Nguyễn thị Quảng B́nh
Chỉ c̣n hơn một tiếng đồng hồ nữa là Giao Thừa, là phút giây” tống cựu nghinh tân” từ giă năm 2010 để đón chào 365 ngày mới của năm 2011. Tôi chợt nghĩ tại sao ta không ghi lại vài cảm nghĩ về năm qua để “ôn cố tri tân”.
Những sự việc quan trọng trên thế giới hoặc của Hoa Kỳ th́ các hăng thông tấn quốc tế như AP hoặc tuần báo Times của nước Mỹ đă ghi lại và xếp hạng đầy đủ. Ở đây, tôi chỉ muốn nh́n lại một số việc xảy ra trong năm qua ở thành phố San Jose với những sự kiện chính yếu liên hệ đến cộng đồng người Việt tại đây.
Không nói th́ ai cũng biết năm 2010 là năm bầu cử giữa kỳ sau khi Tổng Thống Barrack Obama nhận chức được 2 năm, đây là thước đo sự tín nhiệm và ủng hộ của người dân đối với việc làm của ông TT. Do nền kinh tế bết bát, thất nghiệp tăng cao nên một kết quả không thuận lợi cho đảng cầm quyền là điều đă được đoán trước, tuy nhiên không ai ngờ đảng Cộng Hoà lại thắng lớn đến như vậy. Họ được thêm nhiều ghế ở Hạ viện nên sẽ nắm quyền kiểm soát cơ chế lập pháp này, đảng CH cũng thêm vài ghế Nghị sĩ và nay đảng Dân Chủ chỉ c̣n giữ một đa số mong manh ở Thượng Viện. Cuộc bầu cử tháng 11-2010 cũng làm giảm đi số Thống Đốc thuộc đảng cầm quyền.
Tương lai 2 năm tới sẽ không có ǵ là êm xuôi cho ông TT Dân chủ như thời gian qua. V́ thế trong những ngày tháng cuối cùng trước khi quốc hội nghỉ lễ Giáng Sinh và Tết Dương lịch, ông Obama đă cố gắng đạt được một số thành công như việc kư thành luật băi bỏ việc cấm người đồng tính công khai phục vụ trong quân đội tức luật “don’t ask, don’t tell” không hỏi, không nói-mà ông đă hứa hẹn trong thời gian tranh cử.
Luật cải tổ y tế “Health Reform” dù đă được kư thành luật từ hồi tháng 9 nhưng đang bị thách thức, một chánh án ở tiểu bang Virginia đă phán quyết rằng luật này vi hiến, có lẽ sự việc rồi sẽ được phân xử ở ṭa Tối Cao Pháp Viện. Kế đến là gia hạn luật giảm thuế cho tất cả mọi người từ nghèo đến giàu, luật này do Tổng Thống Bush ban hành và sẽ hết hiệu lực vào cuối năm nếu không được tiếp tục bởi TT Obama. Luật không đánh thuế di sản nhắm vào những người giàu có cũng được gia hạn đă khiến nhiều nhà lập pháp đảng Dân Chủ rất bất măn với ông TT của đảng ḿnh, họ than phiền ông Obama đă nhượng bộ phe Cộng Ḥa quá nhiều và người ta cho rằng sự ủng hộ của cánh bảo thủ trong đảng Dân Chủ dành cho TT trong kỳ bầu cử tới 2014 sẽ bớt đi nhiều. Cuối cùng luật “Dream Act” cũng bị đánh bại ở Thượng Viện làm tan vỡ giấc mơ của nhiều di dân.
Chúng ta thấy rằng dù bị người cùng đảng phản đối nhưng TT Obama đă phải tương nhượng, phải thỏa hiệp với đảng Cộng Ḥa v́ ông biết rơ nguyện vọng của đa số người dân muốn ǵ, ông không thể làm ngược lại ư họ.
Nh́n lại thành phố San Jose, một dân cử ở cấp thấp nhất, được cộng đồng người Việt quốc gia yểm trợ và vận động vào vị trí Nghị viên nhưng bà lại có thái độ cao ngạo, khinh thường, bất chấp ước muốn của dân đă bỏ phiếu cho bà mà lại có những hành động phản dân chủ nhằm phục vụ với bất cứ giá nào cho một nhóm đặc quyền đặc lợi, tư bản đỏ từ VN sang như lời kư giả Scott Herhold của tờ San Jose Mercury News đă phát biểu trước cử tọa trong Candidate Forum ngày 25-9-2010 được tổ chức tại văn pḥng Quận Hạt Santa Clara.
Dù bà Madison Nguyễn lắm tiền nhiều bạc, được sự hậu thuẫn mạnh mẽ của đảng Dân Chủ , của Công đoàn Lao động, của thế lực thành phố, và nhiều thế lực khác sau lưng nhưng đă không thể thắng ngay ṿng đầu như bà đă tuyên bố trước, trong khi đó hai ông Pete Constant và Sam Licardo đă dễ dàng thắng cử vẻ vang. Ṿng bầu cử thứ nh́ vào ngày 2-11 năm qua nghị viên họ Nguyễn dù đương nhiệm với tất cả thuận lợi như trên cũng phải “trầy da tróc vẩy”, phe nhóm bà đă dùng hết mọi thủ đoạn với sự tiếp tay vô cùng đắc lực của một “đế quốc truyền thông” mới thắng được ứng cử viên Minh Dương 1, 215 lá phiếu, ít hơn 9%.
Trong khi đó tại khu vực 9, ứng cử viên Larry Pegram là cựu nghị viên thành phố San Jose, được sự hỗ trợ tối đa của Thị Trưởng Chuck Reed nhưng ông Pegram đă thua đậm đối thủ Donald Rocha đến những 6,409 phiếu, một sự chênh lệch lớn lao giữa 62.98% với 37.02%. Như vậy đủ thấy sự tín nhiệm của cử tri dành cho bà Madison đă xuống thấp hơn bao giờ.
Kỳ bầu cử vừa qua cũng mang đến thất vọng cho Chuck Reed khi hai ứng viên được ông tận t́nh cổ vơ đă không vào được HĐTP khiến việc tạo một liên minh đa số của ông không thành tựu, thế là ông ta lại đưa Madison, một “con gà” của Công đoàn Lao động lên làm Phó Thị Trưởng, hoàn toàn không v́ bà này tài giỏi hay có uy tín ǵ cả mà chỉ v́ Madison có thể lôi kéo được để bỏ phiếu theo phe của Thị Trưởng. Theo nhiều người nhận xét th́ xử dụng Madison giống như con dao hai lưỡi, bà ta có thể thuận hôm nay và bỏ phiếu chống ngày mai miễn sao có lợi cho cá nhân bà. Khi chẳng đặng đừng không muốn làm mất ḷng Công đoàn mà cũng không muốn mất ḷng Chuck Reed th́ bà ta cáo bệnh xin nghỉ called in sick như bản tin trên báo SJMN mục Internal Affairs ngày 28-6-2009: “Nguyen just sick over tough vote”, đại ư bà Nguyễn cáo bệnh v́ không biết bỏ phiếu theo bên nào.
Một ứng cử viên hồi hộp nhất phải kể là thầy giáo Scott (Hưng) Phạm,tranh cử vào Học khu Alum Rock, anh và người về kế Lalo Morales có số phần trăm bằng nhau 11.52%, thầy Scott chỉ hơn có hai phiếu và một số write-in (không hiểu tại sao không được cộng vào tổng số), nhưng đă không có yêu cầu đếm phiếu lại nên đỡ rắc rối.
Đảng Cộng Ḥa đại thắng trên toàn quốc nhưng thất bại ở tiểu bang vàng California, ứng viên đảng Dân Chủ vào các chức vụ then chốt đều đắc cử với tỷ lệ hầu như là gấp đôi hoặc bỏ xa đối thủ. Trong số cử tri gốc Việt ở San Jose cũng có đảng viên thuộc hàng “chức sắc” của đảng Cộng Ḥa nhưng không thấy ông này vận động ǵ cả mà trái lại c̣n chỉ trích mạnh mẽ một đảng viên Cộng Ḥa khác, hèn ǵ thua vào tay Dân Chủ là phải. Ông CH gốc Việt này từng vận động mạnh mẽ cho ứng cử viên Hon Liên.
Một số tờ báo Việt ngữ ủng hộ bà nghị Madison đă khai thác đề tài kỳ thị chủng tộc y như kỳ ông Kansen Chu tranh cử với Hon Liên, có vài tờ báo đă đổi họ của Minh Dương rồi kêu gọi đừng bầu cho người gốc Tàu, trong khi đó đa số đại gia ủng hộ Madison cũng gốc Tàu th́ để yên thậm chí c̣n được tâng bốc. Người viết vẫn c̣n nhớ câu kết luận của một bài đăng trong báo TVN của tác giả TS sau khi tố khổ ông Kansen Chu đủ thứ tội của quân Tàu xâm lăng nước ta, ông TS bèn kết luận một câu “xanh dờn”: “Nghĩ đến một ngàn năm Bắc thuộc mà tôi rùng ḿnh.” Nếu người dân của xứ Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ đọc được tiếng Việt th́ họ sẽ nghĩ sao về người tỵ nạn Việt Nam?
C̣n nhiều điều bất cập khác nhưng đă đến Giao Thừa, ngoài kia pháo nổ đ́ đùng vang rền đón chào Năm Mới dương lịch.
Ư nghĩ của tôi trong giây phút đầu năm này vẫn không ra ngoài nỗi băn khoăn về cộng đồng người Việt của ḿnh ở San Jose, có lẽ nào bằng chứng khả tín về sự liên hệ của một nghị viên với nhóm đặc quyền đặc lợi tư bản đỏ từ Việt Nam sang rơ ràng như thế mà người tỵ nạn cộng sản có thể thờ ơ bỏ qua hay sao? Hay là tôi đă quá “lỗi thời”?
Dù sao đi nữa, xin chào đón năm 2011 với tất cả hy vọng và nguyện xin cho nước Việt Nam sớm được dân chủ, đồng bào ta sớm được hưởng nhân quyền.
Mong thay!
Bookmarks