Cai' xe ngựa này ngồi sợ muốn chết, ngồi trên manh chiếu, mà nó cứ tuột ra ngoài, thiếu điều muốn bám lấy mấy cái quang gánh đeo tọn ten phía đằng sau . Ngặt cái là, mấy cái gánh đó dơ lắm, v́ mùi cá mú, tui lại lết lên ngồi kế ông "tài". Được ngồi kế ông tài th́ đỡ sợ té hơn, trong lúc chờ thêm khách, con ngựa nó cứ dậm chân xuống đường kêu lóc cóc . Tuy thoải mái là được tḥng chưn theo thế ngồi bệt trên sàn xe, nhưng con ngựa có cái mùi ḱ cục lắm . Nó lại c̣n quơ cái đuôi qua lại đuổi ruồi hay sao đó, những sợi lông đuôi quật cả vô mặt thằng nhỏ là tui, thiệt bực ḿnh .
Ông tài nhịp nhịp cái roi trên lưng nó, hậm hoẹ cái ǵ, không biết nó hiểu không, nhưng hồi nhỏ tôi cứ thán phục sao ông ấy "nói được cả tiếng ngựa" . Con ngựa th́ h́nh như muốn kéo tới, mà ông tài th́ cứ nhịp roi chờ bạn hàng, có lẽ bực ḿnh, con ngựa làm tồ tồ một băi, tui phải ngồi thụt lui lại để tránh nó pháo kích . Ngay lúc đó ong tài "tặc" "tặc" trong miệng ra lệnh cho nó "đề pa" . Con ngựa gầy c̣m này cũng chỉ rạm bước vài bước, rồi ngưng lại, v́ ông tài lại buông lỏng cái dây cương chờ khach . Trước mặt tôi cái roi ngựa coi thật lạ lùng và đáng nể, v́ nếu thày giáo tôi mà có cái roi này th́ tụi tôi đâu dám trốn học đi coi triển lăm chống cộng ở toà đô chánh .
Toà đô chánh đắp sa-bàn trận B́nh Giả, tui theo bạn vô coi, thấy triển lăm mấy cây súng "ngựa trời" tịch thu được của VC. Nó coi y chang cây điếu cầy của ba tui, chỉ khác là nó bằng sắt hay nhôm ǵ đó, khác với cái ống điếu cầy th́ bằng ống tre . Coi nó thiệt là thô sơ, cái xe ngựa và cây súng ngựa trời này cứ ám ảnh tui . V́ đầu óc con nít, tui sợ bị bịnh phong đ̣n gánh v́ phân ngựa, c̣n súng ngựa trời th́ VC có thể bắn sảng vô khu bắc ḱ dư cư mà tôi đang ở . Không biết sao xe ngựa bị biến mất dần, tui khoái vô cùng . Súng ngựa trời cũng không thấy triển lăm nữa, mà thay vào đó là các khẩu súng coi gồ ghề hơn, to lớn và máy móc hơn mà quân đội Cộng Hoà tịch thu được của VC, th́ tôi cũng vừa đặt chân vào trường trung học . Xe thổ mộ, xe ngựa đó chẳng c̣n với thời gian .
Bookmarks