● Đảng Xă Hội và Đảng Dân Chủ
Nguyễn Mạnh Tường, thành viên của đảng Xă Hội, xoay ống kính vào hậu trường chính trị của sự ra đời và xoá sổ hai đảng Xă Hội và Dân Chủ. Năng được triệu tập đến dinh Tổng Bí Thư, để bàn về việc dẹp hai đảng Xă Hội và Dân Chủ, đă được dựng nên trong thời kháng chiến. Đầu tiên hết, Tổng Bí Thư giải thích nguồn cội sự ra đời của hai đảng để Năng nắm rơ t́nh h́nh:
"- Như đồng chí đă biết, Đảng ta đă lập ra đảng Xă Hội và đảng Dân Chủ. Đảng Xă Hội dành cho bọn trí thức và đảng Dân Chủ dành cho bọn tư sản. Đồng chí cũng biết rằng Đảng không làm điều ǵ mà không cân nhắc kỹ. Những người mác-xít cố chấp có thể trách ta đă xây dựng những đảng phái sai trật hẳn với quan niệm mác-xít của một đảng chính trị.
Rằng hai đảng này không đáp ứng đúng đ̣i hỏi mác-xít, chúng ta xin lỗi, nhưng ta có cái lư của ta. Trước cách mạng, trường Pháp đă đào tạo ra nhiều thế hệ trí thức đă theo ta trong kháng chiến. Nhưng trong 10 năm kháng chiến, trường Pháp c̣n đào tạo thêm những thế hệ trí thức khác. Khi trở về Hà Nội, một số đă bỏ ta, đi làm, đi học ở nước ngoài. Đối với những kẻ ở lại, ta không thể bỏ rơi họ. Trước hết, v́ lợi ích của chính họ, giúp họ theo kịp những tiến bộ của nhân dân dưới sự lănh đạo của ta.
Rồi khi trở về Hà Nội sau mười năm kháng chiến, ta vấp phải một tầng lớp dân chúng đă quá quen nghe nói đến tự do và nhân quyền; v́ không muốn lộ bộ mặt chậm tiến, nên ta phải nói cùng thứ ngôn ngữ với bọn thực dân Pháp cũ. Ta phải giả đ̣ tôn trọng quyền của người dân được lập những đảng phái chính trị để bảo vệ quyền lợi của họ.
Sau cùng, về mặt đối ngoại, chúng ta phải bảo đảm với dư luận thế giới, về những tự do chính trị mà chúng ta sẽ cho dân hưởng sau khi người Pháp đi khỏi. Nhưng dĩ nhiên là dưới cái bề mặt phỉnh gạt ấy, chúng ta không thể mất cảnh giác, mà phải tiếp tục điều khiển hai cái đảng mà chúng ta gọi là "anh em" từ lúc mới dựng chúng nên và trong suốt thời gian chúng c̣n hoạt động.
Ta đă khuyến khích một vài trí thức nổi tiếng cái ư lập hai đảng. Vậy là dưới sự thúc đẩy của ta và nhờ sự cố vấn của ta mà hai cái đảng này được khai sinh trong đời sống chính trị và chập chững bước đầu. Chính ta cấp ngân quỹ cho hai đảng anh em. Chính ta đă gài trong mỗi đảng những uỷ viên chính trị có nhiệm vụ theo dơi hoạt động của chúng để báo cáo kịp thời cho ta biết những chệch hướng hay những lệch lạc có thể xẩy ra, và trực tiếp truyền lệnh của ta cho chúng thi hành. Bây giờ, đồng chí hăy báo cáo cho tôi biết sự hoạt động của chúng mà đồng chí có trách nhiệm theo dơi.
- Xin báo cáo đồng chí Tổng Bí Thư: t́nh h́nh là lạc quan. Hai đảng anh em cư xử rất được. Những ủy viên chính trị mà ta gài vào đă làm việc thật tuyệt vời. Ngay khi đến, họ đă biết kết hợp cương với nhu, họ đă làm cho hai uỷ ban trung ương và hai chủ tịch của hai đảng này hiểu rơ rằng không có một văn kiện chính thức nào - diễn thuyết, thông điệp, tuyên ngôn, diễn văn khai mạc hay bế mạc - có thể được kư mà không qua ư kiến của họ.
Không có một cuộc trả lời phỏng vấn nào mà không có họ chứng kiến. Bọn kia tuân thủ răm rắp. Hai tên tổng bí thư cũng như toàn thể đảng viên của hai cái đảng này đều là kháng chiến cũ. Chúng đă được giáo dục tốt. Không màu. Không mùi. Vô hại. Có miệng nhưng câm như hến. Tránh liên quan. Cung kính tuyệt đối trước lănh đạo! Đối với chúng, ta có thể yên tâm ngủ kḥ.
Nhưng tôi có bổn phận phải báo cáo đồng chí Tổng Bí Thư cái mặt trái của mề đai. Trước hết, số đảng viên quá ít. Ngoài phố họ cười ầm lên, mỗi đảng không được một trăm mống! Điều bất hạnh là trong cái đảng Xă Hội mệnh danh "trí thức", chỉ có độ mươi mống trí thức chính hiệu! Chỗ c̣n lại là giáo viên tiểu học, thợ thủ công, cán bộ hạng xoàng, được đưa vào để gồng số đảng viên. Trong cái đảng Dân Chủ, số tư sản có chút vốn chỉ độ hai, ba mạng, phần c̣n lại toàn bọn buôn bán lẹt đẹt, cán bộ tép riu. Để được vào hai đảng này, chỉ cần xuất tŕnh phẩm trật kháng chiến!
Bọn chúng được cấp giấy hạnh kiểm tốt, chứng nhận tận tụy với Đảng cầm quyền mà chúng khoe là "anh em". Uy tín của chúng đối với quần chúng là zê-rô, chúng cũng chẳng có ảnh hưởng chính trị ǵ, mặc dù những tên cầm đầu vênh vang trên ô tô nhà nước và trong những buổi hội họp công cộng, chúng được nhận những chức vụ mà ta dùng cho lănh đạo Đảng ta, nhưng của chúng chỉ để gáy.
Đúng là một vở tuồng mà ta cho chúng diễn và chúng đóng tṛ hề này rất cần mẫn chăm chỉ. Mặc tất cả những cung kính mà ta dành cho chúng trong những lễ nghi chính thức, những kẻ xấu miệng vẫn gọi chúng là con rối, là bù nh́n, họ kêu ầm lên: "Giễu! Sao Đảng chẳng chọn những diễn viên khôi hài hơn, dệt những con rối tức cười hơn để giải trí!"
Còn tiếp ...
Bookmarks