THƯƠNG VONG TRONG ĐƠN VỊ NHÀ
Mặc dù đă bắt đầu nghĩ đến cái nơi “vô danh” Djibouti mà tôi sẽ phục vụ trong lần “triển khai” sắp tới, nhưng thực tại của cuộc chiến ở Iraq vẫn không cho tôi suy nghĩ viễn vông chút nào. Một trong những đơn vị trực thuộc ban chỉ huy của căn cứ Fallujah là đội Vận Chuyển Cơ Động mà lính tráng gọi tắt là “Motor T.” Đây là đơn vị chuyên vận chuyển tiếp liệu đến và đi từ những căn cứ lớn về Fallujah rồi lại chuyển đi những đơn vị nhỏ ở các tiền đồn. Đă bao lần tôi đến cầu nguyện và chúc b́nh an cho những chuyến công tác đêm của họ. Tuy nhiên, thảm họa vẫn có thể xảy đến cho bất cứ cuộc hành quân nào của họ trong mọi t́nh huống khác nhau.
Một đêm, đơn vị Motor T đă gặp một tai nạn thảm khốc gây tử vong, mà người ta có thể h́nh dung trước được. Loại xe vận tải 7 tấn cao hơn b́nh thường, trong khi chiều ngang vẫn ở kích thước chung cho các loại xe tải, vậy mà các tay xạ thủ đại liên vẫn phải ngồi ở trên cao ngất ngưởng đó (xem h́nh). Họ phải đối diện với hai điều vô cùng nguy hiểm: làm bia ngắm cho kẻ thù và có thể bị văng xuống đất bất cứ lúc nào. Điều đó đă thực sự xảy ra trong đêm ấy, đoàn công voa chạy với tốc độ “tác chiến” (nhanh chậm tùy theo lệnh trên), chẳng may một khúc quanh khá gắt là làm một xe tải lật nhào khiến xạ thủ đại liên bên trên tử nạn tức th́!
Đây là tử (liệt) sĩ đầu tiên thuộc ban chỉ huy căn cứ Fallujah kể từ khi tôi đáo nhiệm trong trại này. Một quân nhân trong phần trách nhiệm của tôi, nên tôi phải lo tổ chức lễ tưởng niệm cho anh ấy. Một vài hạ sĩ quan cao cấp cũng được lệnh tham gia công tác này và nơi xứng đáng để tổ chức cuộc lễ chính là nhà nguyện Hy Vọng (hội trường).
Chương tŕnh cuộc lễ có thể tóm gọn như sau:
Lời nguyện mở đầu (tôi)
Phần đọc Kinh Thánh (các TQLC)
Phúc Âm và giảng (tôi)
Huấn từ của Đại Tá chỉ huy trưởng
Lời chia sẻ của các hạ sĩ quan và bạn hữu trong đơn vị
Chiếu các h́nh ảnh sinh hoạt trong đơn vị của liệt sĩ
Phép lành cuối cuộc lễ (tôi)
Trong bài giảng, một phần, tôi không thể nói nhiều đến những bi thương về cái chết của người hạ sĩ trẻ v́ e rằng sẽ ảnh hưởng đến tinh thần chiến đấu của lính; phần khác, tôi cũng không muốn biến họ thành những người máy vô tâm, vô cảm.
Nên, bài giảng của tôi có thể tóm tắt với những ư chính như sau:
“Có một vấn đề trong cuộc sống này mà không ai trong chúng ta kiểm soát được, đó là thời gian và cách chúng ta chết. Tuy nhiên chúng ta phải hiểu rằng mỗi người đều được tạo dựng với một sứ vụ trong đời. Sứ vụ đó có thể rơ ràng và được nhiều người biết đến, nó cũng có thể đơn giản, b́nh thường đến độ khó nhận ra được. Điều quan trọng không tùy thuộc vào sứ vụ nào ḿnh đă nhận lănh mà chính là ḿnh đă hoàn tất sứ vụ đó ra sao. Điều này lại ảnh hưởng to lớn đến hạnh phúc viên măn ở đời sau. Một sứ vụ có thể kéo dài thật lâu hay thật mau để hoàn thành, và một lần nữa, kéo dài bao lâu th́ hoàn toàn chỉ có Chúa mới biết.
Giả sử anh chị em biết trước sứ vụ của người bạn chúng ta, Hạ Sĩ M., sẽ được hoàn tất cách đây ba ngày như đă xảy ra. Anh chị em muốn chọn cái chết nào cho anh ấy? Chết bởi một tai nạn trên xa lộ ở bang California? Hay chết đuối ở một bờ biển xinh đẹp của bang Florida? Hay một cái chết cô đơn lạnh lẽo trong một ngơ hẻm nào đó ở thành phố New York? Hoặc một cái chết anh hùng khi đang chiến đấu bảo vệ nền dân chủ, lối sống, và tự do tín ngưỡng của chúng ta?
Tôi tin rằng câu trả lời đă quá hiển nhiên…”
Trong khi tŕnh chiếu lại những h́nh ảnh của Hạ Sĩ M., tôi đă được nghe những tiếng cười vui vẻ nhiều hơn các giây phút trầm buồn; giống như xem những h́nh ảnh sinh động của bất cứ học sinh cấp ba nào ở Mỹ. Chỉ một điều khác biệt ở đây, trên miền đất xa lạ này, là Hạ Sĩ M. đă cùng bao nhiêu bạn hữu chơi “một tṛ chơi chiến tranh” với cái giá phải trả là ḷng quả cảm, mồ hôi, nước mắt, máu và chính mạng sống của họ.
Sau lời chúc lành, ai đó đă hét to “Hoo Raah,” tiếng hô xung phong tác chiến của Thủy Quân Lục Chiến Mỹ, cả nhà nguyện với mấy trăm lính cả nam lẫn nữ đồng loạt gầm lên “HOO RAAAAAAH…” Chúng tôi đă không than khóc về cái chết của anh M., nhưng chúng tôi thực sự đă “tôn vinh” cuộc sống của anh ấy.
C̣n tiếp...
Bookmarks