Chào quí Bạn,
nmq c̣n được hoăn thêm vài ngày.. nên lại có thời giờ để gơ ;
Đầu tiên là ; Chúc quí Bạn ở Hoa kỳ ;
Happy Dindon... Joyeux... Gà Lôi
-----------------------------------------------------------------------------------
T/v Tigon có gởi tấm h́nh của Trung học Phan Rang... thế c̣n..
Nào Đồng Khánh Huế.... Duy Tân... Vơ Tánh Nha trang và biết bao nhiêu kỷ niệm của thời hoa bướm học tṛ với lọ mực tím và mái tóc thề buông xoả sau tấm lưng ong....
.. rồi miền nam Nào Đồ Chiểu Mỹ tho... Phan thanh Giản Cần thơ.....
Những sở học, vốn liếng trí tuệ căn bản chuẩn bị vào đời của ngày xưa được hun đúc ra sao ?? chúng ta đưa ra không phải chỉ là hoài niệm, mà là một chứng tích lịch sử; để các con, cháu khi đọc đến, sẽ hiểu được cái hay, cái đúng của cơ chế cầm quyền lèo lái một quốc gia.. thật ḷng v́ dân v́ tương lai quê hương hay là v́ cái túi cái danh chuyên quyền.




Reply With Quote



Xa quê hương người ta thường nhớ đủ thứ. Nhớ những người thân yêu. Nhớ nhà cửa, nhớ con đường xưa đă bao lần đi qua, nhớ bạn bè của thời đánh đinh, đánh đáo. Và trong tôi cũng vậy. Một khi cơn nhớ cuộn lên như sóng lớp thủy triều th́ ôi thôi bao nhiêu là nỗi nhớ ồ ạt trở về. Từ những ngày ấu thơ đến những ngày mới lớn.
Lúc c̣n sống ở quê nhà không bao giờ tôi quan tâm đến giá trị cũng như chẳng bao giờ tôi t́m hiểu về cội nguồn của chiếc áo. Giờ đây nhớ trời quê khi sống trên đất khách, tôi mới nhận được chân giá trị của chiếc áo và cảm thấy thật hănh diện mỗi khi mặc, dù ngày xưa nơi quê nhà tôi đă từng mặc nó hằng bao nhiêu năm trời.
Rồi bà đưa tay vuốt lớp vải mềm mịn trên cánh tay tôi. Tôi mỉm cười nh́n xuống chiếc áo tôi đang mặc. Chiếc áo dài màu tím than, đơn giản không trang hoàng sặc sỡ. Tôi lắc đầu trả lời: 
Bookmarks