1- Nguồn gốc đểu của văn hoá Macxit Lêninnit ở VN:
Về cuối đời, sau khi đă bị đày đọa cả nửa thế kỷ trong xă hội XHCNVN, triết gia Trần Đức Thảo nói "Chính là Marx sai". Một cái sai của một triết gia đă lấy đi cả trăm triệu tính mạng con người, và c̣n không biết đến bao giờ nhân loại mới hoàn toàn rũ bỏ được cái sai ấy. Ông Gorbachew nhận định:"Cộng sản là dối trá và chỉ có dối trá" Theo ngôn ngữ hiện đại ở Việt Nam th́ là "Cộng sản là đểu và chỉ có đểu".
Căn cứ vào mục tiêu của Tuyên ngôn Cộng Sản th́ nếu không có dân chủ Xô viết, không thể có chủ nghĩa xă hội. Tham vọng của Cộng sản là thực hiện chủ nghĩa xă hội ở khắp nơi trên thế giới, nhất là ở các nước tiền tiến. Năm 1939 Trosky đă viết:"Mục tiêu của chủ nghĩa xă hội là tạo ra một xă hội không giai cấp, dựa trên sự liên kết và thỏa măn hài ḥa mọi nhu cầu. Trong ư nghĩa cơ bản ấy th́ chưa có một tí xă hội chủ nghĩa nào ở Liên Xô". Điều này chứng tỏ một sự lừa đảo có ư thức đối với lao động và nhân dân thế giới. Engel trên lư thuyết nói về xă hội không có giai cấp của CS nghe rất "sướng tai":"Sau này khi không c̣n sự thống trị giai cấp và đồng thời không c̣n cuộc đấu tranh của mỗi cá nhân để tồn tại do sự tổ chức hỗn loạn của nền sản xuất hiện nay, và do sự va chạm và xung đột thái quá bắt nguồn từ cuộc đấu tranh này th́ không c̣n ǵ để phải đàn áp, không c̣n có một lực lượng đặc biệt của Nhà Nước để đàn áp nữa. Kẻ tầm thường nghĩ rằng muôn đời vẫn cần có anh xen đầm. Thật ra anh xen đầm c̣n chế ngự được con người chừng nào con người chưa đủ lực để chế ngự thiên nhiên. Muốn cho Nhà Nước tiêu vong, phải làm tiêu vong sự thống trị giai cấp và cuộc đấu tranh để cá nhân tồn tại".Nhưng khi chuyển sang thực tế, trước hết bên Liên Xô trong những năm đầu của cách mạng đă h́nh thành một giai cấp quan liêu. Sự lừa đảo quần chúng nhân dân tiên khởi của chủ nghĩa CS ở Liên Xô là đă dẹp bỏ một giai cấp mà họ gọi là ăn bám, tức là phong kiến để rồi thay thế vào đó một giai cấp ăn bám mới, tức là giai cấp cán bộ có hành vi rất quan liêu. Nói đúng ra, giai cấp quan liêu của CS gồm toàn thành phần đảng viên nắm nhiệm vụ điều hành đất nước, chỉ là một h́nh thức quan liêu tư sản thoái hoá, v́ họ cũng có một động cơ quá tŕnh phát triển như nhau, đúng như Trosky đă nhận xét về giai cấp quan liêu CS này:"Xét về tính chất, quan liêu không phải là một giai cấp, mặc dù có khát vọng trở thành giai cấp. Trong quá tŕnh sản xuất, quan liêu không có vị trí độc lập và cần thiết như một giai cấp. Quan liêu chỉ là một đám người ăn bám vào giai cấp lao động (Cả cái Đảng CS từ lănh đạo chóp bu đến cấp thấp nhất ở địa phương đều là ăn bám vào lao động quần chúng), như cây tầm gửi ăn bám vào một thân cây to, rút nhựa để sống. Trong hàng chục năm qua, quan liêu ở Liên Xô đă rút ở nền kinh tế Nhà nước những đặc lợi, đặc quyền cho ḿnh. Mặc dầu không chiếm hữu những phương tiện sản xuất, họ vẫn có quyền hưởng thụ tối đa những sản phẩm do những phương tiện sản xuất này làm ra. Chính v́ thế, họ đă bảo vệ (bảo vệ theo phương pháp quan liêu của họ!) nền kinh tế tập thể, thành quả của Cách mạng tháng Mười như bảo vệ con ngươi của mắt họ" (Bác Hồ cũng lập lại câu này với đảng viên).Thứ hai họ vẫn phải lẩn lút dấu diếm thu nhập của họ, trước mắt dân chúng. Họ vẫn phải giả dối, đem chủ nghĩa Macxit ra tuyên truyền, trong lúc họ áp dụng chủ nghĩa này dưới lăng kính quan liêu của họ".(5)
Người nông dân và thợ thuyền, nói theo quan điểm của CS là "vô sản" đoàn kết lại để cho bọn bất lương bóc lột và đoạ đầy. Những tuyên bố lừa phỉnh "làm theo khả năng, hưởng theo nhu cầu" đă mê hoặc được dân chúng và đưa được họ vào chốn cực khổ triền miên. Đó là đường lối chính trị "đểu" của đảng Cộng Sản Liên Xô, tiền bối của cách mạng tháng Tám V.N. (Đây VN tháng Tám, em Liên Xô tháng Mười - Tố Hữu)
Trong việc đào tạo nếp sống tinh thần của người dân, tức là về mặt văn hoá Đảng chiếu cố tận t́nh khuôn ép nhân dân trong cái gọi là nền văn hoá vô sản:"Cơ quan trung ương của đảng ban bố những bài không kư tên, khá giống lệnh của các tướng tá quân sự quản lư kiến trúc, văn học, kịch bản, nhảy múa, cố nhiên là cả triết học, các khoa học tự nhiên và lịch sử."(6).
Sự lănh đạo bằng khủng bố của Đảng đối với tầng lớp gọi là trí thức tiểu tư sản làm thui chột hết mọi sáng tác, phát minh mà nguyên do cũng chỉ v́ tầng lớp này cần phải tạo một vỏ ṣ cho ḿnh để tồn tại:" Đă từng nếm một kinh nghiệm đau đớn, các nhà khoa học tự nhiên, toán học, ngữ vị văn học, lư thuyết gia về nghệ thuật quân sự cố tránh những khái quát hoá lớn rộng, sợ rằng có một "giáo sư đỏ" thường thường lại là một anh ngoi lên ngu dốt chống lại họ một cách thô bạo bằng một trích dẫn nào đó của Lênin, hoặc Stalin. Trong trường hợp như thế, bảo vệ tư duy và phẩm chất khoa học chắc chắn là tự gây cho ḿnh một sự đàn áp khắc nghiệt."(7) Như thế, điều hợp lư là phải có một nền văn hoá, nói riêng về văn học xây dựng bằng những tác phẩm "đểu" của những tác giả được Đảng chiếu cố :"Sự trung thực không có nó không thể có công tác lư luận, bị dẫm xuống chân. Những ghi chú để giải thích kèm theo các văn bản của Lênin cứ mỗi lần tái bản lại được sắp xếp lại từ đầu đến cuối để phục vụ lợi ích riêng bộ tham mưu của Chính phủ, tâng bốc các" lănh tụ", bôi nhọ các địch thủ của họ, xoá đi một số dấu vết. . . Các sự việc bị bóp méo, tư liệu bị che dấu, hoặc, ngược lại, được chế tạo ra, thanh danh được dựng lên hoặc bị hủy đi"(8). Đặc sắc của các lănh tụ Cộng Sản đều là các "nhà văn lớn" với những tác phẩm đồ sộ trở thành kinh điển, và mỗi lời nói là khuôn vàng thước ngọc chỉ đạo:"Bí thư đoàn Thanh niên Cộng sản tuyên bố trong một cuộc hội nghị các nhà văn rằng :"Các chỉ thị của đồng chí Stalin là pháp lệnh cho tất cả mọi người" và người ta vỗ tay, mặc dù một số đỏ mặt v́ xấu hổ "…Và như người ta muốn lăng mạ đến tột cùng văn học, Stalin, người không thể viết đúng ngữ pháp một câu tiếng Nga, được phong là một trong những nhà cổ điển về văn phong ".(9)
Nền tảng văn hoá Macxit ở "quê hương cách mạng Tháng Mười" mà những người đầu tiên ái mộ chủ nghĩa Marx hết ḷng hết dạ đem về cho nhân dân Việt Nam để thay thế nền văn hoá mà họ gọi là phong kiên lạc hậu, thực dân, tự bản chất nó đă là sản phẩm của đám người "tiêu giấy bạc giả"- nếu dùng từ mới của VN ngày nay th́ là bọn "tiêu tiền đểu". Thực vậy, những sách gọi là kinh điển mà những trí thức VN đọc để từ đó hiểu chủ nghĩa Mac đều không phải là trước tác cơ bản của nền tảng Macxit. Nếu người ta đă biết không phải học thuộc tứ thư ngũ kinh là thành nhà Nho, mà c̣n phải có công phu hàm dưỡng tu thân mới thể ngộ được đạo đức để làm một hiền nhân quân tử; th́ đối với Macxit khả năng tổ chức và lănh đạo quần chúng- tức là lừa bịp và đàn áp mới là cơ bản. Hồ Chí Minh chỉ là một người hành động, không phải là lư thuyết gia, và ông cũng hoạt động ở ngoại quốc nhiều hơn ở Việt Nam . Nhóm chủ trương cách mạng theo Maxit là nhóm Tân Việt với Đào Duy Anh, có định hướng và chương tŕnh rơ rệt:"Tôi (Đào Duy Anh) sở dĩ thừa nhận rằng con đường cách mạng của nước ta phải theo phương hướng cách mạng Xă hội chủ nghĩa là do nhận thức bằng lư trí, thấy như thế mới lô-gic, chứ thực ra chưa biết làm cách mạng xă hội chủ nghĩa như thế nào."(10).Chỉ căn cứ vào sách vở do Đảng Cộng Sản viết mà chuyển đạt chủ nghĩa CS vào VN, Đào Duy Anh cũng như vài cộng tác viên của đảng Tân Việt lúc ấy không hiểu rằng thực chất những sách ấy đă không phản ánh thực trạng của cách mạng Xă hội chủ nghĩa:"Nhờ quen biết một thanh niên quê ở Thanh Hoá đă từng làm thư kư tàu biển cho một công ty hàng hải Pháp, có lẽ bấy giờ anh ta là một đầu mối liên lạc ở Saigon để các thủy thủ Pháp tiến bộ trao cho những sách báo do đảng Cộng Sản Pháp xuất bản, tôi được anh trao cho một số sách về chủ nghĩa Cộng Sản như": ABC du Communisme, Theorie materialisme historique, Lenine et la question national v.v…Ngoài ra tôi c̣n mua được một số sách của các nhà xuất bản khác như Histoire du Socialisme, Karl Marx, sa vie, son oeuvre của Mac Beer, Lenine của Clara Zetkin, La femme et la socialisme của Auguste Bebel."
Con đường đi đến chủ nghĩa Mac hoàn toàn bằng lối hàm thụ ấy đương nhiên chỉ cho người ta một mớ kiến thức hào nhoáng bên ngoài, nhưng nó lại tạo ra một niềm tin mù quáng. Không đối chiếu với thực tại th́ không thấy những yếu kém hay sai lầm của lư thuyết. Mang tiếng là khoa học, nhưng lại hành xử rất từ chương, nó sẽ dẫn đến "nói một đàng , làm một nẻo" mà sự kiện này vốn lúc ấy đang diễn ra ở Liên Xô, quê hương của Cách Mạng tháng Mười,"Tôi đă tin tưởng rằng Cách mạng VN muốn thành công, cuối cùng tất phải theo hướng Cách mạng Xă hội chủ nghĩa; chủ nghĩa xă hội ở đây là chủ nghĩa xă hội khoa học hay chủ nghĩa Cộng Sản , dựa trên cơ sở lư luận của chủ nghĩa Mac, mà chủ nghĩa Mac là chủ nghĩa Duy vật biện chứng và chủ nghĩa Duy vật lịch sử."(11).
Rất nhiều người đă lầm lẫn khi cho rằng những người Cộng Sản VN chỉ dùng chủ nghĩa Cộng Sản như một phương tiện để tranh thủ độc lập cho nước nhà. Đó là v́ theo ư thức hệ cũ, tinh thần quốc gia là tuyệt đối, dù trong chế độ quân chủ, nhân dân và xă tắc vẫn được tôn trọng và từ vua đến quan đều phải lây quốc gia làm trọng. Những nhà cách mạng buổi đầu của VN như Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu dù chủ trương Đông Du hay Tây hoá cũng vẫn có mục đích tranh thủ độc lập cho quốc gia. Nhưng Cộng Sản th́ theo đúng tư duy của họ, mục đích là thế giới. Quốc gia chỉ là một phần nhỏ của thế giới. Tranh thủ độc lập quốc gia chỉ là bước đầu để cho giai cấp công nông có chính quyền mà tiến lên làm cách mạng thế giới:"Sau khi phân tích t́nh h́nh kinh tế, t́nh h́nh chính trị, t́nh h́nh xă hội, đặc biệt là sự phân bố giai cấp ở nước ta, tôi đi đến kết luận rằng Đảng ta ngày nay phải là một đảng có tính chất liên hiệp quốc dân, chứ chưa có thể là một đảng Cộng Sản thuần túy của giai cấp công nhân được, v́ thực ra giai cấp công nhân của nước ta c̣n non trẻ, nhưng trong t́nh h́nh thế giới ngày nay, cách mạng nước ta cuối cùng phải là một bộ phận của cách mạng thế giới, do giai cấp công nhân lănh đạo, cho nên để có thể đảm bảo sự lănh đạo của giai cấp công nhân mà từ cách mạng dân tộc tiến lên cách mạng thế giới (tức cách mạng Xă hội chủ nghĩa."(12)
Rơ ràng :"Trong khi chắp cánh liền cành,
Mà ḷng rẻ rúng đă dành một bên.
Tự cơ bản của Cộng Sản không có chỗ đứng cho quốc gia. Lenin chỉ dùng chiêu bài dân tộc để đánh phá tư bản và thực dân, cho Liên Xô rảnh tay làm cách mạnh xă hội ở trong nước. Như thế bản chất của văn hoá Macxit đă là giả dối, lừa phỉnh, hay nói ngôn ngữ ngày nay là "đểu". Vănhoá Macxit hay bất kỳ một nền văn hoá nào đều phải là tiếp thu những tinh hoa của văn hoá tiền nhiệm. Sự tiếp thu ở mặt văn hoá không hàm ư đấu tranh triệt tiêu, mà chỉ là chọn lựa tự nhiên. Tuy vậy giai cấp cầm quyền với sự lo ấu về an nguy của nó, vẫn muốn khống chế một tư duy văn hoá thể hiện ra ở cách tư duy và hành động. Nền văn hoá nhân bản vốn đă có thời gian dài xây dựng và củng cố trong lịch sử, dù bị nhiều va chạm cũng vẫn là tiêu chuẩn cho mục đích hành động của con người. Nó không thể thỏa hiệp được với sự lăng mạ ḷng nhân ái và liêm xỉ của con người bằng những hành vi dối trá, cướp đoạt, diệt chủng.
Mê hoặc lư thuyết của những người tuyên truyền cho chủ nghĩa Cộng Sản nhắm vào thành phần trí thức trong xă hội là cái vỏ bạo lực của cách mạng. Họ tung hỏa mù để vừa che lấp những hành vi tàn bạo diệt chủng, vừa lu loa gian dối chào hàng:"Bao nhiêu thế hệ triết gia từ mấy trăm năm gần đây đă cố đi t́m thực chất của cuộc sống con người(*), và đến hơn trăm năm nay Karl Marx là nhà tư tưởng mới gọi là nắm được căn bản của cuộc sống. Nhà Phật cho rằng chỉ cần tâm ư con người được sự chỉ đạo của định và tuệ, th́ con người bị "phóng thể" có thể trở vè được bản thân ḿnh, do đó mà tự cứu ḿnh và cứu độ người khác. Karl Marx th́ cho rằng con người bị "tha hoá" về mọi mặt phải được giải thoát khỏi sự tha hoá để trở thành con người chân chính, toàn diện . . .Marx th́ cho rằng sự tha hoá của con người là bắt đầu từ sự tha hoá về kinh tế, tức là sự tha hoá của chế độ tư hữu tài sản,(*). Người Macxit phải dùng đấu tranh mới thực sự giải phóng được con người (Cộng Sản trên thế giới đă giải phóng được cả trăm triệu người khỏi cuộc sống. Riêng Công Sản Việt Nam đă giải phóng cả 20 triệu dân miền Nam (VNCH) khỏi cuộc sống tương đối ổn định về kinh tế để đưa công nông cả nước vào cuộc sống nghèo khổ, nô lệ ). Người Macxit cho rằng nếu không đấu tranh th́ không thể nào mong tự giải thoát được. Song đấu tranh có nhiều h́nh thức, từ đấu tranh tư tưởng, đấu tranh chính trị, đến đấu tranh bằng bạo lực, tùy thời cơ mà dùng h́nh thức này hay h́nh thức khác.(Cái đểu của đấu tranh tư tưởng Cộng Sản là bịt mồm không cho đôi phương phát biểu). . Những điều căn bản để cứu đời chỉ có thể thực hiện được bằng cách đấu tranh để mở rộng cách mạng ra nhiều nước khác, kể cả những nước Đế quốc chủ nghĩa, để hạn chế và dần dần chấm dứt sự lũng đoạn của những công ty tư bản khổng lồ trên toàn thế giới là những kẻ thủ ác trong những mối đe dọa lớn đối với loài người.(* )Như thế th́ có thể nói rằng lư tưởng cứu độ của người Phật tử cũng như lư tưởng cứu thế của các tôn giáo khác mà xưa nay các tôn giáo không thực hiện nổi (sic), chủ nghĩa Mac sẽ có thể thực hiện được".(12)"Con người được giải phóng khỏi mọi h́nh thức tha hoá, con người toàn vẹn ấy, chỉ có thể trở thành ở trong xă hội Cộng sản thôi. So với các thứ chủ nghĩa nhân đạo cũ, từ chủ nghĩa nhân đạo Phật giáo và Khổng giáo ở Đông phương, đến các thứ chủ nghĩa nhân đạo bắt nguồn ở ḷng thương của Thiên chúa hay những chủ nghĩa nhân đạo của những nhà triết học vô thần, th́ chủ nghĩa nhân đạo của Mac cao thượng và thiết thực hơn nhiều"(13).
(C̣n tiếp)
Bookmarks