Pleiku;177587]
Mộng Dưới Hoa
Để tưởng nhớ người con gái tên Hoa thuở nào của Saigon hoa lệ. Người đă cho ta một t́nh yêu tuyệt vời nhưng đồng thời cũng tặng cho ta một vết thương ḷng măi măi không bao giờ lành.
Định mệnh thật đáng yêu nhưng nhiều khi cũng quá tàn nhẩn….
Gửi Người Dưới Mộ
Trời cuối thu rồi, Em ở đâu ?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu ?
Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy,
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu.
Em mộng về đâu? Em mất về đâu?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu,
Đ ấy màu hương khói là màu mắt xưa.
Em đă về chưa?
Em sắp về chưa?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ,
Ta nằm nhỏ lệ đọc thơ gọi hồn.
Em hăy cười lên vang cơi âm,
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm.
Những hồn phiêu bạt bao năm trước,
Nay đă vào chung một chỗ nằm.
Cười lên em !
Khóc lên em !
Đâu trăng t́nh sử ?
Nếp áo trần duyên,
Cười lên em !
Khóc lên em !
Gót sen tố nữ,
Xôn xao đêm huyền.
Trời cuối thu rồi, Em ở đâu ?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu ?
Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy,
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu.
Em mộng về đâu? Em mất về đâu?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu,
Đ ấy màu hương khói là màu mắt xưa.
Em đă về chưa?
Em sắp về chưa?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ,
Ta nằm nhỏ lệ đọc thơ gọi hồn.
Em hăy cười lên vang cơi âm,
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm.
Những hồn phiêu bạt bao năm trước,
Nay đă vào chung một chỗ nằm.
Cười lên em !
Khóc lên em !
Đâu trăng t́nh sử ?
Nếp áo trần duyên,
Cười lên em !
Khóc lên em !
Gót sen tố nữ,
Xôn xao đêm huyền.
Đinh Hùng
Bookmarks