Nỗi uất ức của một người đi t́m công lư
Dân oan B́nh Dương: Trần Thị Hài
Bà Trần Thị Hài (Dân Oan tỉnh B́nh Dương) bị công an Việt Nam lột lấy quần trước Văn pḥng Quốc Hội tại thủ đô Hà Nội.
Câu chuyện dân oan có Một ngàn lẻ một chuyện cay đắng buồn phiền và tủi nhục. Những nỗi niềm chua xót này phát nguồn bởi từ những cơ quan đầy quyền lực gơ xuống đầu dân oan.
Chẳng hạn như công an nhân dân thay v́ được lập nên để bảo vệ an toàn cho dân, che chắn cho dân. Nhưng những nhân viên của cớ quan tư pháp này lại sử dụng uy quyền để đè đầu cưỡi cổ dân, đàn áp đánh đập đá, đấm, bóp cổ, , kể cả dùng vũ khí để đàn áp, không loại trừ công việc lột quần áo dân oan phụ nữ để làm nhục bản thân của người dân.
Nạn nhân Trần thị Hài, là dân oan thuộc thị xă Thủ Dầu Một, tỉnh B́nh Dương. Bà Hài từng là đảng viên của đảng VNCS, đă bị công an lột quần trước văn pḥng Quốc Hội tại thủ đô Hà Nội ngày 05/05/2008, cái ngày mà đại biểu Quốc hội của các tỉnh, thành về họp khai mạc khoá XIII. Việc làm thô tục đầy tính man rợ này đă làm cho bà con dân oan phẫn nộ và không khỏi giật ḿnh, bởi tư cách rừng rú của người công an nhân dân Việt Nam đối với phụ nữ.
Dưới đây là những lời của dân oan Trần thị Hài, nạn nhân đi khiếu kiện đứng trước văn pḥng Quốc Hội giữa thủ đô Hà Nội với bộ quần áo rất khó coi. Đó là chiếc áo thô sơ mặc đi khiếu kiện, c̣n phía bên dưới chỉ c̣n chiếc quần lót, v́ quần dài đă bị các nhân viên công an lột và giữ luôn chiếc quần không trả lại, khiến bà Hài cứ đứng trước của Quốc Hội vừa đ̣i trả đất. vừa đ̣i trả quần cho Bà, với sự chứng kiến của nhiều người đi đường qua lại. Đó là lối hành xử của các anh công an đối với nhân dân thế đấy.
Bà Hài: Xin chào quư Đài, tôi là Trần thị Hài, 62 tuổi, ở thị xă Thủ Dầu Một, tỉnh B́nh Dương. Tôi đi đ̣i công lư 16 năm nay rồi. Mới đầu là chính quyền của 3 cấp tỉnh B́nh Dương lấy chưa hết 1 hécta đất. Thế nhưng mà tôi cứ đi kiện riết 16 năm, th́ chính quyền ba cấp tỉnh B́nh Dương cướp sạch luôn 42 hecta vườn cây ăn trái của tôi, rồi bỏ tù tôi 5 tháng 24 ngày. Khi ra tù, tôi tiếp tục đi tố cáo suốt 2 năm nay. Việc chính quyền tỉnh B́nh Dương cướp sạch nhà cửa tài sản của chúng tôi là vi phạm pháp luật.
Bữa hôm nay là khai mạc họp Quốc Hội khoá XIII, th́ tôi tiếp tục viết bảng để tiếp tục đi đ̣i công lư. Người dân nào trên thế giới bị mất công lư th́ phải đi đ̣i. Tôi là người Việt Nam, mà Việt Nam là một nhà nước pháp quyền, v́ thế mất công lư tôi cũng phải đi đ̣i, th́ họ cho công an mặc sắc phục có chức có quyền ra lệnh cho công an mặc sơ-vin. Mà ở bên này thứ công an mặc sơ-vin th́ chúng tôi gọi là thứ “đầu gấu”… ra đàn áp chúng tôi, bóp huyệt chúng tôi, rồi cứ bốn công an đấu gấu khiêng một người chúng tôi quăng lên xe giống như là… là con heo bị quăng lên xe, và … lấy cả quần của tôi. Cho nên bây giờ là giữa thủ đô Hà Nội, tôi đang ngồi ở Thanh tra Chính phủ , mà tôi đang mặc quần… quần lót đấy Ông ơi! Ông biết không?
Thế th́ bây giờ chúng tôi muốn quư Đài, là những cái ǵ thực tế diễn ra ở Việt Nam là nó giữa thanh thiên bạch nhật, chứ không phải là giấu diếm ǵ. Tôi muốn Tổ chức Nhân Quyền quốc tế làm việc với Chủ tịch Nguyễn Minh Triết, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đă hứa với quốc tế, là theo cái luật Quốc tế là người dân phải có nhân quyền, đầy đủ các cái quyền: quyền được sống, quyền được tự do ngôn luận, quyền được thông tin báo chí, quyền được có nhà ở, v.v... Thế nhưng mà thực ra th́ chúng tôi chẳng có cái quyền ǵ cả! Mà nếu chúng tôi mà thực hiện các cái quyền đó, là họ ghép cho chúng tôi cái tội phản động để họ bỏ tù chúng tôi thôi.
Thế th́ luật là họ chỉ lừa bịp quốc tế thôi, chứ họ không có thực hiện luật. Họ nói là nhà nước pháp quyền nhưng mà thật ra là nhà nước pháp trị, đàn áp chúng tôi c̣n hơn đế quốc phát-xít hồi xưa. Thời phong kiến phát-xít cũng không đàn áp tụi tôi như vậy, đâu có cướp trắng trợn, đào mồ, đào mả Ông Cha chúng tôi. Bây giờ là Cộng sản họ làm tuốt tuồn tuột. Bây giờ miệng của họ như là ông Nguyễn Tấn Dũng nói là Việt Nam không có đàn áp ai bất đồng chính kiến, chỉ bắt bớ những người chống lật đổ chính quyền thôi. Nhưng bây giờ chúng tôi đi đ̣i công lư, là v́ chính quyền họ cướp hết đất, hết nhà… mà bỏ tù tôi. Mà chúng tôi đi tố cáo các cơ quan là Chủ tịch Nguyễn Hoàng Sơn bảo kê ăn cướp tham nhũng; Phó chủ tịch tỉnh tôi Bà Trần thị Kim Vân ăn cướp của tôi 11 hecta đất. Đất của tôi có đầy đủ chủ quyền, đất của tôi đi mua, có đầy đủ nhà cửa, có cây trái. Thế mà đi tố cáo th́ họ bỏ tù tôi.
Họ nói họ chống tham nhũng nhưng mà thực ra họ bảo vệ tham nhũng rất là kỹ. Ai mà đi tố cáo tham nhũng là họ gài cho cái tội chống chính quyền, là họ bắt bỏ tù. Chúng tôi là người dân thấp cổ bé miệng, trong khi đó những người tham nhũng là những quan chức, mà đă là quan chức th́ phải là đảng Cộng sản, mà đảng Cộng sản nói là chống tham nhũng, nhưng hễ ai đi tố cáo tham nhũng là lại bắt tù. Đấy, thế th́ Việt Nam làm sao mà chống tham nhũng nổi.
Th́ bây giờ tôi cũng nói lên diễn đàn quốc tế, hỏi ông Thủ tướng Nguyễn tấn Dũng, ông Chủ tịch Nguyễn Minh Triết là nhân quyền Việt Nam là ở chỗ nào? Chúng tôi có họ có tên đàng hoàng. Tôi là Trần thị Hài này, xem là đi tố cáo có đúng không? Tôi đặt cược cái đầu tôi cho Cộng sản rồi. Nếu tôi tố cáo sai th́ cứ mang cái đầu tôi ra mà chặt. Mà những quan chức đó làm sai th́ cũng phải xử lư theo pháp luật. Tôi là người dân tôi muốn ṣng phẳng như thế. Nhưng mà quan chức từ địa phương đến trung ương th́ họ toàn cứ bảo vệ tham nhũng.
Đă vào WTO rồi, đă có ghế không thường trực trong Hội Đồng Bảo An LHQ rồi. Thế th́ hỏi rằng Việt Nam bảo vệ quyền lợi cho ai? Bảo vệ quyền lợi cho nước nào? Tại sao dân nước ông bị mất nhân quyền, mất tự do, tại sao các ông không giải quyết đi. Dân của các ông, các ông c̣n muốn là giết cho chết hết, cướp cho chết hết, th́ các ông nói là mang lại tự do nhân quyền cho nước nào? Đấy hỏi ông Nguyễn Minh Triết, Thủ tướng Nguyễn tấn Dũng xem các ông trả lời thế nào? Người thật việc thật đàng hoàng. Tôi tế cái đầu của tôi.
Đấy, tôi làm đơn tôi đưa lên cho ông Triết, ông Nguyễn tấn Dũng, ông Trọng, tôi đưa lên Bộ Chính Trị, tôi đều đưa hết rồi. Nhưng họ là t́m các cách im lặng, đày đoạ chúng tôi là chủ yếu. Đày đoạ chúng tôi đi gửi biết bao nhiêu đơn từ, bao nhiêu người phải nhịn ăn nhịn mặc để mà gửi đơn cho chính phủ. Họ đâu có thèm trả lời, đâu có thèm giải quyết, để chúng tôi từ B́nh Dương vay mượn tiền để ḅ ra tới thủ đô Hà Nội là nơi tập trung quyền lực cao nhất để chúng tôi đi đ̣i công lư. Người dân chỉ có cái tối thiểu là đi đ̣i công lư thôi, mà họ cũng đàn áp, họ bắt bớ, họ bấm huyệt rồi bốn người công an đầu gấu họ khiêng chúng tôi quăng lên xe như là con lợn, con heo đó Ông. Đó, thế rồi là tuột cả quần, mất cả quần. Đấy tôi là một công dân ở tận B́nh Dương mà phải mặc quần lót đứng khiếu kiện đấy ông ạ. Đấy ông nghĩ sao, nhân quyền chúng tôi có hay không?
Đấy, bây giờ tôi chỉ nhờ quư Đài giúp là cho dân chúng tôi thấy mặt trời.
AT: Thưa Bà! Bà có thể cho biết nguồn gốc đất của Bà trước đây?
Bà Hài: Đất của tôi mua từ văn pḥng Uỷ Ban tỉnh Sông Bé, có chủ quyền hết rồi, đầy đủ hợp đồng trồng cây ăn trái 16 năm nay rồi, có bản đồ.
AT: Địa phương đă nói như thế nào để họ lấy đất của Bà?
Bà Hài: Mới đầu họ muốn bán được th́ họ nói là tôi bỏ đi nước ngoài để họ bán được, tôi mới đi kiện họ th́ họ nói là tôi chỉ có sổ trắng không đủ điều kiện pháp lư nên họ bán sạch. Mà trong khi đó th́ sổ trắng theo luật đất đai của Bộ Tài nguyên môi trường hay của Bộ chính phủ th́ sổ trắng bây giờ th́ chúng tôi vẫn được lưu hành như sổ đỏ, sổ hồng khác. Năm 96 th́ tôi có đổi từ sổ trắng sang sổ đỏ, th́ cái bà Phó chủ tịch tỉnh B́nh Dương là Trần thị Kim Vân đă cướp của tôi là 11 hecta, cho nên nó nói đất của tôi là đất đang tranh chấp nên nó không đổi cho tôi sổ đỏ. C̣n bây giờ nó cướp hết, nó bán hết, th́ nó lại bảo là sổ trắng không có giá trị pháp lư, nên nó bán. Đấy, bây giờ tôi tố cáo là sổ trắng vẫn có đầy đủ tính cách pháp lư, th́ nó lại băo là hồi đó năm 91, cấp đất cho tôi là không có đúng tŕnh tự thủ tục. Tôi mới nói, nếu mà không cấp đúng tŕnh tự thủ tục th́ bỏ tù Chủ tịch tỉnh với Giám đốc Sở tài nguyên môi trường, chứ sao đất của tôi mua mà đi cướp của tôi. Đấy, lưỡi không xương nhiều đường lắt léo mà, nó có làm theo luật đâu, nó làm theo luật rừng không hà. Chứ nếu nó mà làm theo đúng luật của Quốc hội đề ra th́ chúng tôi đâu có phải đi khiếu kiện khổ sở như thế này, đâu có bị tù đày? Dân nước nào cũng có nhân quyền, nước nào cũng có luật pháp. Nhưng nước này luật pháp họ chỉ để trang điểm cho có luật pháp thôi, chứ c̣n đối với dân th́ họ toàn xử theo cái luật xă hội đen th́ đúng hơn. Có ai là chính quyền mà đi cướp đất, cướp nhà, cướp mồ mả của dân? Đến lúc người ta đi kiện th́ vu cho người ta là tội gây rối trật tự, tội chống chính quyền. Tôi nói đất nước tôi thực sự chẳng có luật, mà cũng chẳng có nhân quyền.
Tôi đă từng ở trong đảng cộng sản, nhưng tôi nghĩ là tôi đă sai lầm, tôi bị lừa. Cho nên tôi thấy cái đảng cộng sản bây giờ, nó chẳng qua là cái túi tham nhũng ăn cướp thôi. Cho nên tôi tôi đă trả thẻ đảng, ra khỏi đảng rồi.
AT: Trước đây Bà có chức vụ ǵ trong đảng cộng sản?
Bà Hài: Hồi đó chỉ là một cô thôn nữ thôi, tuổi trẻ mà, chưa có va chạm với cuộc đời nhiều. Cho nên là nghe nói Mỹ đang xâm chiếm miền Nam, miền Bắc phải thắt lưng buộc bụng để mà đánh Mỹ. Th́ tôi là một cô gái khoẻ mạnh, tôi đi học cũng là đoàn viên thanh niên, tôi có hoạt động văn nghệ th́ các chú là cũng kêu tôi vào đảng, th́ tôi cũng vào đảng thôi. Tôi nghĩ là đảng là một cái tổ chức cao nhất, tinh hoa cho nhân loại. Vào đó để mà được làm những cái việc công bằng, văn minh cho xă hội, để không bị phân biệt giàu, nghèo, quan chức. Tôi nghĩ vậy nên tôi vào. Nhưng vào rồi th́ tôi thấy thực sự nó không phải như vậy? Phải nói là Cộng sản th́ chính trị họ tuyên truyền quá ư là tuyệt vời. Nhiều người nghĩ như tôi, chứ không phải ḿnh tôi. Trong suốt thời gian tôi ở trong hàng ngũ cộng sản, cái tính tôi th́ hay nói thẳng, mà nói thẳng th́ làm sao mà có chức có quyền được. Bao nhiêu năm cũng chỉ là đảng viên quèn thôi. Có cắt cổ tôi th́ tôi cũng cứ nói thật à, cho nên họ đâu có ưa ǵ tôi. Đấy, tính tôi thật thà, nóng tính, có sao nói vậy. Mà với cái tính của tôi như vậy, th́ tôi thấy chả vinh dự ǵ, thấy ở trong đảng xấu hổ quá, nhục nhă quá, cho nên tôi trả thẻ đảng, tôi đi về làm người dân -- làm người dân c̣n tốt hơn mấy cái thứ cộng sản ăn cướp bây giờ.
Tôi bây giờ mong muốn rằng Việt Nam đă vào WTO, rồi vào ghế không thường trực một năm rồi, th́ phải chơi chung với sân chơi Luật Quốc tế. Nhưng mà thực sự Việt Nam báo chí không có được tự do, đâu có được nói lên sự thực. Thế nên tôi mong muốn cơ quan nhân quyền quốc tế Liên hiệp quốc hăy v́ Việt Nam chúng tôi, mà đi về các nông thôn, các thành thị để xem dân như chúng tôi sống làm ǵ có nhân quyền. Thế cho nên làm việc với Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, hăy hỏi là ông đă vào WTO, vào ghế không thường trực LHQ rồi, ông nói mang lại công bằng dân chủ hoà b́nh cho các nước. Thế th́ tại sao dân của ông ḱa, ông c̣n đi cướp cả tài sản, cướp cả nhân quyền của người ta. Th́ làm sao ông mang lại công bằng, nhân quyền cho các nước được? Ông hăy làm tại nước của ông, ông hăy trả ngay nhân quyền, trả ngay tự do công bằng cho dân của ông trước đi, rồi ông hăy đi làm những chuyện khác. Dân của ông, ông c̣n giết chết, ông c̣n cướp, c̣n bắt bỏ tù, mà làm sao ông đi ra thế giới ông nói mang lại tự do công bằng, công lư cho quốc tế được.
Đấy, là tôi muốn gửi cái lời chân thật nhất của dân chúng tôi đến cơ quan nhân quyền qước tế LHQ để lấy lại nhân quyền, lấy lại tự do, b́nh đẳng như các nước. Tôi chỉ muốn có như thế thôi.
AT: Thưa Bà, hôm nay đi khiếu kiện trước văn pḥng Quốc Hội ngay thủ đô Hà Nội, mà công an lại lấy đi cái quần của Bà, câu chuyện như thế nào mới Bà chia sẻ về việc này?
Bà Hài: Trong cái khẩu hiệu của tôi, tôi đề nghị là: “Băi nhiệm chủ tịch tỉnh Nguyễn Hoàng Sơn và Phó chủ tịch Trần thị Kim Vân, hai người này bảo vệ cho tham nhũng và ăn cướp”.
Nội dung thứ hai là “Tố cáo thẩm phán Nguyễn thị Thanh Nga và Phó thẩm phán Nguyễn Vĩnh Hoàng giải quyết sai pháp luật, xử lư theo hồ sơ giả để cướp đoạt vườn cây của tôi”.
Nội dung thứ ba là: “ Mười sáu năm đi đ̣i công lư bị tống tù 5 tháng 24 ngày”. Th́ công an đă đè đầu cưỡi cổ tôi, bóp cổ tôi, bóp huyệt tôi, lấy mất cả quần của tôi. Họ cho công an ăn mặc sơ-vin, bên Việt Nam gọi là công an đầu gấu, cứ bốn người là nó đè một người. Nó bóp huyệt rồi nó quăng lên xe như là một con heo đấy… giữa thanh thiên bạch nhật, sao mà gọi là có nhân quyền, nhân lợi, ngay lúc các đoàn quốc hội của tỉnh đi vào Hội trường để họp Quốc hội khoá XIII, th́ không biết là những đại biểu này họ họp cái ǵ, trong khi chúng tôi ngoài này bị cướp nhà, cướp của, bị cướp đủ thứ hết… th́ không biết họ họp cái ǵ? Họ cứ nhân danh là đại biểu Quốc hội, là cơ quan quyền lực cao nhất, bám sát bảo vệ dân nhưng thực sự ra họ là một cái cơ quan bảo vệ ăn cướp. Thế thôi, tôi thực nói với Bà như thế. Bây giờ tôi nói với thế giới thực sự đang diễn ra ở Việt Nam đây này. Hăy giúp người dân chúng tôi lấy lại tự do dân chủ như là các nước ở phương Tây. Xin cám ơn quư Đài.
AT: Xin thành thật cám ơn Bà Hài đă chia sẻ rất chân t́nh.
http://vidan.info/index.php/en/radio...s/292-292.html
Bookmarks