Nhờ Ấp Ủ !
Nhờ ấp ủ nên đời sẽ có
Những chiều tà theo gió xa bay
Về nơi diệu vợi t́m ai
Phiêu diêu, sảng khoái ngất ngây mảnh hồn!
Đêm mười lăm, ảnh tṛn rực sáng
Lặng lẽ ngồi lai láng nhớ nhung
Mắt nh́n đăm đắm không trung
Tấc ḷng rạng rỡ giữa vùng lung linh
Nỗi cô đơn một ḿnh chiếc bóng
Bao tháng ngày hướng vọng mênh mang
Giờ đây đổi lại ngập tràn
Hồn thơ thắm thiết vô vàn cảm thương
Canh khuya vắng, màn sương nhỏ giọt
Góc hiên mờ nắn nót sầu tim
Cánh chim lờ lững bay t́m
Nay theo sóng nước, lặn ch́m đáy sâu!
Ly rượu đắng ngày nào cũng uống
Để giải buồn vất vưởng niềm đau
Bây giờ đổi lại vó câu
Bóng người dũng tướng giục vào thênh thang
Nhờ rung cảm, say trăng, mến gió
Và bao lần vàng vơ, xót xa
Hôm nay mới hái hồn hoa
Đặt vào khung lộng để mà ngắm soi
Từ đỉnh núi chơi vơi chiều ấy
Nỗi ưu phiền cứ măi lê thê
Con tim ôm mảnh trăng thề
D́u ta từng bước đi về bến mơ !...
18/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks