Hôm qua, thứ Tư ngày 8 tháng 9 năm 2010, truyền thông Mỹ đă hàng loạt loan tin về lời tuyên bố (hay thú nhận!) của anh râu xồm Phi-đen (Fidel Castro), cựu chủ tịt nhà nước Cu ba (*), trong một buổi phỏng vấn của phóng viên Mỹ Jeffrey Golberg, kư giả của tờ tạp chí “The Atlantic” như sau:
“Mô h́nh kinh tế cộng sản của Cu ba đă thất bại.”
(“Cuba’s communist economic model doesn’t work”).
Đối với người Việt quốc gia chúng ta đang sống ở mọi nơi trên quả đất nói riêng và thế giới tự do nói chung sự “thú nhận” này (sau khi liên tục bắt dân thắt lưng buộc cái bụng đă xẹp lép từ lâu!) không có ǵ là ngạc nhiên cả. Chúng ta chỉ thắc mắc là tại sao măi cho đến bây giờ, tức là 51 năm sau khi Phi-đen “cướp” chính quyền từ chế độ độc tài Batista, 19 năm sau khi Liên sô giải thể đảng cộng sản, 344 ngày sau khi chú Triết lùn đến thăm Havana và “động viên” anh Phi-đen, th́ anh Phi-đen mới tuyên bố như vậy!
Cứ theo như cách “giải lư” thực tế “xôi đậu chèn chặt dạ” của tôi th́ sau khi anh Phi-đen và Cu ba nhận 3000 tấn gạo thơm nàng Hương Chợ Đào số một La mă của chú Triết lùn (hàng biếu th́ chắc chắn phải là hàng “xịn” số một rồi!) đem độn với đậu (“bean”) chèn dạ thoải mái xong xuôi đâu đấy th́ đầu óc tỉnh táo ra một tí (sau khi cơn ngủ gật v́ mải canh gác ḥa b́nh thế giới chung với chú Triết lùn) mới thốt ra lời mà phe “phản động” núp sau cánh gà đă cất công nhắc tuồng miễn phí đến mỏi cả miệng cho mấy chú em cs từ lâu lâu lắm rồi…
Tuy vậy, phe “phản động” chớ vội “tự sướng, liên hoan,” vui mừng mà phải luôn luôn ghi nhớ là:
“Đừng nghe những ǵ cs nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ cs làm.”
Hiển nhiên anh Phi-đen chỉ mới nói “linh tinh” mà chưa thấy anh làm ǵ cả? Mà nói chung th́ mấy bố cs nói tài lắm! Thầy phải chạy!
Tuy vậy, đọc lại lời anh Phi-đen vừa nói ngày 8 tháng 9 năm 2010, những người dân Cu ba vẫn đang thức không khỏi thở dài ngao ngán. Sau khi cướp chính quyền từ Batista thân Mỹ, Phi-đen đă hành quyết hàng ngàn người, bỏ tù hàng chục ngàn người, đưa vào trại cưỡng bức lao động hàng trăm ngàn người, số c̣n lại đến hàng triệu người sống thiếu thốn, cơ khổ như súc vật…(nghe quen không?!?) Ngày hôm nay, sau 51 năm, tự dưng thú nhận “Tôi đă lầm (và tôi vừa mới nhận thấy là chế độ cs hoàn toàn thất bại)” như thể gián tiếp trách dân Cu ba là: “Tại sao không có người nào nói với tôi điều này?” th́ chúng ta thấy nhức đầu, nghẹt mũi, đau bụng v́ cảm thấy mấy anh cs nào cũng vậy: đần độn, trơ trẽn, thối hoắc không thể ngửi được. … Cộng sản có bao giờ dám thử đưa ra một cuộc trưng cầu dân ư đại khái như: “Nhân dân có cần duy tŕ đảng cộng sản và xă hội chủ nghĩa hay không?” để biết cho biết ḷng dân muốn ǵ? Chú Triết lùn đă nhanh nhẩu trả lời dùm các lănh đạo cs rồi c̣n ǵ:
”Bỏ điều 4 (**) là tự sát.”
Nên biết trước khi anh Phi-đen lên nắm chính quyền (ngày 16 tháng 2 năm 1959), Cu ba là một ḥn đảo thơ mộng nơi mà du khách thế giới (nhất là du khách từ Mỹ) hàng năm đă đến du lịch, thăm viếng, nghỉ hè, tắm biến, hút x́ gà, uống rượu Rhum, xài tiền vung vít ở các “live show,” bàn cờ bạc của các “Casino,” và nhất là không quên “hủ hóa” ngày đêm với các em Cu ba mặn mà nóng bỏng như “Salsa” … cho đến khi sạch túi hết tiền th́ mới đành trở về. Dân Cu ba anh hùng chẳng cần đánh đấm bọn tư bản ham vui làm ǵ cho mệt, cứ ngồi tà tà găi d’… và đếm đô la mệt nghỉ. Cu ba được xem là một thiên đàng hạ giới tương đương với sự tập hợp của cả hai thiên đàng Hawaii và Las Vegas lại thành một. Nhưng than ôi! Sau 51 năm “cách mạng,” “xuất cảng cách mạng” Phi-đen (cũng cùng một quẻ như y chang như các bác vĩ đại ưu việt HCM, Stalin, Mao, Kim nhật Thành, Polpot...) dùng chủ nghĩa cs để hiếp dâm Cu ba, biến Cu ba từ một thiên đàng hạ giới thành một miếng đất hoang (“wasteland”) với những dẫy nhà cũ kỹ ọp ẹp, những con đường loang lổ vá víu bẩn thỉu, xấu xí nhất Caribbean. Xe hơi c̣n chạy được ở Cu ba chỉ toàn là xe của các thập niên 1940 và 1950… Một khi thật sự có sự thay đổi chính thể ở Cu ba, th́ dân giầu có thích sưu tầm xe trên toàn thế giới có thể sẽ đem đến cho Cu ba một nguồn ngọai tệ đáng kể riêng cho cái đám xe hơi “cổ lỗ sĩ (antique)” này!
Lịch sử đă chứng minh rơ rệt là cs có thừa khả năng phá hoại nhưng hoàn toàn không có khả năng xây dựng; chuyện này không cần thiết phải bàn thêm… Nếu Phi-đen thực sự muốn mở mắt (cs gọi chơi chữ là “đổi mới” – theo tôi phải gọi là “đổi cũ” mới thật sự đúng nghĩa!) th́ dân đen Cu ba sẽ c̣n tiếp tục sống khổ cực thêm hàng chục năm trời nữa chứ không phải là vấn đế một sớm một chiều là giải quyết xong. Xem ra, cái tàn hại của cs thật vô bờ vô bến. Không biết vô địch, vinh quang, kiệt xuất cái “son mother” ǵ?
Một lư do khác làm anh Phi-đen và Cu ba cứ ́ à ́ ạch lết từng bước lên xă hội chủ nghĩa là v́ sự giải thể của cs Liên sô (chính thức vào ngày 26 tháng 12 năm 1991). Liên sô ngay sau năm 1991, đă ngưng ngay tất cả các chương tŕnh viện trợ kinh tế, quân sự và “cách mạng” cho Cu ba… Cái món “giải phóng đất nước khỏi bàn tay bóc lột của đế quốc tư bản” mà cứ ngóng dài cổ chờ viện trợ của đàn anh cs th́ rốt cuộc cũng phải ca bài “đổi cũ” thôi. Phi-đen không thể đổ thừa chỉ v́ bị “Mỹ cấm vận” cho nên nền nền kinh tế tập trung kiểu cs ở Cu ba phải ca bài “thằng bé âm thầm đi vào ngơ nhỏ (hẹp)!”
Các chính thể cộng sản cứ tuần tự nối tiếp nhau rụng tùng như lá mùa thu tháng tám bởi v́ chính cái “cốt lơi” của thuyết cs (tận diệt “tư sản / tiểu tư sản / tư hữu”) đă “đóng chốt, đắp mô trường ḱ” trên con đường phát triển kinh tế quốc gia dân tộc. Xui xẻo cho cs là cái “cốt lơi” thấy đáng ghét “tư hữu” mới lại là động lực, là kỳ vọng của mọi người dân muốn sản xuất. Đảng, nhà nước cứ hô hào thi đua sản xuất cho bác, đảng và nhà nước th́ dân v́ sợ, mà phải “nín thở qua sông,” vờ vĩnh “hồ hởi” làm việc chiếu lệ thôi chứ không thực tâm đóng góp… “Văn-hào-13-kí-gạo-mỗi-tháng” Nguyễn Tuân đă phải nói “chui” với bạn bè là:
“Tao c̣n sống hôm nay v́ tao biết sợ!”
Cứ kè kè cái kinh tế chiếu lệ “ưu việt” cỡ đó th́ “cấm vận hay không?” chẳng có “ép-phê” ǵ! Làm cách nào mà bắt mọi người làm việc bằng hai bằng ba nhưng lại hưởng ít? Bản tính tự nhiên của con người không thích lao động cái kiểu cs như vậy. Cộng sản đă công khai tè vào sự kỳ vọng tối thiểu của con người. V́ vậy, rất khó mà giữ cho cái xe thồ “xă hội chủ nghĩa” tiếp tục chạy măi trong khi chỉ có người ngồi trên xe, không thấy có người nào đẩy hay kéo xe… Chiếc xe thồ cs này đă ngừng ở Liên sô 19 năm rồi. Bây giờ anh Phi-đen mới “giác ngộ?” Thật khôi hài!
Hăy nh́n cho kỹ các chính quyền tắc kè cs c̣n lại trên mặt đất. Họ không c̣n là “cộng sản” nguyên thủy nữa (ngoại trừ củ sâm giả Bắc Hàn) mà họ đă là con tắc kè đổi màu (cs gọi là “đổi mới” - chấp nhận cho có quyền tư hữu, kinh doanh) thành thuần túy chính quyền tắc kè “độc tài.” Lănh đạo cs biết là họ không có khả năng (toàn loại thất học, có bằng cấp dỏm) làm “business” nhưng họ bây giờ cứ thong thả ngồi chờ những “con cừu biết đi lề bên phải” đưa tiền vào túi họ. Các con cừu được tự do kiếm tiền toát mồ hôi; miễn là đừng chống đối đảng, nhà nước, đảng viên, cán bộ là yên ổn… Đây là một phương tŕnh sản xuất đơn giản, hữu hiệu của “chủ nghĩa xă hội trên con đường đổi mới.” Cộng sản hôm nay không khác ǵ các chế độ phong kiến man rợ ngày trước.
Trong cuốn “Trại súc vật (Animal farm)” George Orwell đă nói là lên sự nghịch lư của sự b́nh đẳng trong chủ nghĩa cộng sản:
“Trong trại súc vật, tất cá các con vật đều có quyền b́nh đẳng… Nhưng cũng có một số con vật có quyền b́nh đẳng HƠN quyển b́nh đẳng của những con vật khác.”
(“In the animal farm, all are equal, but some are more equal than the others.”)
Trong một khung cảnh “b́nh đẳng” tự nhiên, con người đă “tự nhiện” hành động và suy nghĩ khác biệt với nhau; v́ vậy xă hội văn minh phải đồng ư với nhau để cho “đa số” nắm quyền chỉ huy (majority rules) cho đến khi ư kiến của thiểu số trở thành đa số rồi hẵng hay. Ngược lại, trong một khung cảnh tham nhũng tàn chi quái đao, cs chỉ là thiểu số mà lại nắm hết quyền và lợi th́ việc cs cổ vơ “san bằng gia cấp,” “b́nh đẳng xă hội” chỉ là bộ lông gà (hay kít gà!) nh́n cho đẹp (?) không thể ăn được. Người dân đen họ chỉ đơn thuần muốn ăn thịt gà, cháo gà; không phải lông gà (hay kít gà!) loại băng rôn nhiệt liệt hoan hô, chúc mừng đại hội, ca ngợi đảng cs ưu việt…
Lời cuối
Tôi xin mạn phép dùng một câu Anh ngữ để nhắn anh râu xồm gần đất xa trời Phi-đen (trong trường hợp có cố vấn văn hóa nào đó đưa bài này cho anh Phi-đen đọc; v́ tôi e rằng Phi-đen không đọc được chữ Việt; chứ không phải tôi muốn giựt le Anh ngữ với bà con cô bác ta về cái vốn Anh ngữ ăn đong của tôi đâu!):
“El Comandante, not only the Cuban Communist model but all Communist models never worked at anytime, anyplace. Estúpido!”
Trần Văn Giang
9 tháng 9 năm 2010
_______
Phụ chú:
(*) Ngày 31 tháng 7 năm 2006, Fidel Castro đă chính thức nhường chức Chủ tịch nhà nước và Tư lệnh quân đội cho em trai là Raul Castro, nhưng Fidel Castro vấn gián tiếp quyết định các vấn đề ngọai vụ (international Affairs)
(**) Điều 4 Hiến Pháp (nguyên văn):
“Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lănh đạo Nhà nước và xă hội.
Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật.”
(Tài liệu: Hiến Pháp Nước Cộng Ḥa XHCN Việt Nam).
Bookmarks