Page 283 of 304 FirstFirst ... 183233273279280281282283284285286287293 ... LastLast
Results 2,821 to 2,830 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #2821
    tran truong
    Khách

    Con gái Hà Nội xưa dưới góc nh́n của một người con Sài G̣n

    Mẹ tôi nể phục mấy cô gái Hà Nội lắm. Dưới con mắt của người nhà quê ra Hà Nội làm việc vặt, bà thấy các thiếu nữ nơi đây ứng xử khôn khéo, nói năng lễ độ, và khuôn phép lắm. Đó là chưa kể thêu thùa may vá, nữ công gia chánh… Nói chung là đảm. Mỗi khi thấy mấy cô Sài G̣n tân thời quá, tự nhiên quá, bà lại chép miệng, con gái Hà Nội đâu có thế. Bà nói riết, nói riết … khiến tôi ngờ … bà muốn thằng con của bà nên đi t́m một thiếu nữ Hà Nội.

    Nhưng thế giới của tôi lại khác. Tôi sinh ra ở Sài G̣n, lớn lên ở Sài G̣n, bạn bè Sài g̣n, trong đầu tôi, nếu có, cũng chỉ là con gái Sài G̣n cho hợp … thủy thổ.



    Con gái Hà Nội xưa


    Mà con gái Bắc (di cư 54) hồi đó gớm lắm, vờn qua vờn lại, làm duyên, đá lông nheo, ơng ẹo làm điêu đứng con trai Nam Kỳ đến là khổ. Một thanh niên xứ Biên Ḥa đă phải cay đắng thế này:

    Em nhớ giữ tính t́nh con gái Bắc
    Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền,
    Nhớ khiêm nhường nhưng thâm ư khoe khoang,
    Nhớ duyên dáng ngây thơ mà xảo quyệt…


    Tôi không có ư kiến ǵ về bài thơ trên, mà cũng chẳng dại ǵ có ư kiến. Mấy bà mấy cô Bắc Kỳ đọc bài thơ trên có nổi cơn tam bành rủa xả, th́ chắc cũng chỉ ḿnh rủa ḿnh nghe thôi, chứ tác giả, nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên chết rồi, chết trong một chiếc xe hơi cũ kỹ ở sân chùa bên California.

    Dù sao cũng nên đọc tiếp thêm vài câu nữa mới thấy “cảm thương” cho tác giả:

    …Ta vẫn nhớ dặn ḍ ḷng tha thiết,
    Nên vội vàng tin tưởng chuyện vu vơ
    Nên yêu đương bằng gương mặt khờ khờ
    Nên hùng hổ để đợi giờ thua thiệt…


    Những ngày sau 75, trên tivi Sài G̣n là những đoàn quân “chiến sĩ gái”, bước theo nhịp quân hành, chiếu cận cảnh với đôi mắt rực lửa căm hờn, giọng nói lanh lảnh. Cảm giác đầu tiên của tôi với các cô gái Bắc Kỳ (thứ thiệt) là … ớn lạnh. Tôi cười, “Đấy con gái Hà Nội của mẹ đấy…” Bà cụ lại thở dài, chép miệng… “Hồi trước đâu có thế …”

    Dĩ nhiên, mẹ tôi không thể phát hiện cái tṛ đánh lận rẻ tiền của thằng con, tỉnh bơ xem tất cả các cô Bắc Kỳ đều là các cô Hà Nội.

    Thực ra trong đầu tôi cũng có một chút ǵ đó mơ hồ về con gái Hà Nội. Biết tả thế nào nhỉ ! Có thể là h́nh ảnh dịu dàng đằm thắm của cô Liên trong Gánh Hàng Hoa, hay thiếu nữ tân thời một cách bảo thủ, không sao thoát ra khỏi ṿng lễ giáo của cô Loan trong Đoạn Tuyệt. Tôi cảm được nỗi cô đơn của Loan khi thả bộ trên bờ đê Yên Phụ … Đại loại là tôi đă nh́n thiếu nữ Hà Nội qua lăng kính của những tiểu thuyết trong Tự Lực Văn Đoàn mà tôi được học thời trung học.



    Con gái Hà Nội xưa


    Cũng chẳng dừng ở đấy đâu. Khi đọc “Tuấn, chàng trai nước Việt”, một thứ tiểu thuyết hồi kư của Nguyễn Vỹ, tôi biết thêm rằng, các cô nữ sinh Hà Nội cũng lăng mạn ra rít. Họ kín đáo lập ra hội “Ái Tino”. Tino Rossi là ca sĩ người Pháp lừng danh thưở đó, và là thần tượng của vô số thiếu nữ, chẳng riêng ǵ thiếu nữ Hà thành. Cái “hội” kín đáo, chỉ lèo tèo dăm ba cô thế thôi, nhanh chóng tan hàng, và rồi mạnh ai người nấy tam ṭng tứ đức, xuất giá ṭng phu, công dung ngôn hạnh … Cái “lăng mạn tân thời” chỉ là đóm lửa, và họ nhanh chóng quay lại với sự thanh lịch, nề nếp theo giáo dục của gia đ́nh.

    Năm 1980, lần đầu tiên tôi ra Hà Nội công tác. Anh bạn đồng nghiệp trạc tuổi, tốt nghiệp từ Đông Đức, chở tôi trên chiếc Simson ḷng ṿng Hà Nội. Nơi đầu tiên tôi muốn ghé thăm là phố Khâm Thiên. Anh bạn tṛn xoe mắt, “Làm ǵ c̣n hố bom mà ghé thăm”. Tôi chợt hiểu v́ sao anh bạn ngạc nhiên, nhưng không thể giải thích. Môi trường giáo dục trong Nam ngoài Bắc khác nhau.

    Cái máu phóng đăng đă dẫn tôi đến phố Khâm Thiên, chứ không phải bom rơi đạn lạc ở đó. Đến, dù chỉ để nh́n vài căn nhà xiêu vẹo, cũng thỏa đôi chút ṭ ṃ về một thời vang bóng. Phong lưu tài tử giai nhân, đúng, nhưng không phải cách phong lưu của Vân Hạc trong Lều Chơng của Ngô Tất Tố. Anh chàng Vân Hạc khi chờ kết quả thi, ra vào chốn ả đào để vui say bè bạn, để trấn an nhau, để bốc nhau, để chờ ngày bảng vàng ghi tên.

    Tôi nhớ đến kiểu cách phong lưu của Cao Bá Quát, một tay chơi thứ thiệt, khi làm sơ khảo trường thi, tiếc bài thi hay mà phạm húy, đă dùng muội đèn để sửa. Việc lộ, bị kết án giảo giam hậu, ông phải đi dương tŕnh hiệu lực, nghĩa là đi làm phục dịch cho phái đoàn đi công tác nước ngoài. Con người tài hoa này, mang theo nỗi cô đơn đến phố ả đào giải sầu bên chén rượu, làm vài bài hát nói, đào nương hát, ḿnh gơ nhịp …

    Giai nhân nan tái đắc
    Trót yêu hoa nên dan díu với t́nh
    Mái tây hiên nguyệt gác chênh chênh
    Rầu rĩ lắm xuân về oanh nhớ…


    Cũng lần đầu ở Hà Nội, buổi chiều chập choạng tối, lang thang ở phố Huế, tôi thấy một bà đi xe đạp ngược chiều, bị cảnh sát ngoắc lại. Bà năn nỉ thông cảm? Không. Bà phân bua? Không.
    Bà căi tay đôi với cảnh sát rằng, nhất định ḿnh đúng. Lương và nhu yếu phẩm phân phối c̣n không đủ sống, đâu dễ ǵ chịu nộp phạt. Đôi co với nhau mà cả hai vẫn một mực xưng hô … đồng chí. Tôi ph́ cười. Hà Nội có những điều không nằm trong trí tưởng tượng của một người Sài G̣n, lần đầu ra Hà Nội như tôi.

    Bây giờ, Hà Nội khác xa rồi. Hà Nội nhiều nhà cao tầng, cầu vượt. Hà Nội nhiều xe hơi hơn, Hà Nội giàu hơn. Hà Nội không c̣n những cảnh căi tay đôi với cảnh sát buồn cười như thế nữa.
    Hà Nội văn minh hơn, nhưng có thể họ phải “căi tay đôi” với chính ḿnh, khi mà c̣n những cảnh thanh niên thiếu nữ “à la mode” hái hoa, giẫm hoa bẻ cành để chụp ảnh, hay gào thét tung hô thần tượng minh tinh Hàn Quốc.
    Đó là chưa kể bún mắng cháo chửi, rải rác vẫn c̣n đâu đó. Thương hiệu chăng? Tôi chịu ! Ăn ngon mà nghe chửi, thôi thà ăn độn dễ nuốt hơn.


    Tôi có bà bạn già (hơn tôi) là dân Hà Nội mấy đời. Cha bà là một trong số rất ít người xong bậc đại học thời Tây. Sau 54, nhà đông con, xoay sở không nổi, ông bố định cho 2 đứa con lớn tạm nghỉ học, đi làm rồi học bổ túc sau. Nhưng bà mẹ th́ không, nhất quyết không. Bà đến gặp ông bà bác sĩ nhà bên mượn … tiền để các con tiếp tục ăn học.
    Họ cùng ở trong thành như bà, không vướng bận con cái, c̣n chút của ăn của để, đồng ư cho vay tín chấp, một thứ tín chấp t́nh người, thời nay khó t́m. Tôi hiểu ra, dân trí thức Hà Nội xưa có kiểu chơi “chẳng giống ai” (lúc này).
    Họ kín đáo giúp đỡ nhau trong những t́nh huống khắc nghiệt. Trong họ dường như chất “nhân” và ḷng tự trọng được rèn luyện qua giáo dục, giấy rách phải giữ lấy lề. Mực đen và băo tố không thể vấy bẩn hay phá sập. Những năm sau 75, trong Sài G̣n tôi cũng thấy vài trường hợp như thế.



    Con gái Hà Nội xưa


    Bà bạn (già) này, về chuyên môn, th́ kiến thức mênh mông chứ chẳng vừa. Ăn nói nhẹ nhàng, nhưng quyết liệt khi cần. Vậy mà cư xử th́ cứ dạ dạ ... cám ơn. Bà nói chuyện với tôi cũng thế, cũng dạ dạ … cám ơn.
    Tôi cười, sao chị khách sáo thế. “Không phải đâu, tôi được giáo dục trong nhà từ nhỏ như thế. Các anh chị em tôi cũng đều như vậy chứ chẳng riêng tôi. Hồi đi học, chỉ v́ dạ dạ … cám ơn mà chúng tôi bị phê b́nh là tiểu tư sản. Ông bà cụ dạy con nghiêm khắc lắm. Tôi là con gái, đi học về là phải tập tành bếp núc, ăn trái chuối là phải bẻ đôi. Ở trường là chuyện khác, c̣n về nhà là đâu ra đó, vào khuôn phép.” Tôi cũng nhận ra sự “khách sáo chân thành” của bà, chứ không phải khách sáo đăi bôi.

    Dạo sau này, v́ công việc tôi thường ra Hà Nội. Đi ăn hàng với bè bạn ở đó , th́ không sao, nhưng hễ đi một ḿnh là bị chặt (giá), dù chỉ là chai nước tinh khiết, 10.000 đồng ở quán ven đường phố cổ. Bị chặt riết thành quen. Tôi nhủ thầm, lần nào ra Hà Nội mà không bị chặt coi như trúng số. Dù tôi cũng có vài người bạn thân ở Hà Nội, nhưng giữa tôi và Hà Nội, dường như vẫn c̣n khoảng cách nào đó. Tôi đến Hà Nội như một kẻ xa lạ, đến như đi nước ngoài không cần visa.

    Sài G̣n dễ hội nhập. Cứ ở Sài G̣n là thành người Sài G̣n. Chưa thấy ḿnh là người Sài G̣n, ở lâu thêm chút nữa cũng biến thành người Sài G̣n. Sài G̣n đồng hóa con người nhanh lắm.



    Con gái Hà Nội xưa


    Nhưng Hà Nội có lẽ khác, người ta đồng hóa Hà Nội như vũ băo, đồng hóa cạnh tranh từ nhiều nguồn khác nhau để tạo ra một văn hóa Hà thành hiện đại ... khó mô tả.
    C̣n người Hà Nội (thứ thiệt) đành phải co cụm, khép kín, và giáo dục con cái theo cách riêng của họ để bảo tồn … di sản. Giáo dục từ gia đ́nh mới tạo ra gốc rễ, chứ không phải là quy tắc ứng xử, hay giàu sang, quyền thế.


    Hà Nội nhiều hồ. Hà Nội đẹp v́ hồ vào những buổi sáng thật sớm, khi trời c̣n nhá nhem. Sáng lên, Hà Nội biến mất. Con gái Hà Nội (xưa) chắc cũng thế. Cuộc đời dâu bể đă làm họ biến mất, nhưng thực ra cũng chỉ lẩn quất, âm thầm đâu đó thôi.

    Năm ngoái, đi ngang qua ngơ nhỏ trong khu phố cổ, tôi ghé tiệm tạp hóa mua chai nước lạnh. Bà bán hàng dễ cũng gần 70, đưa chai nước: “Thưa, của ông đây, giá 5.000. Cám ơn ông …”
    Tai tôi lùng bùng. Trong tiềm thức có cái ǵ nghe quen quen, đọc đâu đó rồi. Đă dợm chân đi, nhưng cũng quay lại: “Thưa bà, bà là người Hà Nội?”. “Vâng ạ, nhà tôi ở ngơ này đă ba đời rồi, từ thời ông nội tôi ra làm quan ở đây”.

    Mẹ tôi nói đúng về con gái Hà Nội. Họ hiếm hoi, ẩn ḿnh như giọt nước đọng ở mặt dưới của lá cây sau cơn mưa. Có duyên mới gặp, phải t́m mới thấy.

    Tác giả: Vũ Thế Thành

  2. #2822
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. tám bánh cuối Thu se lạnh.....

    ngày 13 - 10 - 2018.. trời cuối thu mà mây mù bao phủ.. oAT = + 07 oC...

    .. cái ḷ sưởi đốt bàng củi ngọn lửa dang bập bùng toả hơi nóng.. mùi củi gỗ Phong thơm thơm và dàn cháu đang nghênh ngó ngọn lửa bập bùng..
    -.. anh lăo.. mấy bà cô bên Pháp vừa mới gởi ẽxpress sang cho hộp quà.... mở ra th́ tiàn là bánh tráng mỏng không à anh ..
    đây nè.. bánh tráng có cả mảnh dừa bào khô nữa.. rồi có đén 2 ..3 loại khác nhau.. và cả cái gói .. mà gói bằng lá chuối khô nữa nè...

    Đón lấy cái thùng đựng quà gởi qua và xếp lên bàn... thôi th́ toàn là bánh khô cả chỉ có mấy bó gọn gàng mỗi bó có 5 chiếc .. bánh gói trong lá chuối khô... ui da.. thôi rồi bánh gai Ninh Giang đây sao ?? .. rồi sau đó gói bánh đựng trong cái hộp rộng... mở ra th́ bên trong lại là 2 gói.. gói bánh tráng có dừa xen lẫn có rắc vừng và dầy dặn... chắc đó là bánh tráng mặn.. c̣n gói kia mầu sậm hơn cũng có dừa bào nhưng đă phơi khô.. có rắc vừng.. ôi thôi chắc là bánh da ngọt Đan Quế... kẻ gơ bài không rơ xuất xứ Đan Quế ở Đâu.. nhưng chắc là vùng Sơn Tây- Đan Phượng... tiện tay và ḷ than củi cũng đang rực nóng...

    Gạt bếp than ra một bên để nướng bánh đa... tấm bánh khô dầy.. bị hơi nóng oằn cong .. và cái gắp than được dùng vào việc dớ đẻ lật qua chu bánh chín đều.. một phút sau... tấm bánh dược đem ra và mùi thơm của bánh đa cùng mùi vừng vị nướng vàng bốc toả ra.. nhưngx vị khách dầu tiên là 6 đứa babies vây quanh.. ch́a tay ra đợi phần bánh chia cho...
    Ngoài nhà các bà đă .. chắc là ngửi thấy mùi bánh đa nướng cũng lục tục đi vô... ngồi xuống đợi chia phần.. vvaf rồi tiéng nhai ḍn của bánh tráng.. các bà cảm thấy..
    -.. có ngon không mấy d́..?
    -.. ngon vô cùng và nhát là lúc này dạ đang cảm thấy .. đoi đói.. c̣n 2 bà đầm... đang t́m chỗ bánh cháy vàng đậm để bẻ ăn.. và ăn một cách thích thú..
    -.. just like crackers... but it ís vẻry tasty... good...rice.. sesame.. coconut
    Chẳng mấy lúc hộp bánh đa mặn hết veo... rồi đến bánh đa Đan quế..ḿnh bánh đa mỏng hơn nhưng ḍn tan... mùi quế thơm lừng và vị ngọt thơm của mật mía trộn hoà....
    -.. c̣n mấy bó bánh gai Ninh Giang th́ để dành cho ngày mai... nhà đông mà cho có 2 chục bánh thế này th́ làm sao mà chia đây ??
    -.. thôi mà.. một của mà đến ba bốn công đó.. nội tiền xe đ̣ đem nó từ Hà nội vô Nam cho con bé Lucie ồi từ Saigon gởi qua Pháp chu chị Minh Lư .. rồi lại lên máy bay bay tiếp sang đây... bao nhiêu là công...
    -.. nhưng đó là chút lưu t́nh làm nhớ lại quê hương.. ngon hay không nhưng nó là quà của quê hương .. gợi nhớ cho một thời..
    Những tách nước vối nóng được rót ra mời các bà.. mùi vối nóng nồng ấm.. ngọt giọng.. cả một khung trời dĩ văng.../.

  3. #2823
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. căn bịnh truyền nhiễm và hạ tầng cơ sở vệ sinh..??

    ngày 14 - 10 - 2018.. trời hanh lạnh ra vẻ giao mùa.. ánh náng mai hanh vàng và gió lạnh buốt OAT = +- 0 oC......

    Cảm ơn ḷi thăm hỏi của các cháu sinh viên khoa học... Ngoại tuy khoẻ nhưng thể lực nay đă giàm xuống nhiều.. và sau đây là câu hỏi của các cháu về các bịnh thời khí truyền nhiễm...
    Một năm có 4 mùa và thời tiết nóng lạnh, ẩm ướt do mưa nắng.. rồi đến thực phẩm ăn uống .. khi cái sức lực miễn nhiễm không đủ sức đeef kháng... nhất là các em bé tuổi thơ... rất dễ dàng đưa đến những tác hoạ đau thương..
    Rồi đến các loại vi trùng.. côn trùng truyền tải mang vi trùng đi reo rắc..
    Tất cả các tác hại nguy cơ đén sinh mạng con người.. cứ mỗi năm như đến hẹn lại đến... c̣n phơung pháp pḥng ngừa th́ nhà cầm quyền dă lo được tới đâu ?? hay chỉ là hào nhoáng bề ngoài..hạ tầng cơ sở cống rănh.. vệ sinh công cộng thiếu kém.. rồi lấp liếm đổ thừa cho dân không chịu tuân hành biện pháp đè ra..!!
    Cứ nh́n đến cung cách phát triển xây dựng th́ thấy ngay sự bất cập này do đâu..?? v́ đâu mà xảy ra t́nh trạng sốt huyết... viêm năo.. ỉa chảy .. lở loét..ngứa găi này nọ ??
    Cao ốc mọc tùm lum.. trước hết là ngăn đổi luồng gió thổi giúp thông thoáng điều hoà nhiệt độ.. khi gió không thông thoáng th́ cảnh ẩm ướt hôi hám nảy sinh.. và côn trùng.. gián.. mối, ruồi ,.muỗi có chỗ có nơi dung thân và sinh sản.. cộng thêm rác ruỏi vứt bừa băi giúp nơi dung thân cho ruồi nhặng.. chuột bọ.. côn trùng...ngoài đường phố dù cho có quét sạch.. nhưng trong nhà không sạch th́ cũng chỉ là rửa mặt mà không chùi mũi dăi ḷng tḥng..
    Vệ sinh ẩm thực không giữ ǵn.. bịnh tay chân và cái miệng... !!
    Rồi mùa này khi hoa quả đến dịp chín rụng.. nào chuối, hồng bưởi .. mít đó là những điểm hẹn cho bọn ruồi đỏ ( fruit flies) bé như cái đầu kim gài to dài chưa đến 4 mili.. nhưng cái ṿi sắc bén dễ đào bới các vết nứt của múi mít hay vết nứt trên làn da mọng đỏ của quả hồng nước.. và nhát là mùi chuối chín như mời gọi chúng tụ tập t́m đến để đào xâu gài cắm những quả trứng tương lai.. c̣n những vết chân của chúng cũng đă mang theo bao nhiêu là vi trùng.. từ E.coli đến hoại năo..soots rét ngă nước..sởi.. xuất huyết.. đến ǵ nữa ??

    Cũng trong thư mục này, Ngoại đă tŕnh bày cách giúp kiểm soát độ ẩm trong nhà để tránh rêu mốc.. nhất là mùa nồm.. Hăy giữ không khí trong nhà cho khô ráo, thông thoáng, c̣n như tránh bụi mà gió mang theo th́ của sổ hăy làm màn lưới như ( vải the hay voan mỏng).. đẻ chận bụi lọc không khí ... cũng như ngăn côn trùng bay vào trong nhà.. cửa ra vô nên làm thêm lớp cửa lưới.. Rác rến đem đổ mỗi ngày.. đó là vẹ sinh thường thức mà chúng ta tất cả mọi người nên làm theo.. bảo vệ cho mnhf và cho những người cùng sinh sống chung quanh ta..
    Đôi điều trả lời cho các cháu.. ./. nmq

  4. #2824
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. t́m lại tích xưa... tiếp theo # 2824.....

    ngày 15 - 10 - 2018... trời đă tối rảnh dang lên mạng..

    .. trở lại với câu truyện cặp bút Parrker và cô cháu Khánh Thi.. chuyên bán đồ " xịn.." mang từ xứ ngoại về Hanoi. Cái tủ kính bán đặc biệt chỉ có kính đeo mắt và kính râm.. nào Ray Ban cho đến Sun Ray.. c̣n tṛng kính th́ đủ Stigmal, Tuco, Zeiss... c̣n thêm công vụ thay gọng kính nữa.. bút máy th́ đủ loại ..
    Thees là có thêm chỗ ghé chân trên đường đi t́m lại kỷ niệm của thời mồ côi lạc lơng giữa phồn hoa..
    Rồi có một ngày.. cô cháu KT đă giới thiệu cho một ông Bác sĩ Phục viên nay đang phụ việc ở Phủ Doăn- Việt Đức.. v́ ông bác sĩ rừng xanh này có bằng mà bỏ lâu không hành nghề nay muốn mở cửa hàng kiếm tiền bạc ... v́ cô bé KT đă mô tả cái pḥng chăm lo sức khoẻ của bà Tổ trường mà tôi đang phụ việc... và tôi sẽ lănh công việc nguyên cả buổi sáng... đến chiều th́ về ngơ DV Lạc.. và cái pḥng này có trụ sở ngay tại cái gian ngoài trên phố hàng Khoai nh́n qua chợ Đồng Xuân và Bắc Qua.. c̣n khách hàng lại là những ông phu khuân vác hay những chiến binh kiêu hùng nay bị sứt mẻ què quặt.. cứ bị trời hành nhức mỏi v́ thời tiết thay đổi... công việc này đă thay đổi tên gọi của nghề nghiệp mà tôi làm sang cái tên mới;.. bác tẩm quất.. Đối với tôi không sao ?? cứ vậy đi đẻ được nghe những câu truyện về Trường Sơn về Tây Bắc.. và cả về Mậu Thân ở miền Nam..
    Cô bé KT th́ đi theo cái tủ kính ra chợ Tông Đản, ở nhà chỉ c̣n có ông bố KT mù loà và bà mẹ chân đi tập tễnh.. nhưng biết chữ .. tôi dành quyền cho bà mẹ này cái vai thủ quĩ thu tiền mà khách đăi ngộ sau khi làm phục dịch tẩm quất...
    Nhờ ngay gần chợ cho nên cũng dễ bề ăn quà vặt.. mà chợ Đồng Xuân th́ hàng quà cũng nổi tiếng lắm .. từ bún riêu cua cho đến nem rán cua bể.. ch́ có thiếu món tù phở nước đường và thạch đen thôi.. rồi có một buổi trưa.. tôi lần ṃ về lại con ngơ nhỏ đẻ t́m lại anh Tư và chị Bằng.. Bước vào con ngơ xa xưa ngay kề bên là cái cửa hàng bán thuốc lào Tiên Lăng... đi vào trong ngơ xâu.. hỏi thăm lần ṃ măi mới có người biết dến cái tên của cô Bằng bán nước chè tươi trước cửa chợ Đồng Xuân..
    Những ngươi gạp gỡ may sao lại là đàn cháu của anh Tư.. Dắt tôi vào trong nhà.. căn nhà cũng chẳng thay đổi ǵ mấy.. và kỷ vật lưu truyền lại là cái nồi hông cáu cạnh v́ cao chè bám vào thành sau bao nhiêu năm nóng lạnh kiếm lời nuôi sống gia đ́nh.. cái đèn mang xông(mancheon) toi đem cho chị cũng vẫn c̣n và nay được đặt sau bàn thờ cuar gia đ́nh.. lặng lẽ tôi vái để chào những người xưa..
    .. thua anh thưa chị.. em đă về, vè đây để được nh́n lại.. và kỷ niệm xưa.. những buổi học khuya em thường đến cái chơng bán nước chè của chị đẻ xin bát nước chè tươi..
    Nói đôi ba câu truyện về xa xưa cho đàn trẻ nghe rồi tôi cáo từ .. nay nhờ đến chiếc xe đạp của cô bé KT lăn bánh trở về con ngơ nhỏ... và thời gian trôi.. tôi đă đi dến hầu hết các điểm hẹn quá khứ.. nào chợ Mow nào Đại học xá Đông Dương cho đến đền Hoè Nhai nahs cốm Nguyên Ninh.. hay ra đến hồ Tây.. th́ nay là nhà hàng.. chứ không c̣n hàng bánh tôm gánh 2 cái quầy và rán bánh ngay trước mặt khách.. đứng mà ăn tươi nuốt nóng miếng bánh vàng ươm..
    Trở lại con phố Phùng Hưng với trường học của gs Ngô duy Cầu.. rồi đi đến đâu nữa.. th́ bánh gị nhay góc hàng Bông.. hay qua bánh cuốn của bà huyện quen thuộc khi xưa.. rồi qua đến Cửa nam..
    Con đường Trường Thi thẳng tắp đến nhà Hát Lớn.. ṿng bánh xe ngon trớn cứ thế đưa đi.. c̣n nhiều nữa c̣n Bà Triệu c̣n Đồng Khánh c̣n phố Huế với của hàng kem Cẩm B́nh ngay góc chancheaum...conf hàng kem nưa là Phi Điệp ở phố hàng Bông và cũng c̣n bánh đậu xanh của Bảo Hiên hàng Đường.. c̣n nhiều.. và số ngày lưu dấu chân trên đất Bắc ngắn.. gần đến nay mai... c̣n tiếp .....

  5. #2825
    tran truong
    Khách
    Cả trời thơ ấu hiên về .... những ngày thanh bình chỉ biết đuổi bướm ngắt hoa , ép vào trang sách học trò ... rồi mang khoe nhau . Giáo sư Ngô duy Cầu vào Nam , mở trường ... cũng rất nổi tiếng . Bánh đậu xanh Bảo Hiên Rồng Vàng cũng có mặt tại miền Nam ... bóc bỏ miệng , khỏi cần nhai ... Chẳng hiểu khi cụ Quốc về làm việc tại Grall , có còn trường của Thày Cầu không ? Bảo Hiên rồng vàng thì đương nhiên còn rồi .

  6. #2826
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. chút dư âm của quê hương .. trong tuổi xế chiều .....

    ngày 16 - 10 - 2018.. nắng bừng lên sau con dông tố...OAT = + 15 oC....
    đêm hôm qua trời nổi cơn dông.. gió giật ngả nghiêng cây cối.. rồi rít mạnh khi thổi luồn qua khe của sổ..
    tuổi xế chiều.. gần cả cuộc đời ch́m xâu trong băo loạn quê hương,, giờ đây c̣n chút lưu dấu ân t́nh sót lại .. kẻ gơ bài đưa lên màn h́nh chia sẻ cúng quí cao niên cũng chung ư nặng t́nh vơi chốn quê xưa..
    Kẻ gơ bài rời vùng hang núi Bắc sơn;..ra khỏi hang đá đi về hanoi là tháng 9-2001.. tưởng là sẽ sống cuộc đời bị gậy cái bang.. Nhưng nhờ nghề nghiệp , tuy không c̣n dao kéo nhưng cũng ống bơm kim tiêm và nghiệp dư orthopedic- chỉnh h́nh nay qua đấm bóp cho thiên hạ.. nên cuộc sống cũng vẫn sung túc như ngày nào.. nhuwng bị mấy tên ḅ vàng bắt nạt thậm tệ.. v́ bản tính áo sơ mi trắng quần tây và đi giày da.. chúng gọi lên phường phê b́nh.. và phán rằng ;.. chú phải đi dép râu đội nón cối quần áo nhàu nát mới bày tở được sự học tập tốt tư tưởng của bác,,,Hồ !

    Về Hà nội, th́ làm nghè tẩm quất như đă gơ ở trên.. rảnh rang th́ " bát phố..".. đầu đường xó chợ lê la.. nhờ vậy mà thông cảm được cùng người dân sống dưới màu cờ đỏ.. c̣n nếp sống thanh lịch của Hà nôi đă phải che dấu.. âm thầm nhẫn nhịn.. cho qua cơn bĩ cực.. ôi thôi thật đáng thương.

    Tuy rằng sau 55 năm(1954-1975 cai trị miền Bắc.. cố t́nh phá .. xoá bằng hết các tàn dư.. nhưng có một điều là những kiến trúc từ lâu đài đến đường sá, phố phường, dù đă bị hoang phế tàn phai nhưng vẫn c̣n giữ được cái nét hà thành kiêu sa mà người Cộng sản dù đă " tam cùng".. cào bằng gai cấp nhưng vẫn không thể làm nổi. Phải chăng nó c̣n tồn tại v́ nằm xâu trong góc khuát của tâm hồn..
    Xin nói về ngôi trường Thang Long ở miền Nam ( 1956-... ??) của Gs Ngô duy Cầu.. Ngôi trường Thang Long đầu tiên th́ nằm ở Phùng Hưng giữa Hà Trung và Phạm Phú Thứ.. (1938-...) Ddeens sau khi hồi cư 1947 .. 1948 nhóm Gs vói các thatf Hoàng Cung.. Hoàng Quư.. và một số nữa mở lại trường Văn Lang trong con phố nhỏ Phạm Phú Thứ.. dúng 2 căn nhà ống mỏ được đâu 6 hay 7 lớp học và học một buổi.. cho đến Di cư 1954 th́ vào Nam.. Vô Nam Gs Cầu mở lai Văn Lang ở góc cuối Đặng Dung đâm ra đường Hai bà Trưng- Trần quang Khải mé bên kênh cầu Bông. Khu này c̣n có tư gia của nữ nghệ sĩ Hồ Điệp chuyên về ngâm thơ và hát ả đào..

    nmq về làm việc ở Grall là tháng 6-1966... tính nết hay la cà đẻe nếm hương vị ẩm thực của mièn Nam và cả miền Bắc di cư.. cho nên biết khu này từ bánh cuốn thanh tŕ đén phở ở đầu Trần khắc Chân.. c̣n góc Vasoigne với Nguyến Phi Khanh th́ có chả cá Thăng Long.., đi khỏi Saigon ngày 28-04-1975 để rồi về lại Hanoi như đă ghi trên.. rồi lần này th́ đi máy bay về lại Saigon 12/ 2001

    2001.. Truờng Van Lang ở Hà nội.. v́ chỉ di qua cho nên không trông thấy ró.. nhưng qua sự quan sát th́ ngày xưa.. xe đạp của học sinh để tràn cả xuông con đường trước mặt mà năm 2001 th́ không thấy có... c̣n miền Nam th́ kẻ gơ bài lại dóng đô ở Thuận Kiều Cholon .. hể muốn đi đâu th́ lại có ngay ông Công An khu vực xè ngay xe tới trước mặt... mời bác lên xe .. cháu đưa bác đi.. Ngoại trừ khi đi rong chơi với đám Minh Lư hay TH là có xe ô tô con dến đón..
    Giờ đây.. mỗi khi nhàn rối trầm tư th́ cuốn phim thời sự của cuộc đời lại như ... ngồi trong rạp xem ,, nh́n lên màn bạc xem lại cuốn phim dĩ văng.. và vai chính lại là ḿnh, đúng nghĩa câu nói ;" .. ba ch́m bảy nổi ..!"..
    Cảm ơn quy Bạn đă đọc thư mục này.. cảm ơn Diễn đàn đă cho kẻ gơ bài một nơi chốn để ... ôn lại chuyện xa xưa ..!... ./. nmq

  7. #2827
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;..tay nghề nuôi miệng.....

    ngày 20 - 10 - 2018.. bầu trời trắng đục và gió hiu hiu nhưng buốt lạnh..giotj sương mai đọng nơi cuối lá trong veo như kim cương.OAT= +7oC

    trở lại với cảnh xưa ngày về phố thị Hà Thành.. bản thân đă quen với cách ḍ dăm để bắt nạt dân của " cờ đỏ.." cho nên khép ḿnh cho gọn để có thể luồn lách.. lăng nghe được chuyẹn nhân gian.. thé là nhưng giờ rảnh rỗi.. cái nón bộ đội và đôi dép râu lại lê la khắp mọi hang cùng ngơ hẻm..
    Đời sống nhân dân đă quen chịu đựng với chế độ tem phiếu.. th́ nay, khi kẻ gơ bài này được " xổng chuồng.." chung sống th́ lại giật ḿnh khi đến thăm các bịnh nhân trong ngôi nhà ống chật hẹp.. mỗi một cái giường nằm lại là một gia đ́nh.. ngử nơi đó và ng̣i ăn cơm tiếp khách cũng trên cái phản gỗ đó... c̣n nhát là bài tiết th́.. lại là cái bô có đậy nắp ngay dưới gầm giường... Dân t́nh đă thay đổi nhiều v́ người Bắc vào Nam chiếm cứ các căn nhà của kẻ bỏ đi c̣n những căn nhà chật hẹp phố phường Hà nội th́ nay có vẻ rộng hơm.. nhưng vẫn tù mù hôi hám.. có vẻ như nhân dân cũng đă quen với cái mùi dân tộc này..!
    Trên đường phố th́ đă có những gịng xe máy vi vít nào Honda dame 50 cho đến Suzuki.. mobillette, Véspa.. Lambretta... quần áo cũng bớt xanh dờn và nón cối cũng thay bằng cái mũ jockey.. và khi họ nh́n thấy kẻ gơ bài đội cái nón casque học tṛ xưa trắng kiểu bord rộng vành th́ họ lấy làm lạ lẫm.. Đôi dép râu dưới chân quai chéo nay cũng thay đổi kiểu cọ đôi chút cho bớt vẻ khắc khổ một thời.. đang được thay bằng đôi đooi dép quai da nâu.. c̣n cái áo sơ mi th́ nay cũng phanh ngực hở cổ.. c̣n cái quần tây cũng được thay bằng cái quần ḅ rộng răi lùng thùng.. Chế độ ẩm thực th́ nay cũng đă có nhiều nhà hàng có máy lạnh.. có bia ngoại và đủ cả Whisky Cognac hạng sang cao cấp..
    rồi đén vũ trường đầu Tràng Tiền hay ở rạp Kingdo Cửa Nam... du hí.. na tuư đĩ điếm đèu có mặt trên đất Hà Nội Cờ đỏ.....
    Chẳng mấy chốc mà đến ngày hẹn đẻ đi đến trụ sở của hàng không VN xác nhận chuyến bay ở đầu phố Quang Trung.. nơi đây bảo đi xuống đầu Trần quốc Toản.. thế là lại gặp người quen.. vợ chồng Thuỵ sĩ sang công tác ở hanoi.. chúng tôi cùng xác nhạn có chỗ và xin ghi cùng hàng ghế cho dễ nói chuyện vu vơ..

    Bước vào Bưu điện bờ Hồ Hanoi đẻ gỏi thơ sanh Pháp- Bỏrdeaux báo cho ngày kẻ gơ bài đă được thả ra.. và sẽ lên đường vô Saigon.. để gia đ́nh yên tâm rằng kẻ gơ bài hăy c̣n sống.. và nhờ báo cho gia đ́nh nếu có liên lạc..

    Sự đi lại ở Hà nôi nay nhờ có cô cháu KT được thuận tiện v́ đi đâu cũng có cô làm tài xế.. ngồi đằng sau xe .. c̣n chiều tối đến nay cũng đă có ánh đèn màu và tệ nạn ca ra ô kê.. và cặp kê sau đó...chay mặn đủ cả.. lại được bảo vệ canh chừng..

    Cho đén khi ngồi yên trong ḷng máy bay.. lúc báy giờ mới biết rằng ḿnh đă thoát khỏi núi rừng Hoàng Liên sơn âm u buốt lạnh.. và đàn khỉ đáng thương nay chắc ngơ ngác v́ thiếu người chăm lo đến chúng.. trả lại hoang dă cho núi rừng Việt Bắc để nay về lại phố cũ đường xưa..
    chúng tôi ngồi ben nhau nói truyẹn bằng tiếng Pháp.. và bên cạnh không thiếu một cô tiếp viên ngồi hóng nghe.. v́ chúng tôi nói tiếng Pháp.. ông Bác sĩ vaf bà vợ ngồi nghe chăm chú.. c̣n cô tiếp viên đôi lúc cũng chép miệng cảm thông..

    -.. thưa chú.. chú có giận không ? cháu nghe chú nói mà cảm thấy thạt là u uất bất nhẫn.. chỉ nghe không mà cũng buồn lây !!
    -.. không đau cháu.. hoàncanhr của cơn băo loạn gây nên có lẽ tại vận nước c̣n nhan dân th́ lo mà hứng chịu..khéo luồn th́ lách được mà luồn lách làm sao cho đừng làm hại đến mọi người th́ đó là điều đáng làm.. tốt c̣n như cho thoả dạ căm thù th́ lại là tạo ra một gánh nợ .. và cái gánh nợ này trở nên trầm kha khi kẻ bị dẫm duói gót chân sẽ trở nên khó ḷng thông cảm.. cảm ơn cháu đă đặt câu hỏi..

    Sau này mới biết được, vf gặp lại ở Saigon-HCM nên mới biết đến cô bé là cháu của một cựu tiếp viên ẢirVietnam cũ xưa.. .../.

  8. #2828
    tran truong
    Khách
    Cho đén khi ngồi yên trong ḷng máy bay.. lúc báy giờ mới biết rằng ḿnh đă thoát khỏi núi rừng Hoàng Liên sơn âm u buốt lạnh.. và đàn khỉ đáng thương nay chắc ngơ ngác v́ thiếu người chăm lo đến chúng.. trả lại hoang dă cho núi rừng Việt Bắc để nay về lại phố cũ đường xưa..

    Ngồi yên trong lòng máy bay chưa hẳn đã thoát , khi máy bay trên trời cao ... mới hết phập phồng ! Thích câu tô đậm nét cụ dùng phía trên . Đã có bác có đảng của họ .... cụ ơi !!!

  9. #2829
    Member
    Join Date
    06-03-2017
    Posts
    3
    Ḿnh Bắc 54 đây, chẳng có tí kí ức nào về miền bắc cả các bác ạ

  10. #2830
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. ngày đó lang thang trên mảnh đất sinh ra tôi ...!

    ngày 22 - 10 - 2018... trời đă sâm sẩm tối.. nhiệt đo xuống dần và heo hút lạnh.. các cháu đă về đầy đủ.. c̣n riêng kẻ gơ bài lại lân la lên mạng trng lúc đợi giờ ăm cơm của cả gia đ́nh...

    những ngày cuối thu sang đông ở Hà nội .. tuyệt dẹp với những ngơ ngách.. những lái ngói thâm nâu và cây bàng lá đỏ vàng xào xạc.. cây sấu những chùm quả vàng thâm nâu chĩu chịt.. xấu xanh đem giầm nước mắm đường.. có chút ớt cay.. ngon lắm. và quả bàng chín đem đập vỡ cái hột to.. moi ra cái nhân cũng bùi bùi ngày ngậy.. buổi trưa chiều lang thang chầu ŕa các chơng nước chè.. nghe các chiến binh anh hùng bộ đội khoe chiến công hiển hách.. và chêm theo những câu truyện bi hài của chiếm đoạt miền Nam.. của Saigon hoa lệ làm cho nón cối rót rơi lộp bộp xuống hè láng ciment.. khi nh́n lên các cao ốc ...rồi đến truyện bi hài thế kỷ..
    Bi hài thế kỷ từ cải tạo công thương cho đến cái gọi là đoàn ngũ hoá ngành nghề ;.. nghiệp đoàn hay tổ hợp.. hợp tác xă.. hay quốc doanh .. làm theo năng lực và hưởng theo nhu cầu.. sau đó đến màn .. nhà vắng chủ và mua nhà hoá giá..
    Sự tước đoạt từ tài sản của nổi của ch́m cho đến vụ ăn trắng mặc trơn nay được nhà nước chiếu cố..; kinh tế mới... mọi truyện cứ ào ào như lớp sóng biển Đông.. Sự kiện gây lên làn sngs vượt biển ồn ào.. nhà nước ta có nhiều cán bộ tài ba đă mượn thế đưa dân di kinh tế mới tyhif nay mở lối cho đi vượt biển.. khởi đâu cho ư định và chủ trương heo đúng chính sách.. vừa thu được của ch́m vừa tóng cổ ra khỏi xứ những thành phần có nợ máu với nhân dân..
    ... c̣n nữa.. v́ bọn trẻ xung phong đ̣i ăn v́ tan học về đang đói... sẽ gơ tiếp.....

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 13 users browsing this thread. (0 members and 13 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •