Tự-An mỉm cười:
- Đối với nội lực của Thế-tử, tôi không biết sẽ hoá giải bằng phương pháp nào. C̣n nội lực Đông-a, tôi dùng ba kinh dương đẩy chất độc vào người họ bằng ba kinh âm. V́ vậy bây giờ đảo đi, tôi dùng chân khí chuyển vào sáu kinh dương. Chân khí đó sẽ gặp chân khí ở sáu kinh âm. Thế là âm dương tự hoá giải lẫn nhau.
Nói rồi ông nhảy khỏi đài.
Trong khi đó Thông-Mai đến bên Hồng-Sơn đại phu:
- Xin sư bá miễn cho cháu cái tội học trộm vơ công của Thiên-vương.
Hồng-Sơn đại phu với đại hiệp Tự-An vốn thân nhau từ nhỏ. Chả vậy mà khi thấy Thanh-Mai lần đầu, ông không cần hỏi ư kiến Tự-An, cũng chẳng biết Thanh-Mai có tuân lệnh không, ông dạy y khoa cho nàng liền. Bây giờ thấy Thông-Mai xử dụng vơ công Sài-sơn đến chỗ tinh vi, ông mừng vô hạn. Ông cầm tay chàng:
- Tre già măng mọc. Ta mong dạy cho cháu mà không được. Thấy cháu xử dụng vơ công bản môn đến chỗ siêu việt, ta mừng thầm v́ Thiên-vương linh thiêng đă ban ơn cho cháu. Có điều ra thắc mắc rằng : Ai đă dạy cháu?
Thông-Mai ghé tai đại phu tường thuật một lúc. Mắt đại phu sáng lên:
- Khi cháu thượng đài, ta cũng nghi vị cao nhân đó dạy cháu. Ta thực hồ đồ, không biết rơ hành tung của Lê Ba. Ai ngờ trong bóng tối, cao nhân đó biết hết bộ mặt của y. Người dạy cháu vơ công bản môn, rồi ủy cho cháu giết tên Lê Ba để thanh lư môn hộ phải không?
- Thưa sư bá đúng thế.
Trên đài, thầy tṛ Nhật-Hồ vẫn hú lên lanh lảnh, tỏ ra đau đớn cùng cực. Thiệu-Thái thấy Vũ Nhất-Trụ, Nguyễn Chí đang đấu với Nhật-Hồ lăo nhân. Người nọ đánh lẫn người kia, chiêu thức rối loạn, chẳng ra đường lối nào cả. Họ không khác ǵ ba người điên đang đùa với nhau. Chàng thở dài:
- Ḿnh thử làm giống sư bá Tự-An xem. Biết đâu chẳng thành công?
Chàng vận khí, vỗ vào đầu Nguyễn Chí, Vũ Nhất-Trụ, mỗi người một cái. Hai người loạng choạng ngă ngồi xuống đài.
Thấy thành công, chàng hướng đầu Nhật-Hồ lăo nhân vỗ một cái. Lăo cũng ngă ngồi xuống.
Cả ba người gần như tỉnh táo. Họ nhắm mắt ngồi dưỡng thần. Quần hào hoan hô nhiệt liệt. Thiệu-Thái an ủi:
- Các vị chịu khó ngồi vận công, lát nữa tại hạ sẽ khu trục độc tố Chu-sa cho các vị.
Thiệu-Thái bảo anh em Đào Nhất-Bách:
- Ba vị đưa từng đạo trưởng một lên đài, để bản nhân giải ách cho họ.
Một thiếu phụ tuổi khoảng ba mươi lên đài, qú gối hành lễ:
- Thuộc hạ Ngô Bách, đạo trưởng đạo Trung-thành, tham kiến giáo chủ. Xin giáo chủ ban ân.
Thiệu-Thái vỗ nhẹ trên đầu Ngô Bách một cái. Thị rùng ḿnh, máu mũi tuôn ra đầy mặt. Thị xé vặt áo hứng máu. Máu ra bao nhiêu, mặt thị tươi bấy nhiêu. Một ngừng chảy, nét mặt thị vui mừng không bút nào tả siết. Thị qùi gối lạy tám lạy:
- Đa tạ giáo chủ giải ách.
Nói rồi thị xuống đài. Một đạo trưởng khác lên hành lễ:
- Đệ tử Ngô Công tham kiến giáo chủ.
Thiệu-Thái lại vung tay lên, phóng vào người y một chưởng.
Cứ thế, hơn giờ sau, Thiệu-Thái trị xong các đạo trưởng.
Đào Nhất-Bách chắp tay:
- Tŕnh giáo chủ, trong bản giáo ngoài một trăm đạo trưởng ra, c̣n có ba mươi sáu vị phụ trách giáo chúng ở ba mươi sáu trấn trên toàn quốc. Xin giáo chủ giải cứu.
Thiệu-Thái gật đầu. Nhất-Bách đưa lên đài một thiếu nữ. Thiệu-Thái vừa vung tay, bỗng nghe tiếng Thanh-Mai, Bảo-Ḥa thét lên:
- Coi chừng!
- Ngừng tay!
Nội công Thiệu-Thái hiện đă đến mức tối cao. Dù cơn gió thỏang, dù con dán, con chuột chạy quanh năm trượng, chàng cũng phân biệt được. Nhưng chàng mải mê trị bệnh, nên không biết những ǵ diễn ra phía sau. Khi nghe tiếng Bảo-Ḥa, Thanh-Mai, chàng giật ḿnh, v́ cảm thấy như có ai đánh trộm. Thuận tay, chàng ṿng về sau một chưởng, rồi tung người lên cao. Hai tiếng b́nh, b́nh vang lên dưới chân. Chàng nh́n xuống, thấy Thanh-Mai đỡ chưởng của Nhất-Trụ. Bảo-Ḥa đỡ chưởng của Nguyễn Chí. Cả bốn người đều loạng choạng lui lại.
Thiệu-Thái đá gió một cái, người chàng bật ra xa, rồi đáp xuống dưới đài. Trên đài Thanh-Mai, Bảo-Hoà đang đấu với Nhất-Trụ, Nguyễn Chí. C̣n Nhật-Hồ lăo nhân đang đấu với Tự-An.
Th́ ra Thiệu-Thái dùng Thiền-công hoá giải nội lực của chính chàng đẩy vào người ba thầy tṛ Nhật-Hồ. Nhưng chỉ một chiêu chàng chưa hoá giái hết. Ba người ngồi nhắm mắt vận công đẩy nốt phần c̣n lại. Họ thấy công lực phục hồi như xưa, bèn dùng Lăng-không truyền ngữ nói với nhau. Cả ba đồng ư bất thần phát chiêu tập kích Thiệu-Thái. Chỉ cần giết chết chàng, cục diện có thể thay đổi. Tuy mộng làm vua mất, nhưng cũng nắm lại được Hồng-thiết giáo.
__________________
Bookmarks