ĐIỂM 2
Trong bài phỏng vấn ngày 12-5-1989 và bài trả lời cán bộ Ban Tổ Chức Trung ương ngày 1-3-1990, tôi bác bỏ nguyên tắc chuyên chính vô sản và tập trung dân chủ, v́:
Trong cơ cấu Xă Hội Chủ Nghĩa (sở hữu toàn dân), chỉ có thể xảy ra một trong hai khả năng:
a) Tất cả mọi người đều là vô sản.
b) Hoặc tất cả mọi người đều không là vô sản.
Theo khả năng a), v́ không ai có quyền sở hữu tư liệu sản xuất (hầm mỏ, nhà máy, đồng ruộng). Theo khả năng b), v́ coi tài sản không là tư liệu sản xuất mà c̣n bao gồm tài sản nghĩa thông thường (tiền, nhà cửa, áo quần, tiện nghi, ... ). Lẽ thứ hai, khái niệm giai cấp kể từ ngày Mác viết Tuyên Ngôn đến nay đă thay đổi ghê gớm không thể tưởng tượng nổi:
- Cách đây một thế kỷ, công nhân Anh cả ngày làm việc không quá 18 giờ (theo tạp chí Tuần Lễ No 40 năm 1989, trang 2).
Và :
- Hiện nay, một tuần lễ là 44 giờ ở Liên Sô, thuộc loại nhiều giờ nhất thế giới (theo tạp chí Tuần Lễ No 40 năm 1989, trang 7).
Tại Anh, số công nhân bỏ tiền cổ phần trong các xí nghiệp đă gia tăng. Tỷ lệ người nghèo chỉ c̣n chiếm 17% dân số. V́ dựa trên 17% người nghèo nên Đảng Cộng Sản Anh đă thất bại trong kỳ tranh cử gần đây.
Với hoàn cảnh xă hội đă thay đổi như thế, c̣n áp dụng máy móc những nguyên lư, những quan niệm cách đây trên 100 năm tất dẫn đến những hậu quả âm tính.
Trong đời sống thực tiễn, tôi đă gặp quá nhiều công nhân nghèo khổ, lam lũ, những người vô sản Việt Nam bằng xương bằng thịt đứng dầm chân trong bùn ở Chợ Bưởi, Chợ Ngọc Hà, Chợ Xanh ,… đứng bán những xà pḥng, bán quần đùi và áo may-ô với vẻ mặt khổ năo, van vỉ người mua. Những người vô sản này bốn tháng không có lương, nhà máy phát cho họ những sản phẩm không tiêu thụ được trừ tiền.
Tôi cũng đă gặp những người vô sản khác v́ nghèo túng phải ăn cắp xi-măng, sắt, gỗ trong các công trường và bị tù. Họ, những người vô sản có quyền chuyên chế với ai chăng ? _ Không, đó là những mỹ từ có tính ngụy đao đức. Trong thực tế, chỉ có sự chuyên chế của bộ máy quan liêu đối với những người vô sản cũng như mọi từng lớp khác.
C̣n nguyên tắc tập trung dân chủ là nguyên tắc tạo dựng một chế độ độc tài (dictature). Nhân loại đă trải qua nhiều thảm họa, nhưng chưa thảm họa nào khủng khiếp bằng thảm họa do các nhà độc tài đỏ gây nên. Lịch sử châu Á mấy ngàn năm nay vang lên tiếng nguyền rủa ông vua bạo ngược Tần Thủy Hoàng. Dân chúng v́ oán ghét ông mà làm ô uế lăng tẩm của ông.
Đời này qua đời khác, tên ông được nhắc lên như một biểu trưng cho sự ghê gớm của tội ác. Tuy nhiên, ngoài số người bị gọt đầu bôi đen bắt đi xây Vạn Lư Trường Thành, Tần Thủy Hoàng chỉ xử tử 460 người (chôn sống ở Hàm Dương) - (Tài liệu của Will Durant trang 116).
C̣n Stalin th́ sao ?
Dưới thời Stalin, số người bị xử tử một triệu .
Số người chết trong tù từ 1937-1938 hai triệu .
Số người bị giam tám triệu .
Chưa kề 10 triệu nông dân của 1.100.000 hộ bị quy kết là ku-lắc, bị tước đoạt tài sản, đày vào các hoang nguyên và sa mạc (theo tạp chí Thế Giới Mới No 4, năm 1989).
Ở đây, tôi không muốn nêu lên những con số đẫm máu trong cuộc cách mạng văn hóa ở Trung quốc, những con số nói lên thảm cảnh của một xă hội bị nhào nặn dưới bàn tay nhà độc tài họ Mao.
Còn tiếp ...
Bookmarks