Nguyễn Thị Anh Thư, đứa con gái của người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu, lưu lạc từ khi vừa lên 4 tuổi, khi cha bị "tập trung cải tạo, mẹ cất bước sang ngang từ 35 năm qua
Con đi t́m cha hơn 30 năm dài lao lư.
· Con đi t́m cha Nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu.
· Con đi t́m cha t́nh phụ tử thâm sâu.
· Con đi t́m Cha, Cha ơi ở nơi đâu?
· Cơn xóay cuộc đời qúa bể dâu.
· Oan khiên vây phủ trắng mái đầu,
· Thân ta ṃn mỏi trong lao lư.
· Thương mấy con thơ lắm dăi dầu.
* Nguyễn Hữu Cầu có thăm nuôi .
· Có thăm nuôi? Ai vào thăm nuôi tôi? Hơn 30 năm dài nơi lao lư từ ngày mẹ mất, người thăm tôi duy nhất là con gái của tôi Nguyễn Thị Anh Thư. Nhưng vài năm cháu mới có điều kiện thăm tôi một lần v́ gia cảnh nghèo túng, đời sống lứa đôi của cháu lại không được hạnh phúc, lại phải gánh thêm người cha tù chính trị với mức án chung thân! Tôi làm cha mà chưa một lần được dạy dỗ, dưỡng nuôi con, lại để cho con v́ tôi phải mang nhiều khổ lụy, lao tù chưa phải là nổi đau tận cùng đang dày xéo ḷng tôi.
Hôm nay không biết có việc ǵ xẩy ra cho con gái của tôi mà cháu lại vào thăm tôi bất thường như thế này? Cầu xin Ơn Trên ban b́nh an cho các con của tôi.
· Ngọc Bích ơi! Ba của ḿnh ra ḱa. Người đàn ông gầy yếu đầu bị nấm tóc, mặc bộ đồ tù có sọc trắng đen là Ba của ḿnh đó,
· Trời ơi! Ba của ḿnh tàn tạ đến như vậy hả chị Hai? Ba ơi! Ba, con là Ngọc Bích là đứa con trai thất lạc của Ba đây,
· Chúng con chào Ba.
· Anh Thư hôm nay có việc ǵ mà đến thăm Ba bất ngờ vậy? Hoàn cảnh con ở bên ngoài cũng nhiều khó khăn lắm . Một năm thăm Ba một hai lần cho Ba được gặp con, biết con khỏe mạnh là đă an ủi cho Ba lắm rồi... H́nh như có ai cùng đến đây với con phải không?
· Dạ, thưa Ba! Đó là Ngọc Bích là em trai của con, con trai của Ba đó.
· Hả? Ngọc Bích, con là Ngọc Bích, con của mẹ Bích Nguyệt phải không?
· Dạ thưa phải, Ba ơi, con là Ngọc Bích là con của Ba đây!
· Trời ơi! Con trai của tôi (Nức nở, Nguyễn Hữu Cầu quỳ xuống chấp tay lạy Trời Đất). Xin tạ ơn Trời Đất đă đoái thương, ba mươi mấy năm cha con đă có ngày gặp lại. Con ơi, ba mươi mấy năm dài đăng đẳng ai bồng ai ẵm, ai dưỡng nuôi dạy bảo con nên người? Ba mươi mấy năm rồi, Ba chưa một lần làm bổn phận của người cha. Các con hăy tha thứ cho Ba, v́ vai Ba nặng gánh sơn hà và v́ thân xác Ba mang xíềng xích ba mươi mấy năm bởi một vụ án oan sai Ba không rửa sạch, Chỉ v́ Ba không thể làm ngơ để mặc cho bọn tham quan lạm dụng chức quyền hà hiếp lương dân, giết người vô tội, chỉ v́ Ba sống trọn vẹn với lương tâm và lư tưởng của một người con của đất Việt có lương tri. Ba sống không thẹn với tiết tháo một con người dầu trong lúc sa cơ thất thế.
http://motgocpho.com/forums/showthread.php/17259-Thảm-Cảnh-Gia-Đ́nh-Nhạc-Sỹ-Đại-Úy-VNCH-NGUYỄN-HỮU-CẦU
Bookmarks