Page 148 of 304 FirstFirst ... 4898138144145146147148149150151152158198248 ... LastLast
Results 1,471 to 1,480 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #1471
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thạch ngôn

    Trích Luận ngữ Tân thư


    Xưa có kẻ đi qua chân núi, bỗng nghe sau lưng có tiếng người nói chuyện. Bèn ngoảnh lại th́ không thấy ai. Tự cho là ḿnh bị ảo giác hay thần hồn nát thần tính. Song hễ cứ quay đi th́ lại nghe rơ ràng có tiếng người nói, mới để ư ŕnh xem. Té ra mấy ḥn đá đang bàn chuyện nước Tấn (một nước lớn ở Trung Quốc thời Xuân thu). Bấy giờ nước Tấn đang có loạn to. Những điều nghe được từ câu chuyện của mấy ḥn đá kia, về sau quả nhiên thấy dần dần ứng nghiệm. Người đời sau gọi thứ ngôn ngữ ấy là “thạch ngôn” (lời của đá).

    ***

    Tương truyền đá ở Tản Sơn cứ năm trăm năm lại thở dài một tiếng. Ấy là vào những lúc thiên hạ vô sự. Thiên hạ vô sự mà đá c̣n phải thở dài. Vậy gặp lúc thiên hạ hữu sự th́ sao? Th́ đá kia tất phải bật ra tiếng nói. Luận ngữ Tân thư kỳ này xin ghi lại một trong những “thạch ngôn” ấy như sau:


    1. Nếu con Sóc nổi tiếng bởi sự nhanh nhẹn của ḿnh (nhanh như sóc), th́ con Rùa cũng nổi tiếng bởi sự chậm chạp của nó (chậm như rùa). Nhanh và chậm – hai chuyện đời ngược nhau. Nhưng tiếng tăm lưu truyền từ đời này sang đời khác (của cả Sóc lẫn Rùa) th́ không hơn kém nhau mấy tí.

    Bậc trí giả bàn đến chuyện ấy, tỉnh bơ bảo: Nhanh như sóc th́ nhiều người đă từng theo kịp. Nhưng chậm như rùa th́ không phải ai cũng có thể theo được. Triết lư chậm ấy của con Rùa té ra rất đơn giản. Đó là: “chẳng việc ǵ phải vội vàng”.

    2. Nếu con Rận nổi tiếng bởi sự khôn ngoan của ḿnh (khôn như rận), th́ con Ḅ cũng nổi tiếng bởi sự ngu dại của nó (ngu như ḅ). Khôn và dại – hai việc đời ngược nhau. Nhưng tiếng tăm lưu truyền từ đời này sang đời khác (của cả Rận lẫn Ḅ) th́ cũng không hơn kém nhau mấy tí.

    Bậc trí giả bàn đến việc ấy, trầm ngâm bảo: Khôn như rận th́ nhiều người đă từng theo kịp. Nhưng ngu như ḅ th́ không phải ai cũng có thể theo được. Triết lư ngu ấy của con Ḅ té ra cũng rất đơn giản. Đó là: “chẳng việc ǵ phải hơn ai”.

    3. Nếu Tiên nổi tiếng bởi sự xinh đẹp của ḿnh (đẹp như tiên), th́ Ma cũng nổi tiếng bởi sự xấu xí của nó (xấu như ma). Đẹp và xấu – hai tṛ đời ngược nhau. Nhưng tiếng tăm lưu truyền từ đời này sang đời khác (của cả Tiên lẫn Ma) th́ cũng không hơn kém nhau mấy tí.

    Bậc trí giả bàn đến tṛ ấy, chán nản bảo: Đẹp như tiên th́ nhiều người đă từng theo kịp. Nhưng xấu như ma th́ không phải ai cũng có thể theo được. Triết lư xấu ấy của Ma té ra cũng rất đơn giản. Đó là: “chẳng việc ǵ phải tô son trát phấn”.

    4. Nếu Bụt nổi tiếng bởi sự hiền từ của ḿnh (hiền như Bụt), th́ Cọp cũng nổi tiếng bởi sự dữ tợn của nó (dữ như Cọp). Hiền và dữ – hai thói đời ngược nhau. Nhưng tiếng tăm lưu truyền từ đời này sang đời khác (của cả Bụt lẫn Cọp) th́ cũng không hơn kém nhau mấy tư.

    Bậc trí giả bàn đến thói ấy, nhăn nhó bảo: Hiền như Bụt th́ nhiều người đă từng theo kịp. Nhưng dữ như cọp th́ không phải ai cũng có thể theo được. Triết lư dữ ấy của con Cọp té ra cũng rất đơn giản. Đó là: “chẳng việc ǵ phải giả vờ”.

    5. Ông Mỗ, người nước Vệ là một bậc đại trí. Lúc thiên hạ thái b́nh, biết đem tài năng ra giúp nước, có nhiều công đức, được mọi người ca ngợi. Nhưng đến lúc thiên hạ sinh chuyện nhiễu nhương, không biết lối mà ẩn nhẫn để giữ trọn thanh danh. Lại cố đem sự ngay thẳng, trong sạch của ḿnh ra tranh đấu, một ḷng chèo chống cứu rỗi thiên hạ, không sợ bị tiểu nhân làm hại. Giả sử nhỡ tranh đấu không thành, rốt cuộc thân không giữ được, lư lịch bị xuyên tạc, danh bị bôi đen, con cháu bị làm nhục… Thế có phải là đại ngu không?

    Bậc trí giả bàn đến sự ấy, từ tốn bảo: Thế mà bảo không ngu th́ ai mà tin được. Một ngh́n cái trí cũng không cứu nổi một cái ngu như thế. Nhưng trí như Mỗ th́ nhiều người đă từng theo kịp. C̣n ngu như Mỗ th́ không phải ai cũng có thể theo được. Triết lư ngu ấy của Mỗ té ra cũng rất đơn giản. Đó là: “chẳng việc ǵ phải lưu manh”.
    6. Ông Ngô, người nước Kinh (một tên khác của nước Sở) là một bậc dũng ở đời, thân làm đến đại tướng. Lúc thiên hạ loạn lạc, biết đem cái dũng của ḿnh ra, dẫn dắt mọi người cùng xông pha tên đạn để lập công lao. Nhưng đến khi công thành danh toại, lại gặp ngay cái thời thiên hạ đảo điên, lũ tiểu nhân nắm quyền, th́ ông lập tức xếp cái dũng vào một xó, cố ẩn nhẫn để giữ nguyên mảnh giáp cũ của ḿnh, cốt trọn vẹn thanh danh, cam tâm chịu khuất dưới tiểu nhân, miễn sao thân ḿnh, vợ con, cháu chắt ḿnh được yên ổn th́ thôi. Danh dự, tính mạng của những kẻ khác đành phải hy sinh, không th́ cũng nhắm mắt làm ngơ, dẫu đó là những người đă từng vào sinh ra tử với ḿnh. Thế có phải là hèn không?
    Bậc trí giả bàn đến người ấy, thở dài bảo: Thế mà bảo không hèn th́ ai mà tin được. Một vạn cái dũng cũng không chữa được một cái hèn như thế. Nhưng dũng như Ngô th́ nhiều người đă từng theo kịp. C̣n hèn như Ngô th́ không phải ai cũng có thể theo được. Triết lư hèn ấy của Ngô té ra cũng rất đơn giản. Đó là: “chẳng việc ǵ phải tử tế”.


    “Thạch ngôn” này gồm tất cả sáu lời như trên gọi là “lục ngôn”. Trong đó dành bốn lời nói chuyện vật, chỉ có hai lời nói chuyện người. Nhưng hai mà cũng thành bốn, bởi thói thường, con người rất hay gồm những thứ trái ngược nhau. Ví dụ kẻ “trí” như Mỗ kia mà vẫn có lúc “ngu”, kẻ “dũng” như Ngô đấy mà rốt cuộc vẫn phải “hèn”… Cuối cùng, “thạch ngôn” buông một câu “kết” lửng lơ như sau: “Dũng cảm hy sinh cái danh của ḿnh, ấy là người ngu mà thật thà (nguyên văn: “chân nhân ngu”). Hèn hạ ǵn giữ cái danh của ḿnh, ấy là kẻ khôn mà giả tạo (nguyên văn: “giả nhân trí”).” Suốt cuộc đời này, ai chẳng muốn làm người khôn.

    Đó là phúc, hay là họa của thiên hạ th́… “chẳng việc ǵ phải quan tâm”

    Phạm Lưu Vũ

    Lượm trên mạng

  2. #1472
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    nghe chuyện Hà nội ;xa xưa.. duyên dáng Hà thành..!!

    Thấy thư mục này bị bỏ quên, nmq bữa nay lại lần ṃ t́m lại chuyện ngày xưa trên đất Bắc hà.. Thời đó, xin kể tư thời c̣n bé tí ti... em bé như con mèo... mái tóc được mẹ chăm sóc, cắt ngắn gọn, rồi dần dần theo năm tháng bé lớn lên, mái tóc được chăm sóc hơn nào cắt phía trước trán, bên trên mắt ngang thẳng.. hai bên trán ṿng qua gáy cũng được cắt bằng dưới tầm hai bên tai.. chải chuốt.. Lớn lên, em đến trường, vẫn giữ mái tóc búp bê.. nhưng đôi khi tóc xơa... mẹ lại cài cho em cái kẹp có gắn hoa xanh đỏ, hay con bướm nhỏ xinh xinh... Bây giờ em vào Trung hoc.. em biết làm dáng, mái tóc dài em bỏ xoă trên lưng; mái tóc thề huyền thoại tuổi thơ, hay như em kẹp trễ để giữ cho gió khỏi bay...ngày tháng trôi mau... em trở thành thiếu nữ, em biết trưng diện, như các cha mẹ thường nói..cái răng, cái tóc là góc con người !! ăn nói sao cho nó dịu dàng.. rồi nào là mắt phường mày ngài... hay như bước chân đi phải .. gót sen nhẹ bước, e lệ mà duyên dáng... rồi đến khi lập gia đ́nh.. mái tóc lại được biến đổi.. nào vấn tóc ṿng xếp trên đầu , nào vấn kèm bằng bao nhiễu Tam giang khi mùa đông đến.. hay như vấn khan nhung.. đôi khăn vuông mỏ quạ.. Tân thời th́ cuốn ṿng để lưới... phía trước trán kéo mái tóc hơi trễ xuống làm duyên như cái lưỡi trai................ .................... .................... ............... C̣n đôi mắt bồ câu nhung đen.trong suốt.. cặp lông mày tỉa nhỏ như nét bút ch́.. dài.. đuôi con mắt th́ hàng ngày sang dậy phải vuốt xoa (massage) để tránh vết nhăn, thỉnh thoảng c̣n nhỏ một giọt nước quả chanh tươi cho mắt lúc nào cũng trong trẻo... c̣n bộ rang... nào đánh răng bang kem, sà bông.. nào đánh trắng bang cau khô., xỉa khe kỹ càng.. hàm răng lúc nào cũng trắng muốt.. đẹp như chuỗi hạt trai sang bóng... lại quên chưa kể đến hàm răng đen hạt huyền hay đen lánh như hạt na... cả một công tŕnh nhuộm răng... .. . .Nay đến phần thời trang... ngày xưa quí bà nhà ta thường hay mặc quần một ống.. c̣n gọi là váy.. váy thường may bang vải chúc bâu mầu đen, quay tṛn có thắt giải rút.. tiện lợi cho việc tưới vườn.. cón phần trên thân thể là cái yếm đào bang một vuông vải(màu cánh sen) có khoét cổ... bên ngoài là cái áo cánh(nhuộm nâu cài khuy.. ngoài cùng là tấm áo dài hai vạt nhỏ phía trước, đằng sau một vạt phủ lưng dài, loại này thường là áo nhuộm nâu, loại hai vạt cổ thấp kín th́ may bằng nhiều, the, hay đoạn, it khi dung vải phin hay trúc bâu(đàn ông thường may áo dài bang Phin, trúc bâu..). Có quần một ống rồi cũng có quần hai ống, bang vải trắng hay đen rất phổ thông, hang may là vải hay sa tanh... ..........Kinh gửi ban Điều hành... cái software mới này khó dung... không xuống hàng được... xin phép ngưng ở đây v́ vừa gơ vừa sửa..Khi nào sửa chữa lại cho tốt bài sẽ được tiếp tục . Xin cảm ơn trước.. ./. nmq

  3. #1473
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by nguyễn mạnh Quốc View Post
    Thấy thư mục này bị bỏ quên, nmq bữa nay lại lần ṃ t́m lại chuyện ngày xưa trên đất Bắc Hà..
    nmq
    Làm sao mà quên được Hà Nội ngày tháng cũ chứ ?

    Chẳng qua con tạo xoay vần , hết chuyện này tới chuyện kia xảy đến , nên không đủ thời giờ quay lại với Hà Nội .

    Cám ơn Bác Sĩ Quốc c̣n nhớ đến chốn cũ .

  4. #1474
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà Nội ; nhớ lại đường xưa....

    ... nmq đang gơ về các nương tử làm đẹp hay như trời cho đẹp .. mỗi đô xuân về.. cái t́nh tự quê hương không những chỉ có nơi chon nhau cắt rốn mà c̣n có cả những ánh mắt.. những câu nói bông lơn... tạo cảm giác gần cân.. đi đến than mật cho những sinh vật hữu t́nh... ngoại cảnh mùa xuân đă tạo dịp, nào tao nhân mặc khách, nào mỹ nhân tiên nữ..
    Ngày xuân, hoa cỏ mờ hơi sương.. vạn vật hớn hở.. gia d́nh vui ve hưởng không khí Tết nhất du xuân.. và nào lễ hội trống đánh tùng..tùng như mời gọi chung vui.. mau lên kẻo..
    ngày xuân con én đưa thoi... thiều quang ..
    Hoạt cảnh đi lễ đầu xuân đă được thi sĩ Nguyễn nhược Pháp vẽ lên bằng những lời thơ năm chữ......
    Hôm nay đi chùa Hương
    Hoa cỏ mờ hơi sương
    Cùng thày me em dậy..
    Em vấn đầu.. soi gương
    Khăn nhỏ, đuôi gà cao
    Em đeo giải yếm đào
    Quần lĩnh, áo the mới..
    Tay cầm nón quai thao...
    Thật duyên dáng, thơ mộng mà mộc mạc, không diêm dúa, như ngày nay; tà dài tà ngắn mà vẫn hở trước khoe sau, thiếu vải chỗ cần che đậy !!!

    Cảnh đi lễ chùa Hương Tích.. thật tự nhiên trong sáng.. đối thoại giữa quân tử và giai nhân thật văn chương, phong cách an nhiên... c̣n giấc mơ của cô thiếu nữ...
    Em như cô gái đương xuân, trong trắng.,thân... chưa lấm bụi trần ai
    thế nhưng em cũng là một sinh vật hữu t́nh... em cũng mơ.. ;
    giấc mơ của mùa xuân... đến ; hoa mơ hoa mận nở..
    tuy rằng rũ lụa trên sông Vân, nhưng em vẫn sợ; đôi tám xuân đi trên mái tóc...
    xin đừng lỗi hẹn để..; đêm xuân em ngủ có buồn không !!!
    cho dù ....t́nh xuân lơ đăng..ư xuân nồng !!

    Hà nội tháng Giêng, nmq chỉ biết có vài ba lễ hôi như ;
    ngày 5 tháng Giêng tế Nữ quan ở Đống Đa, Voi Phuc
    rằm tháng Giêng, lễ hội chùa Hương

    Kính gửi ban Điều Hành. mỗi một frappe mất từ 4 đến 6 secondes để hiện lên màn h́nh, gơ 2 alphabet th́ được, 3 alpha th́ bị hóc, 2lignes này tốn mất 16minutes ./. nmq

  5. #1475
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Một câu chuyện của Hà Nội năm nào

    Hai Sắc Hoa Ti Gôn và Nhà Thơ TTKH


    Vào khoảng giữa năm 1937, trên tạp chí "Tiểu thuyết thứ bảy" xuất bản ở Hà Nội có đăng một truyện ngắn "Hoa Ti- gôn" của ký giả Thanh Châu. Đây là một truyện khá bi đát, trong đó mô tả truyện tình của một họa sĩ trẻ vừa ra trường tên Lê Chất. Trong một lần đạp xe đi tìm phong cảnh để vẻ ở một làng quê ven Hà Nội, ngẩu nhiên khi đi qua một căn biệt thự cổ Lê Chất nhìn thấy một cô gái rất đẹp, mặc aó ngắn tay bằng lụa đang đứng trên chiếc ghế cao niú lấy một cành hoa ti gôn màu đỏ.


    Sắc đẹp của người thiếu nữ nổi trội lên giữa giàn hoa ti gôn đỏ đã làm cho người họa sĩ mẫn mê đứng nhìn... Rồi từ hôm đó, ngày nào anh ta cũng tìm cách quanh quẩn gần căn biệt thự để được nhìn cô gái và ngược laị cô gái cũng thấy anh ta. Nhưng chỉ được vài lần, rồi không biết lý do gì người con gái không còn xuất hiện nữa.

    Thời gian qua đi, mang thành công và danh vọng đến cho người họa sĩ, nhưng anh ta vẫn không bao gìơ quên hình bóng người con gái đẹp dưới giàn hoa tigôn màu đỏ mà anh ta đã gặp gỡ ngày còn nghèo khổ xa xưa.

    Rồi ngẩu nhiên,̣ năm sau,trong lần đi tìm đề tài sáng tác ở miền Nam ......, anh ta được mời tham dự buổi dạ vũ trong tòa lãnh sự Pháp tại Vân Nam Lê Chất gặp lại cô con gái ngày xưa, nhưng trong nhiều oái ăm, muộn màng.C hồng của cô gái là một viên chức cao cấp của tòa lãnh sự, người chồng mà cô không hề yêu thương. Trong lần tái ngộ đó, họ khiêu vũ, tâm sự với nhau, và mối tình của họ được tiếp nối trong vụng trộm. Đến một lần, họ dự tính bỏ lại đằng sau tất cả để tìm cách trốn đi Nhật sinh sống với nhau.

    Nhưng đến giây phút cuối, người thiếu phụ gửi cho chàng họa sĩ một lá thư, kèm một chùm hoa tigôn màu đỏ máu, nàng từ chối ra đi vì không đủ can đảm từ bỏ danh dự và tai tiếng của gia đình cũng như sự khinh bỉ của gia đình chồng .

    Buồn đau vì ý định không thành, người họa sĩ vẫn ra đi Nhật một mình trước khi trở về Hà nội. Rồi, ngẫu nhiên, bốn năm sau, anh ta nhận được lá thư từ người chồng của cô gái báo tin nàng đã mất! Lê Chất sang Vân nam viếng mộ người xưa với một chùm dây hoa tigôn, loại hoa kỷ niệm mối tình của họ. Cũng từ đó cho đến suốt cuộc đời, cứ vào mùa hoa tigôn nở, Lê Chất không bao gìơ quên mua những chùm hoa tigôn để trang hoàng trong phòng làm việc như để tưởng nhớ đến người yêu xa xưa vắn số cũa mình.

    Mấy ngày sau khi câu truyện ngắn trữ tình đó xuất hiện trên báo, có một thiếu phụ khoảng 20 tuổi, dáng dấp nhỏ bé, thùy mị, nét mặt u buồn mang đến tòa báo, đưa tận tay người chủ bút một phong thư dán kín. Trong đó có một bài thơ rất hay với đề tựa " Hai sắc hoa tigôn" được ký tên là T.T.Kh.

    Bài thơ não lòng, lột tả được tất cả cái đau xót của người con gái đã phải xa người mình yêu, người đã cùng mình gắn bó thề ước dưới giàn hoa tigôn để đi lấy chồng, người mà mình không hề yêu.



    C̣n tiếp...

  6. #1476
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Hai sắc hoa Ti- gôn





    Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương

    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong,
    Và phương trời thẳm mờ sương, cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh ḷng

    Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
    Anh sợ t́nh ta cũng thế thôi!"

    Thuở ấy nào tôi đă hiểu ǵ
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
    Là chút ḷng trong chẳng biến suy!"

    Đâu biết một đi một lỡ làng,
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

    Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
    Ḷng tôi c̣n giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người

    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha!

    Tôi nhớ lời người đă bảo tôi
    Một muà thu trước rất xa xôi..
    Đến nay tôi hiểu th́ tôi đă
    Làm lỡ t́nh duyên cũ mất rồi!

    Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
    Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
    Người ấy sang sông đứng ngó đ̣

    Nếu biết rằng tôi đă lấy chồng
    Trời ơi! Người ấy có buồn không
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng


    Khi bài thơ "Hai sắc hoa tigôn" vừa cho lên mặt báo đã gây xôn xao trong giới yêu văn chương. Nhiều nhà phê bình đã không ngần ngại cho rằng đây là một kiệt tác. Trong không khí sôi động đó, tòa báo lại nhận thêm được một bài thơ khác cùng tác giả, qua đường bưu điện với đề tựa "Bài thơ thứ nhất".


    C̣n tiếp...

  7. #1477
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Bài thơ này cũng với những câu thơ buồn đau đầy nước mắt, giải thích, mô tả kỹ lưỡng hơn về mối tình dang dở của cặp tình nhân gặp nhau rồi yêu nhau và cuối cùng không biết vì lý do nào đó người đàn ông rời xa, người đàn bà ở lại yêu kỷ niệm cho đến ngày lấy chồng:


    Bài Thơ Thứ Nhất





    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Ḷng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.

    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan âm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xa.

    Ở lại vườn Thanh có một ḿnh,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.

    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    Gió hỡi! Làm sao lạnh rất nhiều?

    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi ḷng: "Vẫn nhớ em!"

    Đang lúc ḷng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt ḍng dư lệ
    Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên?

    Đẹp ǵ một mảnh ḷng tan vỡ
    Đă bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Th́ ai trông ngóng, chả nên chờ!

    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    V́ tôi c̣n nhớ hẹn nhau xưa:
    "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ!"

    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    Song đời nào dám gặp ai về!

    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâu tôi một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!


    Khi bài thơ thứ nhất được đưa lên báo, có người thắc mắc tại sao bài thơ Hai sắc hoa Tigôn lại được gửi đăng báo trước bài thơ thứ nhất?

    Người ta cho rằng, tác giả đã làm bài thơ thứ nhất, than khóc cho mối tình lỡ dỡ của mình tờ lâu nhưng vì một lý do nào đó không gửi đăng báo. Nhưng sau đó, ngẫu nhiên đọc câu truyện ngắn Hoa Tigôn của ký giả Thanh Châu, cảm động với câu truyện và nhất là tìm thấy nhiều dử kiện tương đồng với mối tình ngang trái của chính mình, tác gỉa đã làm bài thơ Hai sắc hoa Tigôn rồi gửi ngay tòa báo. Chính vì thế bài thơ thứ nhất được phổ biến sau bài Hai sắc hoa tigôn.

    Sau khi bài thơ thứ nhất được đăng trên báo Tiểu thuyết hứ bảy, giới văn nghệ càng bàn tán nhiều hơn nữa. Bao nhiêu những tưởng tượng, thêu dệt với những tình tiết lâm ly về hình dạng, thân thế và cả mối tình buồn đau lãng mạn của tác gỉa được đưa ra báo chí.


    C̣n tiếp...

  8. #1478
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Vẫn trong cái không khí xao động, bàn tán lung tung vì hai bài thơ vừa đăng báo đó, tạp chí "Phụ nữ thời đàm" ở Hà nội lại nhận được bài thơ "Đan aó cho chồng" của cùng tác gỉa qua bưu điện.

    Bài thơ này cũng vẫn với giọng điệu buồn đau, nhưng có vẻ than van ,oán trách thân phận mình nhiều hơn. Nàng mô tả như bị tù tội trong cuộc sống với người chồng không yêu nhưng vẫn mong đợi bóng dáng người xưa:


    Đan áo cho chồng





    Chị ơi ! Nếu chị đă yêu
    Đă từng lỡ hái ít nhiều đau thương,
    Đă xa hẳn quăng đường hương,
    Đă đem ḷng gửi gió sương mịt mùng.

    Biết chăng chị mỗi chiều đông
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn c̣n giá lạnh trong tim
    Đan đi đan lại áo len cho chồng

    Con chim ai nhốt trong lồng,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Lưng trời nổi tiếng tiêu sơ,
    Hay đâu gió đă sang bờ ly tan...

    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo lam cho chồng.
    Như con chim nhốt trong lồng,
    Tháng ngày than tiếc ánh hồng nơi nao !

    Ngoài trời hoa nắng xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em ?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời ...

    Ḷng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao nờ vực với lời mỉa mai
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nằm tuởng ngày mai giật ḿnh !"

    C̣n tiếp...

  9. #1479
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    * Bài thơ đan áo cho chồng vừa ra mắt thì tòa báo Tiểu thuyết thứ bảy lại qua đường bưu điện nhận được bài thơ thứ tư với đề tựa: Bài thơ cuối cùng. Đúng như đề tựa của nó, sau bài thơ này, làng thơ không bao giờ còn nhận được thêm bài nào nữa, TTKh hoàn toàn biến mất trên thi đàn.

    Cũng từ đó trong lịch sử văn thơ tiền chiến phải nhận lấy sự bí mật về một tác gỉa chỉ có vỏn vẹn 4 bài thơ nhưng đã tạo được chỗ đứng rất vững chãi trong nền văn học VN.



    Bài thơ cuối cùng





    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ?
    Một mùa thu cũ, một ḷng đau..
    Ba năm ví biết anh c̣n nhớ,
    Em đă câm lời, có nói đâu!

    Đă lỡ, thôi rồi! chuyện biệt ly,
    Càng khơi càng thấy lụy từng khi
    Trách ai mang cánh "TiGôn" ấy,
    Mà viết t́nh em, được ích ǵ?

    Chỉ có ba người đă đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem...

    Là giết đời nhau đấy, biết không?
    Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung,
    Giận anh, em viết ḍng dư lệ,
    Là chút dư hương: điệu cuối cùng

    Từ đây, anh hăy bán thơ anh,
    C̣n để yên tôi với một ḿnh,
    Những cánh hoa ḷng, hừ đă ghét
    Th́ đem mà đổi lấy hư vinh.

    Ngang trái đời hoa đă úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi
    Buồng nghiêm thờ thẩn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người không muốn nhớ lời

    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được th́ tôi chết
    Đêm hỡi, Làm sao tối thế này?

    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chẳng làm quên
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín,
    Lại chính là anh, anh của em

    Tôi biết làm sao được hỡi trời
    Giận anh không nỡ, nhớ không thôi
    Mưa buồn, mưa hắt, trong ḷng ướt
    Sợ quá đi, anh... có một người!...



    Bài thơ cuối cùng xuất hiện vào giữa năm 1938, trong giới văn chương vẫn không giảm sút những lời bàn tán, thêu dệt về thân thế và cuộc tình buồn bã của tác giả, đã thấy nhiều nhà báo, nhà thơ có tên tuổi đương thời đã đưa ra những chưńg cớ để cố nhận người thi sĩ tài năng đầy bí ẩn đó là người yêu của mình.


    http://gocnhosantruong.com/index.php...tkh&Itemid=467

  10. #1480
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    nghe chuyện Hà nội ;.. cùng với gịng thời gian.. thơ, nhạc, hoa...

    Gởi đến quí Bạn,
    Trên Diễn đàn Vietland, hai thư mục chuyên về Saigon, Hà nội chắc đă làm quí Bạn hài ḷng một phần nào trong nỗi nhớ quê xưa. Người xưa cũng đă h́nh dung được cái mỹ thuật, cái hay, cái đẹp, để làm sao truyền lại cho các thế hệ nối tiếp, đó là những vật thể có thể nh́n thấy như tranh vẽ, thêu thùa, trang phục.. và c̣n khắc lên bia đá, khắc ghi lên thẻ tre để lưu truyền đến các đời sau. Thế nhưng các vật thể này có thể mai một hư hao, rồi có thể huỷ hoại đến mất vết tích,....... đúng như câu ; trăm năm bia đá thời ṃn !!!!
    .... c̣n như một thể loại vô h́nh, ghim sâu vô tiềm thức... đó là lời nói,là âm thanh, nghe được mà không nh́n thấy được, đó là ;......... ngh́n năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ !!
    Lễ nghĩa thi thư.. trong đó có ghi đến ; cầm kỳ thi hoa...
    các thứ dân cũng biết đến cách than văn bằng những câu vè, ḥ.. hát.. để giải toả cái vui mừng hay u uất... rồi đến các văn nhân sắp đặt nên câu thơ có vần điệu... rồi đến các nhạc sĩ h́nh dung ra dụng cụ tiết tấu âm thanh, nâng tầm truỳên cảm những ư hay lời đẹp, làm cho dễ in sâu vô tâm khảm của sinh vật hữu t́nh, làm đậm nét vui buồn trong ḷng người tức cảnh đồng t́nh..
    ... để tiếp nối cho ḍng văn hoá nghệ thuật c̣n thiếu sót của bóng h́nh Hà nội Saigon, nmq kêu gọi, mời quí Bạn cùng đóng góp... trên phương diện nghệ thuật, những bài ca Tiền chiến (1910-1954), tiếp đến thời kỳ (1955-1975), qua ba vùng Bắc, Trung, Nam, qua hai thể loại Tân nhạc, Cổ nhạc.

    Chúng ta bỏ xứ ra đi, chúng ta chỉ mang theo được kư ức, và kư ức là phim ảnh tiềm tang lưu giữ trong trí nhớ của mỗi ngươi..

    Gởi BDH/Vietland. Yeu cau sửa Software hay gỡ bỏ Auto-saved. Too slow.Thank. nmq

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 7 users browsing this thread. (0 members and 7 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •