Page 4 of 6 FirstFirst 123456 LastLast
Results 31 to 40 of 54

Thread: :::: TÂM ::::

  1. #31
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Mặt Trời Sắp Rụng



    Bóng mặt trời sắp rụng rồi !
    Ḷng nghe đau xót, mắt chơi vơi ... buồn

    Quay đầu hướng về cội nguồn
    Thấy từ thân Mẹ, hồn buông bỏ đời !!

    dt_vdn


    (Giây phút lâm chung của Mẹ vdn)

    *

    Nhạc trời vang vội
    Đón rước Bà Quả Phụ Nguyễn Huê Hùng
    Nhũ danh Phạm Thị Tửu
    Mẹ 7_DiệuThi_VDN về Tây Phương Cực Lạc
    22 giờ đêm 22 - 3 - 2006 - tức 23 tháng Hai năm Bính Tuất
    Tại Sài G̣n (VN)
    Hưởng thọ 91 tuổi


  2. #32
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    KIẾN TẠO THẾ GIỚI CỰC LẠC

    Ḥa Thượng Tuyên Hóa

    Tâm con người có độc là do ba nghiệp thân, khẩu, ư tạo thành. Chính v́ thiếu tâm từ, bi, hỷ, xả, cho nên đời nầy sang đời khác con người đọa lạc, tạo nghiệp ác ngày càng lớn, tích thiểu thành đa. Do đó chất độc mỗi ngày một thấm sâu vào cơ thể. Loại độc tố nầy không có thuốc chữa, lâu ngày họ sẽ biến thành rắn, rết, ḅ cạp v.v.. Những động vật này có con th́ có nọc độc ở miệng, có con th́ có nọc độc ở đuôi, có con th́ có nọc độc ở chân , có con th́ ṭan thân đều có nọc độc.. Nói chung những độc tố này có thể làm con người mất tri thức , thậm chí có thể mất mạng; thật là mười phần đáng sợ!

    Chúng ta nên có ḷng từ bi. Cho dù với con người hay với sự việc, chúng ta đều nên dùng tâm chân thành, ḥa thuận, luôn luôn nghĩ đến người khác, không dùng thủ đoạn tàn độc áp bức người khác. Người học Phật chẳng thể bác bỏ nhân quả, mà trái lại, đối với nhân quả báo ứng phải hết sức chú ư! Giả như có người chống báng quư vị một cách vô lư, hoặc dùng lời lẽ phỉ báng, hoặc có hành động bức hại, th́ quư vị hăy giữ thái độ b́nh thản , không cần phải chống trả. Hăy dùng tâm từ bi để cảm hóa người khác, đó gọi là ”lấy đức báo oán”, khiến họ hồi tâm chuyển ư, biết ăn năn hối cải. Hăy học theo gương của Bồ Tát Di Lặc, tức là “Nhẫn! Nhẫn! Nhẫn!” th́ tự nhiên sẽ “biến gươm đao thành gấm vóc”, khiến mưa thành tạnh, gió lặng sóng yên. Nếu người định lực không đủ, công phu hàm dưỡng ít ỏi, lúc gặp chuyện, th́ có thể la mắng, thậm chí đánh nhau, kết cuộc cả hai bên đều mang thương tích và thảm bại, như con trai con c̣ đánh nhau th́ chỉ có ngư ông được lợi, c̣n chúng chẳng qua chỉ là vật hy sinh.

    Vị Phật Sống chùa Kim Sơn đầy đủ định lực, bất luận thứ độc nào Ngài cũng chẳng sợ, Ngài dùng tâm từ bi cảm hóa tất cả các độc trùng độc thú , nên chúng trở thành bạn thân với Ngài, và tuyệt đối không làm hại Ngài. Trong phẩm Phổ Môn có nói: “Phàm niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát có thể cảm hóa các loài động vật có nọc độc, khiến chúng cải ác hướng thiện, không làm hại đến con người”. Chúng ta nghiên cứu Phật Pháp cần phải quán thông nghĩa, hiểu rơ lư th́ mới là người chân chánh học Phật Pháp.

    Có một số người có tư tưởng “ham cao xa thích viễn vông” (háo cao mộng viễn), chuyên dụng công để đạt được những cảnh giới kỳ lạ, huyền diệu . Đây là tư tưởng sai lầm! Chúng ta phải dụng công ở Từ, Bi, Hỷ, Xả. Dụng công như thế nào? Trước hết phải không tranh, không tham, không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không nói dối. Những đạo lư nầy rất đơn giản. Trước tiên, chúng ta nên khởi sự từ những ǵ đơn giản, nh́n từ gần đến xa, từ nông đến sâu. Đừng nên bàn đến những ǵ huyền diệu cao xa, hoặc đưa ra những lư luận tràng giang đại hải mà không ai hiểu ǵ cả, v́ như thế có ích lợi chút nào đâu!

    Có câu : “Nên quán tánh Pháp giới, tất cả do tâm tạo”. Tâm có thể tạo ra thiên đường, tâm cũng có thể tạo ra địa ngục. Mười Pháp giới không ngoài một niệm ở tâm, nên do đây mà có thể biết được rằng hễ tâm vừa khởi niệm, bóng của nghiệp liền theo (tâm niệm nhất động, nghiệp ảnh tùy chi). Người xưa có nói:


    “Ba chấm như sao bầy
    Móc câu như trăng mới
    Mang lông từ đây ra
    Thành Phật cũng từ đấy.”


    Câu này mô tả chữ TÂM theo chữ viết trong Hoa ngữ, qua đó chúng ta có thể hiểu được tánh của tự tâm. Nếu hiểu tâm tánh rơ ràng rồi th́ sẽ không c̣n nóng giận. Tất cả tranh giành, tham lam, truy cầu nhất nhất đều không c̣n nữa. Lúc bấy giờ chúng ta mới được chân chánh tự tại, chân chánh giải thoát, và mới hiểu rơ ư nghĩa chân chánh làm người.

    Mọi người đều có Phật Tánh , nhưng chúng ta lại từ bỏ Phật tánh đó, bỏ cái gần đi t́m cái xa, bám níu cái bên ngoài. T́m những cái rác rưởi cho là vật quư giá, thật đáng tức cười và đáng thương hại thay! Mong mọi người hăy chân thật, nghiêm chỉnh dụng công, giữ ḷng thanh sạch, bỏ bớt ham muốn, sống ḥa hợp và không cạnh tranh với đời.

    Có người nói: “Tất cả trên thế giới từ núi sông, đại địa, pḥng ốc, nhà cửa, sum la vạn tượng cho đến cây gai cọng cỏ, đá cát, cây cối đều do tâm tạo thành.” Đă biết tất cả đều do tâm tạo, th́ tại sao không quét sạch rác rưởi trong tâm để trang nghiêm thế giới vị lai? Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà tạo thành là do lúc xưa Ngài muốn chúng sanh được ly khổ đắc lạc. Ngài siêng năng tu hành Lục Độ và hồi hướng công đức để tạo dựng thế giới Cực Lạc.

    Chúng ta cũng phải tạo cho được một thế giới Cực Lạc, vậy làm thế nào tạo đây? Trước hết chúng ta phải không c̣n “thất t́nh” (bảy thứ t́nh cảm). Thất t́nh là ǵ? Đó là vui, giận, buồn, sợ, yêu, ghét, ham muốn (hỷ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục). Phải chế phục được thất t́nh lục dục (bảy thứ t́nh cảm, sáu thứ ham muốn), khiến chúng không được dấy loạn. Lúc bấy giờ trong tâm sẽ thái b́nh vô sự, mọi thống khổ không c̣n nữa. V́ sao có thống khổ? V́ tâm không được thái b́nh. Nếu không có khổ, thời hưởng an lạc, đó là thế giới Cực Lạc của nhân gian.

    Thất t́nh chưa chế phục được, th́ chúng nếu không thái quá th́ cũng bất cập, đều không hợp với Trung Đạo, cho nên điên điên đảo đảo. Nếu chúng ta hiểu rơ thất t́nh, có thể hàng phục chúng, khiến chúng không làm mưa làm gió, đó chính là hàng phục được tâm (hàng phục kỳ tâm - Kinh Kim Cang). Bởi thất t́nh từ trong tâm mà ra, nên tâm sanh hoan hỷ hay tâm sanh sân hận v.v... đều là tâm bị cảnh giới xoay chuyển. Hiện tại đă t́m ra tận gốc, th́ không c̣n mê hoặc, đă hàng phục được thiên ma ngoại đạo. Thiên ma ngoại đạo làm thế nào quấy nhiễu được tâm của quư vị? Bởi v́ quư vị dùng tâm, dùng t́nh cảm (emotions) thái quá. Khi hướng ngoại truy cầu, th́ tâm không an tịnh. Do đó quư vị đă dẫn dắt ma vào trong tâm ḿnh và khiến chúng trở thành ông chủ của ḿnh. Quư vị phải vâng theo mênh lệnh và, chịu sự chỉ huy của chúng, quư vị không c̣n chủ quyền và trở thành nô lệ của chúng.

    Ḥa Thượng Tuyên Hóa

    (Giảng ngày 29 tháng 11 năm 1985)

    Sưu tầm

  3. #33
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Mẹ Là Tất Cả



    Thuở ấy, đời Mẹ phong ba, té ngựa
    Mẹ c̣n xuân. Con lại quá bé thơ
    Mẹ định sang thuyền. Con tuổi dại khờ
    Nên thù ghét bướm vờn loanh quanh Mẹ.

    Từ tuổi mộng, xuân xanh mùa hoa nở
    Bướm ong vờn, con thương Mẹ vô biên
    Con trở về, với tâm tánh diệu hiền
    Mẹ vĩnh viễn không c̣n bên con nữa.

    Mẹ là tất cả, là bầu sữa ngọt,
    Là suối nguồn trong, con lội, con bơi
    Nhưng bây giờ Mẹ đă xa con rồi...
    Ḷng tưởng nhớ nghẹn ngào, xin chúc Mẹ :

    Chúc Mẹ đi được yên lành
    Vào nơi đất Phật nhặt cành Vô-Ưu
    Chúc Mẹ giấc ngủ như ru
    Nhẹ nhàng trong cơi thiên thu tuyệt vời.

    Việt Dương Nhân




  4. #34
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Lợi hại mấy điều KHÔNG

    Lời dạy của một vị Sư Phụ

    Lợi hại mấy điều KHÔNG

    Không ngạo mạn khiến người trọng lễ
    Không chấp tâm khiến thân thể nhẹ nhàng
    Không ghét ganh khiến chẳng tính nghi nan
    Không tham dục khiến bảo toàn đạo đức
    Không tự trị khiến cho người khác trị
    Không lỗi lầm khiến chẳng sợ ai.
    Không lợi danh khiến chẳng bợ đó đây,
    Không sân nộ khiến lời đầy hoà nhă.
    Không kiên nhẫn khiến hoại hư việc cả
    Không phiền ưu khiến thư thả trong ḷng
    Không vị tư khiến chẳng sự bất công.
    Không biếng nhác khiến việc không bỏ sót
    Không cá nhân khiến làm xong đại cuộc,
    Không tha ḿnh khiến chẳng buộc tội ai.
    Không tâm mê khiến đời chẳng nhiễm say,
    Không ích kỷ khiến ḷng hay bố thí.
    Không suy xét khiến sự không thông lư
    Không tự tin khiến nản chí dễ dàng.
    Không quyết tâm khiến khó vượt gian nan
    Không biết thẹn khiến tài năng khó phát
    Không chịu hối khiến thêm nhiều tội ác
    Không chơn tu khiến đoạ lạc không thôi
    Không tâm lành khiến đức chẳng sinh sôi
    Không niệm Phật khiến khó ngồi Cực Lạc
    Không tỉnh ngộ khiến khó t́m bến giác
    Không chủ tâm khiến tà ác cuốn lôi
    Không tŕ thiền khiến vọng động không thôi
    Không tưởng Phật khiến sự đời loạn tưởng.
    Không nhân lành khiến sẽ không phước hưởng
    Không thuỷ chung khiến phí uổng công tu
    Không thanh tâm khiến ánh huệ khó thu
    Không đuốc Phật khiến đời mờ lạc lối.
    Không tinh tiến khiến Liên Hoa khó tới
    Không trau tâm khiến lấp mối huyền vi
    Không tu nay khiến mai mốt khổ nguy
    Không hành đạo khiến mất kỳ giải thoát.

    Thanh Sỹ
    Sưu tầm

  5. #35
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Ḷng Trần - Tùy Anh



    Người về tắm suối Hoa Nghiêm
    Nghe kinh phổ độ bên triền sắc không
    Ḷng tôi tan giữa ḍng sông
    Mà ḍng sông vẫn mênh mông chảy hoài

    T́nh riêng gởi ở phương ngoài
    Nghĩa chung e cũng lạc loài dấu chân
    Một lần đi, hẳn trăm năm
    Quê hương ơi, thấy tuy gần mà xa!

    Từ tôi khuất nẻo quan hà
    Chim âu theo đợt phù sa hót buồn
    Ngàn xưa ủ dột mưa tuôn
    Mà nay chớp bể mưa nguồn c̣n đau!

    Nào ai thao thức đêm thâu
    Nghe chuông trên bến giang đầu khai kinh
    Chập chờn trong cuộc phù sinh
    Thấy tâm hư huyễn, thấy t́nh hư vô.

    Mai rồi về cơi hoang sơ
    Ḷng trần cũng trắng như tờ kinh văn
    Người đi vui với phong vân
    Tôi về với bụi hồng trần hóa duyên...

    Tùy Anh

    Lời Trối Trăn Của Mẹ

    Mẹ vẫn sống trong con, con hỡi!
    Từng tế bào, từng giọt máu con mang.
    Từ ấu thơ, Mẹ chỉ con đường sáng,
    Chuyển hóa tâm, hằng thấu suốt Đạo Vàng…

    Ḍng ư thức, bước chân con đi tới,
    Nơi quê Cha, rực rỡ ánh hào quang.
    Nay khôn lớn, Mẹ mong con xứng đáng,
    Trái tim con là biển rộng thênh thang…

    Cho Mẹ sống trong con, con nhé!
    D́u Mẹ đi trong hạnh phúc miên trường.
    Nụ cười con là cả một trời thương,
    Bồ đề tâm con phát nguyện cúng dường…

    Nương Tam bảo, quay về ḿnh tự cứu,
    Vượt tử sinh, lià ái dục, oán cừu.
    Khắp hư không, Phật - pháp thân hằng hữu!
    Giữa Ta bà chợt nở đoá vô ưu…

    Tuệ Kiên (Feb 24, 2006)
    Kính dâng hương linh Cụ Bà Huỳnh Thị Thà
    Để chia sẻ sự mất mát với Tố Phương và tang gia hiếu quyến.

    Mất Mẹ Chiều Đông

    Mẹ thoát xác, chiều Đông trời ảm đạm,
    Trả hư không hơi thở, tứ đại tan!
    Mẹ tràn ngập trong biển từ, ánh sáng,
    Nghiệp trả xong, thuyền rẽ sóng trường giang…

    Con biết Mẹ đang mỉm cười sung sướng,
    Cơi Tây phương có Phật ngự, sen vàng.
    Chim nói pháp, vang cơi trời tịnh độ,
    Mẹ nghe chăng, niềm tự tại thênh thang…

    Bao năm tháng gia đ́nh ta êm ấm,
    Trong ṿng tay che chở Đức Quán Âm.
    Bên Cha hiền, Mẹ bao dung giáo dưỡng,
    Mong con ḿnh biết phục vụ tha nhân.

    Con tiếc nuối từng phút giây có Mẹ,
    Mất mát này, sao thật quá lớn lao!
    Khi nhớ nghĩ trên đời không c̣n Mẹ,
    Con cố vui, mà nước mắt dâng trào…

    Tuệ Kiên (Feb 24, 2006)
    Kính dâng hương linh Cụ Bà Huỳnh Thị Thà
    Để chia sẻ sự mất mát với Tố Phương và tang gia hiếu quyến.

    *

    Mây Sẽ Về Đâu
    Nghiêm Xuân Cường

    Mây ơi, mây sẽ về đâu
    Về xa xôi giữa muôn mầu sắc không
    Mây là mưa xuống mênh mông
    Hay là tuyết trắng ung dung giữa trời

    Là sông, là suối ngọt bùi
    Đem nguồn sống đến muôn loài chúng sanh
    Mây là sương sớm mong manh
    Là hoa kết trái ngon lành ngày mai

    Mây ơi, mây hăy dừng đây
    Để cho ta hỏi câu này được chăng?
    Kể từ cất bước lang thang
    Bao nhiêu đỉnh núi, dặm ngàn mây qua

    Bao nhiêu kiếp đă là mưa
    Bao nhiêu kiếp ở biển kia, sông này
    Bao nhiêu kiếp ở lạch ng̣i
    Bao nhiêu mây ở trong người gần xa

    Ta là mây - cũng là ta
    Mây là mây - cũng là hoa giữa đồng
    Ta là ta giữa muôn trùng
    Chợt không, chợt có giữa gịng thiên thu

    Mây ơi mây sẽ về đâu…

    05-07-2005

    *Nhân nghe pháp thoại chiều ngày 10 tháng 4, 2005 “Người thân
    tôi chết, người đi về đâu" của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh.

    *

    Mẹ Trong Nỗi Nhớ Khôn Nguôi
    Tùy Anh
    (Viết cho Mẹ năm 94 tuổi)

    Mẹ ơi con mẹ chưa về
    Bao năm lưu lạc bên lề cuộc vui
    Tiếng cười không dấu ngậm ngùi
    Tiếng vui tắc nghẹn bên đời buồn tênh.

    Một thân lên thác xuống ghềnh
    Bơ vơ dặm bạt, lênh đênh dặm ngàn
    Một lần lỡ chuyến đ̣ ngang
    Tiếng ḥ lạnh cả đêm tàn mẹ ơi!

    Ngh́n năm sông nước đầy vơi
    Con, trăm năm vẫn nhớ lời mẹ ru
    Ṿng tay mẹ ủ hương nhu
    Bao nhiêu âu yếm cũng từ đấy thôi.

    Bây giờ đất káhch quê người
    Làm sao tỏ được khúc nôi mẹ tường!
    Một đời đă lỡ phong sương
    Sắt son lỡ với quê hương thệ nguyền.
    Nếu là nghiệp quả nhân duyên
    Một mai con mẹ b́nh yên trở về!

    *

    Người Về
    Phạm Thiên Thư

    T́m Người như Chúa Hoa,
    Nơi đỉnh rừng ngọn nước.
    Tên Người như hương ướp,
    Qua ngh́n đời gió bay.
    Người về trong mê say,
    Là mặt trời tỉnh thức.
    Trong than hầm lửa vực,
    Người là cơn mưa xanh.

    Người là khối tinh anh,
    Cả trần gian kết lại.
    Người mở ra thời đại,
    Hết mê lầm thiên thu.
    Trong hang tối sương mù,
    Người đèn vàng chỉ lối.
    Trong khu rừng cằn cỗi,
    Người xanh nụ cười xuân.

    Người là đấng Thánh nhân,
    Trong thung lũng nước mắt.
    Người chỉ con đường tắt,
    Dẫn về nguồn chính chân.
    Thơ ca tụng hồng ân,
    Mực phải là Đông hải.
    Một cơi đời hoang dại,
    Người dong thuyền nghiă nhân.

    Chờ Người đêm Long vân,
    Giữa trái tim tịch mặc.
    Ḍng sông thơ dằng dặc,
    Đợi Người về rửa chân.

    *

    Nhớ Mẹ
    Thích Quảng Độ

    Bao năm rồi con lưu lạc ngàn phương
    Con nhớ Mẹ suốt canh trường khắc khoải,
    Ơn dưỡng dục Mẹ ơi ! sao xiết kể
    Công sinh thành con nghĩ quặn ḷng đau.
    Gốc mai già xơ xát đă từ lâu,
    Chơi vơi đứng giữa trường đời gió lộng,
    Ḍng sông chảy ấy đời con trong mộng
    Lững lờ trôi, trôi măi đến bao giờ ?
    Có những đêm con thiêm thiếp trong mơ,
    Con mơ thấy hồn con về thăm Mẹ
    Được ấp ủ trong t́nh thương của Mẹ,
    Mănh hồn con êm dịu biết bao nhiêu ,
    Bốn phương trời con t́m kiếm đă nhiều,
    Nhưng không có một t́nh thương của Mẹ .
    Vu Lan đến cơi ḷng con quạnh quẽ
    Bóng người xưa như phảng phất đâu đây,
    Một chiều thu con dâng bát cơm đầy,
    T́nh nghĩa ấy Mẹ ơi ! bao thắm thía,
    Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệ,
    Đức cù lao muôn một trả chưa xong.

    *

    Nhớ Người Năm Xưa

    (Mến tặng Hải Châu & Khánh Hùng, nguyện cầu cho bác Chánh Phước Hưng tâm thức luôn được b́nh an)

    Tôi vẫn nhớ đôi mắt Người tinh sáng,
    Cánh tay gầy đan nhẹ áng mây bay.
    Một khung trời có mùa thu lăng đăng,
    Ngắm nh́n đời ai lúc tỉnh khi say!

    Tôi vẫn nhớ tiếng Người nay đă tuyệt,
    Kể chuyện xưa cho tuyết phủ bạt ngàn.
    Bao mơ ước mà giờ đây dĩ văng,
    Âm ba nào c̣n thoáng nhẹ không gian…

    Tôi vẫn nhớ dáng Người, trong ly loạn,
    Vững tay chèo cho thuyền vẫn vượt sang.
    Bờ tự do của tâm tư hữu hạn,
    Mà vô chung, c̣n rơ nghĩa điêu tàn!

    Tôi vẫn nhớ, lối đi về nứt rạn,
    Mắt lạc thần khi tứ đại ră tan!
    Từng hơi thở, thương khó thật vô vàn,
    Vô thường đến, tâm can trường, bất lực.

    Tôi thổn thức, ḍng chữ nhoè dấu mực,
    Vần thơ buông, bỗng lạc vận khi nào?
    Đời lênh đênh, dơi t́m dấu trăng sao,
    Ṿm mây trắng phủ đầy khung cửa nhỏ!

    Tôi tưởng mất, nhưng Người xưa c̣n đó,
    Tàng thức tôi vẫn in rơ t́nh Người.
    Đôi mắt sáng, bờ môi dẫu biếng cười,
    Nhưng rạng rỡ một trời thơ dấu ái…

    Tuệ Kiên
    Sáng 29/10/2005

    *

    Niệm Quan Thế Âm Bồ Tát


    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát,
    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát.
    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát,
    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát.

    Ngàn mắt, ngàn tay, tâm từ vô lượng,
    Rưới nước cam lồ, mát rượi t́nh thương.
    Đưa người khốn khó, đoạ lạc vô thường
    Về đây tâm lặng, chan ḥa ánh dương…

    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát,
    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát.
    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát,
    Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát.

    Thương muôn loài đắm ch́m trong huyễn mộng,
    U tối, chập chùng bao lưới ái, hầm chông.
    Tâm Ngài từ bi như biển cả mênh mông,
    Soi sáng nẻo về, tỏ ngộ sắc không…

    Tuệ Kiên
    Chuyến hành hương Ngũ Đài Sơn 10 – 18/9/2005

    Nỗi Buồn Katrina
    Tuệ Kiên viết cho nạn nhân băo Katrina

    Đêm di tản, cơn băo về,
    Hàng ngàn người vượt bờ đê.
    Từng giọt nước mắt thương đau,
    T́nh người ái ngại cho nhau!

    Trên Đài, truyền đi tin mới,
    Katrina, băo ngập trời.
    Nước dâng lên từ muôn lối,
    Nước ngăn t́nh em đơn côi!

    Từ phương xa, dạ bồi hồi,
    Ngóng tin người, mặn bờ môi,
    Đêm nhức nhối, xem truyền h́nh,
    Xót xa kiếp người điêu linh...

    Ḍng nước lũ đă vô t́nh,
    Giết chết người con gái xinh.
    Khóc cho duyên thề lỡ hẹn
    Chia ĺa đôi ngă tử sinh.

    09-09-05
    Tiếng Từ Bi
    Đạo Tâm Phật Pháp
    Sưu tầm

  6. #36
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Quê Hương Nhân Loại

    Thơ Rabindranah TAGORE
    Thi Sĩ Đông Hồ dịch

    Quê Hương Nhân Loại


    Đó là chốn lẳng tăng khí cốt
    Đó là nơi khoáng đạt tâm hồn
    Là nơi bác ái chứa chan
    Là nơi chẳng có tương tàn tương ly
    Đó là chốn trí tri cách vật
    Đó là nơi nỗ lực thành công
    Là nơi đạo lư quán thông
    Thanh cao chẳng lẫn trong ṿng tối tăm
    Đó là chốn vững cầm thiên ư
    Bước vào nơi ngơ trí đường nhân
    Thảnh thơi trong cơi tinh thần
    Quê hương nhân loại muôn phần tỉnh tươi.


    Lời Cầu Nguyện

    Cầu nguyện đấng toàn năng toàn trí
    Đánh tan ḷng vị kỷ đê hèn
    Cầu cho ḷng được tự nhiên
    Khi vui vui thoảng khi buồn buồn qua
    Cầu cho được tài hoa lỗi lạc
    Để đem thân gánh vác việc đời
    Ḷng ta nguyện với ḷng trời
    Gần đời cao thượng xa đời nhỏ nhen
    Nguyện đừng khuất phục quyền uy vũ
    Nguyện đừng khinh bỏ kẻ khốn cùng
    Ḷng trời xin tựa cho ḷng
    Trong khuôn số mạng vui cùng Hóa nhi.

    "VDN sưu tầm trong quyển ‘’Việt Nam Quang Hoa’’ tr. 167 & 168
    của Hàn Lâm - Tiến Sĩ - Hương Giang - Thái Văn Kiểm"


  7. #37
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Vết Sầu



    T́nh đă chôn rồi dưới đáy sâu
    "Nguyệt" lạnh từ đây chỉ một màu
    Trắng tang "t́nh" khép vào nấm mộ
    Ngàn năm chẳng lặn vết sầu đau !!
    Dạ Nguyệt

    Vô Sự

    Xa tít vầng trăng, bóng đáy sâu
    Dư ảnh đôi nơi, độc ảnh sầu
    Nhân t́nh như mảnh trăng loáng nước
    Ngộ tâm vô sự diệc năng cầu!
    Hoàng Hoa

    Khóc Cười !

    Khóc khóc, cười cười giữa đêm thâu
    Ai nào hay biết chuyện bể dâu ?!
    Gió băo cuốn cuồn từ đâu đến
    Phủ ngập hồn ta chất ngất sầu !
    vdn

    Lặng Im !

    Ngẩng đầu hỏi suốt thiên thâu
    Rằng sao nay bể mai dâu thế này?
    Lặng im ! Trời thả mây bay
    Làm mưa vụn vỡ giữa ngày, lặng im!
    Hoàng Hoa

    Nghe "Kinh Hiền Nhân"

    Trời, trăng, mây, gió lặn ch́m
    Bạch Am một bóng im ĺm tọa yên
    Xếp bằng, tai lắng nghe " Kinh...
    ... Hiền Nhân" chỉ dạy giữ ḿnh thẳng ngay.

    "Chuyện riêng đừng nói với ai
    Có của (quí) chớ mở lời khai với người
    Bí mật giữ kính ai ơi !
    Đừng cho vợ biết... bày phơi xóm làng (*)".
    Diệu Thi


    ____________________ ___
    (*) Theo Ư "Kinh Hiền Nhân"

  8. #38
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Dừng Tâm



    Thơ Lê Anh Chí

    Lang thang trong sáu nẻo
    Mê lầm ba cơi si
    Kiếp nào không ái dục
    Đời nào được chuyển y ???
    *
    Hăy dừng tâm đi thôi !
    *
    Lằng nhằng nơi chợ búa
    Công danh măi múa may
    Làm sao niệm tỉnh giác
    Để đại ngộ có ngày ???
    *
    Hăy dừng tâm đi thôi !
    *
    Làm sao chốn loạn ngôn
    Ta thành thực hùng hồn?
    Làm sao nên ngây dại
    Giữa kẻ khéo người khôn?
    *
    Hăy dừng tâm đi thôi !
    *
    Làm sao đạt đại bi
    Nơi ganh ghét tị hiềm ?
    Làm sao t́m chân thực
    Nơi h́nh bóng tiếng vang ?!?! !
    *
    Hăy dừng tâm . . .
    *
    Dừng tâm đứng lại : thân, tâm, tánh
    Một niệm vuông tṛn : tâm đắc tâm !


    Nguồn :THST

  9. #39
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Nhẹ Tâm



    Cô đơn duới ánh đèn mờ
    Thả hồn trong cơi bơ vơ mịt mù
    Lần ṃ hái được "Vô Ưu"
    Thoạt nhiên tỏa sáng, tâm tư nhẹ nhàng.
    vdn

    Lần tràng hạt miệng Nam mô Phật
    Giữa vầng trăng tỏa sáng mênh mông
    Bước đi thơ thới trong ḷng
    Cuộc đời như thế cầu mong điều ǵ ?!

    Ngày hai buổi lo chi đủ thiếu
    Cơm đủ no giường chiếu ấm thân
    Ngày đêm niệm Phật ân cần
    C̣n chi ham muốn tham sân với đời !
    Hương Việt

    Đời sống trăm năm qua thật mau
    Ganh đua cho lắm tạo thêm sầu
    Bây giờ mới biết theo chân Phật
    Phật pháp thâm sâu thật nhiệm mầu

    Gơ mơ tụng kinh xin sám hối
    An nhàn tự tại chẳng mong cầu
    Tâm an tĩnh lặng như hồ nước
    Giải thóat là đây tại chốn này
    Như Phương





  10. #40
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    "Tâm Đắc Tâm" *



    Thương nhớ thương biết bao kỷ niệm
    Cánh đồng vàng ẩn hiện trong tâm
    Nhớ ngôi nhà Mẹ (ở) "Xóm Đầm"
    Đơn sơ nho nhỏ vẫn nằm trơ trơ

    Những tháng năm bơ vơ xứ lạ
    T́m kế phương nuôi Mẹ, Chị, Anh
    Áo cơm no ấm an lành
    Ngày mai "trờ lại" ḷng thanh thản ḷng

    Chẳng ước mong rườm rà vật chất
    Nào "mê" đời phú quí cao sang
    "Tâm Đắc Tâm" diệt tham sân...
    "Từ Bi Hỉ Xả lành nhân, lợi người".

    vdn_dt


    (*) Thơ Lê Anh Chí

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •