Results 1 to 5 of 5

Thread: ANH HÙNG TỬ , KHÍ HÙNG BẤT TỬ : Đại Tá HỒ NGỌC CẨN

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    ANH HÙNG TỬ , KHÍ HÙNG BẤT TỬ : Đại Tá HỒ NGỌC CẨN


    ANH HÙNG TỬ - KHÍ HÙNG BẤT TỬ: Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn

    Ngày mai , 14 tháng 8 , tưởng niệm 43 năm Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn không chịu khuất phục giặc Cộng và bị chúng xử băn .

    Lời nói cuối cùng của Đại tá Hồ Ngọc Cẩn trước khi bị Giặc Cộng hành h́nh: "Nếu tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ không kết án các anh như các anh kết án tôi. Tôi cũng không làm nhục các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do của người dân. Tôi có công mà không có tội. Không ai có quyền kết tội tôi. Lịch sử sẽ phê phán các anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy. Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Nhưng đừng bịt mắt. Đả đảo Cộng Sản! Việt Nam Cộng Ḥa Muôn Năm”.

    “Tôi không đầu hàng, các ông cứ bắn tôi đi. Nhưng trước khi bắn hăy để cho tôi mặc quân phục và chào lá quốc kỳ của tôi lần cuối”

    ----------------------

    Đại tá Hồ Ngọc Cẩn sinh ngày 24/3/1938 ở tỉnh Phong Dinh. Ông là một sĩ quan phục vụ trong quân đội Việt Nam Cộng Hoà. Với khả năng quân sự thiên bẩm, tài chỉ huy và sự chiến đấu hết sức gan dạ của ḿnh nên ông được thăng cấp đặc cách nhiều lần tại mặt trận và cũng là sĩ quan được tưởng thưởng nhiều huy chương nhất trong quân đội. Năm 1973 Đại tá Hồ Ngọc Cẩn được trao chức Tỉnh trưởng Chương Thiện kiêm Tiểu Khu Trưởng và cũng là tỉnh trưởng trẻ nhất khi ấy (35 tuổi).

    Lúc 9 giờ tối ngày 30/4/1975 gần nửa ngày sau khi Dương Văn Minh đọc lệnh đầu hàng. Đại tá Cẩn cùng các sĩ quan và chiến sĩ Tiểu Khu Chương Thiện vẫn chiến đấu chống Giặc Cộng đến viên đạn cuối cùng, đến 11 giờ trưa ngày 1/5/1975 th́ quân ta hết đạn, Đại tá Cẩn lệnh cho thuộc cấp buông súng về nhà, c̣n Đại tá Cẩn bị Giặc Cộng bắt giam trong Ty Cảnh Sát Chương Thiện.

    Ngày 14/8/1975 CSVN áp giải Đại tá Cẩn về Cần Thơ xử bắn tại sân vận động trước sự chứng kiến của hàng ngàn người. Trước khi bị bắn Đại tá Cẩn khẳng khái tuyên bố: “Tôi không đầu hàng, các ông cứ bắn tôi đi. Nhưng trước khi bắn hăy để cho tôi mặc quân phục và chào lá quốc kỳ của tôi lần cuối”. Giặc Cộng kính sợ ông nhưng chúng đă từ chối, tuy nhiên Giặc Cộng chấp thuận không bịt mắt theo lời ông yêu cầu. Đại tá Cẩn ngẩng cao đầu thản nhiên nh́n vào họng súng của kẻ thù và tha thiết nh́n lần cuối quê hương đất nước và đồng bào trước khi súng địch nổ.

    fb Tuong Dang

  2. #2
    Member
    Join Date
    27-12-2017
    Posts
    1,488
    Cảm ơn chị TG trong việc "Đốt Ḷ Hương Cũ" nhân kỷ niệm ngảy Vị Quốc Vong Thân của Đại tá Hồ Ngọc Cẩn, "Hùm Xám U-Minh"

    Dưới đây là bài PV của nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc ( cựu Đại tá QLVNCH) với Phu nhân Đại tá Hồ Ngọc Cẩn.
    . . .

    Bà Cẩn với âm hưởng của miền quê Thủ Đức kể lại qua điện thoại. Cô Cảnh nói rằng suốt cuộc đời chưa ai hỏi thăm người thiếu phụ Thủ Đức về một thời để yêu và một thời để chết. Bà nói:
    “Kể lại cho bác rơ, những ngày cuối cùng nhà em vẫn hành quân. Đánh nhau ngay trong tiểu khu. Anh Cẩn vẫn c̣n bay hành quân. Nhà bị pháo kích. Tuy gọi là dinh tỉnh trưởng nhưng cũng chỉ là ngôi nhà thường. Chiều 30 tháng 4 mẹ con em theo các chú lính chạy ra ngoài. Đi lẫn vào dân. Ở Chương Thiện không ai biết em là vợ tỉnh trưởng. Ai cũng tưởng là vợ lính. Từ xa ngó lại mẹ con em thấy anh Cẩn bị chúng bắt giải đi. Bà con kéo mẹ con em t́m đường chạy về Cần Thơ. Chú lính nói rằng bà không đem con chạy đi chúng nó bắt th́ khổ. Em dẫn thằng con nhỏ chạy bộ. Mẹ con vừa đi vừa khóc. H́nh ảnh cuối cùng thằng con hơn 10 tuổi nh́n thấy bố ngồi trên xe Jeep, Việt cộng cầm súng vây quanh. Bước xuống xe, anh không chống cự, không vùng vằng, không nói năng. Đưa mắt nh́n về phía dân ở xa, giơ tay phất nhẹ. Như một dấu hiệu mơ hồ cho vợ con. Chạy đi. Đó là h́nh ảnh cuối cùng đă gần 40 năm qua. Từ đó đến nay mẹ con không bao giờ gặp lại. Thân nhân bên anh Cẩn, mẹ và các chị giữ không cho em và con trai ra mặt. Sợ bị bắt. Được tin anh ra ṭa nhận án tử h́nh. Rồi tin anh bị xử bắn. Thời gian anh bị giam gia đ́nh bên anh có đi tiếp tế nhưng không thấy mặt. Chỉ giao tiếp tế cho công an rồi về. Hôm anh bị bắn ở sân vận động Cần Thơ, gia đ́nh cũng không ai được báo tin riêng, nhưng tất cả dân Tây Đô đều biết. Mỗi nhà được loan báo gửi một người đi coi. Bà chị họ đi xem thằng em bị bắn. Chị kể lại là không khí im lặng. Từ xa, nh́n qua nước mắt và nín thở. Chị thấy chú Cẩn mặc quần áo thường dân tỏ ư không cần bịt mắt. Nhưng bọn cộng sản vẫn bịt mắt. Bác hỏi em, bà chị có kể lại rơ ràng ngày xử bắn 14 tháng 8 năm 1975. Mỗi lần nói đến là chị em lại khóc nên cũng không có ǵ mà kể lại. Chúng bịt mồm, bịt mắt nên anh Cẩn đâu có nói năng ǵ. Suốt cuộc đời đi đánh nhau anh vẫn lầm ĺ như vậy. Vẫn lầm ĺ chịu bị bắt, không giơ tay đầu hàng, không khai báo, không nói năng ǵ cho đến chết. Anh làm trung đội trưởng, đại đội trưởng, tiểu đoàn trưởng, trung đoàn trưởng rồi đến tiểu khu trưởng. Báo chí, anh em nói ǵ th́ nói, anh Cẩn chả nói ǵ hết. Bác hỏi em là mồ mả ra sao. Em và con về nhà mẹ ở Thủ Đức. Gia đ́nh không cho em ra mặt. Bà chị và mẹ anh Cẩn đi xin xác không được. Chúng đem chôn ở phía sau Trung tâm nhập ngũ Cần Thơ. Mấy năm sau mới xin được đem về Rạch Giá. Rồi đến khi khu này bị giải tỏa nên lại hỏa thiêu đem tro cốt về nhà ông chú bên Long Xuyên. Ngày nay, em nói để bác mừng là sau khi vượt biên qua Mỹ em đă đưa di hài anh Cẩn qua bên này. Anh Cẩn bây giờ cũng đoàn tụ bên Mỹ với gia đ́nh. “

    “Cô đi năm nào”, tôi hỏi bà Cẩn.
    “Mẹ con em ở Thủ Đức ba năm sau 75. Đến 78 th́ vượt biên qua Pulo Bidong. Ở trại 8 tháng th́ bà con bảo trợ qua Mỹ. Qua bên này ḿnh chả biết ai, không ai biết ḿnh. Cũng như bao nhiêu thuyền nhân, mẹ con ở với nhau. Em đi làm nghề may, rồi đi bán quán cho tiệm Mỹ. Bây giờ cháu trai duy nhất của anh Cẩn đă có gia đ́nh sinh được 2 con.”

    Chuyện đời người vợ lính thời chinh chiến với kết thúc bi thảm và anh hùng, tôi nghe kể lại thấy ḷng xót xa lắng đọng.Tôi bèn quay qua hỏi chị Cẩn sang đề tài khác. “Năy giờ nói toàn chuyện buồn, cô nhớ lại xem suốt đời từ đám cưới cho tới 75, cô có những kỷ niệm nào vui không.”

    Bà Cẩn ngừng lại suy nghĩ.
    “Em thấy năm nào tháng nào cũng vậy thôi. Toàn lo việc nhà, nội trợ nuôi con. Anh Cẩn đi đâu th́ mẹ con cũng đi theo. Từ trại gia binh đến cư xá sĩ quan. Chúng em không có nhà riêng, không có xe hơi, không có xe gắn máy. Từ Sa Đéc trung đoàn 15 qua đến tiểu khu Chương Thiện, toàn là ở trại lính”.

    Tôi hỏi tiếp:
    “Cô có đi dự tiệc tùng, mừng lên lon, thăng cấp, dạ hội ǵ không?”.

    “Không, em chả có đi đâu. Ở Chương Thiện em cũng không đi chợ. Dân chúng cũng không biết em là ai. Mua bán ǵ em về Cần Thơ, đông người, cũng chả ai biết em là ai. Em cũng không có nhà cửa nên cũng không mua sắm đồ đạc. Lương nhà binh cũng chẳng có là bao. Em cũng không ăn diện nên chẳng có nhiều quần áo. Năm 1972 ở An Lộc về, anh Cẩn mang lon đại tá không biết nghĩ sao anh nói với em, vợ chồng chụp được một tấm h́nh kỷ niệm. Đây là tấm h́nh gần như duy nhất. Xin bác dùng tấm h́nh này của nhà em mà để lên tấm bia lịch sử”.


    Tôi nói rằng, tấm h́nh của cô và anh Cẩn rơ ràng và đẹp lắm. Hoàng Mộng Thu có đưa cho tôi xem. Chúng tôi sẽ dùng h́nh này. Nhưng tôi vẫn gặng hỏi. “Thế bao nhiêu lần anh thăng cấp cô có dự lễ gắn lon không?”.
    ” Em đâu có biết. Chỉ thấy anh Cẩn đi về đeo lon mới rồi cười cười. Cũng có thể gọi là những giây phút hạnh phúc của đời nhà binh”.

    “Thế cô chú ở Thủ Đức có khi nào đi chơi Vũng Tàu tắm biển không?”.

    Bà Cẩn thật thà nói rằng.
    “Khi anh Cẩn học ở Đồng Đế th́ em và con có ra thăm Nha Trang nên thấy biển. C̣n chưa bao giờ được đi với anh Cẩn ra Vũng Tàu. Sau này đến khi vượt biên th́ mẹ con em mới thấy biển Vũng Tàu…”

    Trong số một triệu chiến binh Việt Nam Cộng Ḥa, dường như sĩ quan, anh nào cũng có 1 lần đi với vợ con hay người yêu trên băi biển Vũng Tàu. Chỉ có hàng binh sĩ, chỉ những người lính là chưa có dịp. Hồ Ngọc Cẩn ở Rạch Giá suốt đời chưa đem vợ Thủ Đức đi Vũng Tàu. V́ vậy chị Cẩn suốt đời vẫn chỉ là vợ lính. Trong quân đội, dù là tướng tá hay sĩ quan, anh nào mà chả có thời làm lính. Sau đó mới làm quan. Chỉ riêng cô Nguyễn thị Cảnh, vợ đại tá Hồ Ngọc Cẩn là người đóng vai vợ lính suốt đời. Những ngày vui nhất của chị là thời gian được làm vợ anh trung sĩ hiền lành của trường bộ binh Thủ Đức. Ngày đó đă xa rồi hơn nửa thế kỷ, ở bên kia địa cầu, trên ngọn đồi Tăng Nhơn Phú, có vợ chồng anh lính trẻ mỗi sáng chủ nhật cầm tay nhau để đi lễ nhà thờ.
    Giao Chỉ, San Jose

  3. #3
    Member
    Join Date
    28-07-2018
    Posts
    1,733
    Tâm T́nh Bà Quả Phụ Anh Hùng Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn: Nguyễn Thị Cảng. Sau 39 Năm kể từ ngày 30-4-1975


  4. #4
    Member
    Join Date
    28-07-2018
    Posts
    1,733
    CỰU CHIẾN SĨ VNCH NAM CALIFORNIA TƯỞNG NIỆM ANH HÙNG CỐ ĐẠI TÁ HỒ NGỌC CẨN TẠI TƯỢNG ĐÀI VIỆT MỸ WESTMINSTER năm 2011


  5. #5
    Member
    Join Date
    28-07-2018
    Posts
    1,733
    Lễ tưởng niệm cố Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn Anh Hùng Vị Quốc Vong Thân (2012)
    tại trung tâm Công giao', Orange county, California.


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. CHUYỆN HÙNG CỬU LONG TẠI LITTLE SAIGON
    By Tigon in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 1
    Last Post: 24-01-2017, 02:17 AM
  2. Replies: 103
    Last Post: 30-11-2013, 05:43 PM
  3. THIẾU NHI HÙNG SỬ CA
    By Dac Trung in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 0
    Last Post: 30-01-2013, 03:08 AM
  4. HOÀNG DUY HÙNG & VỤ ÁN GIẢ MẠO CHỬ KƯ
    By Quan sát in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 5
    Last Post: 08-07-2011, 05:08 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •