sục ḷng người
Th́ họ bị ngàn đời sau nguyền rủa
Và ngày ấy chẳng c̣n xa xôi nữa
V́ triệu ḷng đă thức với quê hương
Đuốc đă cao, chính nghĩa đă lên đường ....
Ngô Minh Hằng
Bookmarks