Chương 21 :TƯ PHÁP KIẾU CỘNG SẢN,TÙ PHẢI VIẾT BẢN LUẬN TỘI ĐỂ LÊN ÁN MÌNH
Vào năm 1978 sức khoẻ Tù suy xụp tới mức cùng cực, mọi người đang sống trong hoàn cảnh thất vọng đợi chờ ngày đến lượt ḿnh nhắm mắt xuôi tay rũ sạch nợ trần, bỗng dưng có một phái đoàn Y tế thật hùng hậu của Trung Ương từ Hà Nội tới K1 Trại Tân Lập, thực hiện việc khám sức khoẻ cho Tù để t́m nguyên nhân v́ sao sĩ số tù tử vong trong thời gian qua lên cao đến thế?
Sau kỳ kiểm tra của Đoàn Y tế, Trại phát cho Tù mỗi người một Phiếu Bưu Kiện gửi 5 Kí lô thực phẩm khô qua đường Bưu điện, và được phép viết thơ để trại chuyển về cho gia đ́nh xin tiếp tế. Ai đang bị giam trong nhà kỷ luật, hoặc đang bị phạt giảm mức ăn hàng tháng th́ không được hưởng đặc ân này. May mắn cho bọn 4 người chúng tôi (Trần văn Thăng, Phạm Tài Điệt, Nguyễn văn Phúc, và Tôi Nguyễn-Huy Hùng) đă hết hạn phạt giảm mức ăn, nên cũng được nhận Phiếu Bưu Kiện và viết thư gửi về cho gia đ́nh xin tiếp tế như mọi người trong Đội.
Cũng kể từ đấy, Trại giam không muối ngọn sắn (đọt cây khoai ḿ) làm dưa chua phát cho Tù ăn thay rau hàng ngày nữa. Trước đó, Trại giam đă dựa vào một bài báo của một Kỹ sư Nông nghiệp Giáo sư tại Đại học Cần Thơ phổ biến trên Nhật báo “Nhân Dân” của Đảng và Nhà Nước, phân tích xác định rằng: “bốn kí lô lá đọt sắn” có “chất lượng” dinh dưỡng tương đương với “một kí lô thịt ḅ”.
Cây sắn do Tù trồng để lấy củ nộp cho Trại, đọt sắn cũng do Tù đi cắt về giao cho nhà bếp, nhưng trên bản kê công khai thu chi tiền thực phẩm hàng ngày tại nhà bếp món dưa đọt sắn muối cũng được tính vào mục chi. Như vậy mỗi kí lô đọt sắn muối thành dưa cho Tù ăn được tính tiền 3 lần:
1/- tiền công lao động hàng ngày của Tù đi trồng sắn;
2/- tiền công Tù đi cắt đọt sắn đem về nộp cho nhà bếp;
3/- tiền công nhà bếp muối thành dưa chua cung cấp cho Tù ăn hàng ngày.
Thật vô lư không thế nào hiểu nổi về việc quản lư tiền thu chi này của Ban Giám Thị trại giam Tân Lập!!!
Cũng kể từ ngày này, địa chỉ Trại giam được ghi rơ ràng tên Trại với cả tên Quận tên Tỉnh nơi Trại tọa lạc, chứ không dùng ám số như hồi ở bên Trại Quân đội quản lư, và thư phải dán tem cước phí đầy đủ mới được chuyển đi.
Khoảng một tháng sau, Đội Đại tá chúng tôi có bạn được thân nhân ở Hànội làm cách nào không biết, được phép đến Trại “thăm nuôi” đem theo cả chục kí lô thực phẩm khô tiếp tế cho mà “bồi dưỡng”. Anh bạn Tù được “thăm nuôi” cho biết, người anh Vợ tốt bụng đến thăm em rể này trước năm 1954 cũng là một Hạ sĩ quan trong lực lượng vơ trang chống Cộng sản của phe Quốc gia. Anh ấy “nhẹ dạ cả tin” đă lỡ nghe lời tuyên truyền xảo quyệt của Việt Cộng ở lại Hànội không di cư vào Nam theo quy định của Hiệp định Genève tháng 7 năm 1954, v́ thế anh ấy đă bị đưa đi “tập trung cải tạo” suốt từ cuối năm 1954 cho đến sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, giải phóng xong miền Nam đất nước Việt Nam thống nhất mới được thả ra cho làm người công dân Xă hội Chủ nghiă.
Vào giữa năm 1979, báo “Nhân Dân” của Đảng và Nhà Nước loan tin, hồi đầu năm “Giặc Tầu” (Trung Cộng) đă xua quân lấn chiếm một số tỉnh biên giới nước ta, nhưng đă bị quân đội nhân dân anh hùng của chúng ta đánh cho thất bại nhục nhă ê chề phải ôm đầu máu chạy chối chết rút ra khỏi bờ cơi Việt Nam rồi…
Thảo nào khoảng mùa Hè năm 1978, tự nhiên thấy một số Tù miền Nam đang bị giam trong các Trại cải tạo ở mấy Tỉnh miền biên giới như Lào Cai, Sơn La… được di chuyển về K1-Tân Lập với chúng tôi, chắc là để tránh việc Tù miền Nam được “Giặc Tầu” giải phóng chăng?
(Mới đây vào ngày 7-8-2012, trên trang Web www.chinhviet.net của Tổng hội cựu tù nhân chính trị Việt Nam tại Hoa Kỳ có đăng bài MẤT 9 TỈNH MIỀN BẮC VIỆT NAM, MÀ NHÂN DÂN KHÔNG BIẾT. CHIẾN LŨY TRUNG CỘNG TRÊN LĂNH THỔ VIỆT NAM do tác giả Huỳnh Tâm viết tại Paris ngày 11-2-2012 phổ biến trên trang Web http://hientinhvn.blogspot.com/ nên bàn dân thiên hạ mới biết sự thật là, từ ngày 17-2-1979 đến ngày 20-2-1979 Trung Cộng xua 9 Quân Đoàn với 26 Tướng lănh dưới sự điều dộng của Đặng Tiểu B́nh đánh chiếm 6 Tỉnh biên giới Bắc Việt là Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, và Quảng Ninh.
Một thời gian sau khi chiếm đóng chúng tự động rút đi, nhưng một số điểm chiến lược quan trọng của đất nước đă bị chúng chiếm cứ tạo dựng thành một chiến lũy mới dài suốt từ Đông sang Tây sâu trong lănh thổ Việt Nam, và ngày nay những khoảng đất từ sau chiến lũy này trở lên hướng Bắc đă trở thành đất của Trung Cộng, chẳng hạn Thác Bản Giốc thuộc tỉnh Cao Bằng, Ải Nam Quan thuộc huyện Đồng Đăng tỉnh Lạng Sơn, và nhiều nơi khác nữa thuộc các tỉnh Hà Giang, Lào Cai, Quảng Ninh…).
Ít ngày sau khi bản tin về trận chiến tại các tỉnh miền biên giới được công bố, Trung ương Đảng Cộng sản Hànội cho Phái đoàn về tổ chức học tập, nhai lại những điều đă nhồi sọ đi nhồi sọ lại từ mấy năm qua về “bản chất phản động” của Đế quốc Mỹ, của Ngụy Quân Ngụy Quyền, và những “thành công to lớn” của Cách mạng Vô sản và Đảng Cộng sản Việt Nam dưới sự lănh đạo sáng suốt của “Liên xô vô địch” và “Bác Hồ vĩ đại”. Đặc biệt lần học tập này, đoàn Cán bộ dùng h́nh học lư giải bài toán Tiểu học về Lực, Thời gian, và Khoảng cách, để dẫn chứng cho Tù hiểu rơ hơn về ư nghiă câu nói cửa miệng mà các Cán bộ Trung ương cũng như Địa phương thường xuyên lập đi lập lại với Tù là:
“-Thời gian cải tạo mau (ngắn) hay lâu (dài), tùy thuộc vào thiện chí và tinh thần cố gắng cải tạo của chính bản thân mỗi người trong các anh tự quyết định. Cách mạng chỉ tạo môi trường cho các anh thực hiện thôi”.
Khi giới thiệu đoàn Cán bộ Trung ương, Thiếu tá Công an Nhân dân Nguyễn Thùy Trại trưởng trại Tân Lập đă khôn khéo lợi dụng dịp may hiếm có để khoa trương tài ăn nói và “lập trường trung thành cao độ” của ḿnh đối với Bác, Đảng, với hy vọng các “đồng chí đàn anh” từ Hànội đến sẽ “quan tâm chiếu cố đề bạt” cho “thăng hàm” (lên cấp bậc) nhanh hơn.
Có lẽ nhờ thế, cuối năm 1981 Thùy đă được thăng cấp Trung Tá để đưa một số chúng tôi vào Huyện Như Xuân, Tỉnh Thanh Hoá thành lập Trại Thanh Phong gần Trại Thanh Cầm trong vùng rừng núi âm u hẻo lánh giữa ḷng dẫy Trường Sơn, với dự tính của Nhà Nước là khai phá khu rừng hoang Thanh Cầm thành Vùng Kinh Tế Mới, rồi thả tù ra và đưa tất cả gia đ́nh tù tới định cư vĩnh viễn tại đây.
Trong dịp này, Thùy đă trích thơ trong chuyện Kiều của Cụ Nguyễn Du và thơ bợ đỡ đề cao Bác, Đảng, và các ông Tổ Cộng sản Liên xô của bồi bút Tố Hữu, để mạt sát tinh thần người dân miền Nam là vong bản, sợ Mỹ, phục Mỹ, bắt chước Mỹ, lệ thuộc Mỹ..., chê sự phồn vinh của nền Kinh tế miền Nam Việt Nam là “phồn vinh giả tạo”. Hắn ta đơn cử những thí dụ rất điển h́nh mộc mạc như: “-Đất nước ta thiếu ǵ tre, giang để đan rổ rá bện giây thừng, mà phải làm rổ rá giây nhợ đủ cỡ bằng chất nhựa nilông của nước ngoài. -Chúng ta thiếu ǵ đất đai để trồng bông hoa đủ loại, để lấy đất nặn nung ra bát điă, tách uống nước, b́nh cắm hoa, chum vại chứa nước, mà phải làm các thứ này bằng nhựa nilông mầu mè loè loẹt nhập khẩu từ các nước Đế quốc Tư bản...”.
Đấy là những lời phát biểu như vẹt, dựa theo các bài học nhồi sọ của Đảng và Nhà Nước đă phổ biến, cộng với tầm nh́n không xa quá sống mũi của Thùy vào muà Thu năm 1979.
C̣n tiếp...
Bookmarks