
 Originally Posted by 
Tigon
					
				 
				Tigon phải quote  lại để tiếp tục tư tưởng xem ḿnh đang viết tới đâu .
Buổi tối định mênh  . Một chuyện hệ trọng  không thể giải quyết được , lại có một kết quả nhanh chóng chỉ v́ chuyện con gà ( phải xin phép khi  làm thịt ).
Bà Ngoại đă quá già , ruộng vườn  th́ quá lớn  , Ngoại đă quen đi lại giữa Phùng Khoang ( Hà đông )  và Hà Nội , chắc chắn  Ngoại không thể dứt áo ra đi . 
Bác đưa ra một giải pháp tạm : Ba vào Hải Pḥng  trước với Nhà In . Tới nơi , ḍ xem t́nh h́nh di cư như thế nào  , chuyện tàu bè làm sao ?
Me và chúng tôi  ở lại với Bác, chờ tin Ba .
Thực ra , hồi đó chị em chúng  tôi không được biết ǵ hết . Các thầy cô giáo , được lệnh Công An , phải ḍ xét dân qua đám học tṛ . Biết là trẻ con ít nói dối , Bác và Ba Me  không bao giờ bàn chuyện đi - ở trước mặt Chị em chúng  tôi . Măi khi an toàn ở Hải Pḥng , Ba Mẹ mới kể .
Tại sao lúc đó Bác không đi  ngay ? V́ Bác  nóng ḷng muốn chờ  gặp 2 người con theo kháng chiến trở về .
Khoảng tháng 10 , người con trai cả từ biên khu  đem cô vợ  về ra  mắt gia đ́nh . Rồi một tuần sau , Mẹ Vợ cũng tới  . 
Tigon c̣n nhớ ( và nhớ đến muôn đời ) , câu nói đầu môi , chót lưỡi , nói như vẹt của Mẹ con Bà này . Khi ai hỏi , bà có khỏe không , bà trả lời " Nhờ ơn Bác  và Đảng , tôi vẫn khỏe .  Khi hỏi " Hà Nội vui không ? " , bà nói :" nhờ ơn Bác  và Đảng , tôi mới có dịp biết Hà Nội vui như thế này .
Hỏi cô con gái  , làm dâu nhà này có thích không ? Cô trả lời " Nhờ ơn Bác  và Đảng , con mới được làm dâu Hà Nội ". Khi ăn , hỏi ăn no chưa , Cô trả lời " Nhờ ơn Bác  và Đảng ,  con no rồi ".Bác   và  cả nhà bấm  bụng cười , nhưng chỉ nói ra khi vắng mặt Mẹ con Bà kia " tổ sư nó  , nó ăn của ông , mặc của ông , liên quan ǵ đến Bác và   Đảng "
Các anh chị ở lại Hà Nội  sau Mùa Thu 1954 , thấy Tigon kể chuyện " Nhờ ơn Bác  và Đảng "  có chính xác không ?
.
Tigon
			
		 
	
Bookmarks