tiếp theo.....
... kể từ ngày về làm việc đến nay.. tuần nào Mẹ VN cũng đến Bv kể lể, đ̣i hỏi phải được phụng dưỡng.. không được trả lời th́ Bà hét lên nguyền rủa... thằng con bất hiếu... làm cả Bv phải khó chịu.
Cô em gái ruột tên Ninh.. phải vác cái bụng khệ nệ nói là khó chịu nên đến khám thai ở Bv.. v́ có anh làm ở đây.. rồi nhờ cô Y tá đưa đến pḥng làm việc... để gặp anh...
P Hồng để khách lại chờ.. với tấm giấy ghi vài chữ dặn ḍ.. đợi sau ca mổ anh ra gặp..
- Cô đến khám thai.. ừ cái bụng khá lớn rồi... sắp sanh phải không ??
Dạ... chị Bs đă khám và cho biết khoảng tháng sau th́ sanh... rồi ngồi xuống hai anh em cùng nói truyện... một câu truyện thật không ngờ.....
Những giọt nước mắt tuôn rơi lă chă của cô em vừa khóc vừa kể lể, c̣n ḿnh chỉ biết cúi mặt... lắng đọng để mà nghe lời than oán... đến nỗi PH vô pḥng báo đến giờ nghỉ trưa.. mà cả hai anh em... đều không nghe thấy !!
Anh.. cô.... cả hai đừng khóc nữa... P.Hồng cũng đă hiểu phần nào rồi !!!
Hai cái khăn tay bé nhúng ướt đưa tới để lau đi những giọt nước mắt..
Anh ơi... Mẹ Bernard ngồi đợi bên Canteen Cafetaria... để sang ăn trưa...
Ba người cùng đi qua đón Mẹ Pháp, rồi đến nhà ăn.. P Hồng loăng quăng lo xếp đặt và lấy thức ăn cho cả bàn...
Mẹ.. cô bầu này là em gái ruột của con... cô đến khám thai... c̣n em.. đứng đậy để chào Mẹ nuôi của anh đi... cô em gái khệ nệ.. đứng dậy cúi chào...
... c̣n đây là chị Phượng Hồng bạn cùng sở... em chào chị.. PH nhẹ nhàng đẩy ghế cho cô em gái ngồi xuống...
Con xin mời.. nào mời hai em cùng ăn bữa cơm trưa... và mọi người cùng cầm th́a nỉa.. riêng em gái Ninh th́ ngượng ngùng v́ lần đầu.. và nhờ có PH giúp đỡ nên cũng chóng quen.
Câu truyện nắng mưa đă làm quên đi những cơ cực của đời trong lúc ăn... chợt P.Hông cất tiếng..
Mẹ.. chiều nay có rendez-vous đó.. .... Mẹ Bernard lại tủm tỉm cười.. (kể ra bà cũng tinh ư lắm.!!)... này ma belle.. có phải với future belle fille không ?? Mẹ .... rồi cả ba cùng cười..
Cơm xong P.H đưa mẹ Pháp về studio.. c̣n Q th́ đưa em gái ruột ra xe taxi để đi về Khánh hội.. không quên dúi thêm chút tiền cho em.... bây giờ Q hiểu hết sự t́nh v́ sao không c̣n tiền đến nỗi nay căn nhà đang ở cũng sắp mất...
Hai Mẹ con đang lững thững đi giữa hai hàng cây soài cuối sân nơi có đặt tượng Đức Mẹ.. nh́n ngắm những trái soài đong đưa trong gió.. có tiếng bước chân phía sau,,, đó là cả P.Hồng và Tường Vân..
Đôi bên chợt sững người chờ đợi rồi TVân chợt khuỵu xuống ôm chân bà Bernard mà khóc
... Con kính chào Mẹ.. nghe anh Q nói rồi chị P.Hồng nói và bây giờ ... trước mặt của con.. một phụ nữ Pháp.. phong thái của Mẹ.. con kính phục Mẹ...
Đứng lên đi con.. con đường c̣n dài mà... mà chiều nay con ra mắt Mẹ phải không ??
Dạ.. Mẹ nhẹ nhàng chấm khô những giọt nước mắt cho TV... rồi như có ma lực nào đó.. hai mẹ con ôm chặt lấy nhau... đừng khóc nữa... những giọt nước mắt này quí lắm đó nghe ... ma belle fille....
Bây gị về pḥng sửa soạn lại chút đỉnh rồi đi ăn cơm tối... tối nay có người đăi đó...
.. ai vậy Mẹ ?? th́ nhà hàng Chez Albert ở Dakao đấy..
Bây giờ đi lại đễ chịu rồi nhờ có chiếc 403 của TLS đưa cho xử dụng.... đến đường Đinh Tiên Hoàng(Albert premier) gần góc Phan thanh Giản........ bước xuống xe....
.. nh́n phố phường.. bà nói.. chỗ này ít có thay đổi... ông bà chủ chắc nh́n thấy khách mời đă đến.. vội đon đả chạy ra đón khách... đôi bên chào hỏi.. hơn mười năm rồi ...
ông bà dạo này làm ăn buôn bán ra sao ?? con cháu thế nào ?? đôi bên ríu rít truyện tṛ... sau rồi bà Bernard nói..; bữa nay tôi đưa các con của tôi đến để cho các cô con gái "học lóm.".. nghề nấu món ăn đặc sản của nhà hàng đấy !! rồi tất cả phá lên cười...
Ông chủ nhà hàng trố mắt ngạc nhiên.. hai ông bà là Pháp kiều mà sao có con An nam ??
.. có sao đâu !! trước hết là anh này.. con trai.. vừa là con nuôi.. vừa là con rể.. c̣n hai cô đây một cô là con dâu hụt.. một cô là con dâu sẽ cưới nay mai !!... nói xong cả bàn lại phá ra cười..
Chúng tôi cũng được biết đến mấy người con của bà qua các câu truyện xă giao với thực khách.... họ đều khen cậu hai đây...
Thế ngày hôm nay... ông bà cho chúng tôi thưởng thức đặc sản ǵ nào ??
Chúng tôi biết ngày nay bên Âu châu không thích ăn bồ câu quay... nhưng ở VN chúng tôi có loại chim khác... ngon hơn bồ câu... c̣n soupe aux fruits de mer... bà thích dùng a la creme hay regulier...
Th́ ông bà cứ cho chúng tôi thưởng thức rồi chúng tôi xin báo cáo... sau..
Chúng tôi được tự do vui vẻ nói chuyện mà không làm cản trở thực khách khác là nhờ căn pḥng riêng, dành cho khách quí tuốt đằng sau bếp... bốn ly aperitif.. bưng ra.. một lúc sau soupe hải sản.. mùi thơm của cua gạch Cà mâu thật nồng nàn...
bà chủ bước đến chúc mọi người một bữa ăn ngon...bà Bernard ngỏ lời cảm ơn...
Chà... xúp cua gạch.nấu với măng tây (asperge). thật thơm béo lại bùi.. những v́a gạch cua.. từ trong những chiếc mai cứng như đá.. màu đỏ cam xậm.. nước dùng ngọt v́ hải sản... chút nắm rơm, vài lát hoa cắt từ củ cà rốt.. mấy lá ng̣ tàu(coriảndre) xếp chéo tạo h́nh.. tŕnh bày khéo, đẹp, ngon..
Chiến lẵng tre đựng bánh ḿ nóng mang ra... lai bơ chính quốc.. rồi..tiếp theo.. mỗi người một con cá sặc rằn chiên vàng ươm thấm ráo chất mỡ chiên.. ṛn tan chấm sốt chua ngọt..
Tất cả đều thích thú thưởng thức.. hai cô gái Nam kỳ... con chịu thua Mẹ rồi.. anh ơi.. em không làm nổi đâu !!!
Có ǵ khó đâu.. chỉ cần các con muốn.. với ư trí.. các con sẽ có được.. rồi mọi nguời lại cuời vui..... chợt có tiếng của ông chủ...
.... món cá chiên thật là bất ngờ mà có đấy... các cháu nó ở dưới Chương Thiện... chúng chặn ḍng tát cá.. chúng đă làm sạch rồi chiên sơ.. nhân dịp lên chơi mang cho chúng tôi cả nửa thùng sắt.. gia đ́nh bà là thực khách đầu tiên của món này đó...
Con cá nằm trên đĩa.. hăy c̣n bốc khói nóng...đặt cái nỉa vừa chặn xuống đă nghe, cảm thấy đọ ḍn ngoài vỏ.. đưa con dao cắt.. thịt trong trắng tươi.. mềm mại.. chấm chút sauce chua ngọt.. hơi cay cay.. đưa vô miệng.. cả vùng trời của quê hương miền Nam,,,,
Ăn hết đĩa có.. ngồi chuyện tiếp.. lúc này là lúc để bà Bernard to nhỏ với Tường Vân..
chỉ thấy hai người th́ thầm.. rồi khúc khích cười... rồi bà vỗ về như đă lâu ngày không gặp !!
Chiếc xe đẩy đến đây là món chim cu đất (tourterelle).. chỉ sau vụ lúa mới có.. quay chín với nước dừa tươi bào/vắt ra.... mùi thơm của thịt chiên... mùi nước dừa béo ngậy... c̣n chú chim vô tội ... đang nằm trên ổ rau cresson trộn dầu dấm.. và chai vang trắng không thể thiếu vắng...
Cảm ơn ông bà chủ... chiêu đăi hậu hĩnh... chai vang được mở ra... cùng nâng ly chúc mừng hạnh ngộ.. ông chủ nói ; chúng tôi nhớ cong ơn của ông nhà rất nhiều.. cửa hàng này c̣n đến ngày nay cũng là nhờ ơn của ông cả đấy.. vậy xin quí vị... đừng thắc mắc..
Hai cô gái ôm bụng... mẹ ơi.. con ăn no quá rồi... rồi lại khúc khích cười..
Bữa cơm kéo dài từ hơn 6 giờ chiều đến lúc này đă gần 9 giờ.. bà chủ tươi cười bê đến đỉa cam được cắt sẵn thành múi... bà nói... thưa đây là Cam Cái bè da vàng... xin mời quĩ vị thưởng thức... chút nữa có cà phê phin và trà Đỗ Hữu ướp sói ...
Đă no say, thật ngon miệng.. chúng tôi đứng dậy.. cảm ơn ông bà chủ.. ông bà chủ không chịu tính tiền... cả hai đều nói ; đây là bữa ăn khoản đăi thân chủ.. xin đừng làm giảm thành ư của nhà hàng... c̣n chúng tôi cũng đành cảm ơn miệng rồi ra xe..
Đưa P.Hồng về trước v́ nhà ở Phú Nhuận rồi thuận đường Pasteur quẹo qua Phan thanh giản.. sang góc Phan đ́nh Phùng là đến nhà ông bà đốc phủ... vừa bâm chuông... người làm mở cổng.. d́ đốc vội chạy ra...
ồ cậu Q.. cả bà nữa... chúng tôi đưa cháu về tận nhà, xin phép để mai mốt chúng ḿnh c̣n gặp nhau mà... đôi bên cùng cười nói vui vẻ...
mà anh nó ơi.. tôi tưởng gọi ai... d́ gọi con mà anh Q... mai d́ cho nấu cháo trai(hến).. các em nó sẽ mang vô Bv cho Bà và anh ăn trưa đấy... nhớ đợi đón các em nghe !!
Thưa bà... ở trong ấy có đủ món rồi mà....
Bây giờ cháu hăy gọi bằng d́.. bằng dượng.. quên đi những chuyện hiểu lầm.. sáng tỏ rồi, cháu nên bỏ qua...nghe con..
Dạ.. thưa d́ con chấp nhận..bà đốc ôm chầm lấy vỗ vai... các con cháu ngoan của d́...
... c̣n tiếp....
Bookmarks