MƯỜNG GIANG
(Bai duoc luu tru tai ThuvienVietNam.com & HuongveBinhThuan.org )
‘ Sao quên được, tháng tư đen mất nước
máu nhuộm hồng cả sóng biển xanh mơn
xương trắng phơi khắp sông núi Trường Sơn
người chết thảm, nơi bến tàu sân đợi
sau quên được những phút giờ hấp hối
trong chiến hào, giữa đồn vắng không tên
lính tuyệt vọng, nh́n mấy trắng cô đơn
chờ pháo bạn, ngóng phi tuần trở lại.. ’ ’
Ôi những lời thơ nhức nhối, khiến cho người Sài G̣n và các quân, dân, cán, chính cũng như đồng bào chiến cuộc miền Trung, đă có mặt tại thủ đô, trong đêm 29 rạng ngày 30-4-1975, làm sao quên được ?.
Đây là giây phút cuối cùng của cuộc chiến Đông Dương lần thứ hai (1960-1975), những ai may mắn sống sót, sẽ không thể quên nổi, cái đêm hôm ấy là đêm ǵ, trong thân phận Việt Nam, mà thời gian như dài vô tận.
Đêm đó cả Sài G̣n-Chợ Lớn và Gia Định đều bị cúp điện. Nhưng trên trời cao, trong cái khoảnh không gian bao quanh Sài G̣n, lúc đó lại được soi sáng mờ mờ ảo ảo, bằng đủ các loại đèn của máy bay trực thăng, cho tới trưa ngày 30-4-1975 mới dứt.
Sau này, dân đen Sài G̣n và những người di tản ra ngoại quốc, qua báo chí cùng tài liệu mật được Mỹ công bố, mới biết được : Đêm 29-4-1975, là thời gian cuối cùng của Hoa-Kỳ tại Nam VN.
Cũng trong đêm đó, nhờ sự bảo vệ của các đơn vị c̣n lại của QLVNCH bị bỏ rơi và bán đứng, đang tử chiến với cọng sản đệ tam quốc tế ở dưới đất, nên siêu cường Mỹ, đă an toàn rời khỏi Sài G̣n, trong danh dự, bằng hằng trăm trực thăng đáp khẩn cấp, trên các mái nhà khắp đô thành, trong khuông viên cơ quan Dao và Toà Đại Sứ.
Đêm đó cũng là giờ thứ 25 của VNCH và chính tổng thống cuối cùng là Dương Văn Minh, đă ra lệnh cho quân đội miền Nam buông súng đầu hàng, cũng như kư lệnh đuổi Mỹ ra khỏi nước.
Đây là hai đề tài dai dẳng và nhức nhối của những trang cận sử tháng tư đen. Chính nó, đă gây nên cuộc bút chiến, giữa các vị khoa bảng, trí thức xôi thịt của miền Nam, trong số này có rất nhiều người từng đâm sau lưng người lính trận.
Đây cũng là dịp ngàn vàng hiếm hoi, để họ được sống lại cái thuở tự do báo chí của năm nào nơi quê nhà. Bởi vậy trên diễn đàn và báo chí hải ngoại, người ta lại đánh nhau bằng bọt mép và chữ nghĩa.
Tóm lại suốt thời gian rất dài, không ai chịu thua ai, người nào củng cố vận dụng tất cả văn phong, dao to búa lớn, qua cái danh giá dơm của những tờ ‘ đại nhật báo ‘ để muôn đời sống măi với lập trường ‘ ba làng ấm ớ ‘ của ḿnh.
Rốt cục, nhờ ánh sáng mặt trời soi sáng gần hết những bí ẩn của cận sử, trong đó có hai vấn đề liên quan tới Dương Văn Minh. Nhờ vậy mới chấm dứt được cuộc đấu vơ mồm vô duyên, đă làm phiền ḷng cũng như tốn giấy bút và thời gian quư báu của người Việt tị nạn cọng sản khắp hoàn cầu.
C̣n tiếp...
Bookmarks