....
Sau cùng, không biết ngựi viết có nên kể ông thẩm phán Phan Quang Tuệ là người thứ tư trong danh sách những vị tai to mặt lớn đứng ra che chắn cho tờ báo Người Việt không, v́ ông không trực tiếp đứng ra bênh vực báo Người Việt.
Trong buổi mừng sinh nhật của tờ báo Người Việt Minnesota, ông TP Phan Quang Tuệ được mời đọc tham luận. Bài viết của ông ngắn thôi. Ông bàn về một vấn đề bao la là Tự Do ngôn luận, tự do báo chí theo Hiến Pháp Hoa Kỳ. Đề tài tham luận không biết ngẫu nhiên hay chủ tâm. Nếu là ngẫu nhiên, sao lại trùng hợp với biến cố Sơn Hào một cách lạ lùng đến thế. Ông nói ít, nhưng người ta hiểu được rất rơ ông muốn nói ǵ và về cái ǵ. Ông không minh nhiên biện hộ cho tờ Người Việt ở Nam Cali, nhưng ai cũng hiểu là ông đang làm chuyện đó. Cái ư chính trong bài tham luận của ông nằm trong đoạn văn sau đây:
Không ai phủ nhận là cộng đồng người Việt được hưởng hoàn toàn và được Tu Chính Án Thứ Nhất bảo vệ hoàn toàn trong việc xử dụng quyền tự do ngôn luận. Vấn đề là có những cá nhân và tổ chức trong cộng đồng muốn xử dụng tự do ngôn luận của họ để dập tắt tự do ngôn luận của những ai không đồng chính kiến với họ. Đăng một bài phỏng vấn hay một lá thư có thể gây phẫn nộ cho độc giả. Sự phẫn nộ có thể được chia xẻ bởi rất nhiều người, và được xem là một sự phẫn nộ chính đáng. Câu hỏi cần được đặt ra là đây có phải là lư do chính đáng để kêu gọi tẩy chay tờ báo, làm áp lực đóng cửa toà báo. Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ c̣n những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!"
Thành thật thừa nhận rằng, ít có bài tham luận nào academic như bài này của thẩm phán Phan Quang Tuệ. Tuy nhiên có lẽ bởi nó cao siêu quá nên đưa đến một vấn đề khó lư giải. Khái niệm tự do báo chí của TP Phan Quang Tuệ cho thấy một thực tế là trong cuộc sống của xă hội con người không có lằn ranh thiện-ác, phải-trái, đúng-sai, tốt-xấu, hay-dở v.v. Tất cả đều phải được chung tự do tồn tại và phát triển đồng đều. Nhưng thực tế có thế không và con người có chấp nhận như thế không. Đó là vấn đề cần lư giải. Lấy thí dụ sau đây cho dễ hiểu. Mỗi tờ báo, mỗi cơ quan truyền thông ví như một loài hoa. Hoa th́ ai cũng thích. Chỉ có trong khu vườn chế độ độc tài toàn trị như chế độ Hànội, VGCS mới trồng một thứ hoa là hoa cứt lợn, nhưng nó vẫn là hoa. Loại hoa này không có giá trị thưởng ngoạn. Trái lại, trong vườn của các chế độ dân chủ tự do, người ta trồng đủ mọi thứ hoa, hoa quí lẫn hoa hèn, nhưng không có hoa cứt lợn, và tuyệt đối không có bất cứ loài cỏ dại nào mọc trong đó. Nếu có, phải nhổ bỏ đi tức khắc. Những tờ báo như tờ Người Việt không thể được coi là hoa, chúng là cỏ dại. Chỉ có một số rất ít người như TP Phan Quang Tuệ gọi nó là hoa. Nhổ bỏ loài cỏ dại này đi, TP Phan Quang Tuệ lại sợ khu đất trở thành vườn hoa độc chủng. Làm sao như thế được! Sự lo ngại của TP Phan Quang Tuệ hoàn toàn không đúng và không thể xẩy ra. Tờ Người Việt bị tẩy chay, đóng cửa phải là điều tất nhiên.
Tự do ngôn luận trong chế độ dân chủ không có nghĩa là mạ lỵ, chửi bới, phá hoại, gây hiềm khích, hạ nhục người khác. Tất cả những luận điệu này đều là những thứ cỏ dại mọc lẫn lộn trong vườn hoa văn học phải bị nhổ bỏ hết. Viết lách như tên Sơn Hào không phải là tŕnh bầy một chính kiến. Nó cố ư mạ lỵ, vu khống, làm nhục, có mưu đồ phá hoại và gây phân hóa cộng đồng. Tờ báo Người Việt luôn luôn có những bài báo như thế. Nó là kẻ thù của cộng đồng. Nó phải bị loại trừ.
Bài tham luận của TP Phan Quang Tuệ nói chung chung và tổng quát quá khiến người ta nghĩ rằng ông chủ trương hoa và cỏ dại cũng như nhau, chúng được tự do mọc trong vườn. Khái niệm TỰ DO nói chung của TP Phan Quang Tuệ, Nước Mỹ học và phải mất 200 năm mới tiêu hóa nổi. Xem ra dân VN ta giỏi hơn nhiều. Người ḿnh học nhanh, học vội quá, tiêu hóa không nổi nên bội thực TỰ DO đến nỗi bị quân vô lại chửi cha cũng cho đó là tự do, kẻ thù đâm trí mạng cũng bảo là nó có quyền. Cái thứ tự do này xin tạm gọi nó là "Hủ Mỹ" để so sánh với t́nh trạng "Hủ Nho" ở nước ta thời xưa. Nạn hủ nho làm cho đất nước không ngóc đầu lên nổi. Nạn hủ mỹ ngày nay đă làm miền Nam rơi vào tay VGCS. Và bây giờ, nó đang giúp cho CS nhuộm đỏ cộng đồng. Lịch đă chứng minh và c̣n đang chứng minh điều đó.
Câu hỏi TP Phan Quang Tuệ đặt ra
"Đăng một bài phỏng vấn hay một lá thư gây phẫn nộ có phải là lư do chính đáng để kêu gọi tẩy chay tờ báo, làm áp lực đóng cửa ṭa báo? Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ c̣n những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!" rất dễ trả lời và người viết đă trả lời như trên. Xin tóm tắt lại một lần nữa. Tất cả mọi luận điệu báo chí cố ư hạ nhục, phỉ bang, phá hoại, và gây phân hóa cộng cộng đều là loài cỏ dại trong vườn hoa báo chí. Tẩy chay, đóng cửa những tờ báo thường xuyên đăng những luận điệu đó là nhổ cỏ dại cho vườn hoa muôn sắc khoe mầu. Nhổ cỏ dại tuyệt đối không có tác dụng biến vườn hoa thành khu vườn độc chủng như TP Phan Quang Tuệ lo ngại. Đóng cửa một tờ báo xấu trong cộng đồng là điều tự nhiên và cần thiết giống như nhổ đi một cây cỏ dại trong vườn hoa. Thế thôi.
Trong quá khứ và cả hiện tại, có không biết bao nhiêu người con yêu của Dân Tộc đă nhân danh tự do làm cho Dân Tộc phải điêu đứng, thậm chí phải mất nước. Chẳng phải ở đâu xa, xin lỗi TP Phan Quang Tuệ, tôi muốn đưa ra thí dụ để học hỏi là chính thân phụ của ông là Bác sĩ Phan Quang Đán. BS Đán là một đảng viên đảng Đại Việt. Ông xuất thân từ trường thuốc đại học Harvard. BS Đán đă chống lại ông Ngô Đ́nh Diệm ngay từ khi ông Diệm mới lên nắm quyền năm 1954-55. Trong khi ông Diệm c̣n đang phải vật lộn với các giáo phái sứ quân, với những chuyện chơi xấu của thực dân Pháp, với vấn đề di cư từ miền Bắc, và với vô vàn khó khăn tràn ngập của đất nước lúc đó, th́ BS Đán lại lập bè kết đảng nhân danh tự do để chống ông Diệm. Ở nước Mỹ, nếu bất đồng chính kiến, người ta chống nhau và đánh gục nhau ở nghị trường. BS Đán không thế, ông tham gia vào những cuộc phản loạn của bọn tướng tá côn đồ để lật đổ ông Diệm. Thời Đệ II Cộng Ḥa, BS Đán vươn lên tới chức Phó Thủ Tướng, cờ đến tay nhưng rồi cũng không biết đường nào mà phất, ông bèn hiến kế cho người Mỹ:
"Either you kill them all (VC)
or you talk to them (VC),
and killing all of them (VC)
is impossible." (Tạm dịch: hoặc anh phải giết hết bọn chúng, hoặc thương thuyết với chúng, giết sạch chúng nó là điều bất khả.) Lịch sử cho thấy, thương thuyết (talk) với VGCS như BS Phan Quang Đán chủ trương hậu quả như thế nào, mọi người VN kể cả TP Phan Quang Tuệ đều đă trải nghiệm. Người viết xin khỏi dài ḍng.
Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất
Nguồn
Bookmarks