Originally Posted by
Một độc giả
Thật sự, khi mới đọc tin về em Diane Tran, tôi giật ḿnh tưởng đâu là đang đọc một bài viết kêu gọi ḷng hảo tâm của báo việt cộng Dân Trí chứ! Này nhé: cha mẹ bỏ nhau, bỏ luôn con cái, nhà có mấy anh chị em tự thân vận động để học hành và nuôi thân. Người con gái trong nhà, mặc dù học giỏi, nhưng phải chịu hy sinh, bỏ học để đi làm “nuôi” anh và em trai, v.v… Quư vị không tin thử đọc vài bài viết của báo việt cộng coi cái "cốt truyện" nó có giống vậy hay không?
Sự việc rồi cũng kết thúc có hậu, chẳng khác ǵ các trường hợp được rao trên báo việt cộng: nhà hảo tâm biết chuyện th́ thương xót, đồng thanh kêu gọi, đóng góp… và sau đó nhân vật được giới thiệu có được một số tiền để gởi ngân hàng, hầu đỡ đần được chút ít cho cuộc sống cơ cực…
Nhưng tôi cũng vẫn áy náy trong ḷng, tôi tự hỏi chẳng lẽ bên nước Mỹ hùng cường mà cũng có chuyện như vậy sao? Nhưng v́ hiểu biết có hạn, nên tôi chỉ lẳng lặng đọc ư kiến của mọi người.
Và rồi ông Dr Tran đă nêu ra một ư kiến trái chiều, mặc dù không vừa tai vừa mắt quư vị, nên quư vị xúm vô ném đá ông ta: đó là có thể cô bé Diane học quá giỏi, cảm thấy tới lớp không có thêm ích lợi ǵ, nên cô ấy mới dám nhận làm 2 việc một lúc, một việc làm toàn thời gian và một việc bán thời gian. Việc này giải thích được cho tôi rất nhiều thắc mắc:
- Cô ấy đi làm tới mức không có đủ thời gian mà ngủ, nhưng cô ấy vẫn đạt toàn điểm A, chắc là tương đương với điểm 9, 10 ở Việt Nam. Giỏi lắm! Ở Việt Nam, đi làm như vậy, chỉ có nước nghỉ học vĩnh viễn, hoặc muốn giữ được "thành tích" th́ c̣n phải nhờ vào sự "nâng đỡ" của thầy cô. Tôi để hai chữ nâng đỡ trong ngoặc kép, chắc quư vị thừa hiểu.
- Cô ấy lo luôn cho người anh trai đang học đại học, mặc dù có nhiều ư kiến nói rằng cô ấy không cần phải làm như vậy, v́ người anh đă có học bổng. Vậy là cô ấy cảm thấy thừa sức để làm việc đó.
Và giải pháp của ông Dr Tran là nên chăng người ta giúp đỡ để cô học vượt lớp, không uổng phí một tài năng.
Chỉ có vậy thôi mà quư vị ném đá ông ấy? Nhất là bạn Dac Trung, tuy bạn có nhiều ư kiến mà theo tôi cũng đáng để đọc, nhưng không hiểu sao bạn nhận xét ông Dr Tran một cách rất ác ư, những dẫn chứng của bạn chắc chắn sẽ làm cho người nào mới đọc hiểu sai ông Dr Tran, nếu người đó không v́ ṭ ṃ mà t́m đọc thêm bài khác của ông ấy.
C̣n các vị khác th́ chẳng qua vạch lá t́m sâu, chửi người ta cho đă cái miệng của ḿnh. Xin lỗi, tôi đây nghe thấy chẳng khác ǵ các ông bà cụ già khó tính càm ràm con cháu suốt ngày về bất cứ chuyện ǵ… chỉ làm cho giới trẻ càng ngày càng lánh xa ḿnh thôi.
Trong chuyện em Diane đây, quư vị đa phần là chặc lưỡi thương xót, cảm phục, suưt xoa… phải chi con em ḿnh nó được như vậy… rồi mắng ông Dr Tran v́ đă dám đưa ra một ư kiến khác. Nhưng tôi th́ chỉ thấy chắc chắn một điều, là quư vị đang cung cấp một dẫn chứng hùng hồn cho các HVB đang bảo vệ đảng kia, và họ sẽ có thêm một ví dụ để chứng minh là “bên Mỹ cũng thế, cha mẹ cũng bỏ con, em phải bỏ học đi làm nuôi anh… blah blah blah” khi mà họ tuyên truyền đầu độc lớp trẻ.
Chuyện nào ra chuyện đó. Theo tôi, quư vị muốn phản đối ông Dr Tran về chuyện ông ấy dùng từ ngữ không thích hợp với người đối thoại th́ cứ nói thẳng ra, hoặc chuyện ǵ không đồng ư th́ cứ phản bác xoáy vô chuyện đó, nói không lại người ta th́ về tu luyện lại; chứ v́ ghét ông ấy mà bất cứ chuyện ǵ ông ấy nói ra quư vị cũng có thể chê bai, bài bác, chửi bới được, th́ tôi không cho là quư vị chống cộng, mà chỉ là lên mạng tiêu khiển, t́m người để chửi cho vui qua ngày tháng thôi.
Tôi chấp nhận cho quư vị ném đá luôn cả tôi, chỉ để nói điều này: Tôi đọc ông Dr Tran, chính là v́ những ư kiến khác người, trái chiều đó. Những ư kiến đó, làm cho tôi tập được cách nh́n vấn đề nhiều mặt hơn, rộng lớn hơn, chứ không chỉ biết hùa theo số đông. Tôi đă nói, và sẵn sàng lập lại, là chính ông Dr Tran đă thay đổi cách suy nghĩ, cách nh́n nhận vấn đề, cách đọc và nắm bắt ư tưởng người khác,… có thể nói là một thay đổi rất lớn trong cuộc đời sống chung với việt cộng của tôi. Cũng có thể đâu đó có những bài viết, những cuốn sách có nhiều ư kiến hay ho bằng hoặc hơn ông Dr Tran, nhưng tôi chưa may mắn được đọc trước khi gặp Dr Tran. Tôi tin là cũng có nhiều bạn khác giống tôi, khi các bạn ấy ủng hộ ư kiến của ông Dr Tran, mà không ngại bị gọi là “nâng bi, bợ đít”.
Cám ơn quư vị đă đọc, và, v́ đă nói trước là chấp nhận bị ném đá, tôi sẽ không tranh luận với quư vị.
Bookmarks