
Originally Posted by
pheng
Anh SB,
Một lần nữa, không với ư khoe khoang, tôi khẳng định với anh, tôi là dân Bắc di cư 1954 và là dân học triết cũng như luật trước 1975, nên anh không cần phải nói về vấn đề này nữa.
Nói ra anh đừng giận, thật ra mà nói, ngôn ngữ VN trong tiến tŕnh phát triển, thời gian sau 1954 đa số trí thức miền Nam VN là dân Bắc di cư, nên rất khó cho anh dùng ngôn từ của 1 người để đánh giá về nguồn gốc của họ.
Nếu anh để ư, th́ ngôn từ và cách viết của những nhà văn miền Bắc VN nổi tiếng hiện nay, không khác lắm với dân trí thức miền Nam VN trước 75 đâu, tức cái nguồn gốc văn hoá VN cho tới giờ này vẫn từ cái nôi miền Bắc
Đă có nhiều người bắt bẻ cách viết hay ngôn từ của tôi mà tôi không muốn nói với họ, v́ để hiểu th́ phải có 1 cái tầm nào đó th́ mới hiểu những ǵ tôi đang nói với anh, rất rơ ràng với chứng minnh đàng hoàng phải không, nhưng ác thay phải là người có chút hiểu biết, c̣n không th́ chỉ căi nhau như thứ ngoài đường
Nói ra anh đừng cho tôi là người kỳ thị, thành thật mà nói với anh có ai dám chỉ cho tôi thấy 1 nhà văn góc miền Nam nào, được cho là có những đóng góp giá trị cho ngôn ngữ VN, tôi nghĩ là không, Quên nói với anh, Bắc kỳ mà tôi nói tới th́ không phải là thứ Bắc kỳ VC mà anh đọc được trên báo chí trong nước mỗi ngày hôm nay, tụi đó là dân ruộng CCRD của Hồ và CSVN, ngay mấy đứa làm cho BBC bây giờ, dù có bằng cấp nước ngoài, nhưng nếu nói về tiếng Việt th́ chúng không dấu nổi cái nguồn gốc ruộng của chúng
Anyway, tôi đang gắng giải thích vấn đề bằng lư thuyết, có thể khô khan khó nghe, nhưng vẫn là muốn mọi người hiểu, chính trị là lĩnh vực nhiêu khê mà không chỉ dùng ư chí và lư tưởng th́ đă đủ, mà phải ứng dụng cho đúng với thực tế th́ mới có hiệu quả
Chào ông Pheng,
Ông Pheng đă NÓI, ông muốn giúp tạo sự đoàn kết, mà ông viết như kiểu trên th́ thiệt là mâu thuẫn với những ǵ ông Pheng nói ...
1) Khi nói dân miền Nam , th́ người ta (trong Nam) thường ám chỉ, ngầm chỉ là tất cả những người (bản địa + di dân ) đă "nhận" miền Nam là nơi sinh sống, là "quê hương" của họ. Tôi là một người miền Nam (nhiều thế hệ), nên tôi biết họ "nói & nghĩ" như vậy! Những "va chạm" giữa di dân và dân bản địa - do nhiều lư do- th́ nơi nào, xứ sở nào mà không có. Chỉ khác nhau là ở mức độ. Người nào - kể cả di dân- cư trú ở miền Nam lâu, tánh t́nh thường trở nên "xuề x̣a" (không có màu mè quá độ và rất thực dụng), nói năng thẳng thắn, bộc trực, ḷng dạ rộng lượng, nhân ái, vị tha, dễ dàng chấp nhận & dung ḥa các khác biệt để "chung sống ḥa b́nh" (đúng nghĩa) hơn các nơi khác. Có lẽ do "trời đăi", điều kiện sinh sống (ngày xưa) trong Nam khá dễ dàng. Làm giàu th́ khó, nhưng chỉ để "đủ sống" ... th́ hầu hết (cái bụng/ bao tử của ) dân miền Nam luôn "don't worry- be happy".
Sài g̣n ngày xưa là một điển h́nh. (Nam bản địa, Bắc di cư, Tàu - Minh Hương ... và nhiều nhóm sắc tộc nhỏ khác - kể cả cà ri Ấn cũng thấy có mặt luôn! ). Họ đă chung tay góp sức biến Sài G̣n thành Ḥn Ngọc Viễn Đông. Thật là tiếc, công sức hơn 300 năm của dân chúng miền Nam. Hôm nay gần như đă bị hủy hoại bởi đảng cs (chó săn, chó sói ) của thằng "điếm quốc tế" và lũ cccc (con chồn cháu cáo).
2) Ngôn ngữ Việt Nam là của chung. Tôi chưa thấy người miền Nam nào dành/ kể công .. về chuyện này cả. Nhưng lâu lâu th́ lại thấy, một vài anh chàng "bắc cờ".. cứ "vỗ ngực xưng tên" .... nhưng lại "phát biểu tầm bậy, tầm bạ ..". Mà dân miền Nam gọi là dân/ chuyện/ nói ... "tào lao".
Ở Việt land, th́ có Mr. Pheng là điển h́nh. Tôi đâu thấy có ai (gốc miền Nam) ở VL phủ nhận sự đóng góp TO LỚN của các trí thức, văn nhân, tài tử... và mọi người gốc Bắc di cư nói chung vào văn hóa miền Nam (VNCH) đâu?! Trước mắt, chỉ với 2 thập kỷ ngắn ngủi, họ đă góp công sức tạo ra một "một nền văn minh Sài g̣n", đă tạo ra khá nhiều " BỒ VĂN HÓA NGHỆ THUẬT" ... mà "ĐỈNH CAO", 39 năm sau, các ngài làm văn hóa của "đỉnh cao trí tệ" -2 nút- vẫn chưa "leo tới đỉnh" được. Dù vc đă tận lực để hạ bệ
(cho thấp xuống để dễ leo). Điển h́nh nhất là "âm nhạc miền Nam" trong thời kỳ này!!!
Một thí dụ khác, th́ ở trang BBC Việt ngữ, có anh chàng phóng viên Nguyễn Hùng . Anh ta nghe con của điệp viên Phạm Xuân Ẩn
nói tiếng Anh (khi thông dịch cho 4-Hèn ở White House ) th́ khen rối rít là NÓI GIỌNG BẮC VIỆT "CHUẨN". Thiệt là hết ư kiến để mà nói !
T́m về Cội nguồn: Người Hà Nội, người giả dối hay người Việt? .
3) Nhân dịp, th́ Pheng hăy tự "tra cứu" :
- Xem thử mấy ông này sanh quán ở đâu? Như: Petrus Trương Vĩnh Kư, Paul Hùynh Tịnh Của, Trương Minh Kư ...etc. Tôi thấy, không có sự tiếp tay của mấy ông này th́ "chúng ta" chắc vẫn c̣n
"vẽ bùa". Dĩ nhiên, c̣n nhiều người khác "đóng góp" nữa. Kể cả người ngoại quốc luôn!
- Chữ quốc ngữ VN được "truyền bá / dạy" ở đâu trước?
....
Với tôi, th́ mọi mặt, kể cả ngôn ngữ, th́ miền nào, vùng nào, cũng có cái hay & dỡ của nó. Về mặt đóng góp th́ ai cũng có tiếp tay, chỉ là ít hay nhiều thôi! Kể cả người có tŕnh độ quốc ngữ a.b.c. luôn . V́ không có học tṛ chịu học th́ thầy dạy ai? Và không có học tṛ giỏi th́ làm sao có "thầy tiếp nối" ... v.v... để ngôn ngữ Việt phát triển. Và dĩ nhiên, "kinh thành" th́ phải thanh lịch & văn minh hơn "thôn xóm". V́ có nhiều điều kiện thuận lợi hơn.
4) Tôi không lên Net, với mục đích để "tra cứu" lư lịch, khả năng, tŕnh độ... của Pheng hoặc bất cứ ai hết. Pheng (hoặc bất cứ ai cũng vậy ) có "tài" th́ bản thân P. & gia đ́nh nhờ. Không có "tài" th́ cũng là P. và gia đ́nh chịu LÀ CHÍNH. Có thể nói không "ăn thua" chi đến tôi lắm.
Chỉ là chuyện t́nh cờ (cross path in life), gặp nhau ở VL. Trên đường đời, đường đi ... nếu P. hoặc bất cứ ai bỏ công sức "trải thảm hoa" cho "đường đời" thêm êm ái , tươi đẹp th́ chắc ai cũng sẽ cảm ơn (kể cả tôi). Ngược lại, cũng có người thích "rải đinh". Tại sao họ lại làm vậy? Th́ chỉ họ mới trả lời (đúng) được!!! Tôi thuộc loại, chẳng quan tâm đến "lư do riêng tư" của họ lắm. Chỉ thấy "đinh" có thể gây thương tích & nguy hiểm cho những "bước chân đời" (nếu sơ ư). V́ vậy, nếu thấy có khả năng "quét, dọn, dẹp" th́ tôi tiếp một tay
(for everyone good, including mine). Chỉ có vậy thôi! V́ giữa tôi và Pheng, coi như không có quen biết, th́ "oán hay thù" (cá nhân) chắc chắn không phải là "động lực" của việc "tranh luận / phản biện" này .
***
Chút chuyện bên lề:
- Sân vận động Hoa Lư, có một lúc gần như là nơi cư ngụ mỗi buổi chiều & cuối tuần của tôi (đă uống rất nhiều ly nước mía ở đó).
- Buổi sáng, thức sớm , chỉ để vào rạp Thống Nhất, đặt vài cuốn sách giữ chỗ cho "demi garçon" ...
- Phan Đ́nh Phùng, Hồng Thập Tự, Duy Tân, Hồ con Rùa ... là những nơi tôi đă đi qua (ṃn vỏ xe, ṃn gót giầy, ngồi chai "đít").
...
Ai đă từng bước chân qua những chỗ này, sẽ có "cảm giác" ngay ?! V́ vậy, chỉ cần vài câu chào hỏi thôi sẽ nhận ra ngay "quen/ lạ"! Nhưng như đă nói, đây không phải là mục đích ( tham gia & lên net ) của tôi.
***
SB
Bookmarks