Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (71)
Cũng Một Chiều Buồn
Lại cũng chiều nay cận mé đường
Cà phê lặng lẽ, nỗi niềm vương
Rồi ḷng hướng vọng về xa vợi
Trăn trở, trầm ngâm…dạ cũng buồn!
Nhớ cánh môi hồng đượm nét thanh
Khép vào, duyên ẩn dưới long lanh
Như tṛn gói ghém lời yêu dấu
Giữ kín bên trong sẵn để dành…
Nhớ ánh mơ màng thả dáng nghiêng
Gợn buồn man mác ảnh thuyền quyên
Kề bên má trái làn mây nhẹ
Lất phất vuốt ve vẻ dịu hiền
Nhớ suối nhung huyền trải ư thơ
Xơa theo thon thả tự bao giờ
Lâng lâng dào dạt hồn ai ngắm
Một bức tranh h́nh lắm ngẩn ngơ!…
Những đó em đà gửi tặng anh
Thầm mong vườn thắm nụ đơm cành
Dẫu cho nắng hạn hay tầm tă
Sẽ một mai này rộ giữa xanh…
Nhưng em nào biết cơi ḷng tôi
Cứ măi bâng khuâng với ngậm ngùi
Muốn vói bàn tay nâng quả mộng
Nào đâu thể được…bởi chơi vơi
Để tái tê tràn mỗi phút giây
Luyến lưu thương nhớ đậm về ai
Nhưng trời ơi hỡi! T́nh yêu hỡi!
Xám đă giăng đầy, rụng cánh bay!.....
NTS
Ôi! C̣n Ǵ!
Lệ ngấn mi rồi chàng thấy không
C̣n ǵ mơ ước nữa mà mong
Gió lùa mây xám giăng đường mộng
Đau nhói con tim, đắng cơi ḷng
Lưu lạc trần gian cứ ngỡ rằng
Cùng chàng thưởng nguyệt ngắm sao băng
Thả hồn bay bổng theo ngày tháng
Xướng hoạ thi văn dưới ánh trăng
Trải rộng hồn mơ giữa đất trời
Xây thành dệt ái thoả vui chơi
Để khúc trường t́nh tươi sắc thắm
Hương yêu nhè nhẹ vượt ngàn khơi
Nào ngờ mộng tím, phím chùng dây
Đơn mảnh trăng vàng nỡ bẻ hai
T́nh toả hương chi rồi vụt tắt
Cho ḷng đắng đỏi thấm men cay.....
T.M
Bookmarks