Vĩnh Biệt Sài G̣n
Sài G̣n ơi, tôi đă mất người trong cuộc đời
Sài G̣n ơi, thôi đă hết thời gian tuyệt vời
C̣n lại đây, những kỷ niệm sống trong tôi
những nụ cười tắt trên môi
những giọt lệ vương sầu đắng
Sài G̣n ơi, nắng vẫn có c̣n vương trên vĩa hè
Từng ngày qua, mưa vẫn có ngập lối đường về
Và mùa thu, lá c̣n đổ xuống công viên
bóng người c̣n bước nghiêng nghiêng
tôi vẫn nhớ thương cho người yêu
Tôi giờ như con thú hoang lạc đàn
Từng ngày qua, từng kiếp sống, đếm thời gian
Kiếp tha hương, lắm đau thương, lắm chua cay
Tôi gọi tên quê hương măi thôi
Sài G̣n ơi, tôi xin hứa rằng tôi trở về
Người t́nh ơi, tôi xin hứa trọn măi lời thề
Dù thời gian, có là một thoáng đam mê
Phố phường đầy những ánh sao đêm
Nhưng tôi vẫn không bao giờ quên
Bookmarks