Tháng 7 năm 1982, chị Nga trở lại Long Thành cùng một trăm người khác, thân tàn ma dại. Tóc chị bạc quá nửa. Da dẻ chị đen xạm, chân tay khẳng khiu. Chị nói chị đă bị lao. Rời Long Thành, chị đến Hàm Tân, bị đầy đọa ở trại Z30DK1, mấy tháng ṛng ră đào gốc cây buông. Ở Hàm Tân, người ta thả hết các viên chức chế độ cũ. Chị Lệ Thủy trốn trại, bị bắt, bị đánh đập thê thảm.
Sau đó, chị Nga đi Phú Khánh rồi Pleiku rồi Gia Lai rồi về Long Thành. Mỗi lần đi, mỗi lần để lại vài xác chết. Tính ra, chị Nga đă ở sáu nhà tù. Chị bảo trại tập trung nào cũng thế, nhà tù nào cũng vậy. Ánh sáng hay là bóng tối của chủ nghĩa đều nhầy nhụa, vàng bủng, tanh tưởi, lợm giọng. Tôi kể cho chị Nga nghe chuyện xảy ra ở Sa Ác, ở Bà Tô và cái chết của Hoa.
– Có thay đổi trong tâm hồn chị, Lan ạ !
– Đổi thay thế nào ?
– Bài diễn văn đọc trước Quốc Hội Mỹ tầm thường quá. Nước Mỹ không phải là trái đất và dân tộc Mỹ không là loài người. Chúng ta sẽ soạn thảo Bài diễn văn đọc trước loài người.
– C̣n cộng sản ?
– Ta vẫn mong muốn họ làm người. Hăy giúp đỡ cộng sản làm người. Làm người, họ sẽ hết là cộng sản. Họ sẽ biết yêu thương và mơ ước.
– C̣n sự phản bội của chính sách Mỹ ?
– Bỏ đi. Nên cảm thông và tha thứ. Chúng ta làm lại quê hương chúng ta, làm lại trái đất bằng những trái tim không vấn vương quá khứ thù hận, không dính líu hiện tại ủ ê.
– Từ cảm hứng nào chị thay đổi ?
– Từ những búng máu trong phổi chị trào ra. Từ roi vọt cộng sản … Và, có thể, từ cái chết của chúng ta.
– Chị cứ nói đến cái chết, buồn quá.
– Phải dọn sẵn cái chết, em ạ ! Nếu chị chết trước em …
– Nếu chị chết ?
– Nhớ rằng, có một thời để im lặng và một thời để lên tiếng. Thời để lên tiếng chưa tới, em lên tiếng sớm, tiếng nói của em sẽ ch́m vào hư vô.
– Làm sao ḿnh biết đúng thời lên tiếng ?
– Sống đi, rồi sẽ biết. H́nh như, bên ngoài người ta đang ồn ào lên tiếng. Em biết chứ, đó là tiếng nói chết.
Chị Nga ôm ngực ho.
– Có lẽ, chị không được tham dự một tṛ chơi ngoạn mục đâu.
Tôi thấy nhói tim.
– Thôi, nói chuyện khác, chị nhé !
Tôi hỏi thăm hai chị Lệ Thủy, Hai Ba Dạng, chị Nga nói họ c̣n ở Phú Khánh, trong xà lim v́ dám khạc nhổ vào mặt giám thị. Chúng tôi bận bịu lao động, mệt nhoài khổ sai, ít có th́ giờ gặp nhau. Dù vậy, ḷng tôi đă được sưởi ấm v́ chị Nga c̣n sống và đang chung trại với tôi. Một lần, trong nhà thương điên, tôi đă muốn trở thành nhà văn. Bây giờ, tôi khao khát trở thành nhà văn. Không cần phải nghi ngờ ǵ nữa. Chị Nhi chết hay chị Nga chết hay bao nhiêu người Việt Nam đă chết, đang chết và sắp chết đều để tạo thứ ánh sáng cứu rỗi nhân loại.
Xưa, Thích Ca đă ngộ trong đau khổ. Và ánh sáng giải thoát đă áng lên trong nỗi mông lung khốn cùng. Ánh sáng ấy vẫn chỉ là thứ ánh sáng mới đến, kêu gọi thức tỉnh. Và sự giải thoát vẫn c̣n tiêu cực. Và loài người vẫn c̣n ch́m đắm trong bể trầm luân. Nghĩ lại, thời đại của Thích Ca, tham vọng của con người bé nhỏ và nỗi khổ con người phải chịu đựng cũng đơn giản nên sông Hằng đă là to lắm.
Nay, sau Ngài 2500 năm, tham vọng của con người vô hạn và nỗi khổ con người phải chịu đựng cũng vô hạn. Nỗi khổ con người phải chịu đựng từ những tṛ chơi tư tưởng của thế kỷ hai mươi phải tính bằng đại dương. Và nước mắt ḥa với máu. Nỗi khổ ray rứt. Nỗi khổ đ̣i đoạn. Nỗi khổ thấm vào da thịt, vào lóng xương, vào ống máu. Và rụng rời nhất: Nỗi khổ trong ngục tù cộng sản.
Chị Nga đă tới bằng nỗi khổ phá kỷ lục các nỗi khổ trên trái đất từ cổ chí kim, từ đông sang tây. Dẫu chị chết, và nói theo chị, nếu có thời để lên tiếng, thời ấy, chắc chắn, sẽ phải có những người Việt Nam cao quư phóng lên bầu trời mù mịt hận thù thứ ánh sáng huyền ảo cứu rỗi nhân loại, mở ra một nền văn minh, toàn chân, toàn thiện, toàn mỹ. Ánh sáng huyền ảo ấy, bắt buộc, là ánh sáng làm xao xuyến tâm tư, quyến rũ trời đất, thôi thúc ḷng người: thứ ánh sáng bắt t́m đến, vụt thức t́nh nguyện. Và sự giải thoát sẽ tích cực, sẽ tạo dựng sự b́nh yên cho tâm hồn con người vĩnh cửu.
Còn tiếp ...
............
Chuyện nhỏ mà chị . Xưa cầm M16, đeo M 67 , quàng thêm cây M72 , thêm hai trái Claymore ... Có không yểm , pháo binh trợ chiến . Đến khi ký hòa đàm Paris , mọi thứ đều cạn kiệt , nào có một đổi một như trong văn bản . Pháo binh chỉ bắn cầm chừng ,máy bay lấy parts từ những chiếc hư hỏng ráp cho 1 chiếc lành lặn . Tăng M 41 không là đối thủ của T 54 , trừ M 48 . Pháo địch 130 ly bắn xa 30km , pháo ta 155 ly bắn xa 20km , trừ 175 ly .
Giờ bàn phím ta tốt hơn , window 10 khá hơn , mạng ta nhanh nhạy hơn .... Có gì chơi nấy ! Chó sủa mặc chó, đường ta , ta cứ đi , ruộng ta ta cứ cầy !
Bookmarks